Tiêu Vương

Chương 1

Edit: Hamano Michiyo(Momo)

Võ lâm minh chủ– Chu Thạch Toàn đột nhiên chết bất đắc kỳ tử(chết đột ngột), làm cho giới võ lâm luôn luôn xoay chuyển, khó giữ được bình tĩnh lại lần nữa nổi lên gợn sóng. Đã xảy ra chuyện đáng kinh sợ như vậy trong giới võ lâm, theo lý mà nói nên có một lời giải thích thỏa đáng, làm lòng người an ổn mới đúng.

Nhưng mà không biết vì sao, thủy chung không có dấu vết để lại cho người ta tìm hiểu, thế là các đạo nhân mã chính tà hai phe thi nhau phỏng đoán cùng phân tranh, lại rầm rĩ một phen náo loạn.

Đến tột cùng võ lâm minh chủ là vì nguyên nhân gì mà chết? Sinh bệnh? Ngoài ý muốn? Hay là bị ám sát? Mọi người đều nghi hoặc, nhưng là không ai biết được lý do thật sự bên trong……

Tuy rằng sự việc này đã khởi phát ra rất nhiều hỗn loạn, nhưng nghi vấn thì vẫn là nghi vấn, quan trọng nhất bây giờ chính là mau chóng tìm ra tân nhậm võ lâm minh chủ, nếu không, không ai chủ trì chính nghĩa cùng công đạo, võ lâm sẽ rung chuyển bất an.

Đồng thời, từ tận đáy lòng còn đang lo lắng mọi người vẫn chú tâm, việc võ lâm minh chủ chết có phải hay không là một âm mưu? Những ngày tháng bình yên của giang hồ liệu có vì thế mà chấm dứt?

Mà hữu tâm nhân sĩ vì ngai vàng minh chủ, liệu có hay không sẽ lại nổi lên một hồi gió tanh mưa máu trên giang hồ?

Những kẻ âm thầm có mưu đồ gây rối sớm đã bị các phe phái đối nghịch động thủ, cũng vì muốn làm cho các đại môn phái khác đối bọn họ thêm khâm phục.

Chưởng môn các phái vì bảo hộ, duy trì sự an toàn của võ lâm, liên tục tụ hội thương thảo, mau chóng tuyển ra võ lâm minh chủ, nhưng là liên tiếp gặp phải cản trở, mọi người thương thấu cân não vô cùng.

Đương lúc mọi người ở đây đang vô kế khả thi(không có cách nào giải quyết) thì lại xuất hiện năm nam nhân đến từ những nơi khác nhau, bọn họ xuất đầu lộ diện đối với thế cục hỗn loạn hiện giờ có rất nhiều lợi ích.

Năm nam nhân thần bí khó lường lại võ nghệ uyên thâm này là chính là huynh đệ đồng môn, vì thế dựa vào năng lực mỗi người, nhân sĩ giang hồ vì bọn họ xưng tụng danh hào, được gọi như sau–

Vũ vương– Tả Dực, hai mươi tám tuổi, đại sư huynh, tóc đen con ngươi đen, má phải có một vết sẹo do đao, tăng thêm sức quyến rũ nam tính trên người hắn. Cả người Vũ Vương phát ra hơi thở lạnh lùng vô tình, nội công tu hành thượng thừa, chiêu thức tinh diệu.

Hắn ít lời lại âm trầm, hỉ giận không lộ ra bên ngoài, dáng vẻ tôn quý, khí thế làm người ta kiêng kị.

Có lời đồn rằng hắn chính là thiếu trang chủ Tả Sứ Sơn Trang tiếng tăm lừng lẫy, nhưng chung quy vẫn là không có được bằng chứng xác thực.

Tả Dực thường xuyên xuất hiện ở Chiết Giang, giúp đỡ dân chúng ven biển làm muối kiếm sống.

Thiên vương– Bạch Tinh Vũ, nhị sư đệ, hai mươi lăm tuổi, tóc đen con ngươi đen, diện mạo tuấn mỹ, môi hồng răng trắng, cá tính nhã nhặn.

Tinh thông kỳ môn độn giáp thuật, có thể xem tinh đoạn cát hung, hóa thảo đã lớn, sửa dở thành hay, mặc dù không tinh thông võ học, nhưng tài điểm huyệt cùng thuật ẩn thân cũng là không người nào có thể bì kịp.

Nam nữ đều đối hắn xu nịnh si mê, nghĩ rằng hắn cá tính tốt liền dễ dàng theo đuổi, kỳ thật, hắn đã sớm nhìn ra ai đối với hắn có ý đồ mà sớm chuồn mất.

Truyền thuyết kể rằng hắn là một cô nhi, luôn luôn một thân một mình độc lai độc vãng.

Hắn thường thường lui tới địa phương là Thục Sơn, cũng thường thay người bói toán giải thích nghi hoặc.

Đao vương– Lí Hàn Băng, hai mươi ba tuổi, tam sư đệ, tóc hồng con ngươi đen, bộ dạng tục tằng, tính tình hỏa bạo, vô tình lãnh huyết, không hề nhẫn nại.(Momo: Sao tên hay mà miêu tả giống Trương Phi thế >_<, đánh chết tác giả, sao lại cho huynh ấy như thế TT_TT)

Trên vai luôn khiêng một đại đao, bộ dáng dũng mãnh không kiềm chế được, hơn nữa mỗi khi đại đao vung lên, khí thế kinh người, làm người người nể phục.

Đại đao ở trên tay giống như hòa hợp nhất thể cùng hắn, hắn trời sinh trên lưng có một cây đao. Đao khởi đao lạc(đại loại như vung đao) trong lúc đó, chỉ có thể dùng ba chữ để hình dung– mau, ngoan, chuẩn.

Thân thế của hắn bí ẩn vô cùng, chỉ biết là có sư phụ cùng bốn huyh đệ đồng môn khác.

Giang Tô là căn cứ của Lí Hàn Băng.

Kì vương– Thẩm Thiếu Phong, tứ sư đệ, hai mươi tuổi, tóc đen con ngươi đen, bộ dạng tuấn tú anh tuấn, nhưng cá tính trầm ổn, nội liễm, thâm trầm không giống như là người mới có hai mươi tuổi mà hệt như kẻ có trí tuệ tuổi ba mươi vậy.

Kì tài cao thâm, đến nay không người có thể đả bại hắn, cho dù là kẻ được Hoàng Thượng phong làm Kì Thánh Lí Thánh Kinh cùng hắn đối địch, vẫn là mười ván thất bại hoàn toàn. (Kì tài: tài đánh cờ tướng.)

Nghe đồn hắn có thể lấy quân cờ đả thương người, mỗi khỏa kì đều có thể hóa thành lợi khí của hắn. (Lợi khí: Vũ khí sắc bén)

Tuổi còn trẻ đã là cốc chủ của Nguyệt Ẩn Sơn Cốc, nắm giữ trong tay toàn bộ mạch máu kinh tế, cho nên mỗi người đối hắn tôn sùng không thôi, ngay cả quan phụ mẫu cũng đều đối hắn lễ nhượng ba phần.

Nữ nhân trong cốc người người xinh đẹp, còn về phần đẹp đến mức nào thì ai ai cũng đều xôn xao.

Phần lớn thời gian hắn đều ẩn thân ở Nguyệt Ẩn Sơn Cốc.

Tiêu vương– Giang Nhược Viễn, tiểu sư đệ, ba mươi tuổi, tóc đen ngân mâu, luôn mang một cái mặt nạ màu bạc, cho nên không thể biết được diện mạo thật của hắn như thế nào.(30=ngũ sư đệ, ta chịu thua~~Ặc, đành rằng là vào sau nhưng~~~)

Cá tính của hắn biến hóa kỳ lạ vô cùng, trên người luôn có một hơi thở u buồn, làm người ta không thể thừa nhận được loại tình cảm đau thương ấy.

Hắn có một cây tiêu dài không rời khỏi người, thổi ra tiếng nhạc nghe đồn tùy theo sự vui buồn, hỉ giận của nó mà có thể dễ dàng điều khiển cảm xúc của kẻ khác.

Hắn là người đứng đầu Cửu Dương đảo, dân trên đảo hơn trăm người, cuộc sống đều dựa vào hắn. Đồn rằng hắn không thích cho nữ nhân đến gần người, bởi vì hắn chán ghét đàn bà.

Hắn thường xuất hiện trên Nguyệt Mi đảo, cũng giúp cư dân trên đảo đánh đuổi những kẻ vọng tưởng muốn xưng vương chỗ này, giúp họ có được cuộc sống bình yên, êm ả.

Ngũ vương huynh đệ đồng môn, nghe đâu là quan hệ bạn tốt, nhưng sự thật thế nào, không ai biết được.

Những câu chuyện tình yêu khi xưa của ngũ vương luôn khiến mọi người tò mò, khiến bao nhân sĩ giang hồ đua nhau ước đoán…
Bình Luận (0)
Comment