Tiểu Trư Tầm Thân Ký

Chương 6

Cuộc sống hai người, cứ như vậy một cách tự nhiên mà kéo dài.

Tiểu Trư mỗi ngày vui vẻ tìm kiếm nguyên liệu có thể ăn, Đỗ Ninh liền căn cứ nguyên liệu y tìm đến suy nghĩ làm sao làm thành thức ăn mỹ vị, bởi vì Tiểu Trư mang về nguyên liệu nấu ăn cùng trên chợ mua khác nhau rất lớn, cho nên Đỗ Ninh không thể không vắt hết óc chế biến món ăn mới, liên tục rèn luyện, tài nấu nướng cũng có tiến bộ nhảy vọt.

Tiểu Trư vẫn ở tại phòng bếp, mặc dù phòng bếp rất sạch sẽ, Tiểu Trư đối với điều kiện ngủ lại một chút cũng không khó chiều, Đỗ Ninh vẫn là muốn xây cho y một gian nhà cỏ nữa.

Hôm nay hắn ngồi ở trong phòng, tính đi tính lại tiền công tiền vật liệu xây nhà, lại đếm đếm tiền của mình, có chút trầm ngâm. Hơn ba tháng, chút tiền này của mình chỉ xuất không thu, đã không còn thừa lại bao nhiêu, may mắn gần đây phần lớn nguyên liệu nấu ăn đều là Tiểu Trư tìm đến, lấy từ trong núi, không phí một đồng nào.

Trừ bỏ xây nhà, còn muốn mua cho Tiểu Trư chút đồ dùng sinh hoạt thiết yếu, văn phòng tứ bảo ( bút, mực, giấy, nghiên), một ít thư tịch, tự thiếp (bản in khắc đá, in khắc gỗ chữ của các nhà thư pháp để làm mẫu luyện viết chữ), lại làm hai bộ y phục, này…

Tiểu Trư từ cửa loáng cái đi vào, ló đầu nhìn nhìn: “Buổi trưa chúng ta ăn cái gì?”

Đỗ Ninh thở dài, hắn là thật hâm mộ Tiểu Trư a, ăn no mọi việc đạt tới, cái gì cũng không quan tâm.

“Ta đang suy nghĩ xây cho ngươi một gian phòng, có được hay không?”

“Được.”Tiểu Trư chính là điểm này tốt, bất luận Đỗ Ninh nói gì, y chưa từng phản bác.

“Chúng ta cần mời thợ, mua gỗ, mua vách trúc …”Đỗ Niinh đọc mỗi loại vật liệu viết xong.

“Mua gỗ?”Tiểu Trư hỏi.

“Đúng vậy a, xây phòng cần phải có gỗ.”

“Trên núi không phải đều là cây?”

“Ừ, nói rất đúng, bất quá chúng ta cũng không phải là thợ mộc, sẽ không chặt cây, còn phải…”

“Ngươi là nói xây thành gian phòng giống như phòng ngươi sao?”Tiểu Trư hướng bốn vách tường đánh giá, thật ra thì nhà cỏ này xây tương đối đơn sơ, có một số gỗ ngay cả vỏ ngoài cũng không bỏ đi.

“Ừ, mộc mạc tự nhiên, tự có thú tao nhã, không phải là rất tốt sao?”Đỗ Ninh rất có dáng vẻ thư sinh, trước đây lúc ở nhà, từng ở trong hoa viên nhà mình dựng một nhà cỏ uống trà tự tiêu khiển, hiện tại rốt cục có thể tự mình làm chủ xây phòng, dĩ nhiên liền theo yêu thích của mình xây, hơn nữa, đây cũng là biện pháp tiết kiệm tiền nhất.

“Kia chính mình có thể xây a.”

“A? Có thật không?”Đỗ Ninh sửng sốt.

“Hẳn là có thể đi, nhìn không khó.”Tiểu Trư xung quanh gõ gõ nhìn nhìn, một lát sau, xoay người đi ra ngoài.

Đỗ Ninh đi theo ra cửa, Tiểu Trư đã không thấy.

Đợi Đỗ Ninh làm xong cơm trưa, từ cửa sổ phòng bếp nhìn ra ngoài, phát hiện một gò màu xanh biếc đang hướng bên này dời tới, không khỏi sợ hết hồn, nhìn kỹ, dưới gò nhỏ khổng lồ lộ ra đôi chân bước đi.

Hắn vội vàng chạy ra cửa: “Tiểu Trư?”

“Này” thanh âm Tiểu Trư từ dưới gò xanh lục truyền tới, sau đó cả đồi đột nhiên hướng về phía trước dâng lên, sau đó ầm ầm rơi xuống đất. Đỗ Ninh nhìn kỹ, hóa ra gò là hai gốc cây, phía sau còn liền với thân cây thô to dài hơn trượng.

“Ngươi… Một mình ngươi khiêng trở về?”Đỗ Ninh quả thực không thể tin được, mặc dù sớm biết Tiểu Trư khí lực lớn, bất quá đây cũng là hai gốc đại thụ to bằng miệng bát đấy!

“Ừ.”Tiểu Trư sờ sờ bụng: “Ta đói.”

Đỗ Ninh vội vàng chạy đi bưng cơm, trời ạ, khiêng hai cây lớn như vậy trở lại, phải tiêu hao bao nhiêu khí lực a, cho y ăn nhiều một chút!

Tiểu Trư hăng hái ăn no cơm, ngủ một giấc, sau đó lại đi lên núi, đi tới đi lui mấy phen, mang về cây đã xếp thành núi nhỏ, để cho Đỗ Ninh kinh thán không dứt.

Ngày hôm sau Đỗ Ninh đi lên trấn mua công cụ thiết yếu, Tiểu Trư căn cứ theo phòng Đỗ Ninh bắt đầu kiến tạo, y vô cùng thông minh, khí lực lại lớn, một người làm việc của ba bốn người thợ, dựng xong cột nhà, lên xong xà ngang, đắp xong bốn vách tường, cộng thêm nóc nhà, lại làm cửa sổ, hết thảy làm được như khuôn mẫu, mặc dù không giống thợ mộc chân chính tỉ mỉ chu đáo như vậy, nhưng hoàn toàn có thể ở được, theo mức độ bền chắc mà nói, lại vượt qua phòng Đỗ Ninh.

Năm ngày sau, nhà mới của Tiểu Trư đã hoàn thành, Đỗ Ninh làm một bàn lớn thức ăn, lại mua rượu, hai người cụng chén cùng nhau ăn mừng, đều là hết sức phấn khởi.

“Không nghĩ tới a không nghĩ tới, Tiểu Trư ngươi thật đúng là không đơn giản, một người sẽ đem phòng xây xong.”Đỗ Ninh khen không dứt miệng, Tiểu Trư mỉm cười, y chẳng qua là cảm thấy chơi thật tốt a.

Hai người ăn đến thỏa thích say mèm, cùng nhau té ở trên giường gỗ mới rộng rãi của Tiểu Trư ngủ thiếp đi.

Ngày hôm sau, Đỗ Ninh dướiloại cảm giác kỳ quái tỉnh lại, say rượu còn không có hoàn toàn biến mất, hắn có chút váng đầu, thân thể giống như bị cái gì đè ép, nặng trịch, trên cánh tay truyền đến kỳ quái…

Vỗ vỗ.

Lại vỗ vỗ.

Tiểu Trư từ từ mở mắt, Đỗ Ninh mặt không biểu cảm nhìn y: “Mùi vị thế nào?”

Sao? Tiểu Trư bò dậy, thì ra tối hôm qua trời lạnh, y tựa vào bên cạnh Đỗ Ninh ngủ, sau lại giơ tay giơ chân ôm lấy hắn, nửa thân thể cũng đặt ở trên người hắn, không trách được rất ấm áp, còn có, y phục trên cánh tay Đỗ Ninh làm sao ướt một mảng thật to, tựa hồ còn mang theo một chút dấu răng…

Y gãi gãi đầu, cười hắc hắc mấy tiếng, Đỗ Ninh thở dài: “Ta còn tưởng rằng tối hôm qua cho ngươi ăn no rồi.”

“Là ăn rất no a.”Tiểu Trư cố sức nghĩ: “Bất quá ta thật giống như mơ thấy gặm một cái đùi cừu nướng… Hôm nay ta đi bắt một con dê tới nướng nhé?”

Đỗ Ninh nghiêm túc nhìn: “Ngươi nửa đêm sẽ không đem ta gặm hết chứ?”

“Không có, dĩ nhiên sẽ không!”Tiểu Trư vội vàng ra sức bảo đảm: “Nhất định sẽ không, ta chỉ là nằm mộng, ta còn cắn qua tay của mình đấy!”

Đỗ Ninh buồn cười, dùng sức siết chặt mũi của y, Tiểu Trư xấu hổ cười, vội vàng chạy mất, trước buổi trưa quả nhiên kéo một con sơn dương trở về, hai người đắc ý ăn bữa tiệc dê nướng
Bình Luận (0)
Comment