Tinh Hải

Chương 34

"Tiền bán ba viên đá là 1800 đồng vàng, trừ đi 5% chi phí còn lại 1710 đồng vàng. Tiền bán Linh Hồn Ngọn Lửa là 5100 đồng vàng. Trừ đi chi phí quả trứng là 50 đồng vàng. Tổng số tiền cuối cùng còn lại là 6760 đồng vàng, xin quý khách kiểm tra kỹ trước khi rời đi."

Cô gái đại diện cho thương hội Lexus lịch sự và từ tốn nói với Kiba và Sherry, một rương vàng to bằng gỗ để phía trước mặt. Sherry gật đầu ra hiệu với Kiba, cô đã kiểm tra cân nặng số vàng này rồi, hoàn toàn đủ không thiếu một đồng nào.

Nói thật ra Sherry cũng hơi run tay, trong đời cô chưa từng được trực tiếp nhìn thấy số vàng lớn như thế trước mặt mình. Nghĩ đến mối lo của trước đây không lâu về chuyện làm sao kiếm tiền để sống mà không phải bán đi gia sản cha mẹ để lại, cô chợt thấy hơi có chút buồn cười.

Kiba thì không. Đối mặt với gia tài kếch sù một con người có thể cả đời cũng không kiếm được này anh tỏ ra rất bình thường, như thể nó chỉ là một thứ phương tiện giúp anh thực hiện những điều anh muốn làm. À mà chúng thật sự là thế chứ gì nữa.

Vincent và lão Lin bước vào. Sau một hồi nói chuyện khách sáo thì Vincent vào đề thẳng.

"Rất nhiều người đã bắt đầu thông qua các mối quan hệ với chúng tôi để điều tra tìm hiểu về cậu. Mặc dù chúng tôi sẽ cố hết sức giữ bí mật nhưng tôi nghĩ không quá một tuần người ta sẽ tìm đến trang trại Sherry."

Kiba gật đầu, cũng khá dễ hiểu. Dù sao khi anh và Sherry đi gửi bán ngọc, cùng với lúc đến tham dự đấu giá đều không có đề phòng hay lén lút gì cả, người có tâm hẳn sẽ nhận ra. Nhưng mà đó không phải là chuyện anh quan tâm lúc này.

"Có cách nào mang tiền theo người thuận tiện hơn không ?" - Anh hỏi Vincent.

"Cậu có thể gửi vào thương hội chúng tôi đổi lấy chi phiếu để dùng thay cho tiền mặt. Tuy nhiên chi phiếu sử dụng được ở các thành phố lớn như Nogias, Gnanad... mà thôi. Vẫn nên để một ít tiền mặt trong tay cho tiện." – Vincent trả lời.

Tính toán sơ một chút với Sherry, Kiba quyết định sẽ đưa cho cô 4000 đồng vàng để trong trang trại dùng cho những việc cần thiết. Còn lại 2760 đồng anh giữ lại 260 đồng trong người, 2500 đồng vàng kia thì đổi hết thành chi phiếu. Lúc này Kiba cũng xem như thuộc vào tầng lớp người có tiền rồi.

"Cậu tính làm gì sắp tới ?" – Lão Lin nôn nóng hỏi Kiba, mắt đầy trông đợi.

Kiba tức cười, tại sao mấy lão già đam mê cái gì đó đều giống nhau như vậy. Anh có cảm giác lão Levin nếu có mặt ở đây sẽ nhanh chóng trở thành bạn thân của lão Lin này.

"Tôi định ngày mai sẽ cùng Sherry đi dạo một vòng Nogias, thuật tiện hỏi han dạo qua một vài địa điểm thú vị nào đó. Sau đó Sherry sẽ trở về trang trại còn tôi thì ở lại đây làm phiền lão thêm vài ngày, có được không ?"

Lão Lin mắt sáng lên, Vincent đứng bên cạnh cũng có vẻ hoan nghênh quyết định này của anh. Nói thật thương hội Lexus bọn họ đối với kỹ thuật mài ngọc của Kiba vô cùng hứng thú, mà chỉ e không chỉ riêng họ toàn lục địa này sẽ không tìm ra được một thợ kim hoàn nào không có hứng thú với nó đâu.

Sherry đã được hướng dẫn qua khu vực khác để làm thủ tục gửi tiền, bây giờ trong phòng chỉ còn lại ba người bọn họ. Những việc giao dịch sau đấu giá thế này thương hội Lexus đều bảo mật thông tin khách hàng và thực hiện trong phòng riêng cả.

Cả ba cùng trò chuyện, Kiba đang tranh thủ hỏi thêm một số nơi đáng lưu ý trong thành phố thì đột nhiên cánh cửa phòng riêng bật ra. Vincent và lão Lin đều thể hiện thái độ không vừa lòng, tại sao lại có người dám xông thẳng vào phòng như vậy cơ chứ. Còn coi quy củ nơi đây ra cái gì không.

Nhưng sau khi nhìn thấy người đi vào là ai, cả hai đều thở dài lắc đầu. Quy củ đúng là thứ mà người vừa mới vào không coi ra gì đấy.

Một cô gái da trắng trong bộ váy xanh da trời, vô cùng hợp với đôi mắt cũng màu xanh của cô. Mái tóc đen của cô không quá ngắn nhưng cũng không quá dài, trên đó có gắn một chiếc trâm cài tóc bằng vàng, thiết kế tinh xảo. Kiba không thể không để ý đến viên ngọc gắn trên đó đang tỏa ra nguyên lực nhè nhẹ, mặc dù thua xa những viên ngọc Kiba làm nhưng cũng đủ nói lên gia thế không tầm thường của cô. Ngoại hình cô bé khá xinh xắn, so với Sharty thì dễ thương như nhau. So về điện nước cũng thế đều thuộc tiêu chuẩn con gái mới lớn chưa phát triển, còn cần phải cố gắng thêm.

Đằng sau cô gái là một người đàn ông da đen trong một bộ trang phục rất lịch sự. Ông cúi đầu với ba người, tỏ vẻ xin lỗi cho sự đường đột của cô gái.

Trong khi đó cô gái thì lại chẳng mảy may quan tâm đến thái độ của mọi người. Cô vui vẻ reo lên.

"Hai người đây rồi ! Tôi tìm hai người từ nãy đến giờ."

Chiếc hộp báu vật bên trong đựng Linh Hồn Ngọn Lửa trên tay người đàn ông da đen đã phần nào nói rõ thân phận cô gái, không ai khác chính là người trong phòng khách quý trung tâm.

-----

Không thèm để ý đến Kiba đang đứng đó, cô gái lao vào nũng nịu ôm lấy tay lão Lin.

"Ông ơi, gặp được Rena không thấy vui sao ? Sao mặt ông bí xị như vậy..."

Lão Lin mặt nhăn mày nhó gật đầu.

"Ừ, gặp lại con quỷ nhỏ này ta thật sự không cảm thấy chút gì vui mừng cả. Ta hiện tại có việc bận, có gì thì cháu nói chuyện với Vincent nhé." – Nói xong lão tỉnh bơ gỡ tay Rena ra rồi đi ra khỏi cửa.

Rena tức giận chẩu môi về phía lão Lin đang bỏ của chạy lấy người, sau đó quay lại cười thật tươi và thánh thiện với mục tiêu còn sót lại – Vincent.

"Chú Vincent..."

"E hèm, xin lỗi tiểu thư Rena tôi cũng còn có nhiều vấn đề cần xử lý sau cuộc đấu giá. Chúng ta hẹn một lần khác nhé..."

Rena hoảng hốt dang tay ra chặn Vincent cũng đang tính đi ra ngoài lại. Cô hừ mũi.

"Được rồi, không dám quấy rầy mấy người nữa, nhưng phải trả lời cho cháu một vấn đề."

Nói xong không đợi Vincent đồng ý cô nàng hỏi ngay luôn.

"Cho cháu biết vị đại sư kim hoàn thần bí đó là ai, thông tin liên lạc, tuổi tác, gia thế, giới tính, ngoại hình..."

Vincent cười khổ nhìn người đàn ông đi theo cô gái – Sebastian. Sebastian nhún vai như thể mình vô can không có ý kiến gì cà. Thấy vậy Vincent lên tiếng.

"Tiểu thư Rena, hình như cô cũng biết nguyên tắc của thương hội Lexus trong khi làm ăn là giữ bí mật thông tin khách hàng thì phải ?"

Rena nóng nảy phất tay.

"Đằng nào thì cháu cũng sẽ cho người điều tra ra thôi, cũng chỉ tốn mấy ngày là cùng. Dựa vào quan hệ tình cảm giữa chúng ta không bằng chú nói luôn cho rồi ?" – Mắt cô bé chớp chớp.

Kiba đứng ngoài xém phì cười. Đây là gì, vừa làm nũng vừa đe dọa vừa năn nỉ à. Cô tiểu thư tính cách độc đáo này ở đâu mà ra vậy.

Rất may là Vincent có lẽ đã có kinh nghiệm đối phó với cô ta, nên ông bình tĩnh cười đáp.

"Điều tra ra, là chuyện của cô chúng tôi không thể cản được. Nhưng tự mình nói ra thì lại chính là vi phạm nguyên tắc."

Cảm thấy không thể thuyết phục được Vincent, Rena đành phải để ông rời đi. Cô giận dỗi lẩm bẩm.

"Nguyên với chả tắc, giọng điệu chả khác gì cha mình cả. Đám người lớn đều được đúc ra từ một khuôn à ?"

Lần này thì Kiba không nhịn được cười nhỏ. Rena và Sebastian cùng nhìn về phía anh, nãy giờ bọn họ hẳn cũng coi anh như vật trang trí mà thôi.

"Xin chào, tôi tên Kiba." – Anh tự giới thiệu, đưa tay ra.

Rena hoàn toàn không có động tác gì, ánh mắt cô nhìn anh rất kỳ quặc như thể thằng cha này ở đâu chui ra vậy cũng định làm quen với mình sao. Sebastian thì như vô tình bước lên trước một chút, ngăn ở giữa anh và cô bé.

Kiba có điểm hơi bất đắc dĩ. Dạo này anh cảm thấy sức cuốn hút của mình với các cô bé hơi bị giảm mạnh, hết Stellar lại tới cô bé Rena này.

Chợt nhớ đến vấn đề cô muốn biết hồi nãy, Kiba nghĩ ra chủ đề để nói chuyện với cô. Vốn anh cũng không có ý định trốn tránh, vả lại nếu theo Rena nói thì người ta điều tra ra thân phận anh cũng chỉ mất vài ngày thời gian là cùng. Thay vì vậy chủ động nói ra tăng thiện cảm không phải tốt hơn sao, dù sao tiết lộ cho cô bé dễ thương này vẫn hơn là để cho đám Thần tộc kia biết trước chứ. Anh cũng tò mò muốn biết thái độ của những thế lực khác đối với anh là gì ? Đề nghị hợp tác, trao đổi hay là dụ dỗ ép buộc. Cô bé trước mặt rõ ràng là có thân phận không tầm thường, có thể chính là đại diện của một trong những thế lực đó.

"Chẳng phải cô muốn biết thông tin vị đại sư thần bí kia sao ?" – Kiba hỏi.

Câu nói này không nghi ngờ là đã thu hút được sự chú ý của cả hai người. Rena mắt sáng lên ngay lập tức nhìn anh trông đợi.

"Anh biết ?" – Rena hớn hở hỏi. Cô chợt nhớ lại hình như hồi nãy gã này đang nói chuyện với Vincent và lão Lin trước khi mình vào. Có khi hắn nghe ngóng được gì đó thật thì sao.

"Tất nhiên." – Kiba gật đầu. "Bởi vì vị đại sư đó... chính là tôi đây !"

Không khí đột nhiên trở nên lạnh như băng.

Ủa ủa, có gì đó không đúng ở đây. Không hề có ánh mắt ngạc nhiên xen lẫn ngưỡng mộ mà Kiba đang trông đợi. Thay vào đó Rena vừa nghe xong câu nói của anh ngay lập tức thay đổi thái độ, có thể gọi là trở mặt nhanh như chớp. Khuôn mặt đang tươi cười thân thiện của cô bé đột nhiên trở nên lạnh lẽo vô tình. Cô liếc anh một cái sắc như dao rồi quay người đi thẳng.

"Này này, khoan đã..." – Kiba gọi với theo.

Thân hình to lớn của Sebastian như một vị thần hộ mệnh đã đứng chắn giữa anh và Rena. Ông im lặng không nói gì, nhưng ánh mắt thì thể hiện rõ thông điệp của mình. Bước thêm một bước nữa thôi là thần hộ mệnh sẽ biến thành đại ma vương ngay. Kiba thật sự cảm nhận được điều đó.

"Này anh chàng đẹp trai..."– Rena ngoái đầu nói lại trước khi ra khỏi phòng. "...lần sau có muốn tán gái thì dùng chiêu gì thông minh hơn chút nhé. Muốn làm đại sư kim hoàn ấy hả, trước hết..."

Thân hình cô gái đã ra ngoài, Sebastian cũng tự nhiên theo sau.

"...phải có chút kình lực đi đã !"

Sau lời nói của Rena là tiếng cửa đóng lại cái rầm ngay trước mặt Kiba.

-----

Trên đường về, Sherry rất ngạc nhiên khi nhận thấy tâm trạng Kiba có vẻ buồn bực. Anh chỉ ngồi ôm quả trứng, nhìn ra ngoài cửa sổ xe ánh mắt xa xăm. Cô chưa bao giờ thấy anh như vậy cả, ấn tượng trong đầu cô về Kiba là con người lúc nào cũng nhẹ nhàng thoải mái như thể không có gì có thể khiến anh phải bận tâm. Té ra anh ta cũng có những lúc như thế này.

Nhà trọ của hai người cách đó không xa. Sau khi xuống xe Kiba lại lủi thủi ôm quả trứng đi thẳng lên phòng. Số tiền kia một phần đã chuyển thành chi phiếu, Kiba mang theo một ít còn lại 4000 đồng vàng thì gửi tạm lại thương hội. Khi rời khỏi Nogias Sherry sẽ đến đó lấy, dù sao vẫn an tâm hơn so với đem về để trong nhà trọ.

Ngày mai cô sẽ cùng Kiba đi dạo quanh Nogias. Sau đó Kiba nói anh sẽ ở lại một Nogias một thời gian, dù sao lão Lin chắc chắn sẽ không cho anh rời đi sớm. Sherry đã được Vân hẹn cùng trở về khu vực phòng tuyến. Có Vân đi theo thì số tiền lớn này không còn gì phải lo ngại nữa.

Sherry ngâm mình trong thau tắm, thả lỏng người và nghĩ lại những việc đã xảy ra hôm nay. Cô cảm thấy có chút thỏa mãn khi nhớ đến chuyện Shen Li bị bẽ mặt hai lần liên tiếp trong cùng một ngày. Nếu là trước đây thì bây giờ cô sẽ rất bất an và lo lắng, bởi vì rõ ràng hắn sẽ không bỏ qua sau chuyện vừa rồi và sau khi điều tra sẽ tìm đến trang trại của cô. Nhưng bây giờ không hiểu vì sao cô lại cảm thấy yên tâm là lùng, chỉ vì sự tồn tại của Kiba. Cô cảm giác như không gì có thể làm khó anh cả, nếu anh nói không sao thì cô sẽ tin tưởng là không sao.

Sherry đột nhiên có chút ác tâm tự hỏi, kỹ năng dùng nỏ của Kiba bắn mãnh thú giỏi như vậy, bắn người hẳn cũng không có vấn đề gì chứ ? Nếu tên Shen Li kia lại dám thò mặt đến trang trại của cô lần nữa, cô sẽ không ngần ngại xúi giục anh bắn hắn thành cái rổ. Hình ảnh tưởng tượng đó làm cho cô phá lên cười lớn.

Kiba ở phòng bên cũng nghe được tiếng cười của cô với thính giác tăng cường của mình. Anh bực mình lẩm bẩm.

"Có gì vui mà cười cơ chứ. Đàn bà với chả con gái..."

Kiba đột nhiên hơi hiểu được cảm giác của Shen Li. Đêm nay đối với anh sẽ là một đêm khó ngủ đây.


Bình Luận (0)
Comment