Tinh Phong Truyền Thuyết

Chương 111

Từ Sau khi Trương Tinh Phong huyết tẩy đổ phường của Lý gia, Minh vương triều không hề xảy ra sự kiện gì lớn. Các thế lực lớn luôn mong đợi Lý gia và Trương Tinh Phong công kích lẫn nhau, nhưng chuyện đó lại không hề phát sinh, tựa hồ như Lý gia đã cam nguyện nuốt quả đắng.

Trương Tinh Phong trở lại Tinh Phong trang viên đã được ba tháng. Ba tháng này là ba tháng mà Trương Tinh Phong cảm thấy thoải mái nhất từ trước đến nay, mỗi ngày đều là đọc sách, xem phong cảnh, hay chỉ đạo các Tinh Phong Vệ tu luyện.

- Đại ca!

Trương Tinh Phong nhướng mày, ánh mắt sáng lên, lập tức bỏ quyển sách trong tay xuống, nhìn người mới đến, có vẻ cực kỳ cao hứng.

Lang Phong tươi cười hiếm thấy nói:

- Ai da, nhị đệ, ta thì ở bên ngoài không ngừng bôn ba, còn đệ thì ở nơi này hưởng thụ. Thật là quá đáng!

Trương Tinh Phong mỉm cười nói:

- Đại ca trong khoảng thời gian qua thế nào?

Lang Phong trên mặt lộ ra vẻ kiêu ngạo, nói:

- Đệ cứ nhìn thu nhập của Thiên Phong đổ trang trong khoảng thời gian này thì sẽ biết. Ta vẫn luôn cố gắng làm việc, không hề lười biếng!

Trương Tinh Phong nhìn thái độ vui vẻ của Lang Phong. Xem ra mình quyết định giao cho Lang Phong đi làm việc để tạm thời quên đi phương diện tình cảm có lẽ đã thành công. Trương Tinh Phong tươi cười nhìn Lang Phong hỏi:

- Đệ vẫn chưa biết. Thu nhập của Thiên Phong đổ trang chúng ta trong khoảng thời gian này rốt cuộc như thế nào? Huynh hãy nói qua một chút đi!

Lang Phong trong mắt hiện lên vẻ kích động nói:

- Trong hai tháng này, đổ nghiệp của chúng ta đã hoàn toàn ngang hàng với Lý gia. Thu nhập một tháng có thể đạt đến một ngàn năm trăm vạn lượng, một con số kinh người. Thật không hổ là bạo lợi hành nghiệp.

Trương Tinh Phong cũng thầm gật đầu. Một ngàn năm trăm vạn lượng một tháng, lợi nhuận quả thật lớn. Chín Long Đằng Ngọc Khí Điếm một năm cộng lại mới chỉ hai ngàn vạn lượng. Xem ra bạo lợi hành nghiệp này lợi nhuận không phải là giả.

Lang Phong ngừng một chút, tiếp tục nói:

- Lý gia mặc dù bị chúng ta công kích, tổn thất rất nhiều, nhưng chỉ trong vòng một ngày đã an bài một nhóm người khác tiếp tục công việc. Bọn họ có những khách hàng cố định. Hơn nữa tại một số thành trấn nhỏ, đổ phường quả thật tốt hơn so với đổ trang, bởi vì đổ trang chi phí quá lớn. Kỳ thật chúng ta tại các thành trấn nhỏ căn bản là không hề thành lập đổ trang, đem lợi nhuận hoàn toàn giao cho bọn họ. Cho nên đổ phường của Lý gia lợi nhuận vẫn còn một nửa.

Trương Tinh Phong gật đầu nói:

- Ân, vậy là đã tốt lắm rồi. Chúng ta không thể vội vàng. Lý gia đã kinh doanh đổ nghiệp rất lâu rồi. Chúng ta chỉ là nhờ vào đổ trang có nhiều lợi thế hơn so với đổ phường, cho nên mới có thể dễ dàng đẩy Lý gia ra khỏi địa vị bá chủ. Kỳ thật chúng ta vẫn chưa thể nào so sánh với Lý gia được, cho nên việc cần nhất bây giờ chính là phải củng cố.

Lang Phong gật đầu.

Trương Tinh Phong đột nhiên cười nói:

- Đại ca, hay là về phòng nghỉ ngơi trước đi. Trong khoảng thời gian qua huynh cũng đã mệt mỏi rồi!

Lang Phong gật đầu, chuyển thân muốn trở về phòng. Nhưng tại một khoảnh khắc ngay lúc xoay người, hắn đột nhiên khựng lại. Qua một lúc sau, hắn quay lại nhìn về phía Trương Tinh Phong. Một lúc lâu sau mới lên tiếng:

- Nàng có khỏe không?

Trương Tinh Phong ngẩn người, sau đó lại cười khổ. Xem ra phương pháp mình nghĩ ra dường như không có nhiều tác dụng. Trương Tinh Phong nhìn Lang Phong, sắc mặt vẫn không thay đổi, nói:

- Nàng vẫn khỏe!

- Ừm!

Lang Phong đáp lời một tiếng, không nói gì thêm liền xoay người rời đi.

Trương Tinh Phong cảm thấy phiền não. Huynh đệ này của mình xem ra đã hoàn toàn bị lưới tình vây mất rồi, quả thật rất khó giải thoát.

- Đại ca......

Trương Tinh Phong nhìn bóng lưng của Lang Phong, trong lòng cảm thấy không thoải mái.

"Hưu!"

Một đạo ánh sáng màu lam chợt lóe lên.

Trương Tinh Phong ánh mắt chợt sáng lên, tay phải khẽ động, lam quang đã xuất hiện trong lòng bàn tay. Lúc này trong lòng hắn lại cảm thấy khẩn trương. Tại sao?

Bởi vì lam quang này kỳ thật chính là phương pháp truyền tin Thiên Vũ Lâu. Thiên Vũ Lâu truyền tin chia làm các cấp độ hồng quang và tử quang, phân biệt đại biểu cho các sự kiện bình thường hay quan trọng, còn lam quang chính là đại biểu cho sự kiện cực kỳ trọng đại.

Thiên Vũ Lâu có lẽ là mười năm cũng không hề phát ra một lần tin tức cấp độ lam quang.

Rốt cuộc là tin tức gì mà khiến cho Vũ Lâu phải dùng đến lam quang.

Trương Tinh Phong mở bàn tay ra. Tay trái nhẹ nhàng từ bên trong ống màu lam rút ra một bức thư.

"Lam quang cấp: Phong Vũ Quan vừa mới bị Nguyên Mông công phá!"

Trương Tinh Phong vừa đọc, trong lòng kinh hãi. Các quốc gia đã trăm năm rồi chưa từng xảy ra chiến đấu. Phong Vũ Quan cũng luôn được xưng là thiên hạ đệ nhất hiểm quan. Làm sao có thể lại bị công phá? Hơn nữa tại sao trước đó lại không hề có một chút tin tức nào?

Trương Tinh Phong tiếp tục đọc xuống dưới.

"Lần này Nguyên Mông quốc sử dụng sách lược tinh anh. Bọn họ trước tiên phái gần một vạn dũng sĩ Nguyên Mông hóa trang thành những người Nguyên Mông bình thường tiến vào bên trong Phong Vũ Quan. Sau đó lại phái mười vạn thiết kỵ cường đại nhất của Nguyên Mông bất ngờ tấn công Phong Vũ Quan như tia chớp, hơn nữa chỉ mang theo bên người lương thực dùng trong một ngày. Những dũng dĩ bên trong Phong Vũ Quan và bên ngoài thành cùng nhau nội ứng ngoại hợp, chỉ nửa canh giờ đã công hạ Phong Vũ Quan. Đồng thời những dũng sĩ Nguyên Mông bên trong thành hầu như toàn bộ đều bỏ mình!"

Trương Tinh Phong đọc đến đây, trong lòng cũng âm thầm bội phục dũng khí của những tráng sĩ Nguyên Mông.

Phía trước Phong Vũ Quan chỉ có một thông đạo rộng chưa đến trăm thước, đây là kẽ hở duy nhất của Thiên Nhai San Mạch, cũng chính là thông đạo duy nhất giữa Nguyên Mông và Minh vương triều.

Ở phía trước thông đạo này Minh vương triều đã an bài mười vạn quân đội. Mười vạn quân mày tập trung tại khu vực phía bắc của Phong Vũ Quan. Vì vậy cho dù người Nguyên Mông tiến đánh, Minh vương triều cũng không hề lo lắng sẽ có người nội ứng ngoại hợp. Bởi vì khu vực phía bắc không cho phép người khác tiến vào, là cấm khu, một khi tới gần sẽ lập tức bị tấn công. Cứ như vậy, có thể nói Minh vương triều đã hoàn toàn phong bế thông đạo trăm thước này.

Nguyên Mông quốc lần này có thể nói là đã bỏ ra một vốn lớn. Gần vạn cao thủ lần lượt tiến vào Phong Vũ Quan vào các thời điểm khác nhau, trong nháy mắt công kích khu vực phía bắc.

Mười vạn thiết kỵ cũng như một tia chớp, di chuyển đến phía trước Phong Vũ Quan bắt đầu công kích. Không hề để cho mười vạn binh lính của Phong Vũ Quan nghỉ ngơi một chút nào.

Tất cả tinh anh của Nguyên Mông liều mạng công kích, nội ứng ngoại hợp. Cuối cùng Nguyên Mông tổn thất gần một vạn tinh anh bên trong thành, nhưng đồng thời cũng đã công phá được phòng tuyến của Phong Vũ Quan. Phong Vũ Quan thất thủ, tinh anh của Nguyên Mông lực công kích vốn mạnh hơn binh lính thủ thành rất nhiều, thắng lợi là chuyện đương nhiên!

Cuộc chiến ngắn ngủi này đã khiến cho Nguyên Mông chết đi không ít tinh anh, nhưng mục đích của bọn họ đã đạt được. Công hạ Phong Vũ Quan, đây chính là tâm nguyện của tất cả người Nguyên Mông. Trong lòng của bọn họ, Thiên khả hãn Thiết Mộc Chân năm đó tung hoành sáu nước, thống nhất thiên hạ chính là mục tiêu mà bọn họ vẫn hướng đến.

"Cuộc chiến này cuối cùng sẽ phát sinh biến hóa gì đây?" Trương Tinh Phong thầm than.

”Kỳ ngộ!" Trương Tinh Phong nhìn bức thư trong tay, trong đầu nghĩ ra một chủ ý, khẽ mỉm cười.

- Thu Chí!

Trương Tinh Phong quay về bên ngoài gọi lớn.

Thu Chí đang ở bên cạnh hồ nghịch nước, vừa nghe Trương Tinh Phong gọi, lập tức chạy đến, nói:

- Thiếu gia, có chuyện gì vậy?

Trương Tinh Phong mỉm cười nói:

- Ngươi đi gọi Vương ca đến đây, ta có chuyện muốn an bài!

- Tuân lệnh!

Thu Chí đáp lời, lập tức chạy ra bên ngoài.

- Thiếu gia, có chuyện gì tìm ta a?

Vương ca từ bên ngoài đi đến. Hắn so với trước kia có vài phần thanh tao hơn. Có lẽ đây chính là kết quả của việc đạt đến Kim Đan kỳ, chính thức trở thành một Tu chân giả.

- Huynh cầm lấy xem đi!

Trương Tinh Phong mỉm cười, đem bức thư trong tay giao cho Vương ca.

Vương ca nhìn bức thư, vẻ khiếp sợ hiện rõ trên khuôn mặt. Nhưng chỉ trong nháy mắt hắn lại nhíu mày, nhìn Trương Tinh Phong nói:

- Thiếu gia, người đây là......

Trương Tinh Phong đột nhiên sắc mặt trở nên nghiêm trọng nói:

- Vương ca, bây giờ ta giao cho huynh một nhiệm vụ!

Vương ca lập tức đem nghi vấn vừa rồi nuốt vào trong bụng. Hắn yên lặng chờ Trương Tinh Phong ra lệnh.

Trương Tinh Phong trong mắt hiện lên một tia lãnh quang, nói:

- Ký Châu quận bây giờ đã bắt đầu gánh chịu chiến loạn. Mặc dù bây giờ chỉ mới đến Phong Vũ Quan, nhưng nó sẽ nhanh chóng lan đến Ký Châu quận. Chiến loạn sẽ khiến cho nhiều người dân phải tan nhà nát cửa. Trách nhiệm của huynh chính là thu nhận những nạn dân này. Đây là cơ hội tốt để chúng ta phát triển thế lực. Chuyện tiền bạc huynh không cần lo lắng, cứ thu nhận tất cả bọn họ cho ta!

Trương Tinh Phong trên người hiện lên bá khí. Có đến ức lượng hoàng kim, chẳng lẽ hắn không thể nuôi sống được những nạn dân này hay sao? Càng huống chi nạn dân cũng sẽ rất nhanh có thể tự lực cánh sinh. Thời kỳ hỗn loạn cũng chính là thời kỳ tốt nhất để phát triển thế lực. Tin rằng các thế lực khác cũng sẽ làm như vậy!

Vương ca trong nháy mắt đã hiểu rõ ý tứ của Trương Tinh Phong, ánh mắt hắn trở nên hưng phấn.

- Tốt lắm, bây giờ huynh có thể đi được rồi. Nhất định phải hành động thật nhanh. Chúng ta nhờ vào Thiên Vũ Lâu nên mới có thể biết được tin tức này sớm nhất, tiên cơ đã ở ngay trong tay chúng ta. Còn phải lập tức dừng lại mọi công việc buôn bán tại Ký Châu quận. Được rồi, huynh có thể đi!

- Tuân lệnh!

Vương ca lập tức xoay người rời đi, lúc này trong lòng hắn tràn ngập khát khao. Hắn đã có thể nhìn thấy tương lai huy hoàng phía trước.

Trương Tinh Phong nhìn theo bóng lưng của Vương ca. Hỗn độn lực chuyển động, bức thư trên tay liền lập tức biến mất, hay nói chính xác là biến thành bụi phấn mà mắt thường không thể nhìn thấy được.
Bình Luận (0)
Comment