Tinh Tế Đệ Nhất Dục Nhi Sư

Chương 46

Edit: Cháo quẩy

Beta: Bổn cung muốn cắt JJ của ngươi

***

Công văn lưu đày Công tước Lehmann đã được phê xuống, nể tình hắn nuôi dưỡng Sở Du Nhiên mười mấy năm, Wales “rộng lượng” giữ lại tính mạng của hắn, đày hắn tới Tinh cầu bỏ hoang làm ruộng, cả đời không được bước ra khỏi Tinh cầu đó. Cách xử phạt này đối với Công tước Lehmann mà nói, so với để hắn chết còn khó chịu hơn, đường đường là Công tước nhất phẩm, bây giờ lại bị đoạt tước vị đi trồng rau? Chiến sĩ có thể chết nhưng không thể bị sỉ nhục!

Lehmann leo lên chiến hạm bị đưa ra khỏi Đế Tinh, trong mắt tràn đầy điên cuồng cùng mù mịt, hắn muốn báo thù! Cho tới bây giờ, kẻ hắn hận nhất không phải là Wales, mà là Sở Hồng Vũ! Còn có thằng tạp chủng hắn thổ huyết nuôi mười mấy năm kia! Trên cổ tay đeo còng áp chế dị năng, Công tước Lehmann siết chặn nắm đấm, đáy mắt chợt lóe tia lạnh khát máu!

Công tước Lehmann còn không biết, phía sau bọn họ, có một chiếc phi hành khí không nhanh không chậm cùng đi ra khỏi Đế Tinh, Sở Hồng Vũ sắc mặt bình tĩnh, cứ đứng lẳng lặng nhìn bên cửa sổ, phảng phất như đã buông xuống tất cả…

Đến một tầng thiên thạch, sĩ quan phụ trách hộ tống đi tới, ném cho Công tước Lehmann một cái chìa khóa mở còng tay, sau đó liền mang hắn ra bên cửa, ngay cả phi hành khí cũng không cấp, liền trực tiếp đẩy ra ngoài.

Nhiệm vụ của bọn họ đã hoàn thành, còn sự sống chết của đối phương, bọn họ không thèm quản đâu.

Công tước Lehmann mở còng tay ra, có chút trúc trắc vận chuyển dị năng bị áp chế một thời gian dài, như thế mới không để bản thân ngã thành thịt vụn. Sau đó không khí xung quanh đột nhiên trở nên nóng rực, ‘keng’ một tiếng, lợi kiếm ra khỏi vỏ, Sở Hồng Vũ hai mắt lạnh lùng nghiêm nghị nhìn Lehmann, phảng phất như đang nhìn một kẻ đã chết rồi.

Chuyện cũ năm đó, liền kết thúc trong hôm nay đi, sống và chết, đã sớm không còn quan trọng.

————

Wales còn đang làm việc bóp bóp trán, từ sáng sớm y đã có chút tâm thần không yên, cứ cảm thấy có chuyện gì đó sắp xảy ra, nhìn đồng hồ, tính toán lúc này Công tước Lehmann đã rời khỏi Đế Tinh, y quay đầu hỏi Crewe sau lưng, “Hiệu trưởng Sở có phải đuổi theo rồi không?”

Crewe gật gật đầu, mặt thâm trầm, “Ngài hiệu trưởng vẫn luôn đi theo phía sau.”

Wales không cần nhìn cũng biết thầy giáo của y sau khi báo thù rửa hận xong nhất định sẽ không còn gì lưu luyến, muốn thoát xác đăng tiên, rời nhà trốn đi. Trước đó hai người đã thương thảo rồi, Wales cho Sở Hồng Vũ một cơ hội báo thù, thế nhưng hắn phải sống sót, không được bỏ Sở Du Nhiên đi chạy loạn. Thế nhưng hiển nhiên, Quốc vương Bệ hạ rất hiểu rõ thầy của mình, căn bản không tin tưởng Sở Hồng Vũ sẽ nghe lời y.

“Hủy bỏ chứng nhận thân phận của ông ấy, khiến ông ấy không lên nổi không gian vận chuyển, muốn đi, để ông ấy tự bay đến.” Wales cũng ‘đào hố’ thầy giáo của mình  không nương tay chút nào, Crewe hợp thời im lặng, nghĩ cũng biết hiệu trưởng Sở muốn đi đâu, cố hương của Hayes đại nhân ở biên giới hai nước, nơi này là Đế Tinh, tự bay qua đó… Chưa từng nghe nói qua đâu.

Một tiếng sau.

Sở Hồng Vũ ôm cái hũ màu trắng trong lòng, muốn nói sắc mặt bình tĩnh, còn không bằng nói lòng như tro nguội. Bị học sinh của mình + con rể hãm hại một cái, tài khoản đóng băng, thân phận bị khóa, ngoài việc về Đế Tinh tìm Wales tính sổ ra, ông không đi đâu được. Nhưng trở về Đế Tinh, ông mà gặp Sở Du Nhiên, thì còn đi được sao? Sở Hồng Vũ đứng ở vùng trời Đế Tinh, nhìn phương hướng trường học, ánh mắt tối tăm không rõ.

Cuối cùng, ông không tiếp tục nữa, đóng máy làm nhiễu tín hiệu trên người lại, gửi tin video cho Wales, đây là giam cầm trá hình, thằng mèo nhãi khi sư diệt tổ.

Wales nhìn đối phương ôm cái hũ như ôm toàn bộ thế giới, con ngươi lóe lên nhìn gia huy Bạch Hổ trên mặt, đoán ra được bên trong chứa cái gì, dù sao trước đó Sở Du Nhiên đã từng đề cập với y chuyện này, y ghét bỏ nói: “Thầy muốn ôm cái hũ kia tới bao giờ? Du Nhiên đã sớm rời hài cốt mẫu phụ đi rồi, kia là đồ giả thôi!” Với sự thông tuệ của bóng lông nhà y, sao có thể không mang theo người thân duy nhất của mình đi theo, để lại cho Lehmann đốt thành tro ôm vào ngực tiếp tục khiến người ta chán ghét được?

Sở Hồng Vũ khiếp sợ nhìn Wales, lại nhìn cái hũ trong ngực mình, ngón tay run rẩy, “Giả?”

Wales gật gật đầu, bất đắc dĩ nói: “Du Nhiên đã an táng ông ấy ở một nơi bí mật, chỉ có em ấy biết thôi.”

Vành mắt Sở Hồng Vũ ửng hồng bỏ cái hũ vào nút áo không gian, do dự không quyết định, muốn tìm con trai xác nhận một chút, nhưng lại không dám hỏi ra khỏi miệng. Nhìn người thầy luôn giày vò mình lại có một mặt yếu ớt như vậy, Wales thở dài, sắc mặt dịu lại: “Trở về thôi, bên nghị viện kia thầy không cần phải để ý, coi như không có chuyện gì xảy ra cả.”

Vừa nói xong câu này, liền phát hiện vẻ mặt vốn đang tro tàn của Sở Hồng Vũ đột nhiên lộ ra thần sắc mừng rỡ, trên máy truyền tin kêu tinh tinh tinh liên tiếp mấy tin nhắn, bổ sung lại tin tức vừa bị che đi lúc nãy, ánh mắt Sở Hồng Vũ bị một tin nhắn thu hút, nhìn đi nhìn lại ba lần, ngẩng đầu lườm Wales chằm chặp, hỏa khí bốc lên, “Con trai của ta mang thai sao ngươi không nói cho ta biết?!”

“Mang thai?” Wales có chút không tin.

Sở Hồng Vũ trực tiếp nổi giận, mái tóc đỏ dựng lên, “Từ sáng sớm y tá đã tra ra rồi, ngươi đừng nói cho ta ngươi không biết đấy!” Sao lúc còn bé ông không đánh chết tên mèo nhãi không có trách nhiệm này chứ, làm cha rồi mà còn không biết! Không biết!!

Thân hình giống như núi lớn sừng sững của Wales đột nhiên lung lay một chút, khiếp sợ trợn mắt lên, dường như không tin được lời đối phương nói, khắc chế tâm tình kích động trong lòng, Wales không dám trực tiếp hỏi Sở Du Nhiên, mà là hỏi ám vệ phụ trách bảo vệ, ám vệ cũng rất kinh ngạc, chuyện như vầy mà Vương hậu điện hạ không báo cho Bệ hạ đầu tiên sao? Sao lại hỏi hắn vậy?

Ám vệ lập tức đem chuyện Sở Du Nhiên sáng sớm đến phòng y tế, đồng thời cũng nói đầu đuôi kết quả kiểm tra cho Wales.

Quốc vương Bệ hạ sau khi nghe xong trầm mặc, sau đó đột nhiên cười ha ha, biểu tình trên mặt khiến Crewe vẫn luôn đi theo y có chút sợ sệt, Quốc vương Bệ hạ hỉ nộ không đổi sắc giờ khắc này cười như thằng ngốc vậy.

Crewe im lặng lùi về sau một bước, nhanh chóng nói câu chúc mừng, sau đó nhìn sắc mặt Wales giải thích một câu thay Sở Du Nhiên: “Vương hậu điện hạ hẳn là muốn khi trở về tự mình nói cho ngài tin tốt này.” Crewe biết, người khác đã biết tin rồi, cha của đứa trẻ lại biết tin từ người khác, hiện giờ thừa dịp vui vẻ còn ổn, chút nữa cảm xúc qua rồi, sẽ đến lượt tâm lý lần đầu làm cha mà cảm thấy mất mát.

Không nghĩ tới Quốc vương Bệ hạ hít sâu một hơi, sửa lại y phục của mình một chút, sau khi đè lại vẻ mặt kích động của mình, trong mắt vẫn óng ánh sự hưng phấn, y dùng một loại ngữ khí ngươi căn bản không hiểu được nói với Crewe: “Em ấy nhất định đang thẹn thùng, hơn nữa trong lòng đang vô cùng căng thẳng, cho nên mới không tiện nói cho ta tin này, giống cái yếu ớt đều như vậy cả.”

Crewe: “…”

Wales nói xong vỗ vỗ vai Crewe, “Chuyện tiếp theo giao cho ngươi.”

Từ lúc sinh ra tới nay lần đầu tiên được nhận loại vinh dự khác thường này, phó quan Crewe làm việc ổn trọng, mặt không biểu tình chân lại run rẩy, nhìn Wales sải bước đi ra ngoài, tâm trạng phức tạp xoa chỗ vai bị vỗ như sắp bị nứt xương —— đau quá đi!

Lúc Bệ hạ vỗ hắn tay đang run run đó.

Bên Sở Du Nhiên, cục than nhỏ coi cả thế giới thành kẻ địch đã đủ khiến cậu mệt mỏi rồi, không nghĩ tới gần giữa trưa cục than lớn lại chạy tới, thời điểm Wales nhìn thấy cậu tay chân cũng không biết để vào đâu cả, trước đây khi ôm cậu đã rất khắc chế bản thân rồi, chỉ lo không cẩn thận ôm hỏng cậu, hiện tại quả thực lên một đẳng cấp mới rồi, sờ tay cậu mà cứ như cầm kẹo bông, bóp nhẹ một cái là biến hình vậy.

Sở Du Nhiên mệt mỏi lôi Wales đi, tìm chỗ không người nâng mặt y lên, nghiêm túc khuyên nhủ: “Anh yêu bình tĩnh nào! Anh là Quốc vương Bệ hạ! Là người đàn ông có thể chinh phục các biển tinh thể! Nhìn em, bình tĩnh một chút!”

Wales nhẹ nhàng ôm eo Sở Du Nhiên, cẩn thận ôm người vào lồng ngực, tay dời xuống, thử dò xét sờ soạng bụng Sở Du Nhiên một chút, động tác này khiến Sở Du Nhiên kinh sợ đầu đầy vạch đen, cậu có cảm giác rất muốn biến thân thành rồng phun lửa, muốn rít gào một tiếng, động tác vầy là có ý gì? Chỉ có bà chị chờ sinh trong bệnh viện mới bị chồng sờ như vậy có được không! Sớm biết thế này cậu đã giấu chuyện này đi, ai cũng đừng hòng biết.

“Ta bảo bác sĩ kiểm tra toàn diện cho em một chút, tạm thời không nên tới trường học.” Wales cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của người yêu, đau lòng nói: “Gầy quá.”

“Cái *beep*!” Sở Du Nhiên mặt buồn nôn trực tiếp thô bạo nói tục, tức giận đẩy Wales ra, “Lúc sáng anh còn nói em ăn nhiều như vậy sớm muộn gì cũng béo như Dillow đó!”

“Em yêu em nhất định nghe nhầm rồi, không nên tức giận.” Quốc vương Bệ hạ có kỹ năng giả chết thần kỳ, chỉ cần người yêu không muốn nghe, y tuyệt đối sẽ trưng vẻ mặt bình tĩnh chết không thừa nhận.

Sở Du Nhiên thấy vậy hết cách với y, đợi đến khi bọn nhỏ đi ngủ trưa hết, cậu hồi cung kiểm tra thân thể một chút, tam bào thai, hai giống đực, một giống cái, đã được hai tháng, hơn 20 ngày nữa là có thể lấy ra cho vào khoang nuôi dưỡng. Bác sĩ cạn lời, đây là vô tâm vô phế cỡ nào vậy, con lớn thế này rồi mà không biết? Bình thường ra một ấu tể tạo gánh nặng rất lớn đối với cơ thể, cơ thể mẹ tuyệt đối sẽ có phản ứng nghiêm trọng, chứ nói chi là ấu tể Hoàng thất còn cần nguồn dinh dưỡng rất lớn.

Mà Sở Du Nhiên đây, lại là ba ấu tể, cậu ăn được ngủ được còn béo lên nữa? Thể chất quá thần kỳ rồi!

Bác sĩ kiểm tra xong, đưa kết quả cho Wales, hai báo tộc, một đực một cái, còn một đứa là phượng điểu giống đực, ba đứa tuy rằng nhỏ như cây nho dại, nhưng tinh thần lực đều là cấp S.

Wales gật gật đầu, mặt không đổi sắc nói: “Trong dự liệu.” Ý là: Trẫm đã thế này rồi! Con trai trẫm chính là khốc suất cuồng bá duệ!

Sở Du Nhiên không muốn nhìn mặt Wales nữa, xem xong kết quả liền im lặng tính toán thời gian một chút, cứ cảm thấy vô cùng máu chó, tuyệt đối là ‘có’ trong vài lần lăn giường với Wales, còn là trước lúc cử hành hôn lễ nữa!

Hay lắm! Cậu mà cũng có lúc ‘bác sĩ bảo cưới’* thế này  —— còn là ba đứa nữa chứ!

*câu gốc là: có con mới mua vé bổ sung
Bình Luận (0)
Comment