Tình Bạn Tuổi 15

Chương 7

Hôm nay trời mưa to, rất to, mưa như muốn lấp đầy thêm nỗi buồn của tớ và cậu. Tiếng nước mưa ào ào đổ xuống, không khí mát mẻ mà thoáng chút hơi lạnh vào lòng tớ. Tình bạn liệu có hơn tình yêu? Buồn rồi. Khóc rồi. Giờ tớ không biết làm gì, tớ lại nghĩ về cậu về những kỉ niệm của chúng ta. Nếu như trước kia tớ không biết cậu, không chơi thân với cậu liệu bây giờ khi bị phản bội có đau đớn như vậy không? Còn 54 ngày nữa khi 3 chúng ta mỗi người 1 nơi, khi chúng ta không còn gặp lại nhau liệu cậu có nhớ tớ? Có thể giờ tớ chỉ ngắm nhìn cậu ở xa không thể nói chuyện với cậu rồi 1 ngày nào đấy cậu dùng với ánh mắt lạnh lùng khi 2 chúng ta gặp nhau rồ nói:" Hờ... ".Đau lắm. Giờ chỉ có tớ và Ninh chơi với nhau, cũng ít về lớp, tự nhốt vào nỗi cô đơn, chơi với các bạn lớp mình mà cố gắng quên đi cậu. Tớ đã định chí hướng của mình rồi còn cậu thì sao? Cậu thích làm hoạ sĩ vẽ truyện mà giờ cậu còn vẽ không? Rồi cậu sẽ có bạn mới cậu có nhớ tớ không? Có nhớ tới người khóc vì cậu không? Mưa này cậu có nhìn ra cửa sổ, có nhìn lên trời, nhìn những đám mây âm u kia chính là tình bạn của chúng ta bây giờ, xám xịt và nặng nề.

"Thời gian sẽ làm thay đổi tất cả nên hãy trân trọng những giây phút bên bạn mình. Đừng để xa rồi mới khóc. Vô ích thôi! "
Bình Luận (0)
Comment