Tình Săn Giả Tổng Tài

Chương 7.1

Thân thể tinh bì lực tẫn, nhìn một mảnh đống hỗn độn trên mặt đất, Trần Trác Minh thong thả vươn tay, nhặt lên quần, áo sơmi của mình, từng cái mặc vào.

Ý thức ở vài giây ban đầu có chút đần độn, giống như nghĩ không ra chính mình ở địa phương nào, đang làm cái gì, giữa hai chân trần trụi một mảnh lạnh lẽo, sau khi ngón tay đụng đến cái gì đó dính dính, trí nhớ mới giống như thông cống, đột nhiên sống lại, Trần Trác Minh thân thể hơi hơi phát run.

Không nhớ rõ làm mấy lần, chính là động tác mặc quần áo khiến cho hắn thân ngâm ra tiếng, trong ngực, cánh tay, bên trong đùi trải rộng hôn ngân xanh tím, như là bị người cắn, nói không nên lời thê lương.

“ Đau……” Thanh âm khàn khàn, môi còn kết vết máu, Trần Trác Minh mất rất lớn khí lực, mới chống đỡ được thân thể, ngã ngồi trên ghế xoay tròn.

Sắc trời đã tối, đèn tự động sáng lên, Trần Trác Minh nhìn đến đồng hồ thạch anh tinh xảo khéo léo kia, mới biết được hiện tại đã muốn là hơn sáu giời, hắn lấy bình rượu trên bàn, đem rượu đổ vào khoang miệng khô khốc.

“ Ngô! Khụ khụ!” Từ yết hầu đến dạ dày đều giống như thiêu cháy, Trần Trác Minh kịch liệt ho khan, gương mặt đỏ lên, rượu mạnh làm cho hắn khôi phục một chút nguyên khí, nhưng là cũng cảm nhận được thân thể càng thêm đau đớn, hắn cắn cắn môi ấn điện thoại, bí thư luôn chờ hắn tan tầm xong mới rời đi.

“ Triển, Triển Phong đâu?” Thanh âm khàn khàn, không biết tìm ai, Trần Trác Minh chỉ có hướng Triển Phong xin giúp đỡ.

“ Tổng giám đốc lúc hai giờ chiều đến tìm ngài, bất quá biết Lâm tiên sinh ở bên trong, liền rời đi.” Bí thư đáp, nàng cảm thấy hôm nay Tịch Chấn Vũ là lạ.

“ Đi, đi rồi?”

“ Đúng vậy, hắn còn dặn dò tôi, ngài cùng Lâm tiên sinh có chuyện trọng yếu muốn nói, không cho bất luận kẻ nào đi vào quấy rầy.”

“……” Trần Trác Minh đột nhiên cảm thấy chính mình là một tên ngốc, hắn là MB Triển Phong dùng để hối lộ Lâm Hàn Nghị mà thôi, mà hắn cư nhiên còn hy vọng Triển Phong có thể giúp hắn.

“ Ngài có việc gấp, tôi có thể giúp ngài gọi điện thoại……”

“ Không, không cần…… Cô tan tầm đi.” Trần Trác Minh đột nhiên muốn uống rượu, đem thần kinh gây tê, phun thiên hôn địa ám…… Buông ra ấn phím, Trần Trác Minh thất thần nhìn mặt bàn hỗn độn.

Thời điểm Lâm Hàn Nghị đi, hắn không nhớ rõ, cũng không muốn nhớ lại, hai tay chống đỡ trên bàn công tác, lảo đảo đứng lên, Trần Trác Minh đi hướng quầy bar hình cung, từ trong quầy lấy ra một lọ XO, mở nắp bình, đổ vào trong ly thủy tinh.

Tủ rượu sau quầy bar được khảm gương, dưới ngọn đèn mờ nhạt, sắc mặt có vẻ càng tái nhợt, môi có máu, áo sơmi hỗn độn, hắn hướng chính mình cười khổ một chút, sau đó càng không ngừng uống rượu.

Rượu màu hổ phách nhạt chảy xuống yết hầu, nóng rát, giống như có thể đem tất cả không thoải mái dập tan, không đến một giờ, hắn liền uống hơn phân nửa bình, bóng người trong gương, đã muốn biểu hiện ra bộ dáng say khướt.

Hắn là Tịch Chấn Vũ, hay là Trần Trác Minh?

Trần Trác Minh ngây ngô cười, đột nhiên cảm thấy làm Tịch Chấn Vũ cũng không tồi, oai phong lẫm liệt, có văn phòng lớn mỹ lệ như vậy, toilet biệt thự của Tịch Chấn Vũ, so với nhà hắn còn rộng lớn.

Bang, cái chén đã giữ không được, liền trực tiếp uống bằng miệng chai, kỳ thật thực không muốn thừa nhận, hắn ghen tị Tịch Chấn Vũ, bởi vì hắn xuất sắc, có khả năng, bởi vì Lâm Hàn Nghị vĩnh viễn sẽ không đối chính mình cầu hôn……

Đã cảnh cáo chính mình, không thể hãm quá sâu, không cần làm ảo tưởng vô vị, nhưng vì cái gì tâm vẫn đau? Trần Trác Minh ôm bình rượu, ánh mắt đột nhiên ươn ướt.

Vì đè nén xuống xúc động muốn khóc, hắn lại nắm lên bình rượu uống hai ngụm, từ dạ dày bỗng dưng nảy lên cảm giác chua xót cùng đắng chát, làm cho hắn đột nhiên muốn phun, chật vật che miệng lại, một tay vịn quầy bar đứng lên, lại bởi vì đầu gối mềm nhũn quỳ rạp xuống đất.

“ Ô!” Bình rượu nhanh như chớp quẳng ra ngoài rất xa, hắn không thể chịu đựng được phun ra, do vì bụng rỗng uống rượu, dạ dày giống như cuộn lại, mồ hôi lạnh từng giọt từng giọt lăn xuống, phi thường nan kham quỳ rạp trên mặt đất, càng không ngừng nôn mửa, tại thời điểm Trần Trác Minh nghĩ đến chính mình sẽ nôn mửa như vậy đến chết, một đôi giày da xuất hiện ở trước mặt hắn.

Một đôi giày da goldlion, giày được đánh bóng loáng, Trần Trác Minh sửng sốt, chậm rãi ngẩng đầu lên.

Hai tay hưu nhàn cắm ở trong túi, Long Gia Hiếu mặc áo sơmi hỏa diễm chen lẫn cùng trắng đen, lấy ánh mắt không có hảo ý đánh giá hắn,” Tịch tổng tài, như thế nào lại chật vật như vậy nha? Không thoải mái phải đi gặp bác sĩ, nói không chừng là ung thư dạ dày!”

Trần Trác Minh hung hăng lườm hắn một cái, chống đỡ ngồi dậy, chua ngoa phản bác,” Tôi đề nghị cậu đi gặp bác sĩ một chút, nói không chừng là ung thư não!”

“ Hừ, đến loại thời điểm này còn kiêu ngạo!” Long Gia Hiếu từ trong túi rút ra một cái khăn tay, gắt gao cau mày, ném trên mặt đất, sau đó mới tiến lên trước một bước, miễn cho bẩn giày da của hắn.

“ Tôi là đến cảnh cáo cậu, lần sau ban giám đốc, cậu nếu dám nói hưu nói vượn, tôi sẽ không bỏ qua!” Long Gia Hiếu hung ác nham hiểm nói,” Cậu đừng nghĩ nắm được chút chuyện vặt vẽ, là có thể đá tôi ra khỏi khách sạn!”

Trần Trác Minh không biết hắn nói cái gì, bất quá có thể khẳng định, Tịch Chấn Vũ cùng Long Gia Hiếu trở mặt.

“ Tôi biết cậu ở trên máy tính động tay chân, cậu tra tôi có phải hay không?” Long Gia Hiếu ngồi xổm xuống, cười lạnh một tiếng,” Nói thật, cậu cũng thật có bản lĩnh, cư nhiên thiết kế cho khách sạn hai bộ hệ thống theo dõi, cậu kỳ thật là gian tế lão ba phái tới đi?”

Trần Trác Minh không nói được một lời, mùi rượu hun đỏ gương mặt hắn, quần áo hỗn độn, Long Gia Hiếu ánh mắt chất vấn, không ngừng liếc về phía ***g ngực trắng nõn như ẩn như hiện, Long Gia Hiếu ở S thị có tiếng hoa hoa công tử, chơi nữ nhân, cũng chơi nam nhân, hắn còn tại câu lạc bộ đêm long xà hỗn tạp bao dưỡng một nam quan, bởi vì nam quan kia ngũ quan có chút giống Tịch Chấn Vũ, hắn đối Tịch Chấn Vũ bất mãn cùng tức giận, toàn phát tiết ở trên người nam kĩ, không chỉ có bắt nam kĩ làm ra đủ loại động tác đê tiện, thậm chí tiếp đón mười mấy nam nhân cùng chung, thiếu chút nữa nháo tai nạn chết người.

Long Gia Hiếu việc làm đê tiện lại hoang đường, bị trách mắng rất nhiều, Tịch Chấn Vũ rất rõ ràng nhân phẩm Long Gia Hiếu, nhưng Trần Trác Minh không biết, hắn đến bây giờ hoàn toàn không có ý thức được nguy cơ.

Long Gia Hiếu mắt sắc nhìn đến hôn ngân nơi cổ Trần Trác Minh, hắn sỗ sàng cười, tay không an phận sờ cổ hắn, nói,” Cậu cùng mấy nam nhân ngủ qua? Triển Phong? Lão ba ta? Hay là họ Lâm người nước ngoài kia? Chỉ cần trả thù lao có thể cùng cậu làm đi?”

Ba! Trần Trác Minh dùng hết sức, hung hăng quăng Long Gia Hiếu một bạt tai, lửa giận mãnh liệt!

“ Làm kĩ nữ còn muốn giả ngây thơ?! Phi, thời điểm cậu mười hai tuổi, không phải bị người cường bạo qua?” Long Gia Hiếu gương mặt nóng rát, âm lãnh nói,” Sẽ không phải là khi đó quá sung sướng, hiện tại mới biến thành đồng tính luyến ái đi?”

Trần Trác Minh sắc mặt xám trắng, thập phần khiếp sợ, hắn không nghĩ tới Tịch Chấn Vũ trải qua bi thảm như vậy, toàn thân cứng ngắc, đồng thời cũng hiểu được, nguyên nhân Triển Phong đánh hắn một bạt tai.

Ở thời điểm Trần Trác Minh vô cùng kinh ngạc, Long Gia Hiếu lại đem hắn chần chờ coi là cam chịu, thô bạo bắt lấy bả vai Trần Trác Minh, liền đem hắn đẩy xuống đất, trên sàn bẩn hắn cũng không quản, bộ dáng Trần Trác Minh yếu ớt khơi dậy dục vọng chà đạp của hắn, hắn muốn đem Trần Trác Minh xé rách, làm cho hắn máu tươi đầm đìa.

Tiếng áo sơmi bị xé mở, làm cho Trần Trác Minh tỉnh táo lại, nhìn sắc mặt Long Gia Hiếu, hắn thầm nghĩ phun, ra sức phản kháng, nhưng là hắn uống nhiều rượu, không có khí lực, mà Long Gia Hiếu phi thường bạo lực, ngăn chận thân mình hắn, kích động cho hắn mười mấy cái cái tát, Trần Trác Minh ánh mắt biến thành màu đen, trong miệng trào ra một cỗ mùi tanh!

“ Buông……. Buông…… Ô!” Cổ bị dây lưng gắt gao đè nén, Trần Trác Minh không thể hô hấp, hắn giống như con cá liều mạng hé miệng thở, đau đớn bén nhọn từ cổ hướng tới các tế bào, màng tai ầm ầm nổ, thần kinh đầu giống như bị vỡ, đau đến khó có thể chịu được!

Cho dù Trần Trác Minh xanh cả mặt, hai chân liều mạng đá, Long Gia Hiếu sinh thú tính, hắn thô bạo kéo hai chân Trần Trác Minh, gắt gao đứng vững đầu gối, sau đó liền kéo khóa quần, tính toán cứng rắn thượng.

“ Có hay không có người nói cho cậu biết, không được tùy tiện chạm vào tình nhân của người khác?”Cùng với những lời này, là một quyền nhanh như điện chớp, Long Gia Hiếu hoàn toàn không có phòng bị, bị đánh cho bay ra ngoài, sau bị đánh lên bàn công tác đau đến kêu to.

Nắm chặt tay, Lâm Hàn Nghị thịnh nộ đứng ở nơi đó, ánh mắt bình thường giống thủy thủ lạnh lùng di động, có vẻ phá lệ lãnh sâm, Long Gia Hiếu bị khí thế của hắn làm cho kinh sợ, vốn định bão nổi, đột nhiên tiết khí, xám xịt kéo quần, ngay cả một câu dư thừa cũng không dám nói, lén lút trốn.

Trần Trác Minh thân thể không có quần áo, trên mặt đều là thương, ánh mắt mở thật to, bị kinh hách rất lớn.

“ Chấn Vũ!” Lâm Hàn Nghị cực kì đau lòng, chạy nhanh cởi tây trang chính mình, phủ thêm cho Trần Trác Minh, cũng cởi dây lưng trên cổ hắn, nhìn đến vết máu rộng khoảng hai ngón tay chói mắt,” Thực xin lỗi! Cậu thế nào? Đau làm sao? Tôi mang cậu đi bệnh viện!”

Hắn một mực hối hận, bị mãnh liệt ghen tị cùng bất an xông lên não, liền đối Trần Trác Minh sử dụng bạo lực, chờ thời điểm hắn ý thực được sai lầm của mình, cũng đã không dừng lại được, hắn giống như một con dã thú, đánh thẳng về phía trước, ác ngôn, thời điểm nhìn Trần Trác Minh rơi lệ, hắn giống bị người dội một chậu nước lạnh từ đầu đến chân, trong lòng lạnh thấu.

Phi thường hối hận chính mình sở tác sở vi, cũng lo lắng Trần Trác Minh có phải hay không bị thương, hắn vội vàng rời khỏi khách sạn, lại phóng xe trở về, thẳng hướng văn phòng tổng tài!

Bí thư không có, cửa văn phòng khép hờ, truyền ra động tĩnh kỳ quái, hắn nghĩ đến Trần Trác Minh thể lực chống đỡ hết nổi ngã sấp xuống, kinh hoảng xông vào, lại nhìn đến một người nam nhân, đang cưỡi ở trên người Trần Trác Minh.

Giống như có thể nghe được thanh âm máu nghịch lưu, hắn nổi giận ánh mắt thiêu đỏ, một quyền đánh lên, thậm chí muốn đem nam nhân giết, nếu không phải lo lắng đến Trần Trác Minh sẽ bị liên lụy, hắn thật sự sẽ động thủ.

Bởi vì hết thảy này, đã hoàn toàn không thể khống chế được.

Trần Trác Minh cảm thấy thân thể mỗi một chỗ địa phương đều giống nhau, yết hầu vừa động liền giống như bị lửa đốt, không phát ra tiếng, hắn thiếu chút nữa bị ghìm chết, ở trước bạo lực lại không thể hoàn thủ, thực sợ hãi…… Thân thể không nhịn được phát run, môi cũng đã run run.

“ Chấn Vũ……” Lâm Hàn Nghị nhẹ nhàng mà ôm lấy hắn, ghé vào lỗ tai hắn nhẹ giọng,” Thực xin lỗi, là tôi quá kém.”

Nước mắt bất tri bất giác tràn ra hốc mắt, Trần Trác Minh không muốn khóc, nhưng là nước mắt từng giọt từng giọt lăn xuống, phải cắn cái gì đè nén chính mình hỏng mất mà gào khóc khóc lớn, hắn theo bản năng muốn cắn tay mình, nhưng là Lâm Hàn Nghị ngăn lại hắn, cúi đầu ổn định bờ môi của hắn.

Run run môi nhất thời cắn nhanh, miệng tràn ra huyết tinh, cho dù bị cắn mở, Lâm Hàn Nghị cũng không có trốn, ôn nhu hôn môi hắn, Trần Trác Minh nhíu mày, nguyên bản trái tim hơi hơi nhảy lên giống như đột nhiên sinh động hẳn lên, thùng thùng kịch liệt nhảy, phế bộ co rút dường như khuếch trương, giống nhảy vào không khí mới mẻ, làm cho khớp hàm cứng ngắc, hơi hơi trầm tĩnh lại.

Một chút cũng không chán ghét, chỉ cảm thấy an tâm, trong vòng tay người này, hết thảy ác mộng cũng không tới gần đi? Mùi máu tươi trong miệng tựa hồ phai nhạt, yết hầu nuốt xuống một chút, Lâm Hàn Nghị vuốt ve cùng hôn môi, tựa như người yêu ở bên gối, lời nói nhỏ nhẹ thấp giọng ôn nhu.

Thân thể trầm tĩnh lại, không hề phát run, Trần Trác Minh ở trong lòng Lâm Hàn Nghị, đang ngủ.

Lâm Hàn Nghị nhìn chăm chú vào hắn tiều tụy, gương mặt còn có chút kinh hồn chưa định, nhẹ nhàng thở dài, nhíu mi trầm tư đứng lên, bên kia nước Mỹ nói là có điều tra báo cáo rất trọng yếu, muốn hắn tự mình xem qua, hắn rốt cuộc…… Có nên xem hay không?
Bình Luận (0)
Comment