Tinh Phong Truyền Thuyết

Chương 136

Hồng Hoang vô cùng vô tận, bên trong có vô số thiên tài địa bảo, cũng có vô số yêu thú không ngừng tàn sát lẫn nhau. Nơi này là thiên đường hay là địa ngục, không ai biết được.

Mênh mang!

Đây là cảm thụ duy nhất của Trương Tinh Phong. Hắn có thể cảm nhận được nơi này cho đến bây giờ cũng chưa từng có người đặt chân đến, tất cả vẫn còn vẻ hoang sơ như lúc ban đầu.

Trương Tinh Phong cũng không có ý định dừng lại ở nơi này. Yêu thú của khu vực thứ hai chỉ có thực lực Kim Đan kỳ hoặc là Nguyên Anh kỳ mà thôi, đối với hắn quả thật không hề có tính thách thức. Cho nên hắn tiếp tục ngự kiếm bay về hướng tây.

Trương Tinh Phong đột nhiên khẽ mỉm cười, bởi vì hắn cảm nhận được sự tồn tại của kết giới. Kết giới này vừa vặn để ngăn cản Tu Chân giả Xuất Khiếu tiền kỳ.

"Ha ha...... Nơi này mới chính là mục đích của ta! Ân...... Thật là làm cho người ta hưng phấn. Con sư tử kia dường như đã đạt đến Phân Thân trung kỳ rồi, trước tiên chơi đùa với nó một chút!" Trương Tinh Phong khóe miệng khẽ mỉm cười, thân hình đột nhiên biến mất, xuất hiện trước mặt con sư tử.

Bộ lông trên người của Phong Lôi Cuồng Sư bỗng nhiên dựng hết lên, nhìn chằm chằm vào sinh vật đột nhiên xuất hiện trước mặt, trực giác của dã thú nói cho nó biết người trước mặt này cực kỳ nguy hiểm. Phong Lôi Cuồng Sư dựa vào thực lực cường đại, cùng với phong lôi hai thuộc tính công kích, tại khu vực thứ ba tuyệt đối là vương giả. Cho dù là thổ hùng đã đạt đến Phân Thân hậu kỳ cũng không dám tùy tiện chọc đến nó.

"Hống!" Phong Lôi Cuồng Sư gầm lên một tiếng, những cây cỏ chung quanh cũng bị khí thế của nó ép rạp xuống.

Trương Tinh Phong cặp mắt khẽ nhíu lại. Lần này hắn không muốn dùng đến Tử Nhận, hắn muốn dùng hai bàn tay để giết chết con sư tử này. Hai tay khẽ chuyển động, chung quanh thân thể của hắn đột nhiên bộc phát ra khí thế kinh thiên.

Hỗn độn lực bên trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, toàn bộ thân thể đã hoàn toàn chuẩn bị sẵn sàng. Trương Tinh Phong hai tay của khẽ nắm lại, lực lượng kinh khủng khiến cho gió chung quanh cũng bị cuốn về phía hắn.

"Hô!"

Phong Lôi Cuồng Sư đột nhiên biến mất.

"Tê!"

Trương Tinh Phong đột nhiên cảm thấy bên hông chấn động, hắn cúi đầu nhìn xuống. Tại vị trí eo lưng y phục của hắn đã bị xé rách, hơn nữa dường như còn có máu chảy ra.

"Ân...... Có thể làm cho ta thụ thương, hơn nữa tốc độ còn nhanh đến như vậy!" Trương Tinh Phong thân hình lập tức chuyển động, hóa thành một đạo tàn ảnh.

Phong Lôi Cuồng Sư cũng chuyển động, tương tự biến thành một đạo tàn ảnh.

Chỉ thấy hai đạo tàn ảnh không ngừng truy đuổi, cũng không rõ là ai đuổi theo ai. Một người một thú tốc độ thật sự quá nhanh, khiến cho những cây cỏ chung quanh cũng bị cuốn lên. Những cây cỏ sau khi bay lên lại bị từng đạo kình khí do tàn ảnh sinh ra cắt thành nhiều mảnh......

Đột nhiên một người một thú ngừng lại!

Trương Tinh Phong nhìn Phong Lôi Cuồng Sư, chiến ý trong lòng càng dâng cao. Đuổi theo một lúc lâu như vậy cũng không hề chạm được vào nó, tốc độ của con sư tử này quả thật là quá nhanh.

Phong Lôi Cuồng Sư trong lòng cũng khiếp sợ. Nó là yêu thú phong lôi song thuộc tính, có khả năng thao túng gió chung quanh. Khi nó di chuyển, căn bản là không hề chịu lực cản của gió, cho nên tốc độ của nó mới có thể nhanh đến như vậy.

Nhưng sinh vật trước mặt này tốc độ dường như không thua kém gì nó. Phong Lôi Cuồng Sư tốt xấu cũng là yêu thú Phân Thân trung kỳ, nó cũng đã biết suy nghĩ. Tốc độ không có tác dụng, cho nên nó quyết định sử dụng chiêu khác.

"Tê ~~~~~"

Trên người Phong Lôi Cuồng Sư đột nhiên đột nhiên lóe lên những tia chớp, cả thân thể như được bao bọc trong những luồng điện quang. Điện quang cường liệt phảng phất như những tia chớp xuyên qua không khí, phát ra những thanh âm khiến cho người ta sợ hãi. Đột nhiên Phong Lôi Cuồng Sư há miệng ra, một đạo điện quang từ trong miệng nó bắn về phía Trương Tinh Phong.

Trương Tinh Phong càng cảm thấy hưng phấn. Hắn khẽ mỉm cười, ngầm vận pháp quyết của Cửu Tiêu Thần Lôi Dẫn Kiếm Quyết, trực tiếp dùng thân thể tiếp lấy luồng điện quang này. Cửu Tiêu Thần Lôi Dẫn Kiếm Quyết luyện đến cực hạn ngay cả thần lôi cũng có thể theo túng, Trương Tinh Phong dễ dàng hấp thu lôi điện vào bên trong thân thể.

Phong Lôi Cuồng Sư không thể tin được nhìn nam tử trước mặt đang hấp thu lôi điện của nó.

"Hống!"

Phong Lôi Cuồng Sư tức giận gầm lên một tiếng, khôi phục bản tính của dã thú. Nó mang theo điện quang cường liệt, dựa vào tốc độ kinh khủng lao về phía Trương Tinh Phong, móng vuốt của nó mang theo những tia điện quang.

Trương Tinh Phong khẽ lẩm bẩm: "Ân...... Xem thử thân thể của ta tột cùng là đã đạt tới trình độ nào!"

Hắn vẫn không cử động, bình tĩnh nhìn Phong Lôi Cuồng Sư đang lao đến.

Lấy tĩnh chế động!

"Phanh!"

Thân thể của Trương Tinh Phong chấn động. Phong Lôi Cuồng Sư lại tiếp tục điên cuồng công kích vào thân thể hắn, điện quang chung quanh càng lúc càng dày đặc.

Ánh mắt của Trương Tinh Phong chợt sáng lên, tay phải nắm chặt lại, quyền đầu đột nhiên phát sáng. Tại một khoảnh khắc trước khi Phong Lôi Cuồng Sư công kích đến thân thể hắn, Trương Tinh Phong vung tay lên.

"Hô!" Quyền đầu của Trương Tinh Phong đánh vào thân thể của cuồng sư.

"Oanh!"

Phong Lôi Cuồng Sư thân thể bị đánh bay về phía sau, nó run rẩy cố gắng đứng lên, một quyền vừa rồi thật sự là quá nặng. Trương Tinh Phong thân hình đột nhiên biến mất, trong nháy mắt xuất hiện bên cạnh Phong Lôi Cuồng Sư.

"Phanh!" "Phanh!" "Phanh!" "Phanh!" "Phanh!" "Phanh!"......

Một quyền tiếp theo một quyền, từng quyền đánh vào thân thể!

"Oanh!"

Một quyền cuối cùng, Trương Tinh Phong mỉm cười hạ xuống. Phong Lôi Cuồng Sư nằm trên mặt đất không ngừng rên rỉ. Thân thể của nó quả thật cường hãn, bị công kích như vậy cũng không chết, không hổ là yêu thú Phân Thân trung kỳ.

"A, thật là thoải mái...... Thật lâu không động thủ như vậy, xem ra sau này phải sử dụng thân thể nhiều hơn!" Trương Tinh Phong nắm chặt tay lại, đi về hướng Phong Lôi Cuồng Sư.

Phong Lôi Cuồng Sư hoảng sợ: "Chẳng lẽ người kia muốn giết ta...... Không...... Sư vương vĩ đại làm sao có thể chết như vậy...... Làm sao đây...... Làm sao bây giờ......"

Phong Lôi Cuồng Sư giãy dụa cố gắng đứng lên, bốn chân không ngừng lui về phía sau. Đối với Trương Tinh Phong, nó bây giờ chỉ có sợ hãi, công kích vừa rồi đã khiến cho nó khiếp sợ.

Trương Tinh Phong sửng sốt nhìn Phong Lôi Cuồng Sư đột nhiên quay lưng về phía hắn, không ngừng phe phẩy cái đuôi.

"Có ý gì?" Trương Tinh Phong hiển nhiên cảm thấy rất nghi hoặc.

Phong Lôi Cuồng Sư phe phẩy cái đuôi, sau đó xoay người bước đi. Đi vài bước lại quay đầu lại nhìn Trương Tinh Phong, nhìn thấy Trương Tinh Phong vẫn không có cử động gì, nó lại phe phẩy cái đuôi tiếp tục bước đi, đi vài bước lại quay đầu nhìn lại.

Trương Tinh Phong dường như đã bắt đầu hiểu ra: "Chẳng lẽ con sư tử này muốn ta đi theo nó?"

Hắn liền thử bước theo sau Phong Lôi Cuồng Sư. Cuồng Sư sau khi phát hiện Trương Tinh Phong đi theo nó, cũng không quay đầu lại nữa, bắt đầu gia tăng tốc độ. Trương Tinh Phong cũng đã xác định, con sư tử này quả thật là muốn hắn đi theo nó.

"Rốt cuộc con sư tử này muốn làm gì đây?" Trương Tinh Phong cảm thấy nghi hoặc, cũng nổi lên tính tò mò. Hơn nữa dựa vào thực lực cũng hắn hiện giờ thì cũng chẳng có gì phải sợ. Hắn lập tức ngự kiếm bay theo sau.

Tốc độ của Phong Lôi Cuồng Sư càng lúc càng nhanh, không hề kém hơn tốc độ ngự kiếm của Trương Tinh Phong.

Rất nhiều yêu thú đều kinh ngạc chứng kiến Phong Lôi Cuồng Sư đang phóng đi như một tia chớp, phía sau còn có một sinh vật cho đến bây giờ cũng chưa từng thấy qua......

Trương Tinh Phong thoải mái nhìn chung quanh giống như đang ngắm cảnh. Hàng ngàn yêu thú kỳ lạ xuất hiện trước mắt hắn, rất nhiều loài hắn không nhận ra.

Đột nhiên, Trương Tinh Phong khựng lại, thân thể trong nháy mắt đứng yên bất động.

Trương Tinh Phong nhìn thẳng về phía trước, ánh mắt rất phức tạp, dường như rất khó tin. Ánh mắt có vẻ giận dữ, cũng có vẻ khiếp sợ, đồng thời cũng có một chút vui mừng.

"Trời ạ...... đây...... đây là nơi nào...... lại có ngũ hành linh khí hùng hậu đến như vậy. Ngũ hành linh khí của cả Thanh Long Đại Lục hầu như đều bị nó hấp nạp hết rồi...... Rốt cuộc là do người nào tạo nên...... Trách không được ta thu thập ngũ hành linh khí lại khó khăn như vậy, thì ra tất cả đều ở nơi này!" Trương Tinh Phong nhìn một tòa cung điện thấp thoáng xuất hiện trước mắt, trong lòng than thở.

Hắn tu luyện linh đan khổ cực nhất chính là thu thập ngũ hành linh khí, chuyện này hoàn toàn khác với bế quan. Khi bế quan người ta không cảm giác được thời gian trôi đi, mở mắt ra có thể đã là mười năm trôi qua rồi. Thu thập ngũ hành linh khí thì ý thức vẫn phải hoạt động, một phút trôi qua có thể khiến cho người ta cảm thấy chậm rãi giống như một canh giờ. Trương Tinh Phong có thể kiên trì đến mấy tháng, có thể biết được hắn khổ cực như thế nào. Thì ra kẻ gây ra tất cả chính là cung điện huyền diệu trước mặt này!

Lúc này Phong Lôi Cuồng Sư quay đầu lại nhìn Trương Tinh Phong một chút, sau đó liền lập bỏ chạy. Đương nhiên Trương Tinh Phong cũng không chú ý đến nó, bởi vì lúc này tất cả tầm thần của hắn đều tập trung vào tòa cung điện trước mặt.

"Ma Đế Bí Cảnh"

Trương Tinh Phong liếc mắt đã nhận ra bốn chữ lớn trước cung điện.

"Ma Đế! Chẳng lẽ đây là địa bàn của Ma Giới Thất Hung năm đó?" Trương Tinh Phong cảm thấy khiếp sợ. Ma Đế là một cấp bậc mà hắn không thể nào tưởng tượng được. Toàn bộ Ma giới có lẽ cũng chỉ có vài chục người đạt đến cảnh giới Ma Đế mà thôi.

Kẻ nắm trong tay nhiều Ma Đế nhất chính là Thiên Minh Ma Tôn, dưới tay hắn có tổng cộng mười hai Ma Đế, là thế lực mạnh nhất tại Ma giới.

Thế lực lớn thứ hai chính là Ma Giới Thất Hung. Bảy đại Ma Đế tung hoành khắp tiên ma hai giới, không có ai dám đụng vào. Tất cả các thế lực lớn tại hai giới đều không muốn đối đầu với họ. Năm đó bảy đại Ma Đế bị Bàn Cổ đuổi giết, khi không còn đường chạy lại may mắn tìm được một được thông đạo so "siêu việt thần" lưu lại. Bảy đại Ma Đế hợp lực xuyên qua thông đạo, đi đến Phàm Nhân giới.

Vì đề phòng vạn nhất, bảy đại Ma Đế đã tạo nên Thất Minh Ảo Tinh Thần Trận. Để tạo nên thần trận này, bảy người đã hao tốn vô số bảo vật, hơn nữa còn hấp thu tất cả ngũ hành linh khí tại Phàm Nhân giới để củng cố trận pháp.

Nhưng khi Bàn Cổ đuổi đến nơi này, ông ta chỉ dùng một búa đã phá hư trận pháp. Bởi vì lúc ấy Bàn Cổ vừa mới đột phá cảnh giới tiên nhân, trở thành thần nhân. Trong người có thần lực, đương nhiên là rất dễ dàng phá hủy thần trận do Ma Đế bố trí. Nếu như là thần trận do thần nhân bố trí, Bàn Cổ muốn phá hủy có lẽ cũng rất khó khăn.

Lúc này Trương Tinh Phong đang đứng ở phía trước cung điện. Mặc dù Thất Minh Ảo Tinh Thần Trận đã bị hư hại, nhưng dù sao nó vẫn là một thần trận. Dựa vào công lực của hắn hiện giờ, muốn phá giải trận pháp quả thật là rất khó khăn.

"Ân...... Làm sao bây giờ? Trận pháp này dường như không đúng. Bảy phương vị cũng không phải dựa theo hưu, sinh, thương, đỗ, cảnh, tử, kinh. Ân...... cũng không có liên hệ gì với lưỡng nghi bát quái. Rốt cuộc là trận pháp gì đây? Nhưng rõ ràng là bảy phương vị!" Trương Tinh Phong đã bắt đầu cảm thấy nhức đầu. Đối với trận pháp, hắn quả thật là rất tinh thông, thậm chí còn có thể lập nên một tiên trận.

Nhưng tiên trận cũng phân ra cao thấp. Trương Tinh Phong cũng chỉ hiểu về tiên trận cấp thấp mà thôi, gặp phải tiên trận cấp cao hắn khẳng định là trợn mắt há mồm. Không cần phải nói đến thần trận, cho dù là thần trận đã bị hư hao.

"Hắc hắc, tiểu tử ngốc, chẳng lẽ ngươi đã quên ta rồi sao? Năm đó chính là ta và Bàn Cổ đồng thời đến đây, đối với trận pháp này mặc dù ta cũng không hiểu, nhưng ta lại biết làm cách nào để đi vào!" Thanh âm của Thiên Vũ đột nhiên vang lên trong đầu.

Trương Tinh Phong ngẩn người, nhưng bất chợt trở nên hưng phấn: "Vậy ngươi mau nói ta ta biết đi. Ta sốt ruột lắm rồi, thật muốn vào xem thử bên trong rốt cuộc có những bảo vật gì!"

Thiên Vũ thanh âm có vẻ hài hước: "Ồ...... Ngươi đã có một kiện Trọng Huyền chiến y, lại có phượng pháp luyện chế thần khí của Bàn Cổ, hơn nữa còn có ta đây là trung cấp thần khí, vậy mà ngươi vẫn còn tham lam sao?"

Trương Tinh Phong cười nói: "Bí cảnh này do Ma Giới Thất Hung lưu lại cũng đã mấy ngàn năm rồi, tại sao vẫn chưa từng có ai phát hiện ra? Ta đến được nơi này xem như cũng là có duyên phận. Càng huống chi thần khí, tiên khí thì có ai không muốn. Cho dù mình không cần, đem cho các huynh đệ của mình sử dụng cũng không phải tốt sao? Quên đi, không nói nữa, mau nói cho ta biết làm cách nào để đi vào!"

Trương Tinh Phong nhìn đại môn dường như được tạo thành từ bích ngọc, trong lòng càng thêm sốt ruột. Trước khi nắm rõ được trận pháp này, hắn cũng không dám tùy tiện đi vào.

"Ân...... Được rồi, ta sẽ nói cho ngươi biết. Trước kia ta đã từng nhìn thấy Ma Giới Thất Hung thì qua trận pháp này, bây giờ ta sẽ những hình ảnh khi đó truyền vào trong đầu ngươi. Hãy ghi nhớ cho thật kỹ!" Thanh âm của Thiên Vũ lại vang lên.

Trương Tinh Phong vừa nghe, lập tức tập trung toàn bộ tinh thần bắt đầu chờ đợi. Đột nhiên hắn cảm giác được trong đầu lần lượt xuất hiện từng bức đồ hình, trong đó hiện lên hình ảnh bảy người đang phi hành.

Trương Tinh Phong xác định những người này chính là bảy đại Ma Đế. Chỉ thấy bảy đại Ma Đế thân hình không ngừng biến hóa, một người theo sau một người, di chuyển giống hệt như nhau. Nhất định phương pháp di chuyển này chính là mấu chốt để xuyên qua trận pháp. Hắn lập tức ngưng thần quan sát. Chỉ thấy bảy người di chuyển lúc nhanh lúc chậm, khi thì đi về phía trước, lúc lại lui về phía sau, hết qua trái rồi lại qua phải...... thân hình biến hóa cực nhanh. Nhất thời Trương Tinh Phong cũng cảm thấy đầu óc rối tung.

Trương Tinh Phong chỉ biết là trong vòng một giây, bảy đại Ma Đế ít nhất đã chuyển động hơn một vạn lần. Mà bảy đại Ma Đế đi qua trận pháp này lại mất thời gian đến mười phút. Trời ạ! Dựa vào tu vi của bảy người mà vẫn cần thời gian dài đến như vậy, có thể tưởng tượng được sự kinh khủng của trận pháp này.

"Làm sao bây giờ? Di chuyển nhanh như vậy, hơn nữa lại không ngừng biến hóa. Dựa vào công lực của ta hiện giờ không thể nào duy trì được!" Trương Tinh Phong nhìn những đám mây lượn lờ chung quanh "Ma Đế bí cảnh", trong lòng thầm thở dài. Nhìn thấy bảo vật ở ngay trước mắt, nhưng lại không có cách nào đi vào được, tư vị này quả thật là khó chịu.

Đột nhiên Trương Tinh Phong đưa mắt nhìn Thiên Vũ trên tay, khóe miệng khẽ mỉm cười.
Bình Luận (0)
Comment