Tinh Tế Độc Sủng: Vô Tình Nuôi Nhi Thê

Chương 20

"Bối Xác? Tên thật đáng yêu. Vị này chính là đồng học Amanda, vị này chính là Thanh Long. Tôi là thầy hướng dẫn......."

Tiếu Tiếu không có sửa đúng cách gọi của đối phương, cùng bọn họ chào hỏi thì cáo từ. Giáo viên lại nhắc nhở một câu, "Chờ em thông qua khảo hạch lần đầu tiên, nơi này sẽ có Đồ thư quán mở ra cho em. Một vài tư liệu bên ngoài tìm không thấy, có thể tìm ở nơi này."

Tiếu Tiếu ghi nhớ, cảm ơn rồi rời đi.

Ra đến bên ngoài, cô lại thay đổi hình tượng, trở về hình dáng của mình...... Mà cô mới vừa thay đổi về hình dáng của mình, Âu Dương THanh Linh nhanh nhẹn xuất hiện bên người cô.

Ở trong Tinh võng, Âu Dương Thanh Linh là một người có thể đứng khỏe mạnh. Điều này làm cho Tiếu Tiếu nhìn chân hắn rất lâu, sau đó lại ngẩng đầu nhìn hắn, hắn rất cao, phi thường cao.

Âu Dương Thanh Linh ngồi xuống, xoa xoa đầu của cô, "Làm sao vậy?"

Tiếu Tiếu lắc đầu, cô nghĩ tới Tư Lạc các hạ của Thái Oa Tinh, nói chuẩn xác, là kỹ thuật tái sinh khí quan của Thái Oa Tinh. Cô hi vọng có thể đứng, luôn đứng, ở hiện thật cũng sẽ đứng được.

Nhìn đến hắn cao lớn như thế, cô đã mất đi pháp nhận* (*phương pháp + chấp nhận) hắn chỉ có thể ngồi.

Âu Dương Thanh Linh đem cô ôm ấy, làm cho cô cùng hắn cap bằng nhau. "Như vậy, chúng ta đi mở mang kiến thức thế giới Tinh võng này trước được không?"

Nhiều thứ ở Tinh võng bắt chước hiện thật, ngã tư đường và nơi ở, cửa hàng và trường học.

"Cho nên, rất nhiều bảng tên trên cửa hàng ở hiện thật, đều thêm địa chỉ ở Tinh võng. Mà tất cả thứ ở trong cửa hàng cơ bản đều giống thứ ở cửa hàng trong hiện thật. Nếu không muốn rời cửa, lại muốn có được thực vật, có thể lên Tinh võng mua sắm." Còn có một ít thứ trong hiện thật không có, mà Tinh võng có...... Tỷ như phiến ốc đảo mênh mông vô bờ kia......

Nhưng mà, Âu Dương Thanh Linh lại cảm thán: "Nhưng mà, đó cũng không phải là Tinh võng chân chính."

Tiếu Tiếu không hỏi, cô cảm thấy đó đã muốn phi thường thần kỳ. Nếu đó không phải là Tinh võng chân chính, như vậy, Tinh võng chân chính là như thế nào?

Nghĩ thế nào, liền hỏi như vậy.

Cô không phát hiện, cùng Âu Dương Thanh Linh cùng một chỗ, lòng hiếu kỳ của cô nhiều hơn một chút. Cũng không quá nặng, bởi vì tò mò nên hỏi ra, hỏi rồi thì có đáp án. Vì thế, cô đã quen. Không giống trước kia, khi tò mò hỏi, nếu không người trả lời, thì là la rầy. Vì thế khi có một ý nghĩ muốn hỏi, thì liền để sang một bên. Qua thời gian lâu, liền tự đóng, không muốn mở miệng.

Hiện tại, chậm rãi có thói quen mới. Cho nên, khi cùng Âu Dương Thanh Linh ở một chỗ, lời nói của cô luôn nhiều hơn. Tuy rằng so sánh cùng một đứa trẻ, lại như trước ít đến đáng thương.

"Chân chính Tinh võng là như thế nào?"

"Tinh võng, nối liền không phải là khối tinh cầu này, mà là tất cả tinh cầu...... giữa các hành tinh."

Tiếu Tiếu ngạc nhiên, "Giữa các hành tinh?"

"Đúng, giữa các hành tinh. Chỉ là, trình độ phát triển của tinh cầu chúng ta quá thấp, thấp đến mức không có tư cách gia nhập Tinh võng." Âu Dương Thanh Linh ảm đạm mất mác. Nhưng chỉ một cái chớp mắt, thì ý chí chiến đấu lại sục sôi lên, "Cho nên, chúng ta phải cố gắng mới được!"

Tiếu Tiếu chẳng hề rõ tại sao tâm tình của hắn biến hóa lớn như vậy, cô chỉ biết là, giờ khắc này của Âu Dương Thanh Linh, làm cho cô đui mù. Lúc này, hắn vốn đã ấm áp thành nóng bỏng, như là một viên hỏa cầu, giống Mặt trời. Cô kinh ngạc nhìn hắn, thật lâu thật lâu.

......

Từ ngày đó trở đi, Tiếu Tiếu bắt đầu cuộc sống học tập của cô. Mà sau khi cô biết ở Tinh võng có Khu biến tốc**(**không rõ lắm, nhưng biến tốc là biến hóa + tốc độ), tất cả học tập liền tới ở Khu biến tốc mà đi.

Mọi người đều biết, tinh thần lực càng cao, trí nhớ, năng lực học tập, nặng lực lý giải cũng càng cao. Cũng nội dung giống vậy, người thường có thể cần một giờ, mà người có tinh thần lực cao thì bốn mươi phút là đủ rồi. Tinh thần cao hơn, có thể nữa giờ là được. Cao tới đâu có lẽ tới lúc đủ mười phần thì có thê hoàn toàn hiểu rõ......

Trong Khu biến tốc, mỗi người có thể căn cứ tinh thần lực của mình mà lựa chọn tốc độc truyền đạt khác nhau.

Tiếu Tiếu như trước theo yêu cầu của Âu Dương Thanh Linh, tìm ra hình tượng có tần suất xuất hiện nhiều nhất.

Lúc này đây, cô tên Bảo Tâm.

Cô thử thử, cuối cùng ở khu ba. Tuy rằng cô cảm thấy có thể nhanh hơn một chút, nhưng Âu Dương Thanh Linh nóim "Trước tiên thích ứng một thời gian nhắn, rồi chậm rãi gia tăng."

Tiếu Tiếu một ngày học tập ba giờ, buổi sáng nửa giờ, buổi tối nửa giờ. Buổi chiều không an bài học tập, mà là an bài làm huấn luyện thể thuật!

Sở dĩ học viện từ ba tuổi mới bắt đầu nhập học, là bởi vì bắt đầu từ ba tuổi, có thể an bài một ít huấn luyện thể thuật thích hợp! Loại việc này người gia đình bình thường không có quyền nắm trong tay, còn một ít quý tộc trong nhà có thể thỉnh nhân sĩ chuyên nghiệp. Còn nếu cho đứa trẻ ở nhà, như vậy thì bắt đầu từ lúc sau, sẽ tồn tại chênh lệnh.

Mục đích của học viện là làm cho tất cả trẻ em đều có được sự chiếu cố và huấn luyện hợp lý nhất. Nó cố gắng không cho một đứa trẻ nào ở thời thơ ấu bị bỏ qua......

Đương nhiên, sẽ có tranh giành, kém cỏi trong ưu khuyết luôn tồn tại. Đó là không thể tránh được, nhưng không thể để cho người trong thời kỳ trẻ em có thiên phú bởi vì gia cảnh hoặc là nguyên nhân khác, mà mất đi cơ hội. Đây là tổn thất của đứa bé. cũng là tổn thất của liên minh, và cũng là tổn thất của tinh cầu!

Liên minh các tinh cầu trong đó luôn có tranh đấu, nhưng bọn họ cũng có áp lực. Tinh võng của bọn họ đến bây giờ vẫn chưa kết nối với giữa các hành tinh, bọn họ ở trên các hành tinh, còn ở vào tầng chót nhất...... Nhiệm vụ trọng yếu nhất của bọn họ không phải áp đảo từng người một, mà là cùng nhau bước về phía trước, nhằm phía các tinh cầu.

Mà trẻ em vĩnh viễn là hi vọng!

Từng khu của học viện đều có phòng huấn luyện, Khu dừng chân, còn có Khu huyến luyện chuyên môn. Từng Khu huấn luyện đều có nhân viên chuyên nghiệp an bài lượng huấn luyện hợp lý cho mỗi cá nhân. Tiếu Tiếu và Âu Dương Thanh Linh tự mình cùng đi, đến ngay tại phòng huấn luyện phụ cận nơi họ ở.

Tố chất thân thể của cô chính là trên trung đẳng, cùng đại đa số trẻ em khác giống nhau. Bởi vì tuổi còn nhỏ, lượng huấn luyện mỗi ngày chỉ có một giờ, hỡn nữa là chia ra làm hai đoạn thời gian, nửa giờ một lần, cũng không kịch liệt.

Huấn luyện thích hợp rất trọng yếu, nhưng không thể nuông chiều thành hư!

......

Ngày hôm nay, học tập buổi sáng của Tiếu Tiếu chấm dứt. Cô vừa mới uống xong chén nước trái cây, chuông cửa đã được nhấn.

Lam Lam lập tức từ trong phòng nhảy đến trên vai Tiếu Tiếu, Tiếu Tiếu vuốt nó đi đến cạnh cửa. Lấy ra ống nghe, "Là ai?"

"Xin chào, tôi là bạn của Âu Dương Thanh Linh, chúng tôi đã hẹn ở trong nhà hắn gặp nhau. Hôm nay tôi rất rảnh, tới sớm một chút. Chẳng qua, tôi có mang điểm tâm ngon làm lễ vật...... Em là con gái nuôi của hắn Tiếu Tiếu sao? Có thể cho tôi tiến vào không?"

Tiếu Tiếu nhíu mi, người ngày nói nửa ngày, nhưng không có tự giới thiệu.

Hơn nữa, tuy rằng cách một cánh cửa, nhưng cô đều có thể cảm nhận được âm hàn ở bên ngoài trên người nọ, cô không thích. "Anh chờ ở bên ngoài đi."

Cô không muốn chiêu đãi bất luận kẻ bào, Thanh Linh cũng nói qua, khi hắn không ở đây, không cho người lạ vào.

Người ở ngoài cương một chút, lập tức lại nói: "Tiếu Tiếu em gái nhỏ, em không thể như vậy, tôi là bạn tốt của Âu Dương Thanh Linh nha, phi thường tốt......"

Tiếu Tiếu đã bỏ xuống ống nghe, rời khỏi cạnh cửa. Sau đó cô bắt đầu lo lắng, kế tiếp có thời gian gần hai giờ, cô sẽ làm gì?

Nói thật, cô cảm thấy như vậy thật lãng phí thời gian. Nhưng Âu Dương Thanh Linh nói, cho dù là ngẩn người hay là ngủ, cũng không cho lên Tinh võng học tập. Cô không hiểu tại sao, nhưng tin tưởng hắn muốn tốt cho cô, cho nên cô chấp hành, cô ngoan ngoãn ngân người, nhưng trong một chốc phát ra, cô lại nhàm chán.

Sau đó, cô vẫn lên Tinh võng.

Thanh Linh chỉ nói không thể học chương trình học này, cũng không nói cô không thể làm việc khác. Về phần người ngoài cửa, dĩ nhiên bị quăng ra sau đầu.

Mà cô không biết, bởi vì tự bế của cô, mà tránh khỏi nguy cơ đầu tiên khi đi vào thế giới này!
Bình Luận (0)
Comment