Tinh Hải

Chương 77

Không khí căng thẳng giữa bốn người đã biến mất hoàn toàn. Công bằng mà nói thì ngoại trừ việc nằm trong tổ chức sát thủ Thần tộc ra, Kiba và Sói Bạc vốn chẳng có thù oán gì với nhau cho lắm. Kiba cũng không phải loại người thù dai, chưa kể nếu nói đúng ra thì Sói Bạc có thù với anh còn có khả năng chứ anh thì đâu đã bị Sói Bạc làm hại gì đâu. Sói Bạc thì vốn cũng chẳng ưa gì đám sát thủ đồng nghiệp của mình đã bị Kiba giết, hắn còn vui nữa là đằng khác.

Kiba và Sói Bạc tính cách kể ra cũng khá hợp với nhau, hai người trò chuyện khá là tâm đắc. Còn về phần Chris và Vân thì vẫn mải mê ăn, Vân mặc dù khá tò mò không biết tên Chris này rèn luyện kiểu gì mà ra được thân thể kinh khủng như vậy nhưng cô cảm thấy chưa gì đã hỏi han bí mật người khác thì có vẻ không được lịch sự cho lắm.

Kiba trái lại không hề quan tâm gì đến những chuyện như vậy, cho nên anh thoải mái nói với Sói Bạc.

"Chúng ta nói chuyện nghiêm túc nào, cái bí quyết ẩn giấu kình lực của cậu có thể dạy cho bọn tôi được không ?"

Ba người còn lại đồng thời ngừng việc mình đang làm và nhìn anh. À thật ra thì Chris mặc dù nhìn Kiba nhưng vẫn không quên nhai nuốt thịt hối hả.

"Cái này..." – Sói Bạc hơi có vẻ khó xử.

Đây là bí quyết do chính sư phụ hắn truyền lại, ngay cả trong tổ chức Thần tộc cũng là bí mật không ai biết. Nói thật những bí quyết mà lão sư phụ truyền cho hắn còn nhiều hơn và vượt xa những gì Thần tộc đang nghiên cứu lúc này. Nhưng mà Kiba định dùng ẩn giấu kình lực để làm gì, bản thân hắn đã là nội kình đại thành rồi còn cần gì đến nó nữa.

Chợt Sói Bạc nghĩ ra một chuyện, anh kín đáo đưa mắt nhìn qua Vân đang ngồi cạnh Kiba và vỡ lẽ ra. Không phải là cho hắn ta sử dụng.

"Dạy cho bọn họ đi Sói, tôi nghĩ sư phụ nếu có biết cũng sẽ không phản đối đâu." – Chris bỗng nhiên lên tiếng.

Sói Bạc ngẫm nghĩ một chút rồi gật đầu.

"Tôi cũng cho rằng như vậy là thích hợp nhất, chứ nếu không thì những ngày sắp tới của chúng ta cũng sẽ không dễ chịu cho lắm."

Vừa nói hắn vừa nhìn Vân khiến cô hơi ngại ngùng. Không cần hắn nói cô cũng biết hiện tại trong bốn người thì cô đang là mục tiêu to lớn cho bọn mãnh thú truy tìm với lượng kình lực khổng lồ của mình. Nếu như không có cô thì bộ ba quái thai trước mặt với hai tên không có kình lực và một tên kình lực rất tầm thường này thừa sức tung hoành trong rừng Ylain mà không sợ bị phát hiện.

Cho nên khi nghe Kiba hỏi Sói Bạc về bí quyết ẩn giấu kình lực cô đã hiểu ngay ra mục đích của anh. Tự nhiên cô lại cảm thấy ấm áp trong lòng, người khác có thể cho rằng Kiba làm vậy là vì an toàn của nhóm người nhưng Vân lại cảm thấy rất chắc chắn rằng anh làm vậy hoàn toàn vì cô. Suy nghĩ này khiến cho cô mâu thuẫn, vừa vui sướng vừa khó xử.

"Tuy nhiên..." – Sói Bạc tiếp lời. "Có một vấn đề nhỏ, đó là bí quyết này không khó học, nhưng vận dụng được đến mức nào thì phải tùy người. Vả lại cá nhân tôi cho rằng một khi kình lực đã lớn đến mức như Thánh nữ thì chỉ sợ hiệu quả ẩn giấu cũng không cao cho lắm."

Kiba gật đầu, anh đã sớm đoán được điều này. Tuy nhiên anh cho rằng có vẫn hơn không. Vả lại, anh còn đang định nghiên cứu xem bí quyết này như thế này, có thể anh sẽ cải thiện chỉnh sửa gì được nó thì sao. Nghe rất là chủ quan, nhưng thật sự nói về nghiên cứu và chỉnh sửa kỹ thuật sử dụng kình lực trong toàn bộ Liên Minh nếu như Kiba tự nhận đứng thứ hai thì không một ai dám nhận đứng nhất cả, kể cả lão Levin. Ngay từ khi 5 tuổi anh đã cùng lão Levin mày mò nghiên cứu sử dụng tiềm năng trong cơ thể mình như thế nào, và hoàn toàn không quá đáng khi nói rằng 99% các kỹ năng mà đội biệt động Liên Minh đang sử dụng đều xuất phát từ Kiba mà ra. 1% trong số đó là do một số cá nhân kiệt xuất phát minh ra, chẳng hạn như Thiên Khuyển với kỹ năng cảm ứng toàn phần hay Linh Miêu với kỹ năng Dạ Nhãn, nhưng cũng đều do Kiba hoàn thiện lại cả.

Lúc này Kiba lại cảm thấy ngứa ngáy tay chân rồi, ẩn giấu kình lực, nghe hấp dẫn đấy. Không biết nó có khác biệt gì hơn so với kỹ năng phong bế nội kình của đội Xà không nhỉ.

Sói Bạc không ngần ngại gì bắt đầu truyền thụ cho hai người bí quyết này. Quả thật đúng là đơn giản, nó về cơ bản chỉ là đường lối vận dụng kình lực và cách vận kình phát kình cũng như điều khiển kình lực mà thôi. Theo như Vân nói thì gần như tất cả chiến kỹ cũng đều như vậy, nhưng những đường lối vận kình nhìn tưởng như đơn giản này lại chính là tâm huyết và mồ hôi nước mắt của bao đời nghiên cứu tìm tòi thử nghiệm mới đúc kết ra được con đường hoàn chỉnh. Đó là sự quý giá của các bí kỹ và chiến kỹ.

Vân không hổ danh là thiên tài của Thánh tộc, chỉ nghe qua một lần cô đã ghi nhớ được phần lớn và sau 5 phút đồng hồ thử vận kình cô đã bắt đầu cảm thấy hiệu quả của phương pháp này.

Kiba cũng nhắm mắt lại cảm nhận, anh ngạc nhiên nhận ra phạm vi lan tỏa kình lực của Vân đã thu lại chỉ còn hai phần ba so với bình thường. Đối với kình lực của Vân cũng có nghĩa là cô đã thu ngắn phạm vi kình lực lại chỉ còn khoảng 1400 Koca.

"Thế nào ?" – Chris hỏi. Cậu không rành về khoản cảm ứng kình lực này cho lắm.

"Hiệu quả ngoài mong đợi của tôi." – Vân vui vẻ trả lời. Cô tin chắc nếu cho cô thời gian để nắm vững và vận dụng bí kỹ này sẽ giúp cô rút ngắn phạm vi lan tỏa kình lực lại chỉ còn một nửa. Chừng đó đã quá đủ để tạo nên khác biệt những khi cần thiết rồi.

Kiba đưa tay rờ cằm trong khi Sói Bạc lè lưỡi, cái gì không biết chứ nói về ngộ tính thì cô nàng Thánh nữ này hơn mình không biết bao nhiêu lần. Hắn còn nhớ rõ hồi đó hẳn phải tập luyện gần cả tuần mới bắt đầu thấy được chút hiệu quả, còn cô ta chỉ cần chưa đến 5 phút đồng hồ. Người với người sao lại chênh lệch như vậy.

Thật ra Sói Bạc cũng đã hơi tự ti quá mức, bởi vì hắn không để ý đến một vấn đề rất đơn giản – Vân đã đạt đến đẳng cấp Khống Kình, còn hắn thì hoàn toàn bỏ bê ngoại kình của mình. Mà thật ra Sói Bạc cũng dùng nội kình là chính, ngoại kình chỉ để đó lừa bàn dân thiên hạ thì hơi sức đâu mà rèn luyện làm gì. Nói thật chẳng qua hắn không có cách nào chuyển hóa nốt phần ngoại kình đó thành nội kình để đạt đến trình độ đại thành nếu không thì hắn đã làm từ đời tám hoánh nào rồi. Trên cương vị một người thích bị người khác coi thường như Sói Bạc thì còn gì tuyệt hơn là khi người ta nghĩ hắn chỉ là một tên phế thải không có kình lực nữa chứ ?

"Không đủ !" – Kiba suy nghĩ một lúc rồi phun ra hai chữ ngắn gọn.

"Không đủ cái gì ?" – Sói Bạc và Vân cùng thắc mắc.

"Hiệu quả của bí quyết này, chưa đủ mạnh." – Kiba lắc đầu. "Tôi nghĩ nó còn có thể tốt hơn thế rất nhiều."

Sau đó anh quay sang hỏi Sói Bạc và Chris một câu khiến cho cả hai cứng đơ người.

"Sư phụ của hai người là người không có kình lực đúng không ?"

Chris không kịp phản ứng, trong khi Sói Bạc thì bật người dậy há to miệng.

"Làm thế nào... Tại sao anh lại biết chuyện đó ?!! Anh có quen với sư phụ chúng tôi ?"

"Chưa gặp bao giờ !" – Kiba tỉnh bơ lắc đầu.

Chris và Sói Bạc lại càng hoảng hồn, còn Vân thì đắc ý cười thầm. Tên Kiba này cái gì không biết chứ cái khoản làm cho người ta bất ngờ thì đúng là đệ nhất. Cô đã bị hắn làm cho thất thố không biết bao nhiêu lần rồi. Bây giờ nhìn người khác bị hắn dọa không hiểu sao lại cảm thấy khoan khoái khác thường.

"Tôi không cần gặp cũng có thể đoán được là dựa vào bí quyết cậu vừa chia sẻ. Nó rất là hợp lý và rảnh mạch, tuy nhiên... quá sức cứng nhắc và thuần lý thuyết. Chỉ có thể là xuất phát từ người không có kình lực ngồi một chỗ tưởng tượng mà ra thôi."

Sói Bạc không biết nói gì nữa. Nhưng Chris thì đã từ từ đứng dậy, chiến ý nổi lên, mặt hầm hầm.

"Anh đang sỉ nhục sư phụ chúng tôi ?"

"Không." – Kiba phẩy tay. "Tôi đang bảo rằng sư phụ các người là một thiên tài. Một người không có kình lực mà lại có thể sáng chế ra được bí quyết sử dụng kình lực chỉ dựa vào thông tin từ bên ngoài. Tuyệt đối là siêu cấp thiên tài !"

"Thế thì được, thì ra anh cũng nhận ra sự vĩ đại của sư phụ chúng tôi." – Chris ngay lập tức chuyển sang khuôn mặt vui vẻ tươi cười ngồi xuống.

"Anh quả là người tốt !" – Chris đế thêm một câu trước khi tiếp tục ăn.

Kiba không biết phải nói gì, khen sư phụ cậu ta thì liên quan thì đến người tốt hay là không ? Nhưng mà thôi kệ, quay trở lại chuyên môn.

"Như đã nói, mặc dù bí kỹ rất có hiệu quả nhưng nó vẫn có nhiều chi tiết tôi thấy khá là dư thừa cũng như hoàn toàn có thể cải tiến. Mạch suy nghĩ cực kỳ sáng tạo, chỉ tiếc là vì bản thân không có kình lực nên không thể nhìn được xa hơn giới hạn của nó."

"Xa hơn giới hạn của nó, ý anh là sao ?" – Sói Bạc tò mò hỏi. Anh đã sử dụng bí kỹ này cũng đã gần chục năm nên rất thắc mắc những lời Kiba nói.

"Nếu tôi đoán không lầm, bí kỹ này có thể triệu tiêu kình lực lan tỏa đến mức độ cực yếu hoặc thậm chí triệt tiêu đi hoàn toàn."

"KHÔNG THỂ NÀO !!!" – Cả Sói Bạc và Vân đồng thanh la lớn.

Vân không tin được vào tai mình nữa. Bí kỹ này nếu như khủng khiếp đến như vậy thì chỉ riêng nó đã đủ để ảnh hưởng đến sự phân chia thế lực trên lục địa này. Phe nào nắm được bí kỹ này sẽ nắm trong tay lợi thế áp đảo tất cả các thế lực khác. Thử tưởng tượng xem, đột nhiên bị tập kích bởi một đội quân bao gồm toàn những siêu cấp chiến sĩ có ngoại kình cực mạnh – vốn là chuyện hoàn toàn không thể vì kình lực càng mạnh thì càng dễ bị phát hiện. Một bí kỹ như vậy xếp vào Cao cấp cũng không đủ, mà phải là Siêu cấp.

Sói Bạc cũng cảm thấy máu trong người chảy rần rật. Nếu bí kỹ anh vẫn dùng bao lâu nay mà bá đạo như vậy thì phải gọi là có thể lật tung trời rồi. Lão sư phụ già hẳn cũng không bao giờ có thể tưởng tượng ra được mình lại sáng tạo ra một kỹ năng khủng khiếp như vậy. Chuyện này mà để lộ ra ngoài thì Thần tộc sẽ không tiếc bất cứ thứ gì mà dùng toàn bộ lực lượng để truy sát hắn.

Chris vẫn cắm cúi ăn ngon lành. Anh không hiểu tại sao đồ ăn ngon như thế này lần đầu tiên trong đời anh được thưởng thức mà hai người Sói Bạc và Vân lại há mồm ra không thèm ăn uống gì cả. Đúng là bọn ngu không biết thưởng thức, Chris gật gù.

Kiba không trách phản ứng của hai người bọn họ, chính anh cũng phải than thở không thôi trước sự thiên tài của người nghĩ ra được bí kỹ này. Sau này có cơ hội

Bình Luận (0)
Comment