Tình Cuối

Chương 65

Trời đã vào cuối thu, thời tiết ở thành phố B cũng dần chuyển lạnh. Hàn Giang Khuyết bắt đầu mua thêm rất nhiều thứ cho ngôi nhà ở Thế Gia.

Văn Kha có một tật xấu, đó là dù trời có lạnh đến đâu cũng không thích đi tất chân. Bởi vậy Hàn Giang Khuyết trải cho toàn bộ sàn nhà ở tất cả các phòng ngủ và phòng khách một lớp thảm lông dê dày mềm mại, như vậy có bước chân trần cũng dễ chịu hơn.

Hắn còn lắp những miếng đệm cao su tròn đủ màu sắc cho tất cả những góc nhọn của đồ đạc như bàn ghế tủ. Chẳng hiểu tại sao Hàn Giang Khuyết lại rất bất mãn với bộ sô pha da màu đen trước đó, bèn bọc lớp trùm màu vàng nhạt mềm mại mà nom rất ấm áp.

Phong cách trang trí trước đây của căn nhà này mang lại cảm giác tối giản giống như thành phần trí thức ở thành phố, nhưng trải qua sự thay đổi của Hàn Giang Khuyết, nó bỗng trở nên dở ông dở thằng.

Theo một ý nghĩa nào đó, có lẽ Hàn Giang Khuyết có tập tính của động vật. Hắn chẳng có khái niệm gì với thẩm mỹ, sự nhạy cảm trong phối màu còn tệ hơn thẳng A bình thường.

Nhưng có một điều rất rõ ràng, thứ hắn coi trọng nhất là thoải mái dễ chịu.

Hàn Giang Khuyết thích căn nhà xù bông, mềm mại.

Trên ghế sô pha, trên ghế, trên giường và khắp nơi trên mặt đất là những chiếc đệm vừa lớn vừa mềm. Đèn trong nhà màu vàng ấm rất tốt cho kỳ phát tình, có thể thoải mái ôm ấp nhau ngủ bất cứ chỗ nào.

Căn nhà này, chi bằng nói trong mắt Hàn Giang Khuyết, nó giống như một chiếc ổ nhỏ mà hắn nghiêm túc xây cho mình và Văn Kha.

Ban đầu Văn Kha vẫn chưa thích ứng với cách sắp xếp mới trong nhà cho lắm, nhưng sau đó anh lại nhanh chóng thích phong cách trang trí nội thất khiến anh có thể dính bên Hàn Giang Khuyết bất cứ lúc nào.

Lúc hai người yêu nhau sống chung quả thực có thể thúc đẩy phản ứng hóa học rất kỳ lạ.

Tính Văn Kha dịu dàng ngại ngùng, Hàn Giang Khuyết nhìn qua thì thâm trầm kiệm lời, nhưng một khi ở bên nhau, họ sẽ biến thành hai kẻ sến súa nhất trên thế giới.

Sau khi đưa ra quyết định, đương nhiên Văn Kha cũng nói cho Hàn Giang Khuyết.

Ban đầu hắn còn hơi chần chừ, nhưng có thể là lần tranh cãi trước đó khiến hắn khá sợ hãi, cộng thêm ngày gặp Lam Vũ cũng sắp đến rồi, nên sau đấy hắn không dị nghị gì nữa.

Giải quyết xong hết những chuyện này, Văn Kha mới cảm thấy tâm trạng mình tươi sáng hơn.

Chỉ là cùng lúc đó, phản ứng thai nghén cũng càng lúc càng rõ.

Không biết vì thụ thai trong kỳ suy nhược hay vì mang thai đôi mà Văn Kha cảm thấy khẩu vị của mình trở nên kém hẳn, buổi sáng thường sẽ không kìm được mà nôn khan một lúc. Bình thường buổi sáng cũng là lúc anh khó chịu nhất, không chỉ buồn nôn mà còn kèm theo cảm giác choáng váng và mất hết sức lực.

Từ kỳ phát tình bị coi thường rất lâu đến kỳ suy nhược, hiển nhiên Văn Kha đã rất hiểu cách nhẫn nhịn đau đớn.

Nhưng dù vậy, Omega đang mang thai vẫn khát khao an ủi hơn bình thường. Mỗi giờ mỗi phút mỗi giây, từ đáy lòng anh đều muốn được bao quanh bởi pheromone từ Alpha của mình.

Lúc ăn cơm muốn, lúc làm việc cũng muốn, anh hận không thể nằm trong lòng Hàn Giang Khuyết 24/24 giờ.

Nhưng cuộc gặp mặt đề án Tình cuối đã vô cùng gấp gáp, Văn Kha nghiến chặt răng cố dằn sự yếu đuối của Omega xuống. Mấy hôm nay anh bận rộn chuẩn bị cho công tác cuối cùng, nên thời gian ở cạnh Phó Tiểu Vũ nhiều hơn một chút, ngay cả Hứa Gia Nhạc cũng bị Phó Tiểu Vũ ép tới luyện tập mấy ngày.

Mọi người ngồi vây quanh bàn ăn, trên mặt bàn chất đầy từng chồng từng chồng tài liệu, cốc cà phê đặt lộn xộn một bên, quả thực đã lâm vào trạng thái làm việc mất ăn mất ngủ.

Nhưng việc diễn thuyết hết lần này đến lần khác, sau đó là từng lần sửa chữa PPT, quyết định điều chỉnh mỗi chi tiết lại khiến Văn Kha không thấy vất vả.

Trước kia khi cưới Trác Viễn và bị ép ở nhà, mỗi lần nhìn thấy cảnh đuổi deadline khí thế ngất trời như thế này trong phim, anh sẽ lặng lẽ mong ngóng.

Hiện giờ được trải nghiệm thực tế, đối với Văn Kha, chuyện này... Thậm chí khiến anh khá nghiện.

Anh thực sự, thực sự yêu quý công việc.

....

Buổi sáng hôm gặp mặt Lam Vũ, Văn Kha dậy sớm hơn bình thường.

Từ khi bắt đầu có phản ứng mang thai đến nay, thực ra anh rất ít khi có cảm giác tinh thần sáng láng thế này. Nhưng hôm nay, dường như có chút gì đó khác biệt.

Anh lấy bộ âu phục và áo sơ mi đã được ủi phẳng phiu cẩn thận được treo trong tủ quần áo, sau đó bật máy tính lên kiểm tra tất cả tài liệu chuẩn bị thật kỹ càng.

Trong tệp hồ sơ của Tình cuối, có tất cả mười hai tài liệu trong tệp PDF hiển thị: từ phiên bản đầu tiên, dần dần hoàn thiện, mãi đến cái thứ mười hai mới rốt cuộc gắn tên tài liệu lên bản cuối cùng.

Văn bản hỗ trợ và luận văn học thuật có đến mấy trăm tài liệu, đều do Hứa Gia Nhạc sắp xếp lại.

Thiết kế UI sửa đổi tổng cộng tám lần, lần quyết định cuối cùng là Phó Tiểu Vũ tìm người trình bày bằng hoạt hình.

Từ ý tưởng ngây thơ thô sơ ban đầu, trải qua vô số lần hoàn thiện, Tình cuối đã thay da đổi thịt, đến cả Văn Kha cũng khó tin được mình thực sự đã đến mức độ này.

Nếu như không trải qua hết thảy những điều này, anh sẽ không biết hóa ra thực hiện được một đề án hoàn thiện và hài lòng lại là một quá trình vừa trắc trở vừa tươi đẹp đến thế. Ở một mức độ nào đó, đây có thể nói là đứa con tinh thần đầu lòng do anh thai nghén.

.....

Lúc Hàn Giang Khuyết ra ngoài mua bữa sáng, một mình Văn Kha chạy chậm hai vòng ở con đường dưới lầu. Khoảng thời gian này anh rất ít khi tự hành động và không có Hàn Giang Khuyết bên cạnh, nhưng sáng sớm hôm nay, tâm trạng của anh lại rất đặc biệt.

Tòa nhà Thế Gia xây ở chỗ cao, nên cuối đường chạy sẽ có một hành lang nhỏ, vừa vặn có thể quan sát phía Bắc thành phố B.

Sáng sớm cuối thu như có một loại dịu dàng se lạnh. Gió thu vẫn buốt giá, làn sương mù nhẹ trôi trong gió, nhưng dù đứng trong gió rét, vẫn sẽ được ánh nắng ban mai chiếu rọi.

Văn Kha vịn lan can im lặng nhìn những tòa nhà và con đường trở nên nhỏ bé vì chênh lệch độ cao.

Thành phố bộn bề này vẫn chưa tỉnh khỏi giấc ngủ say, mà anh lại như một kẻ rơi vào giấc mơ dài. Nắng mai dát một lớp vàng óng dịu dàng lên hết thảy mọi vật trong tầm mắt.

Thành phố bỗng biến thành một vùng đất hoang dã bao la vàng nhạt, có vẻ đẹp nguyên sơ và rạng ngời.

Toàn bộ thế giới chìm trong cơn tĩnh lặng.

Hôm nay là lần đầu tiên anh chiến đấu vì sự nghiệp của mình.

Nhưng lòng anh lại rất an bình.

Trong nháy mắt đó, Văn Kha bỗng nghĩ:

Năm nay anh sắp 29 tuổi rồi, nhưng chưa hề làm được chuyện lớn kinh thiên động địa nào. Nhưng gần tuổi ba mươi, cuối cùng anh lại cảm nhận được một loại mỹ mãn giản dị.

Con đường anh đi thực sự có rất nhiều rất nhiều thứ không dễ dàng. Nhưng bước qua gió lạnh thấu xương, chắc chắn trước mặt sẽ có ánh bình minh vàng ấm.

Kỳ thực trên thế giới sẽ không có chuyện dựa vào ý chí liều chết.

Công việc cũng tốt, yêu một người cũng được, phàm là chuyện có thể kiên trì cả đời tuyệt đối sẽ không khổ.

Anh sẽ vĩnh viễn phấn đấu, vĩnh viễn yêu quý công việc.

__________________

Được 1/2 truyện rồi yê yê

Người post: Yến Nhi
Bình Luận (0)
Comment