Đại lục Asha.
Cách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài bởi Tinh Hải. Không ai biết được bên ngoài đại lục Asha có những gì. Thậm chí ngay cả bản thân đại lục Asha cũng còn rất nhiều địa điểm con người chưa thể khám phá được hết.
Chiếm một diện tích khoảng chừng một phần ba đại lục, nằm ở phía tây lục địa Asha chính là vương quốc Asha – vương triều đầu tiên của nhân loại và vẫn còn tồn tại cho đến tận ngày hôm nay.
Phía Nam giáp với rừng ma Ylain, phía Đông là dãy núi Holiso hùng vĩ kéo dài. Phía Bắc giáp với đại thảo nguyên Laco và thung lũng Thần thú Hel, nơi tập trung những sinh vật mạnh mẽ nhất trên đại lục trong truyền thuyết.
Ba mặt giáp với thiên nhiên hoang dã và mãnh thú cuồng bạo, sự phát triển của nhân loại là lịch sử của những tranh đấu khốc liệt với thiên nhiên.
Duy nhất hơi an toàn, chính là mặt phía Tây giáp với Tinh Hải. An toàn, nếu như người ta không bước chân ra biển. Một khi có người dám dũng cảm rời xa bờ quá 1000 Koca, vậy thì hai chữ an toàn đó chỉ còn mang tính tượng trưng thôi.
Tuy nhiên so ra vẫn là nơi an toàn nhất trong toàn bộ lãnh thổ nhân loại. Chính vì vậy, thủ đô của vương quốc Asha được đặt ngay tại bờ biển phía Tây này. Glory - tòa thành ánh sáng, biểu tượng của nhân loại. Được bảo vệ ba mặt bởi ba vùng lãnh địa lớn, thuộc về ba thế lực khác nhau.
Phía Nam – Thánh tộc. Quản lý một cách hòa bình vùng đất phía Nam với trung tâm là Thánh Địa Nogias, một thành trì lớn với mức dân cư xung quanh vào khoảng 20000.
Phía Đông – Thần tộc. Nắm quyền lực tuyệt đối với lực lượng quân sự mạng mẽ và cai trị bằng nắm đất sắt. Trung tâm quyền lực đặt ở Đại Kinh – một thành phố to lớn và phát triển mạnh về tất cả mọi mặt văn hóa lẫn kinh tế. Cũng là thành phố có số lượng dân cư nhiều nhất trên toàn đại lục – 50000 dân.
Phía Nam – Cổ tộc. Thay vì lãnh đạo, Cổ tộc lại sống tản mát ra theo phương thức bộ lạc và hòa nhập vào thảo nguyên rộng lớn. Nơi đây các thành phố thị trấn lớn đều có quyền tự chủ của riêng mình, nhận được sự bảo vệ của Cổ tộc. Thánh địa của Cổ tộc nằm ở một nơi bí mật trong thung lũng Thần Gió rất ít người ngoại tộc từng đặt chân tới.
Còn lại khu vực trung tâm và phía Tây là nơi sức ảnh hưởng của hoàng thất Asha mạnh nhất. Các lãnh chúa khu vực trung tâm đều là vương công quý tộc, con cháu hoàng thất. Được bảo vệ an toàn khỏi sự quấy nhiễu của mãnh thú, đây cũng là nơi phát triển văn hóa và kinh tế thịnh vượng nhất lục địa Asha. Đáng kể nhất phải nói đến thành phố Gnanad – trung tâm giao thương của cả vương quốc. Tất cả các tuyến đường giao thương đều phải đi qua nơi này. Bất cứ thứ gì lục địa Asha có, hẳn đều có thể tìm được ở đây. Thành phố nằm trong lãnh địa của công tước Lucian – em trai đương kim hoàng đế vương quốc Asha.
Kể từ sau khi mãnh thú đột nhiên trở nên cuồng bạo, các vùng phía Đông, Nam và Bắc đều lâm vào trạng thái nguy hiểm và phải rút lui dần về hướng trung tâm.
Thánh địa Nogias – trung tâm quyền lực của Thánh tộc, có sức ảnh hưởng đến toàn bộ vùng đất phía Nam. Lấy Nogias làm trung tâm lan ngoài phạm vi 50000 Koca, Thánh tộc quyết định xây dựng một phòng tuyến kiên cố để thật sự biến thành tấm chắn thép phía Nam che chở cho vương quốc.
Đó là nơi Kiba và mọi người đang đến gần sau cuộc hành trình hơn một tháng ròng rã.
-----
Trước mắt đoàn người là một dãy tường thành được xây bằng gỗ cao đến hơn 6 Koca, và kéo dài xa đến tận chân trời.
Bên ngoài và trên tường thành luôn luôn có những chiến sĩ Thánh tộc liên tục tuần tra qua lại, không lúc nào ngừng nghỉ. Cách một khoảng xa lại có những cánh cổng lớn với rất nhiều chiến sĩ túc trực canh gác. Vô số đoàn người liên tục ra vào các cánh cổng tạo ra một cảm giác rất đông đúc nhộn nhịp đằng sau đó.
Tường thành mặc dù chỉ là bằng gỗ nhưng có cảm giác chắc chắn vững chãi.
Kiba quay người hỏi Vân đang cưỡi Nguwja đi bên cạnh.
"Đây chính là phòng tuyến phía Nam của Thánh tộc ?"
Vân tự hào gật đầu. Công trình to lớn này được bắt đầu cách đây mới có ba tháng, nhưng Thánh tộc đã dồn tất cả tài nguyên nhân lực của mình vào mới có được thành quả như hiện tại. Bức tường hình cánh cung trải dài đến hơn 100000 Koca, tiếp giáp với dãy núi bên phải và vực sâu không đáy bên trái, hoàn toàn che chắn khu vực phía Nam của vương quốc. Chỉ cần phòng tuyến này vẫn còn, mãnh thú đừng hy vọng đặt chân lên vùng đất trung tâm.
Một chiến sĩ đã nhanh chóng chạy lên trước thông báo cho lính canh. Đoàn người dưới sự bảo vệ của Vân và các chiến sĩ Thánh tộc thoải mái đi qua cánh cổng lớn ngăn cách giữa lãnh địa nhân loại và mãnh thú.
Khung cảnh bên trong vô cùng náo nhiệt.
Những con đường kéo dài từ những cánh cổng đi thẳng lên phía Bắc, hai bên đường là rất nhiều lều bạt, quầy hàng buôn bán đủ các loại lương thực trang bị vũ khí cho đến thịt, da, răng nanh móng vuốt mãnh thú.
Vân vừa đi vừa giải thích cho mọi người.
"Đây là nơi dành cho những người không phải dân bản địa như thương nhân, lính đánh thuê hoặc những người vì nguyên nhân gì đó muốn xuống phía Nam. Khu vực này có đầy đủ các dịch vụ cần thiết như ăn ở trang bị mua bán trao đổi nguyên liệu, tất cả là hoàn toàn tự phát. Người trong các thị trấn mới xung quanh cũng thường xuyên ra đây trao đổi buôn bán. Có thể xem như là khu vực tự do của phòng tuyến phía Nam này."
Phòng tuyến phía Nam được xây dựng với tư tưởng tập trung mọi tài nguyên lại hỗ trợ lẫn nhau. Thiết kế của nó bao gồm một lớp tường thành bằng gỗ trải dài bên ngoài. Vượt qua bức tường thành bảo vệ đó, khu vực bên trong lại chia thành năm thị trấn nằm trải dọc theo phòng tuyến. Nằm ở sau cùng là Thánh địa Nogias, được bảo vệ bởi thành trì kiên cố vững chắc xây dựng bằng loại đá tốt nhất. Tất cả năm thị trấn có tường bảo vệ riêng và cách nhau chỉ tầm nửa ngày đường, cách Nogias một ngày đường. Thiết kế này nhằm bảo đảm phát triển sinh hoạt và tập trung sức mạnh quân lực tối ưu. Giữa các thị trấn và Nogias có thể nhanh chóng hỗ trợ nhau khi cần thiết mà không bị tình trạng dồn nén quá nhiều người vào một khu vực, dễ dẫn đến nhiều bất cập về trị an và phát triển.
Mỗi thị trấn sẽ có một người Trưởng trấn do Thánh tộc đề cử tới lãnh đạo và quản lý, cùng với một lực lượng quân sự 200 chiến sĩ Thánh tộc, cùng với khoảng 1000 quân lính bình thường. Ngoài ra tất cả mọi người đều phải sẵn sàng tinh thần cầm vũ khí ra trận bất cứ lúc nào nếu cần thiết. Năm thị trấn với lượng dân cư 10000 người mỗi thị trấn, cùng với 20000 người tại Nogias. Tổng cộng là 70000 người ở trong phòng tuyến này, không kể đến những khác vãng lai. Kiba thầm thán phục, ở trình độ phát triển như thế này thì đây đã là một con số vô cùng khổng lồ rồi.
Nơi tập trung của làng Nevile là thị trấn Somo nằm ngoài cùng bên trái. Ở ngay bên ngoài phòng tuyến khu vực đó là một khu rừng hoang sơ nối liền với vực sâu không đáy. Ít ra thì các thợ săn sẽ không cần phải lo không có việc làm.
Vân và các chiến sĩ đưa đoàn người đến thẳng thị trấn Somo.
Tường thành bảo vệ bên ngoài của thị trấn không hề thua kém bức tường thành lớn phòng tuyến. Và đứng ở trên đó có thể dễ dàng nhìn thấy được bức tường phòng tuyết ở xa nơi chân trời. Giữa thị trấn và phòng tuyến là một khu vực đồng bằng rộng lớn thích hợp cho các hoạt động trồng trọt, xây dựng và buôn bán cũng như luyện binh, nuôi thú cưỡi. Có thể nhìn thấy đây đó một số trang trại hay nhà kho, những mảnh ruộng đang được khai phá cày bừa.
Đất trong thị trấn được phân sẵn cho người dân các làng đến để định cư, bảo đảm mọi người ai cũng có nơi ở và kiếm sống bên trong thị trấn. Nhưng những mảnh đất bên ngoài này thì phải tự bỏ tiền ra để mua nếu muốn sử dụng. Đây cũng là một cách trưng thu quân phí của Thánh tộc, tiền thu được sẽ đắp vào chi phí xây dựng, tu dưỡng tường thành và rèn luyện quân đội.
Đây cũng là mối lo chính của làng Nevile năm xưa. Nếu như không có khả năng mua đất để mở rộng sản xuất và trồng trọt thì sẽ rất khó đứng vững và phát triển được ở nơi đây. Chính vì vậy số tiền mà họ có được nhờ các tài nguyên của Falco quả thật chính là món quà trên trời rơi xuống, như nắng hạn gặp mưa rào. Làng Nevile sẽ có khả năng mua được nhiều đất, có tiền đầu tư vào xây dựng và có tiềm năng phát triển vô cùng mạnh mẽ.
Cánh cổng thị trấn Somo mở ra sau khi xác nhận thân phận người dân làng Nevile. Đoàn người tiến vào trong thị trấn, vừa có chút hoang mang ngắm nhìn nơi ở mới của mình, trong đó không thiếu một chút chờ mong.
-----
Bên trong thị trấn là một cảnh tượng yên bình hơn mọi người nghĩ.
Từng dãy nhà mới được xây tạm lên nằm sát bên nhau gọn gàng và sạch sẽ. Những con đường lát đá mới tinh đều tăm tắp. Hai tuyến đường lớn chia thị trấn ra thành bốn khu vực và nối liền bốn cánh cổng của thị trấn. Ở trung tâm thị trấn là một quảng trường sinh hoạt lớn, cùng với các kiến trúc to đẹp và uy nghi. Đây chính là khu vực tập trung các kiến trúc quan trọng nhất của thị trấn như dinh thự của Trưởng trấn, tòa nhà của các nghiệp đoàn, tổng bộ thương hội,... Những thông báo quan trọng cũng sẽ được dán lên những tấm bảng lớn ở xung quanh đường vào quảng trường.
Mọi người đều có cảm giác tự hào, đây sẽ là nơi ở mới của chúng ta. Thị trấn tạo cho mọi người cảm giác an toàn và đầy hy vọng.
Vân đưa mọi người đến khu vực được phân cho làng Nevile. Đây là một khu dân cư nằm ở góc thị trấn, có khu vực sinh hoạt chung khá rộng và khoảng chừng 100 căn nhà. Đặc biệt là một con sông nhỏ chảy xuyên qua khiến mọi người vô cùng yêu thích. Con sông sẽ giúp cho không khí trở nên dễ chịu hơn, đồng thời là một nguồn nước sạch và có sự giúp đỡ rất lớn cho các hoạt động nấu ăn, giặt giũ. Albert quay người sang cảm ơn Vân, ông biết cô đã giúp mọi người chọn một nơi định cư tốt hết mức có thể rồi.
Vân cũng không hề ngần ngại thoải mái nhận lời cảm ơn của Albert. Cô cũng chẳng phải loại người thích sự giả tạo. Cô nói với Albert.
"Mọi người hãy nghỉ ngơi thoải mái và ổn định trong ngày hôm nay. Sau đó ngày mai thì bắt đầu đến quảng trường trung tâm vào dinh Trưởng trấn và đăng ký hộ tịch nhé. Nơi đó có cung cấp thêm các hướng dẫn cụ thể về việc an cư lập nghiệp của mọi người."
Vân và các chiến sĩ tạm biệt người dân làng Nevile lần cuối, sau đó nhanh chóng rời khỏi thị trấn. Cô còn phải về trình báo cho Thánh tộc, và quan trọng hơn là đưa lên thành quả thu được của họ. Chuyến đi này đối với cô và Thánh tộc mà nói thì quả thật là một niềm vui bất ngờ. Tia chạy sau cùng vẫy tay chào tạm biệt Kiba, sau khi lấy lại cái nỏ của mình.
Kiba đi dạo một vòng xung quanh khu ở mới. Anh cũng đã thương lượng trước về nơi ở cụ thể của mình trước khi đến thị trấn, dù sao thì bây giờ anh cũng không có lý do gì để tiếp tục ở chung nhà với Sharty nữa. Anh đã thống nhất sẽ ở chung với Hawk và hai người thợ săn độc thân khác. Bọn họ còn vô cùng vui mừng khi biết anh muốn ở chung với họ nữa là đằng khác. Sharty thì có vẻ hơi giận dỗi khi biết chuyện. Kiba cười khổ, cái con bé ngây thơ này, dù sao cũng đã 16 tuổi rồi chứ ít gì. Tuổi này ở thời đại này có khi đã lấy chồng sinh con hết rồi. Ít ra cũng phải có chút đề phòng chứ.
Nhưng có vẻ như kế hoạch của Kiba không diễn tiến trôi chảy như anh nghĩ.
Một chiếc xe chạy vào khu dân cư làng Nevile.
Tất cả mọi người đều quay lại nhìn theo chiếc xe sang trọng do bốn con Nguwja kéo. Ai lại có chuyện gì liên quan đến họ khi họ mới chỉ tới thị trấn cơ chứ,
Chiếc xe chậm rãi dừng lại. Cửa xe mở ra, một cô gái bước xuống.
Và tất cả mọi người đều nín thở khi nhìn thấy cô.
Ngay cả Kiba cũng không tránh được giật mình.
Quá sức xinh đẹp.
Cô gái vừa mới bước xuống xe, vào khoảng 23-24 tuổi – độ tuổi tươi đẹp của người con gái – có một nhan sắc vô cùng tuyệt mỹ. Kiba không kìm được nghĩ đến hình ảnh những vị nữ thần trong thần thoại mà anh biết đến – Freya trong thần thoại Bắc Âu, hay Venus trong thần thoại Hy Lạp. Đó là cảm nhận đầu tiên của anh khi nhìn thấy cô.
Tuyệt đối là một mỹ nhân. Mái tóc vàng lộng lẫy và dài đến thắt lưng, hơi dợn sóng một cách gợi cảm. Làn da trắng và mịn, đôi mắt to quyến rũ màu xanh ngọc và hàng lông mi cao vút. Thân hình hoàn mỹ không có điểm nào để chê với bộ ngực đầy kiêu hãnh và đôi chân thon dài quý phái. Dường như tất cả nét đẹp tinh hoa của Âu Mỹ đều tập trung trên người cô.
"Đại ca, tim anh đập hơi mạnh quá rồi đó." – Kiki lém lỉnh trêu anh.
Kiba mặc kệ không muốn đôi co với nó. Mặc dù đã quen với các người đẹp rồi - nói đâu xa, đệ nhất mỹ nữ quân đội Liên Minh Melina chính là đội phó của anh đấy – nhưng anh vẫn không thể không thán phục bàn tay của Thượng đế. Cô gái vừa xuống xe này quả thật so với Melina không hề thua kém chút nào, thậm chí còn có phần nhỉnh hơn một chút. Anh có thể khẳng định đây chắc chắn là người con gái đẹp nhất mà anh từng gặp từ trước tới nay.
Trong khi tất cả mọi người còn đang thẫn thờ như hóa đá trước nét đẹp của cô gái. Cô gái thì vô cùng tự nhiên thoải mái nhìn quanh quất trong đám người như tìm kiếm một ai đó.
"Chị Sherry !!!"
Sharty vui sướng hét to và nhanh như một ngọn gió lao đến ôm chặt cô gái và rúc đầu vào ngực cô. Cô gái cũng đầy vui mừng vừa ôm Sharty vừa âu yếm vuốt ve đầu cô bé. Mắt cô long lanh như có giọt lệ đang chực trào ra.
Kiba chợt nhận ra có một sự giống nhau giữa hai cô gái.
Không để anh thắc mắc lâu, Sharty chợt nhớ ra. Cô rút ra khỏi vòng tay cô gái rồi, nắm tay cô gái dẫn đến giới thiệu với Kiba.
"Anh Kiba, đây là chị Sherry, chị ruột của em. Chị Sherry, đây là anh Kiba."
Quả nhiên không sai, Kiba lẽ ra phải nhận ra sớm hơn. Hai chị em có nhiều nét giống nhau, nhất là đôi mắt. Tuy nhiên phiên bản trưởng thành này cũng hơi bị quá đỉnh rồi. Kiba than thầm rồi liếc mắt nhìn Sharty, kiểu này tương lai e là lại thêm một cái siêu cấp mỹ nữ. Con trai làng này khó sống rồi. Anh sẽ đề nghị với Albert nuôi một vài sinh vật gì đó có thể giữ nhà như loài chó trên Trái Đất. Tốt nhất nuôi cỡ chục con cho nó chắc.
Sherry cũng đang tò mò nhìn Kiba. Sau đó, như hiểu ra điều gì đó cô cười quyến rũ với anh rồi quay sang nhéo lỗ tai Sharty.
"Con bé này, lấy chồng rồi mà không thèm báo cho chị một tiếng luôn ?!"
Kiba xém nữa té lăn quay ra. Còn Sharty thì mặt đỏ như gấc lắc đầu lia lịa.
"Ủa, thế ra không phải à ?" - Sherry đưa tay lên che miệng.
May mắn thay, rất tâm lý Albert bước ra giúp mọi người thay đổi chủ đề.
"Con bé Sherry này, không ngờ qua 10 năm lại trở thành cô gái xinh đẹp thế này rồi. Còn nhớ chú Albert này không ?"
Sherry vui vẻ ôm Albert rồi hôn nhẹ vào má ông.
"Làm sao cháu quên được chú cơ chứ."
"Nói cũng phải, chú cũng sẽ rất giận nếu như con bé mặt đầy tàn nhang suốt ngày ăn trộm trái cây nhà chú lại dám quên chú đấy !" – Albert nheo mắt.
Tất cả dân làng cười ồ lên, bao gồm cả Sharty trong đó. Còn Sherry thì hơi thoáng hiện màu đỏ hồng trên đôi gò má xinh xắn, cô tức giận dậm chân mấy cái.
Chà, đến cả hành động dậm chân này cũng là di truyền à. Kiba cười phì ra. Nhưng mà phải công nhận, hành động này thực hiện bởi siêu cấp mỹ nữ nhìn vào có cảm giác vô cùng thoải mái.
Sau khi cười đùa vui vẻ và chào hỏi dân làng. Sherry quay về phía Sharty.
"Hành lý của em đâu rồi, đưa lên xe rồi cùng chị về nhà dọn dẹp luôn chứ ?"
Kiba gật đầu, thì ra cô ta cũng là người trong thị trấn này. Quả là Vân sắp xếp vô cùng chu đáo, cho Sharty ở chung thị trấn với chị ruột mình. Mặc dù Kiba không rõ ràng lắm tình huống gia đình họ, nhưng dù sao bây giờ hai chị em được ở chung với nhau cũng là chuyện đáng mừng rồi.
Khoan đã, có gì không đúng lắm. Nếu là nhà trong thị trấn thì việc gì phải dùng đến xe bốn Nguwja để đến đây ?
"Cô cũng sống trong thị trấn này à ?" – Kiba hỏi.
Sherry lắc đầu.
"Tôi có nhà trong thị trấn nhưng rất ít khi ở đó. Hiện tại tôi sống tại trang trại bên ngoài thị trấn."
Kiba hiểu ra. Anh nhìn Sharty và cười.
"Vậy là chúng ta không được làm hàng xóm với nhau rồi."
Sharty buồn bã khi nghe anh nói. Từ sau khi anh cứu cô, cô bé đã rất gắn bó với anh và gần như suốt ngày ở bên cạnh anh. Bây giờ nghĩ đến chuyện phải sống cách nhau hơi xa