Tiểu Thư Trưởng Nữ

Chương 26

“Vậy nàng nghĩ muốn ta đưa nàng đi đâu?” – Lãnh Kỳ Lạc nhướng mày nhìn Diệp Doanh ý cười trong mắt cứ phảng phất như có như không.

“Không có!” – Diệp Doanh hơi bất ngờ trước câu trã lời của y nên cúi đầu xuống trã lời nhanh.

“Vậy chúng ta đi bộ về phủ!” – Lãnh kỳ Lạc đứng lên xoay người bước đi.

“Hôm nay Ngài có vẻ thích đi bộ nhỉ!” – Nói đoạn Diệp Doanh nhanh chân bước theo y đi ra ngoài.

Trong lòng Diệp Doanh thầm suy nghĩ quả thật ai có thể chịu đựng nổi tính tình khó chìu cũng như lạnh băng như thế này thiệt tình. Tự suy nghĩ nàng tự cảm thán cho thân phận của mình suy cho cùng nàng cũng sắp váo cửa Vương phủ của y nếu người phải chịu đựng y phải chăng là chính nàng. Vừa nghĩ Nhan Diệp Doanh thầm lắc đầu.

“Nàng đang suy nghĩ điều gì?” – Lãnh Kỳ Lạc nói

“Hả?” – Nhan Diệp Doanh bất ngờ ngước đầu nhìn y.

“Cẩn thận!” – Bất chợt Lãnh Kỳ Lạc nói tay nhanh kéo nàng vào người, một chiếc xe kéo chạy ngang, Diệp Doanh ngước đầu lên nhìn y khoảng cách giữa hai người thật sự rất gần, sự thân mật giữa hai người quá ám muội, Diệp Doanh có thể cảm nhận được hơi thở lạnh mát của Kỳ Lạc.

“Nàng thả hồn đi đâu vậy?” – Lãnh Kỳ Lạc khẽ nhíu mày, tay vẫn không buông người Diệp Doanh khẽ nói.

“Ta… Ta… Không có!” – Nói đoạn Diệp Doanh đỏ mặt cúi đầu xuống nàng cảm thấy tim mình đang đập nhanh như muốn rớt ra khỏi lòng ngực bên ngoài, nhưng nàng không muốn y nhìn thấy vẻ lúng túng của mình nên vội đầy người Kỳ Lạc ra.

“Cẩn thận một chút!” – Nói đoạn Lãnh Kỳ Lạc buông Nhan Diệp Doanh ra thấp giọng nói, xoay người bước tiếp đi. Nhan Diệp Doanh thụt lùi về phía sau lẽo đẽo đi theo chàng. Lãnh Kỳ Lạc xoay người lại nhìn nàng, y đợi nàng đi lên rồi cùng nhau sánh bước đi, đến cổng Nhan gia.

“Nàng vào trong đi, ta còn có việc nên phải đi trước!” – Lãnh Kỳ Lạc nói, Nhan Diệp Doanh ngẫn ngơ nhìn y, không hiểu được chuyến đi ra ngoài này có dụng ý gì.

Nói đoạn Lãnh Kỳ Lạc quay người bước lên trên xe ngựa rồi xe chạy đi để lại Nhan Diệp Doanh vẫn ngẫn ngẫn ngơ ngơ đứng ngây ngốc ngay cửa.

Sau chuyến đi chung ngày hôm đó của Nhan Diệp Doanh cùng Lãnh Kỳ Lạc thì thay vì đồn thổi chuyện một người nam nhân lạ mặt vượt tường ra vào Nhan phủ thì có một nhóm người chuyển sang nói về sự lưỡng tình tương nguyệt của Thất điện hạ cùng Nhan Diệp Doanh cùng nhau tình chàng ý thiếp đi dạo phố rồi hạnh phúc dùng bữa. Cứ thế chuyện tình của Nhan Diệp Doanh cùng Thất điện hạ Lãnh Kỳ Lạc đồn khắp kinh thành càng đồn càng thêu dệt nhiều thứ như một chuyện tình hữu duyên thiên địa. Chuyện đó còn gây nên sự bực tức khó chịu của mẹ con Nhan Diệp Dung, hai người đã tốn không ít công sức cũng như tiền bạc để mua chuộc nhiều người trong khắp mọi nẽo đường đi đồn đại phá hủy thanh danh của Nhan Diệp Doanh cho nàng không còn chút tiết hạnh nào để Thất điện hạ từ hôn, nhưng không nghĩ chỉ trong 1 buổi sáng mọi chuyện lại quay đổi nhanh đến như vậy.

“Tiểu thư! Tiểu thư!” – Tình nhi gấp gáp chạy như bay vào viện, thở không kịp

“Chuyện gì khiến em phải khổ sở như vậy!” – Nhan Diệp Dung đang thiêu trầm mặc ngước đầu nhíu mày nhìn.

“Tiểu thư ơi, bên ngoài mọi người đang bạn tán rất xôn xao, đi từ đầu phố đến cuối phố không nơi nào không nói về tiểu thư!” – Tình nhi nói một mạch ngưng lai lấy hơi như thể nàng sắp không chịu nổi.

“Chuyện có người bay ra vô phủ đúng không? Chuyện đó còn lạ gì nữa chẳng phải bữa giờ đã um xùm hay sao!” – Nhan Diệp Doanh vỡ lẽ cúi đầu không quan tâm tiếp tục tập trung vào giá thiêu trước mặt.

“Dạ không, bên ngoài mọi người đang bàn luận về tiểu thư và Thất điện hạ!” – Tình nhi lắc đầu quả quyết.

“Ta và điện hạ có chuyện gì mà bàn!” – Vô cùng bất ngờ trước câu nói của Tình nhi, Diệp Doanh ngẫng đầu tròn mắt nhìn nàng ta.

“Dạ bên ngoài có rất nhiều câu chuyện khác nhau nhưng chung quy là nói hai người tình đầu ý hợp, tình cảm mặng nồng, lưỡng tình tương nguyệt, đi ngoài phố chàng chàng thiếp thiếp khiến nhiều người ganh tỵ! Còn có chuyện nói nếu như danh tiết của người thật sự khống sạch sao một người như thất điện hạ lại chịu cho được! Không những vậy còn có tin đồn hai người đã có tình ý với nhau rất sâu đậm khiến một người như Thất điện hạ lãnh đạm lạnh lùng lại đứng ra cầu xin hôn sự!” – Tình nhi nói một đường không ngưng nghĩ.

Diệp Doanh nghe như nuốt từng chữ vào trong đầu vỡ lẽ lên rất nhiều chuyện, chợt hiểu ra tại sao hôm đó y đột nhiên lại có nhã hứng đi dọa phố, một người bận bịu thời gian bất định như y lại nhàng hạ cùng nàng dùng điểm tâm tại một tửu lầu nổi tiếng như vậy! Không những thế còn kiên nhẫn cùng nàng sánh bước, mọi thứ đều vỡ òa trong đầu Diệp Doanh. Nàng đã hiểu thì ra đó chính là cách mà y giúp nàng giải quyết những tin đồn này, cách mà y giúp nàng thoát khỏi những điều ác ý, một dịu kế vô cùng tuyệt diệu không mất một binh một tướng lại có thể đạt được điều như ước nguyện. Quả thật là một cao thủ thâm sâu, khiến Diệp Doanh chép miệng tán thưởng.

“Tiểu thư quả thật Thất điện hạ rất có ý tứ nhé!” – Tình nhi nhìn biểu tình trên gương mặt chủ nhân của mình ngụ ý nói cười.

“Ý em là sao?” – Nhan Diệp Doanh nhướng mày nhìn Tình nhi.

“Hôm đi ra ngoài đó, ngài không những làm cho tam tiểu thư một phen khó chịu vì tội dám khích bát tiểu thư! Đã vậy còn mua rất nhiều sen cho người! Em nghĩ rằng nếu người nói người thích cả thiên hạ Ngài cùng sẽ mang về cho tiểu thư á!” – Tính nhi cười cười nói.

“Em không hiểu đâu!” – Nhan Diệp Doanh lắc đầu cười, ai có thể hiểu rõ hơn những chuyện đó cơ chứ, y làm như vậy đều có lý do mục đích cả chính là muốn mọi người nghĩ y có tình ý với nàng không phải như vậy hay sao.

“Không những vậy! Ngài ấy rất quan tâm người nhé. Những món ăn hôm đó ở tửu lâu được y căn dặn nhà bếp chuẩn bị rất kỹ càng toàn những món tiểu thư hảo, ở đó có những món nổi tiếng hơn nhưng không hợp ý tiểu thư đều không được dặn dò. Luôn bên cạnh bảo vệ người nữa!” – Tình nhi lại tiếp tục nói.

Nghe Tình nhi nói Nhan Diệp Doanh bỗng giật mình đúng vậy, nàng hoàn toàn không để y nghe nàng ấy nói như vậy nàng mới nhớ lại những món ăn ngày hôm đó quả thật nàng vô cùng hài ý (hài lòng và vừa ý) không nghĩ y lại để tâm đến những chuyện như vậy! Trong đầu Diệp Doanh thoáng nhớ lại hình bóng của Kỳ Lạc khi y cứu nàng khỏi sự va chạm với chiếc xe đẩy hàng bên đường, tay nhẹ nhàng ôm eo nàng, gương mặt hai người thật gần khiến Diệp Doanh thoáng đỏ mặt, cô cảm nhận được sự nóng lên ở 2 bên tai, vội cúi mặt giấu đi.

“Được rồi em đi ra ngoài đi!” – Diệp Doanh không dám ngước lên sợ Tình nhi phát hiện ra nên đã cho nàng ta lui ra bên ngoài. Tình nhi nhận ra tiểu thư nhà mình có chút kỳ lạ nhưng lại không dám chần chừ lâu nên vừa đi ra bên ngoài vừa len lén nghi hoặc quay vào bên trong nhìn nàng.

Cũng trong thời gian đó có một người vô cùng không vừa ý chính là Thái tử Lãnh Kỳ Song chuyện tốt của y cứ thế đều bị phá hoại. Ban đầu y qua lại cùng hoàng thất Cát Lang Sa với ngụ ý gạ mối hôn sự cho công chúa Hưởng Hoa cùng Thất điện hạ đổi lại được sự hiệp ước Cát Lang Sa sẽ ủng hộ y lên ngôi nhưng không nghĩ Lãnh Kỳ Lạc lại nhanh hơn y một bước không nhưng vậy Nhan Diệp Doanh lại nguyện ý gã cho y cũng là một điều ngoại ý.

Về phần công chúa Hưởng Hoa là người ngưỡng mộ Thất điện hạ Lãnh Kỳ Lạc lần này sang đây là hòa thân không nghĩ hoàng huynh của mình chưa mở miệng chuyện tốt đã bị người khác cướp đi mất còn là một người nàng cảm thấy vô cùng chướng tai gai mắt. một bụng tức giận.

“Ta không nghĩ trung nguyên lại có một tài nữ như Nhan Diệp Doanh, tuy nàng ấy không phải quốc sắc thiên hương nhưng khí chất thật sự không thể xem thường!” – Tam hoàng tử Cát Lang Sa ngồi trong đình viện dành cho sứ giả nói với Thái tử điện hạ Lãnh Kỳ Song.

“Ta không nghĩ đến chuyện tốt này lại bị hớt tay trên như vậy!” – Thái tử lãnh Kỳ Song nói, đấy mắt nổi lên tia hận ý.

“Đúng vậy ta còn tính xin tiểu thư ấy về làm vương phi của mình đấy chứ!” – Tam hoàng tử Cát Lang Sa nguyện ý nói. Lãnh Kỳ Song ngạc nhiên nhìn y chuyện này cũng là một chuyện ngoại ý của y.

“Nàng ta thật có diễm phúc!” – Lãnh Kỳ Song cằm tách trà lên uống che giấu sự lúng túng trong ánh mắt của mình, y không nghĩ một tiểu thư không có nét gì nổi bậc không qua xinh đẹp nhưng lại bị một Tam hoàng tử Cát Lang Sa nhìn trúng.

“Muội thật sự không cam lòng, Thất điện hạ phải là của muội mới đúng! Nàng ta có cái gì mà xứng với chàng chứ!” – Hưởng Hoa công chúa giận dỗi hầm hực nói.

“Hưởng Hoa, có khách ở đây!” – Tam hoàng tử Cát Lang Sa hừ nhẹ nhìn Hưởng Hoa như kiểu nhắc nhở nhẹ. Cô ngồi đang cau có xì mũi. Phụ nữ Cát Lang Sa sống trên thảo nguyên lộng gió tính tình phông khoáng không như phụ nữ trung nguyên e dè khép nép, nên cô cảm thấy bị nhắc nhỡ như vậy thật không đúng.

“Không sao! Công chúa tính tình cởi mở như vậy quả thật hiếm thấy không có gì thất lễ!” – Thái tử điện hạ gật đầu nói.

“Chuyện tốt của chúng ta bị phá như vậy rồi ngài tính sao?” – Tam hoàng tử Cát Lang Sa thấp giọng xuống nói.

“Ta vẫn đang nghĩ cách! Thất đệ tuy lạnh lùng như kiểu không màng thế sự nhưng lại vô cùng kín tiếng! Ta thật sự không biết được y đang làm gì chưa kể dù ta có cài người như thế nào vào phủ đệ ấy chung quy cũng không tiếp cận được gần đệ ấy! hành tung rất bí ẩn!” – Thái tử điện hạ nói.

“Cách tốt nhất chính là vị trí phi tử của y! Nhưng hiện tại thật rất khó!”

“Chưa qua cửa thì còn thay đổi được!” – Thái tử điện hạ chậm rãi nói, ánh mắt nhìn Tam hoàng tử Cát Lang Sa ngụ ý.

…..

<dr.meohoang>
Bình Luận (0)
Comment