“ Coi kẻ nông dân nghèo đang nhìn ngó xung quanh kìa” - cái giọng quen thuộc mà tôi luôn nghe. tôi nhìn kiếm cô ta và thấy cô ta từ trên lầu đi xuống
“cô có cần phải xỉ nhục người khác như vậy không?” - tôi cau mày
“hì hì … tôi thích như vậy, nhất là đối với anh” - cô đi xuống ngồi trên chiếc ghế salon kia, lúc này tôi bước gần lại
“sao cô cho người tới bắt tôi” - tôi nhin thẳng cô ta
“bắt hồi nào, tôi cho người mời anh tới mà” - cô ta nhìn cây kẹo mút xoay xoay
“mời cái kiểu xã hội đen vậy hả?” - tôi nhíu mày gằng giọng
“Haiz... tập làm quen đi nào” - cô ta tháo cây kẹo mút ra và mút nó
“Tôi đến đây rồi! Cô muốn tôi làm gì cho cô đây?”
“Hì hì … ít nhất cũng phải ngoan ngoãn tự nói ra điều đó” - cô ta đác chi - “tôi nắm hết thời gian của anh! chỉ cần đến lúc anh rảnh thì xe sẽ đến đưa anh tới nhà tôi, giống như ngày hôm nay”
“Cô điều tra thời gian cá nhân của tôi!” - tôi bước tới nhanh đối mặt với cô ta
“Thì sao?” - cô ta hất mặt với cây kẹo mut của mình
“cô … cô …”
“anh không làm gì được tôi đâu, đồ nông dân, tức tối bây giờ cũng không giải quyết được gì, đi theo tôi, tôi sẽ chỉ công việc cho anh làm” - cô ta đứng dậy bước đi, tôi đi theo phía sau, nhưng đi được một khoảng thì cô ta dừng lại rồi quay mặt lại đối mặt với tôi - “ anh không được kêu tôi là cô mà phải gọi tôi là tiểu thư, goi tên khác tôi sẽ tăng ngày anh làm osin cho tôi đấy, tôi sẽ gọi anh là nông dân vì anh vốn vỉ là nông dân mà.”
Tôi nhìn cô ta với ánh mắt cay cú, chưa bao giờ tôi gặp một ngươi đáng ghét như cô ta.
“Sao? Thế nào? làm gì mà nhìn tôi cay cú vậy?”
“Dạ. Thưa Tiểu Thư”
“Tốt! Đi theo tôi! “ - cô ta dắt tôi đến nhà tắm - “Công việc đầu tiên của anh là lau sàn nhà, ở đó là xô, ở đây là cây lau nhà. Xong việc tôi sẽ giao cho anh làm việc khác” - cô ta vừa nói vừa mút cây kẹo mút.
Lúc này tôi quay lại nhìn căn nhà, tôi muốn chóng mặt khi thấy nhà rộng, tôi không biết phải lau đến bao giờ mới xong. Sao mà khổ thế này.
“Ah quên nói cái này” - cô ta bỏ đi sau đó cô ta quay lại. - “Thời gian cho anh là 1 tiếng lau hết sàn nhà, ah không 45p thôi 1 tiếng nhiều lắm, tầng dưới thôi, tầng trên hồi sáng có người đã lau rồi”
“Cô quá đáng, miễn sao tôi lau sạch và hết thôi, sao có dụ giao thời gian”
“Quên tôi nói gì rồi hả? lần thứ nhất kêu cô, thế thì tôi sẽ tăng ngày làm việc anh ở đây vậy nhé, không giải thích gì thêm, tôi lại đằng kia xem phim đây! làm tốt việc đi nhá, rồi tôi giao việc khác” - cô ta bươc đi thảnh thơi tới chiếc ghế salon bật phim ngồi coi.
Còn tôi thì sao đây? Bắt đầu cho công việc làm osin thôi! Trước tiên là đổ nước gần nửa xô, sau đó cho thuốc tẩy và thuốc lau sàn nhà, nhúng cây lau nhà. Vắt nó và lau từ ngoài vào trong. Còn cô ta coi phim cười hý hứng, sau đó chạy vào trong lấy thức ăn, đồ uống để ngập bàn. Tôi vừa lau sàn vừa nguyền rũa cô ta “Tôi nguyền rủa cô sẽ không có ai thương, ế chồng, có lấy được chồng cũng bị hành hạ làm osin còn cực gấp trăm lần tôi”
“Lãi nhãi gì đó,không lo lau nhà đi, 20phut rồi” - cô ta ăn bắp nhìn tôi hất mặt và cũng không kém phần khoái chí.
Tôi phải lau thật nhanh, thật sạch, thật kỉ với thời gian là 45 phút. Tôi chưa bao giờ bị như thế này, cứ như đang bị bóc lột sức lao động vậy. Cố gắng lau lau và lau.
“Ê! còn 5 phút nửa đó”
“Biết rồi! không cần nhắc”
“Ăn nói vậy hả?”
“miễn sao lau sạch và đúng thời gian thôi” - cô ta tức vì không nói lại tôi, thế là cô ta im lặng.
Tôi mệt đừ cả người ra, cũng xong hết cái sàn nhà cũng vừa đúng thời gian! Tôi tới chiếc ghế salon ngồi thả hết người trên ghế. Thở liên tục vì quá mệt!
“Tôi đi kiểm tra dơ chỗ nào là chết với tôi” - cô ta nói nhìn tôi, tôi cũng chả quan tâm vì tôi quá mệt, sau một lúc kiểm tra cô ta quay lại chỗ của mình - “uhm tốt rất sạch không có dơ, coi bộ mệt quá nhỉ? nghĩ chút đi! Tôi coi phim xong thì anh dọn cái đống trên bàn cho tôi”
“Biết rồi!”
“Làm có chút xíu mà nằm xải lai rồi, không biết có làm ăn tích sự gì được không?” - tôi cũng chả màn trả lời, nằm được tý tôi vào nhà tắm rửa mặt.
“Tôi coi xong phim rồi! Anh dọn chỗ này sạch đi” - tôi vừa bước ra khỏi cửa nhà tắm thì cô ta bắt tôi làm việc tiếp tục, tôi đang ở trong tình thế kẹt nên tôi phải làm thôi.