Tinh Tế Chi Nguyên Soái Phu Nhân

Chương 23

Editor: Troiwfmas


Đường Cẩn Phong lắc đầu nói: "Hắn không những không phải là lão sư, mà còn là một tên tội phạm bị truy nã, lần sau đừng tùy tiện cùng người lạ lên phi hành khí." Đối với vụ án quỷ dị vừa mới xảy ra kia, hắn đoán là cùng Tuyên Nhược Phong không có liên quan, vậy không nhất thiết phải để thiếu niên biết làm gì.


"Tội phạm bị truy nã?" Tuyên Nhược Phong chấn kinh trừng mắt, "Hắn phạm phải tội ác gì tày trời à?"


"Cái này cậu không cần phải biết."


Theo tiếng nói Đường Cẩn Phong vừa dứt, phi hành khí cũng dần ngừng lại, bởi vì Tuyên Nhược Phong không thể đi lại, nên Đường Cẩn Phong quyết định ôm Tuyên Nhược Phong vào Tuyên gia.


Đường Cẩn Phong để Trương Thắng đi về trước, chính mình thật là cẩn thận đem Tuyên Nhược Phong ôm vào đặt ở trên giường, thậm chí tự mình giúp thiếu niên xử lý chỗ bị thương.


Tuyên Nhược Phong ngượng ngùng nói lời cảm tạ: "Cảm ơn Đường thúc thúc."


"Cậu hôm nay...... Cùng Đường Minh chia tay rồi?"


"Tôi đáp ứng cùng hắn chia tay nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì lúc chính mắt nhìn thấy hắn cùng nữ nhân khác lên giường, tôi nhận ra mình tựa hồ không có cảm giác đau khổ như trong tưởng tượng." Tuyên Nhược Phong cười khẽ, "Đường thúc thúc không phải là sợ tôi sẽ nghĩ quẩn đó chứ?"


Đúng là vậy......


Phảng phất bị nói trúng tim đen, Đường Cẩn Phong giữa mày hiện lên chút xấu hổ, lại rất nhanh dùng đề tài tiếp theo nói cho có lệ qua đi: "Tôi nhớ là cậu ở Tinh Hoa, học về cơ giáp?"


Tuyên Nhược Phong gật đầu: "Bất quá sau này lên Đại học, tôi muốn thay đổi chuyên ngành."


Thay đổi chuyên ngành? Ở Học viện Tinh Hoa Quý Đình chuyên ngành đơn giản nhất cũng chỉ có mấy ngành đó, thiếu niên không có thiên phú Linh Năng, học tập cơ giáp kỳ thật là lựa chọn tốt nhất.


Bất quá hiện giờ thế cục giữa các tinh cầu vẫn còn ổn định, cơ giáp trang bị dùng để chống đỡ địch nhân đúng là không còn phát triển mạnh như thời điểm mấy trăm năm trước nữa.


Tuyên Nhược Phong nói tiếp: "Tôi muốn tới khu Nam đăng ký vào Học viện Nông Nghiệp, tôi muốn học gieo trồng." Bằng không những bảo bối trong không gian của hắn chẳng phải sẽ bị lãng phí hay sao.


Hiện tại hắn đối với cơ giáp hoàn toàn không có hứng thú, cái loại đồ vật này hắn duỗi tay một cái liền có thể đem chúng nó hủy diệt sạch sẽ; y học lại càng không cần phải nói, hắn chỉ đối với độc dược là cảm thấy có hứng thú; ngay cả Linh Năng gì đó, lúc này trước mặt người ngoài thân phận của hắn là một "Phế vật", hắn cũng không thể làm ra hành động gì khả nghi khiến người khác để ý; hiện tại hắn chỉ có thể lựa chọn nông nghiệp, nếu hắn muốn đem các loại rau quả cây trồng trong không gian vốn được xem là thực vật cổ kia tiếp tục gieo trồng sử dụng, thì phải lựa chọn nông nghiệp. Hơn nữa lợi dụng các loại cây trồng trong không gian, là cách kiếm tiền nhanh nhất.


Hiện tại những thương nhân nổi tiếng người nào mà không xuất thân từ nông nghiệp?!


Muốn phú quý, hãy trồng cây!


Đây mới là câu nói phổ biến nhất thời đại này.


Nếu đã trở lại, không thể chủ động xuất kích, hắn cũng chỉ có thể chậm rãi từ từ, đem những kẻ đời trước hại người nhà của hắn, một mẻ bắt hết.


Đường Cẩn Phong không đồng ý lắc đầu: "Tôi nhớ rõ cậu không có Linh Năng." Hiện tại gieo trồng, nói ra nghe không dễ chút nào, vẫn phải cho một ít Linh Năng đi vào, nếu không, cho dù có mua loại thuốc tiêu độc cao cấp nhất, cũng chưa chắc có thể trồng cây được.


"Không có Linh Năng cũng có thể gieo trồng a!" Tuyên Nhược Phong không phục nói, "Cùng lắm thì tôi cứ từ từ mà làm."


"Hơn nữa, tôi cũng không phải không có Linh Năng, chỉ là Linh Năng quá thấp mà thôi."


Nói xong, Tuyên Nhược Phong hướng tới Đường Cẩn Phong thể hiện một chút, từ đầu ngón tay chậm rãi chảy ra một dòng nước nhỏ, chỉ là không đến hai giây, dòng nước kia cũng tan biến.


Nhìn vẻ mặt thiếu niên từ tự tin tràn đầy chuyển sang đau khổ thảm thương, Đường Cẩn Phong buồn cười, trong lòng lại đối với thiếu niên tràn ngập thương tiếc, Linh Năng của thiếu niên chỉ sợ là mới thức tỉnh trong mấy năm nay gần đây, Linh Năng thức tỉnh càng trễ, căn bản là không có khả năng tiến vào cấp một sao. Càng chưa bàn tới, màu sắc của dòng nước kia còn rất đục.


Cấp bậc Linh Năng chia làm bảy sao, mỗi một loại Linh Năng có màu sắc bất đồng, cũng được gọi là cấp bậc cầu vồng, cấp bậc càng cao, màu sắc sẽ càng ngày càng trong trẻo. Mà trong cấp bậc bảy sao đó cấp thấp nhất dĩ nhiên là cấp một sao, thiếu niên này ngay cả cấp một sao còn không thể tiến vào được, muốn học nông nghiệp, yêu cầu thấp nhất phải là thủy Linh Năng hoặc mộc Linh Năng cấp hai sao trở lên.


Cho nên Đường Cẩn Phong biết rõ, thiếu niên căn bản là không thể nào gieo trồng được tốt bất kỳ loại cây nào.


Tuyên Nhược Phong bộ dáng ủ rũ cụp đuôi lại lần nữa đánh sâu vào trong lòng Đường Cẩn Phong, hắn căn bản không thể nói lên lời gì thương tổn Tuyên Nhược Phong được: "Đã có Linh Năng, vậy cậu liền đổi chuyên ngành đi." Cùng lắm thì đến lúc đó, hắn đưa một đống công cụ thượng đẳng tiêu trừ chất độc trong đất cấp cho thiếu niên, như vậy còn sợ thiếu niên trồng không ra cây nào sao.


Tuyên Nhược Phong mỉm cười: "Ân."


Đường Cẩn Phong trợ giúp Tuyên Nhược Phong dán băng lên miệng vết thương, Tuyên Nhược Phong liền mỉm cười chăm chú nhìn Đường Cẩn Phong, trong mắt đều là nét tươi cười và sùng bái......


Trong mắt người ngoài đây tuyệt đối không phải là một hành động bình thường.


Tựa hồ cũng cảm giác được ánh mắt Tuyên Nhược Phong quá mức nóng bỏng, sau khi dặn dò Tuyên Nhược Phong vài câu, Đường Cẩn Phong liền vội vàng rời đi.


Đi ra khỏi biệt thự nhà họ Tuyên, trái tim Đường Cẩn Phong vẫn không ngừng hoảng hốt, hắn làm sao vậy, thế mà dễ dàng bị một tiểu hài tử lay động tâm tư.


Đường Cẩn Phong cảm thấy, hắn phải tránh xa cái thiếu niên nhỏ yếu kia mới được......


Bằng không, sẽ có chuyện xấu xảy ra.


Đợi cho Đường Cẩn Phong rời đi, quản gia cũng nhanh chóng đi chuẩn bị bữa tối phong phú cho Tuyên Nhược Phong. Nhưng lúc này, Tuyên Nhược Tây vừa mới về nhà liền đẩy cửa bước vào trong phòng.


Tuyên Nhược Tây sắc mặt có chút âm trầm, khuôn mặt tuấn tú phủ kín sương lạnh, nhìn đến dáng vẻ này của tam ca, Tuyên Nhược Phong âm thầm nhướng mày, không phải đã khiến tam ca phát hiện ra cái gì rồi chứ?!


Quả nhiên, giống như Tuyên Nhược Phong dự đoán, Tuyên Nhược Tây lẳng lặng nhìn chằm chằm Tuyên Nhược Phong.


Tuyên Nhược Phong vẻ mặt vô tội hỏi: "Tam ca, anh nhìn em như vậy làm gì?"


"Em cùng Đường tướng quân làm sao mà quen biết?"


"Nhà chúng ta đối diện lâu như vậy, đương nhiên là quen rồi."


Tuyên Nhược Tây ngồi xuống mép giường, gắt gao nhíu mày nhìn chăm chú vào Tuyên Nhược Phong: "Nhóc con, em là người không thể che giấu được tâm tư, luôn thích đem tâm sự viết ở trên mặt, em cảm thấy anh nhìn không ra em đối với Đường tướng quân là thái độ gì hay sao?"


Tuyên Nhược Phong bất mãn bĩu môi: "Em mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi." Hiển nhiên hiện tại hắn còn chưa tính nói về vấn đề này, hơn nữa hắn cũng muốn kiểm điểm lại bản thân, hắn quả thật đã đem ý nghĩ của chính mình biểu hiện quá mức rõ ràng, Đường Cẩn Phong rời đi nhanh như vậy chắc cũng vì bị hắn dọa mà bỏ chạy.


Tuyên Nhược Tây lập tức duỗi tay cốc một cái lên đầu Tuyên Nhược Phong: "Đừng đánh trống lãng với anh, nói thật đi."


"Đau......" Tuyên Nhược Phong bất mãn ôm đầu, ánh mắt lên án nhìn về phía tam ca, "Em cùng Đường Minh chia tay......"


Không cho Tuyên Nhược Phong có cơ hội nói tiếp, Tuyên Nhược Tây không đồng tình ngắt lời: "Cho nên em coi trọng cha người ta? Nếu em muốn trả thù Đường Minh thì cũng được, nhưng cái thủ đoạn như vậy mà cũng dám dùng ở trên người Đường tướng quân? Nhóc con, Đường tướng quân không thích hợp với em." Đâu chỉ là không thích hợp, bọn họ căn bản chính là ở hai thế giới khác nhau.


Tuyên Nhược Phong nghe vậy, lập tức không phục ngẩng đầu: "Chưa thử qua, như thế nào biết thích hợp hay không? Còn có a, em không phải vì trả thù mới thích Đường Cẩn Phong."


"Vậy em có thể là vì cái gì? Tuổi hắn so với em lớn hơn 30 tuổi."


Hiện tại ba bốn mươi tuổi cũng chỉ là thanh niên mà thôi, Tuyên Nhược Phong mới không để bụng chuyện tuổi tác, "Gia chủ Cao gia 105 tuổi không phải cũng cưới một người mười sáu tuổi, người ta hiện tại không phải vô cùng hạnh phúc hay sao, hài tử còn sinh một đống."


Được, hắn không nói đến vấn đề tuổi tác nữa, Tuyên Nhược Tây nhịn xuống lửa giận kiên nhẫn nói: "Vậy em cũng đừng quên, vợ cũ của Đường tướng quân cũng không phải là cái dạng thiện lương gì, em muốn chết thật khó coi đúng không?" Cái người đàn bà kia đanh đá đã nối tiếng khắp tinh cầu rồi.


Tuyên Nhược Phong nghe vậy, càng thêm khinh thường: "Vương Sơ Tình chê nghèo hám giàu, chính là một kẻ tiện nhân, Đường tướng quân cũng không thể cùng bà ta tái hợp nữa rồi, bà ta cứ nhảy tới nhảy lui xung quanh Đường tướng quân nhưng mấy năm nay có lần nào hắn chịu gặp mặt bà ta?"


"Bất cứ ai từ Vương gia bước ra, chúng ta cũng không thể trêu vào." Tuyên Nhược Tây mở quán bar, tự nhiên hắn nghe ngóng được tin tức từ khắp nơi truyền tới, càng hiểu được Vương gia hiện tại là nơi không thể đắc tội.

Bình Luận (0)
Comment