Du Việt tại chỗ nhảy dựng, "Ha? Ngụy Phàm Lĩnh? Ta vì sao phải thích hắn?"
Vạn Dương Trạch nói xong liền cảm thấy chính mình quá xúc động, "Ý ta là, vừa nãy ở dưới lầu ta nghe thấy cha mẹ ngươi khen hắn, nói nếu như ngươi là Omega, khẳng định sẽ thích hắn làm bạn lữ của ngươi......"
Du Việt: "......"
Cha, mẹ sao có thể tùy tiện nói bậy như vậy.
Sợ có người đột nhiên tiến vào, Du Việt rón ra rón rén đi khóa cửa phòng lại, "Cha mẹ ta không biết, chỉ là dỗ hắn vui vẻ mà thôi......!Có mỗi mình ngươi coi là thật."
Vạn Dương Trạch nghĩ, hắn sao có thể không lo đó là thật.
Giả thiết tiền đề mà cha mẹ Du Việt đưa ra đều là thật a.
Vạn Dương Trạch nói, "Ta không phải coi là thật, ta là cảm thấy......" Sớm muộn gì cũng sẽ phải có một ngày kia, không thể chuẩn bị quá muộn được, như vậy quá bị động.
Du Việt cẩn thận ngẫm nghĩ ý tứ trong lời của Vạn Dương Trạch, cân nhắc nói, "Có phải ngươi cảm thấy cha mẹ ta cho rằng Ngụy Phàm Lĩnh lợi hại hơn ngươi, thời điểm đặt giả thiết không có mang theo ngươi không? Kỳ thật không phải như thế, đây là lần đầu hắn tới nhà chúng ta mà, cho nên mới cố ý khen tặng hắn một chút, chúng ta làm huynh đệ bao nhiêu năm nay rồi, nói kiểu kia không phải là không tôn trọng ngươi sao."
Vạn Dương Trạch: "......"
Đoán hoàn toàn không đúng chút nào hết.
Vạn Dương Trạch rất ít khi tới phòng ngủ của Du Việt.
Lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng là lần hắn tới tìm Du Việt chơi, kết quả không cẩn thận đánh đổ đường đua xếp gỗ mà Du Việt đã làm hai ngày, Du Việt cảm thấy chính mình bị vũ nhục, la hét đuổi Vạn Dương Trạch ra ngoài.
Từ đó về sau Vạn Dương Trạch không dám tiến vào phòng của Du Việt nữa.
Chỉ sợ sẽ lại vô tình kích thích y.
Du Việt không hiểu được Vạn Dương Trạch trước nay không thích tới phòng của y sao hôm nay lại tới gõ cửa sổ, "Ngươi tới là để nói những lời này sao?"
Vạn Dương Trạch: "Không phải, ta cảm thấy buổi tối Ngụy Phàm Lĩnh sẽ qua đây."
Du Việt: "......" Vạn Dương Trạch ở trong phòng ngủ của ta chờ Ngụy Phàm Lĩnh, nghe thế nào cũng cảm thấy quái quái?
Vạn Dương Trạch lại nói, "Kỳ thật, cho dù mẹ ngươi đặt giả thiết sau này ta và ngươi ở bên nhau, ta cũng sẽ không tức giận."
"Vô nghĩa, nếu như ngươi là Omega, ta cũng sẽ không ngại thu ngươi." Du Việt kéo một cái ghế qua ngồi, hai tay ôm lấy chân của mình.
Lại đặt cằm trên đầu gối, bộ dáng vừa đáng thương lại vừa bất lực.
Hai người trầm mặc một lát, bên ngoài truyền tới tiếng gõ cửa, Du Việt đứng dậy cảnh giác nhìn.
"Ai?" Không phải là Du Liên đi?
Ngụy Phàm Lĩnh ỷ ở trước cửa phòng Du Việt: "Nhá, tiểu đáng yêu, mở cửa, chúng ta tâm sự."
"Cả nhà ngươi mới đáng yêu, Ngụy Phàm Lĩnh!"
"Ta quả thực thích cãi nhau với ngươi muốn chết, giống như là học sinh tiểu học vậy," Ngụy Phàm Lĩnh vui vẻ thoải mái, lại dùng tay gõ gõ cửa phòng Du Việt, "Nhanh lên đi, ta biết ngươi không ngủ, ta chỉ nói chuyện với ngươi một lát thôi, nói thật, từ lần trước ta đã cảm thấy hương vị tin tức tố của ngươi rất dễ ngửi, cũng không biết có phải là ta gặp ảo giác hay không, ta muốn ngửi lại lần nữa, đặc biệt thơm, cảm giác muốn nghiện."
"Chính ngươi gặp ảo giác," Vạn Dương Trạch mở cửa ra nói với Ngụy Phàm Lĩnh, "Buồn ngủ, ngày mai gặp lại."
Sau đó liền đóng cửa phòng ngủ lại.
Ngụy Phàm Lĩnh: "???"
Ngụy Phàm Lĩnh nhìn khắp nơi một vòng, chẳng lẽ đây không phải là nhà của Du Việt, không phải phòng ngủ của Du Việt?
Vừa nãy chính là Vạn Dương Trạch đi.
Không phải Vạn Dương Trạch đã đi rồi sao?
Ngụy Phàm Lĩnh ở ngoài kêu, "Du Việt, hai ngươi làm gì đó? Sao hắn lại ở đây?"
Du Việt: "Ngụy Phàm Lĩnh, ngươi lại dây dưa với ta nữa, ta liền ghi âm lại đưa lên diễn đàn cho tất cả mọi người xem trò hề của ngươi, tiêu đề liền đặt là 【 Bắc Lĩnh mất mặt tới tận nhà, Ngụy Phàm Lĩnh tới Du gia cư nhiên có thể làm ra loại chuyện này! 】"
Ngụy Phàm Lĩnh: "......"
Du Việt cùng Vạn Dương Trạch......!ám độ trần thương!
*Ám độ trần thương: Nguyên bản câu này trích từ "Minh tu sạn đạo, ám độ trần thương", nghĩa là giữa lúc trời sáng, sửa đường sạn đạo, ngấm ngầm bí mật, mở lối Trần Thương.
Ở dưới mí mắt của Đế Đằng!
Đông Quận quả nhiên trâu bò, coi nội quy trường học như rẻ rách, chờ ngày nào đó Vạn gia cùng Du gia biết hai người muốn làm AA luyến, không biết sẽ nháo động trời tới mức nào.
Nhưng muốn cướp người từ trong tay Vạn Dương Trạch rất khó, Ngụy Phàm Lĩnh chỉ có thể ngoan ngoãn trở về phòng cho khách.
Biết tin tức này hắn đã chịu đả kích rất lớn.
Du Việt cùng Vạn Dương Trạch rõ ràng là đang vụng trộm yêu đương, Đông Quận nội chiến chỉ là chuyện sớm muộn.
Lần nữa khóa trái cửa phòng ngủ, Du Việt lòng vẫn còn sợ hãi, "Sao ta cảm thấy hắn hình như hiểu lầm cái gì?"
"Hiểu lầm cái gì?" Vạn Dương Trạch biết rõ cố hỏi.
Giải thích càng nhiều càng xấu hổ, Du Việt chỉ có thể chuyển chủ đề khác, "Vậy ngươi định trở về thế nào?"
Vạn Dương Trạch rất bình tĩnh, "Có thể tá túc lại nhà ngươi một đêm không, ta đã nói cho gia đình tối nay có buổi tiệc, không quay về, ta không có chỗ nào để đi."
Mặc kệ cái gì là lễ nghĩa liêm sỉ, cái gì là giáo dưỡng gia đình, cách vách Du Việt là một Alpha 90%, Vạn Dương Trạch chỉ nghĩ đến đây thôi liền cả đêm không thể chợp mắt nổi.
Du Việt: "......" Cho nên ngươi rốt cuộc làm sao mà để đến nỗi không còn nhà để về?
Hơn nữa, để Vạn Dương Trạch ngủ ở bên cạnh có phải là quá không thích hợp không? Hiện tại mới nhớ tới chính mình là một Omega.
Du Việt ngượng ngùng xoắn xít, Vạn Dương Trạch nói thẳng, "Ta muốn tắm rửa một cái."
"Ta đi lấy khăn lông cho ngươi." Du Việt theo bản năng đi thu xếp chuẩn bị cho hắn.
Du Liên ở dưới lầu đi khắp các nơi một vòng tìm kiếm thân ảnh của ba tiểu hài tử, phát hiện Du Việt chuồn mất trước, sau đó Vạn Dương Trạch cũng mất tích theo, Ngụy Phàm Lĩnh đã đi phòng cho khách.
Hiện tại chỉ còn lại hai cặp cha mẹ Vạn Du đang nói chuyện.
Vạn Dương Trạch thật sự đã về nhà sao?
Du Liên chuẩn bị lên lầu tìm Du Việt tâm sự, kết quả nhận được điện thoại của Ô Phi Trần.
"Chuyện gì? Gọi điện thoại cho ta muộn như vậy không thích hợp lắm đi?" Du Liên lười biếng nâng chén rượu, cẩn thận nhấp một ngụm hỏi.
Ô Phi Trần: "Có gì không thích hợp?"
"Bởi vì ta đã tan tầm."
Ô Phi Trần: "Nói cho ngươi một chuyện, tổng bộ bên kia đã có động tác, muốn tìm ra một học sinh tiêu biểu từ mỗi phân viện ra để làm thí nghiệm cải thiện gen."
Du Liên nhăn mi lại, "Cái gì gọi là cải thiện gien?"
"Không biết, phòng thí nghiệm của tổng bộ đề xuất dự án tự mình làm, yêu cầu bốn phân hiệu phối hợp, cần phải chọn ra một Alpha phân hóa suất trên 80%, đại khái là muốn nghiên cứu ra cơ chế cùng nguyên lý phân hóa của cơ thể Alpha đỉnh cấp," Ô Phi Trần cảm thấy chuyện này không an toàn lắm, "Đề xuất này đã bị đè ép rất lâu, không ngờ cuối cùng tổng bộ vẫn đồng ý cho bọn họ làm, nói là chỉ cần phái ra một đại biểu là được."
"......!Đây là muốn tìm một Alpha phân hóa suất cao làm chút thí nghiệm trên cơ thể người? Hay là muốn bồi dưỡng ra một hài tử phân hóa suất cao? Số lượng Alpha phân hóa suất trên 80% không nhiều lắm, có nhà ai lại nguyện ý đưa hài tử của mình đi cho tổng bộ dằn vặt?" Du Liên ra khỏi phòng khách, đi tới hoa viên nói chuyện.
Ô Phi Trần: "Không biết, tổng bộ nói hiện tại bọn họ đã lui bước rất nhiều, cuối cùng chỉ cần bốn phân hiệu rút thăm chọn ra một học sinh là được, không cần phải mỗi phân hiệu chọn một người."
Du Liên: "......!Chẳng lẽ đã chọn rồi?"
"Còn chưa có, bọn họ đang làm đề án mô phỏng." Ô Phi Trần nói.
Du Liên đánh một quyền lên bàn đá, "Gần đây Đế Đằng điên rồi sao, luôn làm mấy chuyện không chút ý nghĩa nào, thứ thật sự cần thiết không làm, chỉ biết nghiên cứu mấy thứ không thể đưa ra ánh sáng, cái bọn họ muốn chính là lấy tin tức tố của Alpha đỉnh cấp đi thí nghiệm, tiện thể can thiệp vào phân hóa suất của thế hệ sau, đây là không tôn trọng sinh mệnh."
Ô Phi Trần: "Ở đại hội lần sau ta sẽ tiếp tục làm đại biểu phản bác chuyện này, mấy phân hiệu Bắc Lĩnh Nam Phong Tây Loan đều sẽ đứng ra, hiện tại là nói trước cho ngươi một câu mà thôi, cũng đừng có luôn trách ta chỉ biết làm Đông giáo mất mặt."
Du Liên cảm thấy người này cũng không có kém như mình tưởng, "Cảm tạ, ta sao có thể đi phản đối ngươi làm chuyện tốt chứ."
Ô Phi Trần đè thấp thanh âm nói, "Ta thật sự cảm thấy rất nguy hiểm, năm nay Vạn Dương Trạch là Alpha phân hóa suất cao nhất trong đám tân sinh, đáng lẽ phân hóa suất của Du Việt cũng phải rất cao, nhưng không hiểu ra sao lại không bằng hắn, hai người bọn họ rất dễ trở thành mục tiêu bị nhắm vào, ngươi chuẩn bị tinh thần trước đi."
"Ừm." Du Liên cũng nghĩ tới vấn đề này.
Lúc trước khi báo danh Du Việt cùng Vạn Dương Trạch đều không ghi chép thông tin ở cột hương vị tin tức tố, đây là vấn đề mà các Alpha khác đều không gặp phải.
Tâm tư muốn nghiên cứu của Đế Đằng đại khái là đã có từ trước.
Du Liên chỉ sợ cuối cùng Đế Đằng sẽ phát hiện Du Việt là Omega phân hóa suất cao nhất từ trước tới nay, số liệu đáng sợ cao tới 95%.
Nếu như Du Việt bị quốc gia lấy danh nghĩa nghiên cứu mang đi, rất có thể sẽ bị tước đoạt quyền lợi lựa chọn bạn lữ sau này của mình.
Chỉ khi Du Việt nhanh chóng tiến vào đặc huấn tổng bộ, biểu hiện ra địa vị cùng tác dụng không thể thiếu trong đó, bộc lộ tài năng trong thi đấu quốc tế, có đủ quyền lên tiếng cùng năng lực điều động mới có thể tránh khỏi tình trạng bị động như bây giờ.
Nhưng mà hài tử kia cầm thứ nhất đếm ngược, trước mắt chỉ có thể làm thay thế bổ sung, y cùng Vạn Dương Trạch nhất định phải làm gì đó lập công lớn, vượt qua khúc cong lần này.
Hiện tại, trong đầu Du Việt đều là: Vạn Dương Trạch muốn ngủ với ta.
Hắn lại muốn ngủ với ta!
Hắn thế nhưng muốn ở lại trong phòng của ta ngủ với ta!
Chuyện này bình thường sao?
Cô A quả O, rất dễ xảy ra sự cố a, chuyện này liên quan đến tác phong hiểu không?
Vạn Dương Trạch tắm xong trở về, phát hiện Du Việt đã tắt đèn, trên đầu giường chỉ để lại một cái đèn bàn.
Du Việt còn lấy một ổ chăn mới cho Vạn Dương Trạch.
Vạn Dương Trạch lau khô tóc xốc ổ chăn lên giường, nghe thấy thanh âm nhỏ như muỗi của Du Việt, "Lúc ấy ta gọi điện thoại cho ngươi, chỉ là muốn hỏi xem ngươi cự tuyệt Omega khác như nào, không phải để ngươi trêu chọc ta, ta là Du Việt, Vạn Dương Trạch, hôm nay có phải đầu óc của ngươi không thanh tỉnh không......"
Vạn Dương Trạch nằm yên, kéo chăn lên ngang ngực, "Ta biết là ngươi."
Tay nhỏ của Du Việt nắm chặt chăn, "Vạn Dương Trạch, ngươi không phải là cảm thấy lão tử là Omega, thật sự muốn đè ta đi? Tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng đối thủ một mất một còn nhiều năm phân hóa thành Omega, sau đó ngươi đem y đè, đúng là rất có cảm giác......"
Vạn Dương Trạch không biết nên nói gì, hắn nghĩ thầm, cho dù ngươi không phải là Omega, cho dù là Alpha, ta cũng muốn đè.
Nên nói như vậy sao?
Nói xong sẽ chết sao?
Vạn Dương Trạch không tham sống sợ chết, hắn chỉ sợ Du Việt nổi giận.
Vạn Dương Trạch nói, "Du Việt, kỳ thật không phải như ngươi nghĩ, quan hệ của chúng ta vẫn luôn không có kém như người ngoài nói."
Du Việt ôm chặt chăn, "Vạn Dương Trạch, không phải ta nói ngươi, ngươi phải học được cách khắc phục chướng ngại sinh lý, từ sau khi biết ta là Omega, ngươi liền đối xử với ta không giống trước đây, làm ta cảm thấy ngươi giống như là thích ta vậy, mà ta cũng......!càng để ý ngươi hơn trước đây, kỳ thật đều là do tin tức tố quấy phá, ta biết chuyện này sẽ làm chúng ta ở chung xấu hổ hơn trước đây nhiều."
Vạn Dương Trạch nghiêm túc nói: "Có lẽ không phải do tin tức tố."
Du Việt thầm nghĩ, Vạn Dương Trạch hình như thật sự không giống trước đây......!Chẳng lẽ vừa nãy hắn uống rượu?
Du Việt: "Ngươi hiểu mà, Alpha chính là sinh vật có dục vọng chiếm hữu rất mạnh, ngươi đánh dấu tạm thời ta, cho nên ngươi mới cảm thấy ta thích hợp với ngươi hơn trước đây, nhưng ta không thích hợp, Vạn gia khẳng định sẽ không thích một Omega hung hãn như ta."
"Nhưng ta rất thích." Ngươi rất xinh đẹp, cũng rất ưu tú.
Vạn Dương Trạch quen biết Du Việt nhiều năm, hắn từ nhỏ tới lớn chưa bao giờ khích lệ Du Việt.
Mà Du Việt đã quen nghe a dua nịnh hót, chỉ khi đối nghịch mới có thể chiếm được tầm mắt của y.
Nhưng Vạn Dương Trạch thật sự rất muốn nói cho y, "Ngươi ở trong lòng ta vẫn luôn rất ưu tú."
Du Việt bắt đầu hô hấp dồn dập, "Đừng......!Đừng nói những lời như vậy, quá buồn nôn, Vạn Dương Trạch, ngươi đừng phóng thích tin tức tố, ta hơi khó chịu."
Vạn Dương Trạch: "......" Ta tiêm thuốc ức chế tới, không có tin tức tố, là chính ngươi hơi động dục.
Vạn Dương Trạch chỉ có thể đưa một cái bậc thang cho Du Việt, "Ngươi có thể là cần ta đánh dấu tạm thời lần nữa......!Ý ta là, ta cắn ngươi một cái là được rồi."
Du Việt nhắm chặt mắt lại, cảm thấy thẹn vô cùng, Vạn Dương Trạch giống như là không có chuyện gì xảy ra, y lại nghe Vạn Dương Trạch khen mà có cảm giác.
Tin tức tố đáng chết.
Vì sao lại không có độc đối với Vạn Dương Trạch? Nguyên nhân là gì?
Vạn Dương Trạch không muốn bức Du Việt quá chặt, Du Việt được trấn an xong liền thoải mái ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Ngụy Phàm Lĩnh tới gõ cửa, Du Việt mặc áo ngủ đi ra nói chào buổi sáng với hắn.
Ngụy Phàm Lĩnh ngó đầu nhìn vào trong, "Vạn Dương Trạch đi rồi?"
"Suỵt --- đừng nói hắn qua đêm ở đây." Du Việt nhỏ giọng cảnh cáo.
Ngụy Phàm Lĩnh: "Ha, ta tin tưởng đêm qua các ngươi không làm cái gì hết, ta ở phòng bên cạnh không nghe thấy động tĩnh gì."
Du Việt: "......"
Nhà ta cách âm tốt thì sao.
Đi đại hội khen thưởng, Du Việt thuận tiện ngồi xe của Ngụy Phàm Lĩnh, hai người vừa ra khỏi cửa liền nhìn thấy Vạn Dương Trạch, "Chở ta đoạn đường?"
Ngụy Phàm Lĩnh: "Làm phiền không yêu đương trên xe của ta."
Du Việt: "?"
Du Việt ngồi phía sau, Vạn Dương Trạch cũng ngồi phía sau.
Ngụy Phàm Lĩnh nhìn qua gương chiếu hậu, "Các ngươi còn thật sự coi ta thành tài xế, đều ngồi phía sau?"
Du Việt không nói chuyện, lấy di động ra cho Vạn Dương Trạch xem lịch sử trò chuyện buổi sáng hôm nay của y cùng Du Liên.
【 Du Liên: Biên giới Nam Phong có nhiệm vụ cấp A, muốn đi không? Nhiệm vụ mới ra lò, còn chưa đủ người, quân giáo sinh của trường học chúng ta có thể được đề cử.
】
【 Du Việt: Ta tra xét một chút, nhiệm vụ cao nhất là cấp S, cấp A không đáng sợ, cùng lắm là khả năng thương tật cao, ngài muốn để tân sinh đi làm? 】
【 Du Liên: Vậy ngươi cùng Vạn Dương Trạch cùng đi? Khả năng thương tàn sẽ nhỏ một chút.
】.