Tây phi tuy là dân Tề Thịnh, cha là nhất phẩm tướng quân đương triều, nhưng khi còn là một tên tiểu tốp, trong một lần chinh chiến ông ta lại phải lòng một nàng con gái tộc U Linh, một bộ tộc chuyên dùng ngải để điều khiển con người, có thể khiến họ thành công rực rỡ nhưng cũng có thể khiến họ đau đớn như từng bộ phận bị cắt bỏ. Do đó, dù chỉ có duy nhất một cô con gái Ân Bảo, nhưng ông ta vẫn không dám lấy thêm một người thiếp nào, bởi ông biết, người vợ cả của mình không phải dạng hiền lành cho cam.
- Chủ nhân, người định để Tây Phi hành sự ư? Sẽ lỡ sự mất.
Nghe Trùng Sang, tín vệ thân cận về bẩm báo, vị thanh niên nào đó chẳng hề tỏ vè bất ngờ, chỉ mỉm cười đầy thích thú.
- Hậu cung thiếu đi màn đấu đá thì có còn sự thú vị ... cứ để nàng ta chơi chán đi, mọi sự tự nhiên tắc thành thôi, chỉ cần nàng ta đừng đụng đến hoàng hậu.
- Nhưng ...
Như có lời muốn nói nhưng mọi từ đều phải nuốt vào trong khi ánh mắt đầy ý cười của chủ nhân. Tuy là một thân tín bên cạnh chủ nhân, nhưng hắn chưa bao giờ đoán được tâm tư của ngài, ngài luôn bí ấn, thần bí, không bao giờ cho bọn họ biết kế hoạch của ngài ... để rồi cuối cùng sự thật sẽ chứng minh quyết định của ngài là đúng.
Viên ngọc bát quái, một trắng một đen, một nóng một lạnh, khẽ xoay tròn trên đôi bàn tay trắng noãn, những khớp tay gồ gề, có lực, như phản ánh chủ nhân của đôi bàn tay này đang suy tư, tâm trí lạc đến nơi nào. Tây phi, một lá ngọc cành vàng, sinh ra đã ngậm thìa vàng mà lớn lên thì nào đã từng trải lẽ đời, cô ta muốn trăng được trăng, muốn sao được sao đã thành tính. Do đó, dễ gì cô ta chịu bỏ qua những người dám ám toán cô ta, nên tây phi chính là đối tượng phù hợp nhất cho kế hoạch này của hắn. khẽ nhìn về khoảng không, tiếng cười đầy ẩn ý vang vọng khắp căn phòng tối.
Tháng tư năm thứ 4 Tề Thịnh đời thứ 17, cả kinh thành đắm mình trong màu vàng cam của lá phong, cả trời như đã ngả về thu, êm đềm và đằm thắm, như một cô gái đương tuổi xuân thì, e ấp trong lòng người thương. Nhưng chốn hậu cung, nơi muôn hoa đua nở, giờ đây lại lạnh lẽo đến lạ kì. Đêm đến, tất cả các cung đều đóng chặt cửa, hạn chế hết mức có thể việc đi lại bên ngoài. Còn những cung tỳ thái giám, khi bị sai sử thì cả người run rẫy, mặt trắng không còn huyết sắc, có người còn sợ đến nỗi ngất xỉu tại chỗ.
Nơi thiền đường, vốn đã tách biệt với thế giới xô bồ ngoài kia, tin đồn cũng đã đến tai hoàng hậu.
- Chủ nhân, nghe đồn trong hậu cung xuất hiện quỷ nữ chết oan, ban ngày thì không sao nhưng cứ đêm đến thì lại hiện về đòi mạng. Dạo gần đây đã hơn chục cung nữ, thái giám bỏ mạng, khiến cả hoàng cung náo loạn một phen, trời long đất lỡ.
- Trên đời này có quỷ thật sao, yêu ma quỷ quái là do nỗi oan ức tạo thành, không gây thù với họ thì nào có rứa họa sát thân, chắc chắn là do có kẻ gian nhúng tay vào. Miễn không liên quan đến chúng ta là được, kệ đi.
- Nhưng ...
Trên nét mặt xinh xắn của đơn nhi xuất hiện vẻ băn khoăn, suy đoán, khiến một thiếu nữ không màn sự đời cũng không thể nào không suy nghĩ.
- Nhưng sao cơ?
- Chủ nhân à, vụ án liên hoàn này ... có liên quan mật thiết đến nguyên nhân cái chết của tây thủy.
------------- hết chương 35 --------------
Hihi nay tác giả đi chơi trung thu về muộn, cả nhà thông cảm nha ️