Tinh Phong Truyền Thuyết

Chương 171

Trương Tinh Phong vừa nghe đến “hoàng thiên hậu thổ” có uy lực như thế, không khỏi muốn kiến thức một chút, liền lập tức rời khỏi cung điện của Huyết Sát Ma Đế.

Phía trước là một phiến hải dương màu xanh lục, cũng chính là “mộc linh chi sâm” mà Long Linh đã nói đến. Trương Tinh Phong nhìn hải dương màu xanh lục này, trong lòng cảm thấy ngứa ngáy. Mặc dù kiếp trước hắn đã có ba ngàn năm kinh nghiệm, nhưng vẫn chưa từng gặp qua kỳ cảnh như vậy. Tại Tu Chân Giới có ai lại đem tất cả ngũ hành linh khí trong một cái tinh cầu tụ tập tại cùng một chỗ? Ngũ hành linh khí và thiên địa linh khí cũng không giống nhau, các đại môn phái tại tu chân giới nhiều nhất chỉ là tụ tập thiên địa linh khí mà thôi.

Càng huống chi tụ tập ngũ hành linh khí so với tụ tập thiên địa linh khí khó hơn rất nhiều. Tụ tập ngũ hành linh khí của một tinh cầu, không có công lực đẳng cấp Ma Đế không thể nào làm được. Trương Tinh Phong cũng không biết, lúc trước vì để tụ tập ngũ hành linh khí của Thanh Long đại lục, chính là bảy đại Ma Đế đều xuất thủ.

Mộc linh chi sâm này rốt cuộc có uy lực gì? Trương Tinh Phong không biết, nhưng mà Long Linh lại biết.

“Hấp huyết tiểu ma đầu, mộc linh chi sâm này rất dễ dàng vượt qua. Chỉ cần trực tiếp bay qua, không cần để ý đến nó là được!” Thanh âm của Long Linh lại vang lên.

Trương Tinh Phong ngẩn người. Những ải trước không hề dễ dàng như vậy, cho dù là có thể qua được nhưng tốt xấu gì cũng phải có trở ngại. Tại sao lần này ngay cả trở ngại cũng không có?

Long Linh phảng phất như biết được nghi hoặc của Trương Tinh Phong, tiếp tục nói: ”Mộc linh chi sâm không có lực công kích gì, chỉ có sinh mệnh lực mà thôi. Nếu như ngươi bị trọng thương, cho dù là thân thể bị hủy, chỉ cần không tan thành tro bụi, đến mộc linh chi sâm trung này, sinh mệnh lực cường đại cũng có thể chữa trị cho thân thể của ngươi. Cho nên mới nói, chức vụ của mộc linh chi sâm là vì người phục vụ, mười phần là một người người tốt a!”

Trương Tinh Phong vừa nghe mộc linh chi sâm lại có công dụng như thế, trong lòng thầm nghĩ: ”Nếu như mộc linh chi sâm này có thể theo mình thì thật là quá tốt, khi nào bị thương chỉ cần sử dụng nó là được rồi!”

Trương Tinh Phong cũng biết, việc này không thế nào trở thành sự thật. Mộc linh chi sâm không phải là thật thể, không cách nào thu lấy. Nghĩ đến đây, trong lòng hắn thầm than thở, nhưng trong nháy mắt lại suy nghĩ: ”Nếu như bên trong huyền thủy có thủy chi nguyên, hàn cực kỳ tinh, hàn chi minh tinh, vậy còn mộc linh chi sâm thì sao? Bên trong lục muội chân hỏa không hề có tinh thể gì, tiên thiên hỏa linh thân của ta có thể cảm nhận được, nhưng còn kim linh chi hải thì sao?” Nghĩ đến đây, tâm lý của Trương Tinh Phong trở nên sốt ruột, hắn bây giờ rất muốn quay lại để xem xét kim linh chi hải.

“Quên đi, không cần vội, để sau khi trở ra cẩn thận tìm kiếm là được. Càng huống chi cũng không có người nào đủ thực lực để tiến vào!” Trương Tinh Phong nghĩ đến ”Thất Minh Huyễn Tinh Thần Trận”, trong lòng an tâm. Mặc dù thần trận đã bị hư hao, nhưng cho dù là tiên nhân bình thường có lẽ cũng không qua được, nên biết rằng phần hư hao chỉ là một bộ phận mà thôi.

Bên trong không gian hư vô, có hải dương mênh mông xanh biếc, khi đến gần mới phát hiện ra đó là vô số điểm sáng màu xanh lục. Sinh mệnh lực của hải dương rộng lớn này khiến cho Trương Tinh Phong cả người khoan khoái.

Trương Tinh Phong chậm rãi sải bước qua hư không. Mặc dù khoảng cách rất xa, nhưng chỉ hai bước hắn đã tiến vào mộc linh chi sâm.

Phảng phất giống như tiên cảnh, Trương Tinh Phong nhìn những điểm sáng màu xanh lục khắp nơi chung quanh thân thể, tâm tình cũng tốt hơn rất nhiều. Những quang điểm màu xanh lục này thích ý phiêu đãng chung quanh. Bên trong vòng vây của những điểm sáng màu xanh lục không chỗ nào không có, Trương Tinh Phong dùng mắt thường để phân biệt phương hướng. Bốn phía đều giống nhau, đều là những điểm sáng màu xanh lục.

Tất cả đều bắt đầu trở nên không thật. Trương Tinh Phong nhắm mắt lại, để cho thân thể cảm nhận được cảm giác mỹ diệu và thư thích khi những điểm sáng màu xanh lục tiếp xúc với làn da......

Tùy tâm phiêu đãng, Trương Tinh Phong hoàn toàn chìm vào bên trong, bất giác lại dựa theo sự gợi ý của mộc linh chi sâm di động theo một quỹ tích huyền diệu. Quỹ tích huyền diệu này hoàn toàn tự nhiên, căn bản là không thể nào quan sát được. Trương Tinh Phong vô ý thức phiêu động theo quỹ tích này......

Không hiểu sao, một cổ sinh mệnh lực cường đại dị thường bỗng nhiên chấn động. Trương Tinh Phong cảm giác được rất rõ, trong lòng cảm thấy kỳ quái. Năng lượng này không phải là dần dần tăng cường, mà là trong nháy mắt phát ra, ngay lúc Trương Tinh Phong vừa bay đến vị trí này liền đột nhiên bộc phát.

Trương Tinh Phong mở mắt ra, nhìn về phía trước, lập tức tâm thần chấn động, trợn mắt há mồm.

Một tinh cầu trong suốt lấp lánh màu xanh lục hình dáng giống như một viên dạ minh châu, lơ lửng trên không trung, không ngừng xoay tròn. Bên trong quang cầu trong suốt màu xanh lục đang có một tinh thể hình thoi. Tinh thể hình thoi này hoàn toàn là màu xanh lục, so với màu xanh lục của quang cầu còn nồng đậm hơn. Từng đạo khí lưu màu xanh lục chung quanh tựa như trăm sông về biển bay vào bên trong quang cầu, mà quang cầu trong suốt màu xanh lục lại không ngừng tán phát ra những quang điểm màu xanh lục......

“Đây là...... Sinh Chi Nguyên Cực!” Trương Tinh Phong trố mắt nhìn. Hắn nhớ đến một tài liệu cổ xưa của Thiên Tâm Tông có ghi chép lại: “Sinh Chi Nguyên Cực, trời sinh linh vật, sinh trưởng ở những nơi có mộc linh hùng hậu, có khả năng hấp thu linh khí thuộc tính mộc, sinh ra mộc linh. Công hiệu của mộc linh được sinh ra càng cường đại hơn so với mộc linh bình thường do linh khí thuộc tính mộc thai nghén thành. Sinh Chi Nguyên Cực, truyền thuyết tại tiên giới chỉ có Bất Tử Tiên Quân sở hữu. Bất Tử Tiên Quân dựa vào Sinh Chi Nguyên Cực này, vài lần kề cận nguy nan đều không bị chết.

Trương Tinh Phong trong lòng kích động. Lần này đi vào bên trong Ma Đế Bí Cảnh, Lãnh Quang Ma Đế cũng đã cấp cho một số hàn cực kỳ tinh và hàn chi minh tinh, nhưng đối với mình tác dụng không lớn. “Long Linh Huyết Trì” của Huyết Sát Ma Đế quả thật là một bảo vật, nhưng cuối cùng cũng không phải là của mình, chỉ lấy được một chút linh huyết mà thôi. Mà Sinh Chi Nguyên Cực này lại tuyệt đối là một bảo vật tốt nhất để bảo vệ thân nhân.

Trương Tinh Phong tay phải khẽ run run đưa đến, muốn thu hồi Sinh Chi Nguyên Cực.

“Phanh!”

Giống như bị sét đánh trúng, Trương Tinh Phong cả người run lên.

“Đây là lực lượng gì?” Trương Tinh Phong không khỏi kinh ngạc. Không phải nói mộc linh chi sâm sẽ không đả thương người hay sao? Lực lượng vừa rồi chưa từng nhìn thấy qua, lực công kích tuyệt đối mạnh hơn lôi điện bình thường rất nhiều.

“Hấp huyết tiểu ma đầu, rốt cuộc cũng nếm mùi rồi hả? Ha ha...... Ha ha ha ha...... Cẩn thận một chút, ta chỉ nói mộc linh chi sâm không có lực công kích, chứ không có nói Sinh Chi Nguyên Cực này không có lực công kích nhé! Ha ha ha......” Long Linh cho đến giờ vẫn còn bực tức vì bị Trương Tinh Phong lấy đi một phần ba linh huyết, bây giờ chứng kiến Trương Tinh Phong ăn phải quả đắng, trong lòng như thổ ra một ngụm ác khí, không khỏi cười hả hê.

Trương Tinh Phong nhìn Sinh Chi Nguyên Cực: ”Ta không tin Thiên Hỏa Chi Thân của ta ngay cả thiên lôi cũng không làm gì được lại sợ một thứ nhỏ bé như ngươi!” Trương Tinh Phong hai tay thiên hỏa bốc lên, hỗn độn lực hình thành một lớp bảo vệ bên ngoài hai tay.

Như tia chớp!

Trương Tinh Phong bắt được Sinh Chi Nguyên Cực. Chấn động! Trương Tinh Phong cảm nhận được sự phản kháng cường đại của Sinh Chi Nguyên Cực. Trong lúc nhất thời cả mộc linh chi sâm cũng không còn yên tĩnh như lúc trước, tất cả mộc linh đều trở nên giận dữ, bắt đầu tụ tập lại......

Máu!

Trương Tinh Phong trong nháy mắt nhỏ một máu của mình lên phía trên Sinh Chi Nguyên Cực. Đối phó với một bảo vật cấp bậc thần khí như Sinh Chi Nguyên Cực này, lấy máu nhận chủ là phương pháp hữu hiệu nhất. Đương nhiên điều kiện tiên quyết của lấy máu nhận chủ chính là bảo vật này không có chủ nhân của nó, hơn nữa...... bảo vật còn không có khả năng phản kháng.

Máu của Trương Tinh Phong vừa nhỏ lên, bên ngoài Sinh Chi Nguyên Cực đột nhiên hiện lên một đạo lục quang, phảng phất giống như bình phong đem giọt máu của Trương Tinh Phong ngăn lại bên ngoài. Chứng kiến cảnh này, Trương Tinh Phong không khỏi kinh ngạc.

“Ngươi muốn làm gì? Tại sao lại muốn ta nhận ngươi làm chủ?” Một thanh âm giòn giã vang lên. Trương Tinh Phong biết, đây chính là ý thức của Sinh Chi Nguyên Cực. Sinh Chi Nguyên Cực cùng một cấp bậc với thần khí cũng đã có ý thức.

Trương Tinh Phong lập tức dùng ý thức trong đầu trả lời: ”Bởi vì ta muốn ngươi trợ giúp ta!”

“Trợ giúp ngươi? Nhưng mà ta bây giờ cũng có thể trợ giúp ngươi mà!”

Nghe được những lời nói ngây thơ như vậy, Trương Tinh Phong xác định thời gian phát triển của ý thức này tuyệt đối không dài như hai lão gia hỏa Long Linh và Thiên Vũ.

Trương Tinh Phong lập tức lên tiếng: ”Nhưng mà, ngươi ở chỗ này có thể trợ giúp được mấy người đây? Nơi này lại có bao nhiêu người đến được? Hãy cùng ta đi đến thế giới của loài người, ở nơi đó có vô số người đang chờ ngươi trợ giúp!”

Sinh Chi Nguyên Cực thích nhất là trợ giúp những sinh mệnh khác, nghe được lời nói của Trương Tinh Phong, liền lên tiếng: ”Tốt lắm!”

Dứt lời, lục quang bên ngoài Sinh Chi Nguyên Cực bỗng nhiên biến mất. Trong nháy mắt, Sinh Chi Nguyên Cực liền bị giọt máu của Trương Tinh Phong tẩm thấu vào.

Sinh Chi Nguyên Cực đã bị Trương Tinh Phong lấy đi như thế!

“Hấp huyết tiểu ma đầu, ngươi quả thật là gian trá, không ngờ lại nhẫn tâm lừa gạt một tiểu hài tử đáng yêu như vậy!” Long Linh cảm giác được rất rõ ý thức của Sinh Chi Nguyên Cực chỉ mới xuất hiện trong thời gian rất ngắn, phỏng chừng còn chưa đến một ngàn năm. So sánh với lão bất tử hắn đã có ức năm ý thức quả thực chênh lệch không phải nhỏ, gọi là “tiểu hài tử” cũng không sai.

Trương Tinh Phong mỉm cười nói: ”Hắc hắc, chẳng lẽ lại để cho bảo vật như vậy lãng phí ở nơi này hay sao? Thật là phung phí của trời! Cùng đi với Trương Tinh Phong ta mới là chính xác nhất!”

“Chẳng lẽ nhất định phải nhận ngươi làm chủ mới có thể đi với ngươi hay sao? Ngươi chỉ cần có lòng, cần gì phải định huyết khế như vậy?” Long Linh lập tức hỏi lại. Đối với câu hỏi này, Trương Tinh Phong từ chối trả lời, cười ha hả tiến phía trước......

Lúc này Sinh Chi Nguyên Cực ở bên trong Thiên Vũ nghe được Trương Tinh Phong và Long Linh nói chuyện với nhau, mặc dù bây giờ nó chỉ có trí tuệ của một đứa bé, nhưng mà cũng cảm giác được dường như mình đã bị lừa. Bất quá nó tự an ủi chính mình: ”Ừ,...... Bất kể nói như thế nào, ta cũng có thể đi ra ngoài trợ giúp những người khác!”

Trương Tinh Phong trước tiên đi vào cung điện của Xạ Nhật Ma Đế. Thần khí Xạ Nhật của Xạ Nhật Ma Đế đã ở trong tay của hắn, cho nên Trương Tinh Phong cũng không hy vọng xa vời sẽ có bảo vật gì, chỉ cần có một chút ma tinh hoặc là trạm lam thủ trạc là tốt rồi, nhưng mà......

Nơi này dĩ nhiên ngay cả một bảo vật cũng không có, cả cung điện lại không hề có một thứ gì hấp dẫn người. Không đúng!

Trương Tinh Phong cẩn thận quan sát từng hàng những tấm bản tròn, được điêu khắc thành những tấm bia. Hắn liền bước đến gần để nhìn cho kỹ.

Trời ạ, đây không chính là kiên dục thạch hay sao? Kiên dục thạch mặc dù tương đối trân quý, nhưng mà lúc này đối với Trương Tinh Phong mà nói, lại không hề có một chút tác dụng nào. Nên biết rằng, Trương Tinh Phong chính là đã phát hiện ra một hải đảo, tất cả những sơn mạch rộng lớn trên hải đảo đều là kiên dục thạch. Mấy khối kiên dục thạch này thì có gì hấp dẫn hắn đây?

“Ồ?” Trương Tinh Phong mở to hai mắt nhìn những bản tròn này, chuẩn xác mà nói là nhìn những mũi tên bên trên. Bắn thủng cả loại cấp bậc bảo thạch như kiên dục thạch, quả thật là rất khá! Nhưng mà, đây lại là cung điện của Xạ Nhật Ma Đế, Xạ Thiên Ma Đế bắn xuyên qua kiên dục thạch là chuyện rất bình thường!

Nhưng mà những mũi tên này lại chỉ là mộc tiễn phổ thông, chuyện này rất không bình thường!

Không bình thường nhất, chính là linh giác của Trương Tinh Phong sau khi cẩn thận xem qua những mộc tiễn này đã nói cho hắn biết, những mộc tiễn này căn bản là không hề được ma nguyên lực tẩy lễ qua. Cho dù là sử dụng ma nguyên lực, mộc tiễn cũng không thể thừa nhận được bao nhiêu. Nói cách khác, hoàn toàn là mộc tiễn tự nó bắn xuyên qua kiên dục thạch. Mộc tiễn bắn thủng kiên dục thạch! Trương Tinh Phong nếu như nghe được người khác nói điều này, chắc chắn sẽ nói là người đó đang nằm mơ, nhưng mà lúc này hắn lại tự mình nhìn thấy được.

Chờ một chút!

Trương Tinh Phong thân hình chợt lóe lên, đi đến phía trước những tấm bia kiên dục thạch. Nơi này đang có một cây cung, một cây cung đã bị người khác sử dụng qua rất nhiều lần. Ở nơi này lại sử dụng cung, là người nào đây? Xạ Nhật Ma Đế! Ngoại trừ Xạ Nhật Ma Đế thì còn có ai khác? Xạ Nhật Ma Đế sử dụng cung này thì có gì là kỳ quái?

Chính là Xạ Nhật Ma Đế lại sử dụng mộc cung, là loại cung mà thợ săn bình thường đều hay sử dụng, chẳng lẽ không kỳ quái sao?

Trương Tinh Phong cầm lấy mộc cung quan sát. Mộc cung này hoàn toàn làm bằng gỗ, là “thanh liễu mộc” bên trong Hồng Hoang. Đây là loại gỗ cực kỳ bình thường, bình thường bên trong Hồng Hoang cũng giống như cây bạch dương tại Minh vương triều. Thanh liễu mộc này không hề có một chút tác dụng nào, có lẽ là có thể dùng để đổt lửa, đặc điểm duy nhất chính là nó có một chút tính đàn hồi, nhưng mà cũng chỉ là “có một chút” mà thôi.

Chẳng lẻ Xạ Nhật Ma Đế dùng mộc cung này đem mộc tiễn bắn xuyên qua kiên dục thạch, hơn nữa không hề sử dụng ma nguyên lực?

Trương Tinh Phong nhìn mộc cung và mộc tiễn trên tay, bắt đầu nghi hoặc. Hắn hoàn toàn không tin, tuyệt đối không tin! Xạ Nhật Ma Đế không hề sử dụng ma nguyên lực còn có điểm gì không giống với người khác? Có lẽ thị lực lượng lớn hơn, thân thể tốt hơn, nhãn lực chuẩn hơn. Cũng chỉ như vậy mà thôi! Chỉ dựa vào những điểm này lại có thể làm cho mộc tiễn bắn vào kiên dục thạch cứng rắn hơn sắt thép vô số lần hay sao?

“Đạo!”

Một chữ lớn, cực kỳ lớn, khắc vào phía trên thạch bích. Trương Tinh Phong nhìn thấy chữ này, trong đầu đột nhiên lóe lên một tia linh quang, nhưng chỉ trong nháy mắt đã biến mất. Trương Tinh Phong dốc hết tâm lực quan sát chữ này, nhưng mà nhìn ngược nhìn xuôi vẫn chỉ là một chữ viết bình thường. Trong đầu cũng không có cái gì linh quang lóe lên nữa!

Một cảm giác không hiểu trong lòng Trương Tinh Phong nói cho hắn biết, chữ viết này tuyệt đối không phải là chữ bình thường. Trương Tinh Phong trên tay khẽ sáng lên, cả khối thạch bích đều bị thu vào bên trong Thiên Vũ. Trương Tinh Phong nhìn mộc cung và mộc tiễn trên tay, khẽ mỉm cười, cũng đem những thứ này thu vào bên trong.

“Sợ rằng, mộc tiễn và mộc cung này là những thứ kém cỏi nhất bên trong Thiên Vũ!” Trương Tinh Phong mỉm cười nhìn một chút cả cung điện, xoay người rời đi.

Phách Tản Ma Đế!

Công pháp của Phách Tản Ma Đế, Trương Tinh Phong hoàn toàn hiểu rõ. Vũ khí của Phách Tản Ma Đế cũng đang ở trong tay Tiêu Lâm. Cung điện của Phách Tản Ma Đế còn lại thứ gì đây?

Trương Tinh Phong tiến vào bên trong cung điện, linh giác lập tức bắt đầu quét qua cả cung điện. Nhưng mà kết quả lại khiến cho hắn thất vọng. Cũng giống như cung điện của Xạ Nhật Ma Đế, không có trạm lam thủ trạc, cũng không có cái gì kiểu như ma tinh. Trương Tinh Phong đã chuẩn bị xoay người rời đi.

“Ồ?” Linh giác của Trương Tinh Phong trong nháy mắt cảm thấy một cỗ ba động, phảng phất giống như thần khí.

Chiếu theo gợi ý của linh giác, Trương Tinh Phong đi đến một góc cung điện, nơi phát ra ba động. Hắn không khỏi kinh ngạc!

“Chẳng lẽ...... chẳng lẽ đây cũng là thần khí?” Trương Tinh Phong nhìn trước mặt hai thạch đôn lăng trụ cực kỳ thông thường tại phàm nhân giới.
Bình Luận (0)
Comment