Ba con quỷ như được kíƈɦ ŧɦíƈɦ bởi mùi máu ấy, cười càng quỷ dị hơn, để lộ ra hàm răng sắc nhọn, cái miệng lớn, dài đến tận mang tai, há ra ngậm vào, từng dòng máu theo kẽ răng chảy ra, thấm vào tà áo đã rách nát.
Không thể chịu nổi cảnh tượng kinh hoàng đấy, nàng khẽ lùi về sau, đưa tay che mắt. Nhưng không ngờ cánh tay đập phai hòn đá bên cạnh, vang lên âm thanh vật rắn va chạm, đánh động bữa tiệc thịnh soạn của quỷ.
Chúng đưa mắt nhìn về phía bọn họ, lại một lần nữa khiến họ rùng người. Ba con quỷ đó mang trên mình hình người, tứ chi thân xác đều là của một con người bình thường, trên thân còn khoác trên mình bộ đồ cung nữ. Nhưng lại mang đến cho người nhìn cảm giác buồn nôn đến khôn cùng.
Bộ cung y bị máu tanh che đi màu sắc, nhưng thật may vẫn không che đi được họa tiết bên trên. Con quỷ mang trên mình họa tiết thủy tùng, tượng trưng cho cung của Bắc phi, tứ chi bị lột da, chỉ còn lại những thớ thịt và cơ đang thối rửa, bấy nhầy và nhếc nhác. Đôi mắt bị cắt hai bên khóe khiến chúng càng trở nên to lớn, trợn tròn, lồi ra như thể có ai đó ra sức móc, chỉ chực chờ rớt ra ngoài.
Còn con quỷ mang trên mình họa tiết trúc đào, tượng trưng cho cung của Nam phi, toàn thân chi chít lỗ hỗng lớn nhỏ xuyên thân, máu theo đó không ngừng chảy xuống. Nơi bụng bị rạch một vệt ngang lớn, rồi bị may cẩu thả vào, vết may có vẻ đã cũ, nhưng vẫn không dấu hiệu lành, vết may mới chồng lên vết may cũ, khiến cho thịt nơi đó đã thối rửa nay lại càng thêm nát bấy, dịch cùng máu thi nhau chảy ra, những sợi chỉ mỏng manh như không kham nổi nội tạng, khiến chúng thòng ra, như thể chỉ cần mạnh tay chúng sẽ rơi ra ngoài.
Cuối cùng là con quỷ mang trên mình họa tiết hoa thụy hương tượng trưng cho Đông phi, làn da xạm đen, các vết cắt đã thối rửa, như thể sơ sẩy miếng thịt trên người sẽ rớt ra. Và đặc biệt vùng đầu phía sau hoàn toàn trống rỗng, não bị khoét ra hoàn toàn, để lại một hố sâu bê bét.
Biết chúng đã phát giác, không thể ở lâu hơn được nữa, họ nhanh chóng tẩu thoát, dọc theo những tàng cây lớn mà chạy đi. Những con quỷ ấy phát hiện ra các nàng nhưng lại không thể thể đuổi theo, đành đứng đơ nơi đó chờ chỉ thị.
- Các ngươi đi săn sao lại kém cỏi như vậy, ta đã tung tin ra ngoài khiến không một ai dám bán mảng khu vực các ngươi đi săn vậy mà vẫn để cho bị phát hiện được, đúng là một lũ vô dụng mà.
Âm thanh vang vọng trong đêm, nhỏ đến mức chỉ có chúng mới có thể nghe thấy, nhưng lại khiến ba con quỷ khiếp đãng, ôm đầu run cầm cập.
Nàng thật không ngờ lại có người phát hiện ra lũ thú cưng của nàng đấy, nhưng hướng đó chẳng phải hướng thiên điện sao, hoàng thượng rất cưng chiều nàng, chắc chắn dù biết cũng sẽ không nhúng tay vào. Vậy chỉ còn một khả năng, cung điện gần thiên điện chỉ có một. Nếu nàng ta thích lo chuyện bao đồng thì được thôi, nàng cho nàng ta một vai trong vở kịch của nàng vậy.
Nét mặt xinh đẹp nay lại trời nên vặn vẹo, ngửa mặt cười đầy khoái trá, kịch càng lúc càng hay rồi.
Vậy là vụ thảm án chốn hậu cung sau 2 tháng liền dậy sóng, cuối cùng cũng đến lúc lặn xuống. Ai ai cũng truyền tai nhau rằng những con qủy đó đã lấy đi đủ các oan hồn để đổi chỗ cho chúng, giúp chúng sớm ngày được đầu thai siêu thoát, hậu cung cuối cùng cũng trở về vẻ yên bình vốn có. Người người vui mừng, nhà nhà hoan hỉ. Nhưng không ai dám đánh liều đi điều tra nguyên nhân, họ chỉ muốn bảo toàn mạng sống chứ chẳng dám đụng chạm đến giới yêu ma quỷ quái.
Nhưng quái lạ thay, sau vụ quỷ nữ đòi mạng, tứ phi đều cáo bệnh, đóng chặt cửa cung, miễn thỉnh an cho các phi tần. Dù ai có mang quà cáp đến vẫn bị chặn ở cửa tiền điện, không cho bước vào nửa bước. Có tin đồn rằng, con quỷ đã đi nhưng vẫn còn tâm địa độc ác ám hại chúng phi, mang đến dịch bệnh quái ác, toan nhuốm màu hậu cung lần nữa.
---------------- hết chương 37 --------------
Trung thu tui k biết tặng gì cho mn, đành đăng hai chương dài hơn bình thường vậy.
Cả nhà hậu trung thu vui vẻ nha.