Tử U Minh, thức thứ bảy của Xạ Nhật Thần Tiễn, là ngọn lửa thuộc về cực âm, uy lực so với huyễn tật thiên hỏa còn cao hơn một cấp bậc. Tại tu chân giới phỏng chừng cũng chỉ có Thần Hỏa Tinh Hạch mới có thể dẫn phát được. Uy lực của nó thậm chí có thể làm trọng thương bất tử kim thân.
Hắc Yểm chỉ cảm thấy quang mang màu tím chợt lóe lên, sau đó liền biến mất không thấy nữa. Trong nháy mắt hắn cảm giác được một trận đau rát truyền đến từ trên mặt, cho dù là Hắc Nhật thần giáp cũng chỉ có thể ngăn cản được một hồi.
Một cơn đau tựa như kim châm phát ra từ tận trong sâu thẳm linh hồn phảng phất như biển động bao trùm lấy hắn. Trong nháy mắt, Hắc Yểm đã không còn suy nghĩ được gì.
Hắc Yểm công lực không cao, sử dụng đỉnh cấp thần khí cũng chỉ phát huy được một nửa uy lực vốn có của nó. Còn Trương Tinh Phong lại mạo hiểm chịu đựng phản phệ, vượt cấp sử dụng đệ thất thức, uy lực cường đại đã vượt quá sức chịu đựng của Hắc Nhật thần giáp. Dù sao thì Xạ Nhật thần cung cũng là đỉnh cấp thần khí, quan trọng nhất chính là nó còn là thần khí công kích điểm cực mạnh.
Mặc dù vô cực lực trong cơ thể đang hỗn loạn, nhưng Trương Tinh Phong vẫn lưu ý đến tình huống của Hắc Yểm. Chỉ thấy quang mang màu tím chợt lóe lên, đầu của Hắc Yểm liền nổ tung, ngay cả nguyên anh cũng không thể thoát ra được.
Trương Tinh Phong bất chấp vô cực lực trong cơ thể, lập tức triển khai tốc độ đi đến bên cạnh Hắc Yểm, đem thân thể của hắn thu vào bên trong Long Linh không gian.
Thân hình của hắn liên tục lóe lên, bỗng nhiên biến mất không còn thấy nữa.
Mông Du, sư huynh của Hắc Yểm, cũng là thủ hạ mà Hắc Nhật ra lệnh đi theo Hắc Yểm. Hắn biết sư đệ của mình có đỉnh cấp thần khí, cho nên không hề lo lắng, cũng không ra lệnh cho những tiên khác công kích mà chỉ đứng một bên thưởng thức. Quá trình chiến đấu cũng như hắn tưởng tượng, công kích của đối thủ dưới Hắc Nhật thần giáp căn bản không hề có tác dụng gì.
“Ai, nếu như cha ta cũng là một cao thủ cấp Ma Tôn thì tốt biết mấy! Nếu không chỉ bằng vào công lực của tên tiểu tử Hắc Yểm này làm sao có thể sở hữu đỉnh cấp thần khí!” Mông Du trong lòng vô cùng đố kị, nhưng trước mặt Hắc Yểm thì hắn vẫn tỏ ra lễ độ cung kính. Dù sao thì sự cưng chiều của Hắc Nhật lão tổ đối với Hắc Yểm cả ma giới này đều biết.
Khi hắc vụ bắt đầu xuất hiện, Mông Du sắc mặt cũng phát lạnh. Đây là cấm kỹ của Hắc Nhật tông, hắn cho đến bây giờ cũng chưa được truyền thụ.
Qua một lúc lâu sau, sương mù màu đen đột nhiên biến mất. Khi Mông Du đưa mắt nhìn lại thì đã không còn thấy thân ảnh của Hắc Yểm và Trương Tinh Phong.
Mông du giật mình, trong lòng hoảng hốt: “Chuyện gì xảy ra, rốt cuộc làm sao vậy, Hắc Yểm tại sao không còn thấy nữa? Hắn không phải có đỉnh cấp phòng ngự thần khí hay sao, tại sao lại không thấy? Chẳng lẽ... Không, không thể, Hắc Yểm nhất định sẽ không chết, nhất định sẽ không chết!” Mông Du trong lòng đã hoàn toàn rối loạn. Hắn biết nếu như Hắc Yểm xảy ra chuyện không may, hắn nhất định sẽ bị Hắc Nhật lão tổ nổi điên xé thành từng mảnh nhỏ.
- Bọn gia hỏa các ngươi, tìm cho ta, mau tìm cho ta, tìm chung quanh cho ta! Nhất định phải tìm được đại đội trường, nhanh lên một chút!
Mông Du quay sang những cao thủ ma giới chung quanh quát lớn.
Nhưng việc này có thể trách ai? Sương mù màu đen vừa rồi đã hoàn toàn ngăn cản tất cả. Những cao thủ ma giới này mạnh nhất cũng chỉ là Ma Vương (tương đương với Đại La Kim Tiên), làm sao có thể phát hiện tình huống bên trong?
Tử Vực mênh mông, nếu như Trương Tinh Phong muốn trốn, những cao thủ ma giới này làm sao có thể tìm được?
Ma giới, bên trong Hắc Nhật tông.
Trên một chiếc ghế dựa, một trung niên nhân đang nằm nhắm mắt dưỡng thần, hàng lông mày rậm rạp phảng phất như đao phong biểu hiện bá khí của hắn. Từng luồng hắc khí nhàn nhạt tùy ý từ trong thân thể hắn tản ra, lại một bộ phận hắc khí bị hút vào bên trong cơ thể, cứ như vậy tuần hoàn.
Đột nhiên, cặp mắt của trung niên nhân chợt mở lớn. Quang mang màu đen trong mắt trực tiếp phát ra ngoài, xuyên qua cả nóc nhà.
Trung niên nhân thân hình chợt lóe lên, lập tức hư không tiêu thất trên chiếc ghế.
Bên trong mật thất của Hắc Nhật tông.
Mật thất này là nơi đặt nguyên châu của tất cả hạch tâm đệ tử, mỗi khi một đệ tử chết đi, nguyên châu tương ứng cũng sẽ lập tức vỡ vụn.
Một trung niên nhân bỗng nhiên xuất hiện tại mật thất, ánh mắt nhìn chằm chằm vào viên nguyên châu đặt cao nhất trong mấy vạn nguyên châu.
- Con ta, con của ta!
Trung niên nhân nhìn nguyên châu đã vỡ vụn, kêu lên thảm thiết. Hắn nhớ lại bộ dạng đáng yêu của Hắc Yểm khi còn nhỏ, trong lòng bỗng nhiên cảm thấy đau đớn.
Trung niên nhân đột nhiên ngửa mặt lên trời gầm lên:
- Bất kể là ai, ta nhất định sẽ giết ngươi, khiến cho ngươi vĩnh viễn không được siêu sinh, đem thân thể của ngươi lăng trì...
Khí lưu màu đen trên người hắn đột nhiên bùng lên...
Trung niên nhân này đúng là một trong những tuyệt đại cao thủ ma giới, cùng một cấp bậc với tam đại Tiên Đế, Ma Tôn Hắc Nhật lão tổ.
Hắc Nhật lão tổ sắc mặt âm trầm từ trong người lấy ra một ngọc giản, đột nhiên trong nháy mắt bóp nát.
Hắc Nhật chí cao triệu tập lệnh!
Trên một tinh cầu tại ma giới.
Lúc này có mấy chục cao thủ ma giới đang chém giết lẫn nhau, hiển nhiên là trận doanh của hai bên. Đột nhiên một nhân vật đầu lĩnh hét lớn:
- Dừng tay, Hắc Nhật chí cao triệu tập lệnh!
Một đầu lĩnh của phe đối diện cũng lập tức quát lên:
- Mọi người dừng tay, để cho bọn họ đi!
Một nam tử phía sau hắn không cam lòng hỏi:
- Sư bá, sao lại có thể dễ dàng để cho bọn họ đi như vậy? Cái gì là Hắc Nhật chí cao triệu tập lệnh, liên quan gì đến chúng ta?
Tên đầu lĩnh quay về sư điệt của mình lãnh khốc nói:
- Chẳng lẽ ngươi muốn sau này Hắc Nhật tông và chúng ta không chết không thôi hay sao? Chẳng lẽ ngươi muốn Hắc Nhật lão tổ hủy diệt bổn tông hay sao? Hắc Nhật chí cao triệu tập lệnh, trong lịch sử của Hắc Nhật tông cũng chỉ xuất hiện hai lần. Lần này lại xuất hiện xem ra là sắp có một phen mưa máu gió tanh. Chúng ta ngàn vạn lần đừng dây vào, Hắc Nhật lão tổ nếu như nổi giận, tên tiểu tử ngươi không thể tưởng tượng được đâu!
Mà những đệ tử của Hắc Nhật tông cũng không còn quan tâm đến bất cứ cái gì, đều liều mạng chạy về hướng Hắc Nhật tông.
Bên trong Thiên Tiệm thành.
Tổng quản của cao thủ ma giới tại Thiên Tiệm thành, Ám Duyện Ma Đế lúc này đang ngơ ngác: “Hắc Nhật chí cao triệu tập lệnh, Hắc Nhật lão tổ này rốt cuộc muốn làm gì?”
Nhưng bất chợt hắn quay về những đệ tử Hắc Nhật tông trước mặt nói:
- Được rồi, tất cả đệ tử của Hắc Nhật tông đều có thể rời đi. Nhưng có thể nói cho ta biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không?
Mông Du lạnh lùng nhìn thoáng qua Ám Duyện Ma Đế, băng lãnh nói:
- Sư đệ ta Hắc Yểm bị người khác giết chết tại Tử Vực. Hừ, ma giới tổng quản tại Thiên Tiệm thành như ngươi cũng không tránh khỏi trách nhiệm đâu!
Mông Du cũng hiểu được, Hắc Yểm vừa biến mất, lập tức đã xuất hiên Hắc Nhật chí cao triệu tập lệnh, nhất định là Hắc Yểm đã chết. Lúc này trong lòng hắn vô cùng lạnh lẽo, hắn biết mình có lẽ đã không còn hy vọng sống. Lúc đầu Hắc Nhật lão tổ bảo hắn đi theo chính là để chiếu cố, ngăn cản những nguy hiểm phát sinh.
Ám Duyện Ma Đế trong lòng run lên: “Cái gì! Tên tiểu tử Hắc Yểm bá đạo kia đã chết! Làm sao có thể, hắn không phải là có Hắc Nhật thần giáp hay sao? Ai có thể giết được hắn? Không tốt, việc này sẽ phiền toái đây! Một ngàn năm nay là ‘Âm Sát môn’ ta quản lý chúng ma giới tại Thiên Tiệm thành, bây giờ xảy ra chuyện như vậy, Hắc Nhật lão tổ nhất định sẽ nổi điên tìm Âm Sát môn gây phiền toái. Mặc dù Âm Sát môn ta cũng không sợ hắn, nhưng dù sao cũng phải cẩn thận, hay là truyền tin về tông phái trước đã!”
Ám Duyện Ma Đế là đệ tử của “Âm Sát môn”, một trong ma giới tam môn. Âm Sát môn đương nhiên sẽ không e ngại Hắc Nhật tông, chỉ là bản thân Hắc Nhật lão tổ thì lại vô cùng lợi hại, là cao thủ cấp Ma Tôn. Cả Âm Sát môn may ra cũng chỉ có lão bất tử lánh đời đã sống hơn mấy ngàn vạn năm mới có thể đối phó.
Trương Tinh Phong làm sao biết hắn người mà hắn giết lại có địa vị cao đến như vậy? Bất quá nếu cho hắn lựa chọn một lần nữa, phỏng chừng hắn cũng sẽ ra tay. Dù sao thì Hắc Yểm cũng có đỉnh cấp phòng ngự thần khí.
Trương Tinh Phong dùng “ẩn thân quyết”, lại bố trí trận pháp chung quanh, ngay tại Tử Vực bắt đầu khôi phục. Tử Vực vô cùng vô tận, một người ẩn thân ở bên trong, hơn nữa còn dùng vô cực lực cao hơn một cấp so với ma nguyên lực, những cao thủ ma giới làm sao tìm được?
Một tháng sau, Trương Tinh Phong giải trừ “ẩn thân quyết”, tiện tay đem tinh diệu từ bên trong Long Linh không gian lấy ra, bọn Tiểu Long cũng theo đó ra ngoài.
Trong lúc trị liệu thương thể trong cơ thể, Trương Tinh Phong đã truyền lời để cho bọn họ yên tâm, nếu không thì bọn Tiểu Long và Ngữ Yên vẫn còn lo lắng.
- Tiểu long, kiện chiến giáp này thuộc về ngươi. Còn có, tiểu tử ngươi nhất định phải dùng long giáp trời sinh dung hợp với Hắc Nhật thần giáp này. Tên gia hỏa bị ta giết chết sau lưng nhất định phải có đại nhân vật, nếu không dựa vào công lực của hắn làm sao có được thần giáp như vậy. Sau khi ngươi dùng long giáp dung hợp, tin rằng cho dù đại nhân vật sau lưng hắn đến đây cũng không thể phát hiện ra!
Trương Tinh Phong đã sớm suy nghĩ tất cả. Hắc Nhật thần giáp này cũng chỉ có giao cho Tiểu Long mới không bị người khác phát hiện chân diện mục. Dù sao thì long giáp của Tiểu Long cũng vô cùng lợi hại, sau khi dung hợp khẳng định là hình dạng sẽ đại biến.
“Hừ, mặc kệ đại nhân vật sau lưng ngươi lợi hại như thế nào, Trương Tinh Phong cũng không sợ. Huống hồ lúc đầu ta tự xưng là đệ tử của Huyết Sát môn, bây giờ ta trở lại làm Cửu Thiên Huyền Tiên, ngươi có thể làm gì?” Trương Tinh Phong trong lòng đắc ý cười lớn.
Hắn đều đã dự tính tất cả. Những cao thủ ma giới này chỉ biết Hắc Yểm bị người của Huyết Sát môn giết chết. Hắn bây giờ dùng vô cực lực bắt chước tiên nguyên lực trở lại làm Cửu Thiên Huyền Tiên, có gì mà phải sợ?
Tiểu Long cũng vui mừng lập tức lấy máu nhận chủ. Hắc Yểm vừa chết, Hắc Nhật thần giáp đã trở thành vật vô chủ. Bây giờ Tiểu Long lại muốn thu phục, Hắc Nhật thần giáp trong lòng cũng không muốn đáp ứng.
Có điều, thần giáp chợt phát hiện ra giọt máu nhận chủ chính là máu huyết của thần thú, đối với sự tu luyện của nó cũng có rất nhiều lợi ích. Một giọt tinh huyết thần thú này phỏng chừng có thể cho nó tu luyện ít nhất ngàn vạn năm.
Bất quá sự kiêu ngạo của đỉnh cấp thần khí lại không cho nó cúi đầu, cho nên...
Tiểu Long ngơ ngác nhìn tinh huyết của mình bị kình khí do Hắc Nhật thần giáp phát ra ngăn cản lại, không thể rơi xuống được. Nhất thời hắn cũng không biết nên làm thế nào.
“Ngươi là Hắc Nhật tiểu tử phải không? Đừng kháng cự nữa, tiểu tử thần thú này so với chủ nhân trước đây của ngươi tốt hơn rất nhiều. Hơn nữa tin rằng ngươi cũng biết chỗ tốt của tinh huyết thần thú. Huồng hồ ngươi ở cùng với hắn thì sau này có thể đàm đạo với chúng ta!” Long Linh là lão đại trong đám thần khí, lúc này liền lên tiếng khuyên bảo.
Thiên Vũ cũng không chịu lạc hậu, lập tức nói: “Đúng vậy, ngươi trước kia không cảm thấy cô độc hay sao? Chỉ có thể cùng chủ nhân trao đổi. Nhưng mà nếu như ngươi ở cùng với thần thú tiểu tử này, mọi người chúng ta có thể giao lưu với nhau!”
Trong số thần khí bên người Trương Tinh Phong, cũng chỉ có Long Linh là có thể giao lưu với nhiều sinh vật khác. Có lẽ đây chính là sự khác biết của một thần khí đạt đến cảnh giới như nó. Còn Thiên Vũ thì chỉ có thể giao lưu cùng với chủ nhân và những thần khí khác. Muốn giao lưu cùng với những người khác là không có khả năng, trừ phi là cấp bậc đạt đến cảnh giới như của Long Linh.
Thần Hỏa Tinh Hạch cũng lập tức dụ dỗ: “Đúng vậy, cứ nhận chủ đi! Ngươi xem nơi này huynh đệ nhiều như vậy, ngươi chỉ cô độc có một mình, chẳng lẽ không thấy khó chịu sao?”
Nhu Kim cũng bồi thêm một cước: “Thần thú tiểu tử này cũng không bình thường đâu, đi theo hắn sau này ngươi sẽ có rất nhiều rất nhiều lợi ích!”
Hắc Nhật ngẩn ngơ, bị nhiều thần khí “oanh tạc” như vậy, thần chi tâm của nó quả thật không đủ dùng. Nhưng sau đó nó lại chợt vui mừng, nhiều thần khí quá!
Nó rất sợ cô độc. Phụ tử Hắc Yểm bình thường đều cực kỳ lạnh lùng, làm sao có thể nhàm chán cùng nó tán gẫu? Bây giờ nơi này có nhiều huynh đệ như vậy, còn cự tuyệt cái gì?
Hắc Nhật lúc này liền thu nhận giọt máu tươi.
Nhận chủ thành công!
Tiểu Long ngơ ngác nhìn tinh huyết vừa rồi còn bị ngăn cản đột nhiên lại bị hấp thu. Một lúc sau hắn mới phản ứng lại, lập tức mừng rỡ mặc vào người. Long nguyên lực bắt đầu vận chuyển, long giáp cũng bắt đầu dung hợp vào Hắc Nhật thần giáp.
Hắc Nhật chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng tinh khiết từ bên ngoài truyền vào, liền hưng phấn liều mạng hấp thu, đắc ý địa kêu lên: “A, năng lượng tinh khiết nhiều quá! Nhiều năng lượng như vậy đủ cho ta tu luyện đến mấy ngàn vạn năm. Oa ha ha, ta hút, ta hút, ta hút...”
Lúc này, hình dáng của Hắc Nhật trên người Tiểu Long cũng bắt đầu biến đổi, từ màu đen từ từ biến thành màu vàng nhạt, hơn nữa bên ngoài chiến giáp còn xuất hiện những hoa văn hình rồng.
Tiểu Long cực kỳ hưng phấn hân thưởng chiến giáp trên người mình, đắc ý nói với Hắc Nhật: ”Từ nay về sau, ngươi gọi là ‘Ám Kim’ đi! Ai nha, ngươi quả thật là xinh đẹp uy vũ!”
Hắc Nhật vừa nghe, lập tức nói: ”Được a! Cái tên Hắc Nhật lão tổ kia thật là khó ưa, không ngờ lại gọi ta là “Hắc Nhật”, quả là khó nghe. Mặc dù cái tên ’Ám Kim’ cũng không được hay lắm, nhưng so với ‘Hắc Nhật’ thì còn tốt hơn!”
Từ lúc này, Hắc Nhật thần giáp đã biến mất, chỉ còn lại một Ám Kim chiến giáp.
Trương Tinh Phong nhìn Tiểu Long đang đắc ý hưng phấn, lại nhìn qua thần giáp đã thay đổi hình dạng, hài lòng thầm nghĩ: ”Ừm... Với hình dạng này có lẽ sẽ không còn ai nhận ra đây là Hắc Nhật thần giáp nữa. Ha ha!”
Trương Tinh Phong mỉm cười nắm lấy tay Ngữ yên, đi vào bên trong tinh diệu:
- Hai tên gia hỏa các ngươi còn không vào, chẳng lẽ muốn sống ở nơi này luôn sao?
Tiểu Long và Trọng Hoành vừa nghe, thân hình lập tức lóe lên, tiến vào bên trong tinh diệu.
Trương Tinh Phong lập tức vận chuyển vô cực lực, tinh diệu bắt đầu chuyển động, mục tiêu là Thiên Tiệm thành.