Sau khi Oakland không chút lưu tình cự tuyệt George, cuối cùng cậu cũng được thanh tịnh mấy ngày, còn hai ngày nữa là đến trận đấu cá nhân của Tân Tú Cơ Giáp Đại Tái, trong trường học lại oanh động một phen, bởi vì có học sinh chuyển tới Liên Bang Đệ Nhất Quân Giáo, không chỉ có một người.
Trong đó, người gây chú ý nhất là người mới chuyển đến hệ chiến đấu cơ giáp - Dylan. Lowell, là con cháu của gia tộc Lowell phú khả địch quốc, hơn nữa tướng mạo cùng thành tích chiến đấu cơ giáp của hắn cũng vô cùng ưu tú, có thể nói hắn là một người vô cùng cao quý, chỉ là không biết vì sao hắn lại chuyển đến nơi này, có lẽ là vì gia tộc, nên hắn không thể tiến vào quân đội để nhậm chức, cho nên học ở trường quân đội cũng không có ý nghĩa gì lớn.
Ngoài ra còn có một nam một nữ chuyển đến hệ Văn Chương, nam chính là Randy. Barker, năng lực chế tác hoa văn của hắn cũng không tồi, có thể chế tạo ra hoa văn cường hóa thực thể cấp C, trước đó không lâu đã tiến vào quân đội để thực tập trước, được quân đội thuê, mỗi tháng trừ bỏ có tiền lương ổn định ở bên ngoài, mỗi khi chế tạo ra một quả hoa văn cấp C đều sẽ được thêm tiền thưởng. Hắn vốn nên học ở Kim Sư Thủ Đô Tinh, không biết vì sao lại chuyển đến đây.
Nữ chính là Liz. Isaac, là một Văn Chương Sư bên ngoài, con gái thống soái tập đoàn quân số 3, tập đoàn quân số 3 cùng số 5 vẫn luôn cấu kết với nhau làm việc xấu, là đồng minh của Arnold. Passy, bối cảnh của Liz như vậy còn cố ý chuyển đến đây làm Hall thấy có chút kỳ quái.
Ba người vừa chuyển tới đã làm Liên Bang Đệ Nhất Quân Giáo trở nên càng náo nhiệt, mọi người đều đang thảo luận vì sao bọn họ lại chuyển đến đây.
Oakland và Hall đối với vấn đề này cũng không quan tâm lắm, Hall đang bận huấn luyện cho trận chung kết, còn Oakland thì đang trầm mê trong việc tu luyện, hiện giờ cậu đã đạt tới cảnh giới Luyện Khí viên mãn, còn cách Trúc Cơ có một bước, sau khi trải qua trận đấu, cậu cảm nhận được cảnh giới đã buông lỏng, khoảng cách đột phá chắc hẳn không còn xa. Chỉ tiếc là cậu không có Trúc Cơ đan để dùng, chỉ có thể tự dựa vào bản thân, cho nên mới ngày ngày không ngừng tu luyện, củng cố lại cảnh giới, để có thể một lần liền đột phá thành công.
Hôm nay khi Oakland đi học ra, đã bị người chặn lại. Người chặn cậu lúc này không phải là George, mà là Dylan. Lowell.
"Oakland, cậu khỏe không? Tôi là Dylan. Lowell." Dylan mặc một bộ đồ màu đen vô cùng vừa người, tôn lên được đôi chân dài của hắn, ngũ quan của hắn vô cùng tuấn mỹ, đôi mắt đào hoa cười rộ lên vô cùng thu hút, hết sức câu nhân, có không ít nữ hài tử đã bị vẻ ngoài của hắn hấp dẫn, liền che miệng phát ra tiếng thét chói tai.
Oakland có một chút ấn tượng với người này, hình như là đội trưởng của chiến đội Ivan, tuy rằng vào trận chung kết, chiến đội của bọn họ đã không có Văn Chương Sư phụ trợ, nhưng hắn vẫn đạt được danh hiệu Á quân nhờ kỹ xảo chiến đấu hơn người cùng cơ giáp trí năng xuất sắc của hắn. Bởi vì trận chung kết đều phải sử dụng cơ giáp thật, để không làm hư đến cơ giáp của mình, Hall cũng không có sử dụng Lôi Thần, mà chỉ sử dụng cơ giáp dự phòng, trên Tinh Võng có rất nhiều người nói, nếu Hall không có hoa văn phụ trợ, hươu chết về tay ai thì chưa biết được. Nhưng Oakland thì tuyệt đối tin tưởng Hall, cậu kiên quyết cho rằng, nếu không có hoa văn phụ trợ, Hall vẫn có thể thắng! Cho nên ấn tượng của cậu đối với người tên Dylan. Lowell này cũng không quá thiện cảm.... . Đam Mỹ H Văn
"Tôi khỏe. Cảm ơn." Dylan đẹp theo kiểu mỹ nam tuấn mỹ, nhưng Oakland chỉ thích kiểu oai hùng soái khí như Hall mà thôi, cho nên cậu chỉ gật đầu với Dylan cho có lệ, sau đó liền xoay người đi.
Biểu tình của Dylan tức khắc cứng đờ một chút, nhưng rất nhanh hắn đã định thần lại, tiếp tục đuổi theo, "Oakland, ta đại diện cho gia tộc Lowell, muốn mời cậu trở thành Văn Chương Sư chuyên chúc cho gia tộc của bọn ta, nếu cậu đồng ý, sau này mỗi tháng gia tộc bọn ta sẽ trả lương 500 vạn đồng liên bang cho cậu, mỗi khi chế tạo ra một khối hoa văn, ta sẽ trả thêm cho cậu tiền thưởng, cậu thấy thế nào?"
Điều kiện phong phú như vậy quả là vô cùng hiếm thấy, so với Văn Chương Sư trung cấp, mỗi tháng thu vào chắc cũng tầm này.
"Không cần đâu, cảm ơn." 500 vạn quả thật là rất mê người, nhưng cậu cảm mình không cần nhiều tiền như vậy, nếu không có tiền cậu có thể làm hoa văn bán, chuyện này đối với cậu rất dễ dàng, cậu cũng không tính trói mình bên một thế lực nào đó.
"À, tôi cũng chỉ hỏi một chút thôi." Dylan bị cự tuyệt cũng không giận, vẫn nở nụ cười rồi đưa ra lời thỉnh cầu tiếp theo, "Tôi muốn mời cậu ăn một bữa cơm, cậu có thời gian không?"
Oakland suy nghĩ đến cục lông nhỏ đang ở trong KTX đòi ăn một chút, quyết đoán lắc đầu, "Thật ngại quá, tôi thật sự không có thời gian."
Năm lần bảy lượt bị cự tuyệt, Dylan tuy rằng rất bực, nhưng chỉ có thể chịu đựng.
"Vậy được rồi, xem ra do tôi đến không đúng lúc, vậy để lần sau thôi." Dylan vẫn duy trì nụ cười khéo léo như cũ, không có lấy một tia tức giận.
Oakland vẫn gật đầu có lệ như cũ, sau đó liền trực tiếp rời đi.
Sau khi cậu rời đi, Dylan hơi nheo đôi mắt lại.
"Ha ha ha ha, không ngờ ngươi cũng có ngày này." Một giọng nữ không chút khách khí vang lên, một đại mỹ nữ mắt ngọc mày ngài đi tới, dáng người vô cùng nóng bỏng, tóc màu kim sắc hơi hơi cong lên, mày liễu mắt hạnh, nhìn rất câu dẫn, nụ cười rất đẹp, hết sức động lòng người.
"Liz, cô tới đây làm gì?"
Mỹ nhân có dáng người nóng bỏng gợi cảm này chính là con gái của tướng quân Isaac - Liz.
"Đến để xem kỹ xảo câu người của ngươi thất bại như thế nào." Liz khẽ nhếch môi đỏ, "Ngươi câu dẫn cậu ta làm gì, cậu ta cũng không phải là người dễ dàng bị khống chế như Ivan đâu, ngươi không nhìn thấy tất cả tâm tư của cậu ta đều đặt trên người Hall sao? Hall đã giúp cậu ta vào lúc khó khăn nhất, mặc kệ hiện tại ngươi có làm gì cũng không thể so được đâu."
Dylan nghe vậy liền nhăn mày, hắn không thể không thừa nhận rằng Liz nói rất có lý.
"Vẫn nên để ta làm đi." Liz liếm liếm đôi môi đỏ tươi, trong mắt mang theo điểm nóng lòng muốn thử, "Không có nam nhân không thích nữ nhân, nhìn cậu ta như vậy, chỉ sợ ngay cả tư vị của nữ nhân cũng chưa hưởng qua quá."
Lúc đầu Dylan còn tưởng rằng Liz sẽ nói ra cách gì kinh người lắm, ai dè cũng sử dụng mỹ nhân kế, không khỏi cười trào phúng, "Tùy cô thôi."
Hắn vốn không xem trọng Liz lắm, nữ nhân như cô đẹp thì có đẹp đó, ngoại trừ tinh thần lực không tồi ở bên ngoài ra, thì không còn ưu điểm gì, hắn chỉ xem cô là một bình hoa ngực bự ngốc nghếch thôi, cũng không tốt bằng Ivan, cũng không biết lão đông tây Isaac kia đang nghĩ gì nữa!
Oakland cũng không biết mình đã bị người khác để ý, cậu chỉ lo chạy về xem tiểu gia hỏa Joy thôi, móng vuốt của bé càng ngày càng lợi hại, nếu trở về chậm một chút, chỉ sợ bé sẽ hủy phòng ngủ đi mất.
Thời điểm đi ngang qua khu huấn luyện cơ giáp, Oakland liền dừng chân lại một chút, nhịn không được muốn xem Hall huấn luyện, nếu huấn luyện đã kết thúc, có thể cùng nhau trở về luôn.
Kết quả là khi vừa đi đến cửa phòng huấn luyện cơ giáp, liền nhìn thấy một thanh niên xa lạ đứng ở đó, thanh niên này khí chất nhu hòa, ngũ quan không thể nói là đẹp, nhưng lại khiến người khác cảm thấy thoải mái, thuộc dạng soái ca dễ nhìn, biểu cảm của hắn đang chuyên chú nhìn người bên trong phòng huấn luyện. Nhìn thấy bộ dáng trần trụi của Hall bị người khác nhìn thấy, trong lòng Oakland có chút khó chịu, liền yên lặng đi đến trước sau, cửa ở đây đều phải chứng nhận thân phận mới được mở ra, hơn nữa bên trong phòng huấn luyện đã mở hình thức che chắn, làm tường trong suốt biến thành mờ mờ, khiến người bên ngoài không thể nhìn thấy tình huống bên trong.
"Em tới đón anh sao?" Hall từ phòng huấn luyện đi ra, còn cầm theo một chiếc khăn lông, thuận tiện nhìn thời gian, anh không nghĩ là Oakland sẽ tới.
"Người bên ngoài kia là ai?" Oakland đang cố gắng kiềm chế bản thân để không phải ăn dấm.
"A? Người nào?" Hall kỳ quái hỏi, anh căn bản không có chú ý tới bên ngoài, lúc này liền ngẩng đầu lên xem, phát hiện hình bóng quen thuộc, "À....Đó là con trai phó quan của cha anh - Randy. Barker."
"Là học sinh chuyển trường kia sao? Hắn tới đây làm gì?"
"Anh không biết, chúng ta về đi, anh đói bụng rồi." Hall lau khô mồ hôi, thay quần áo, rồi kéo tay Oakland đi ra ngoài.
"Hall!" Nhìn thấy Hall tay trong tay với Oakland đi ra từ phòng huấn luyện, sắc mặt của Randy trong nháy mắt trở nên vô cùng khó coi, thanh âm còn lộ ra một tia ủy khuất.
Hall lại chỉ gật đầu với hắn, sau đó liền kéo Oakland đi.
Oakland dở khóc dở cười bị anh túm đi, người này cũng không cho người khác mặt mũi luôn?
Sau khi 2 người về KTX của Oakland, Hall lập tức gọi cho Chris, kêu Chris âm thầm điều tra Raman. Barker.
"Cái gì? Đi điều tra Raman thúc thúc?" Chris kinh ngạc hỏi.
"Ừa, Randy đã chuyển tới trường học của chúng ta."
Chris trầm mặc một lúc rồi trả lời, "Được rồi, ta đã biết."
Trình độ chế tác của Randy cũng coi như là ổn, nhưng hắn cũng sắp 25 tuổi, sắp tốt nghiệp lại còn chuyển trường, cũng không phải là một chuyện dễ dàng, trước tên phải nói là dù học viện Kim Sư có thả người hay không, thì Liên Bang Đệ Nhất Quân Giáo cũng sẽ không đồng ý tiếp nhận một giáo sinh như vậy. Hắn cứ chuyển đến như vậy, do ai nhận vào, có thể hiểu rồi ha.
Charles chính là điển hình cho việc không có lợi thì không dậy sớm, nếu Randy được chuyển vào trường thông qua Charles, như vậy người liên lạc với Charles nhất định là Raman. Barker.
Việc này khiến cho Hall không thể không nghi ngờ, phải lặng lẽ điều tra một chút mới có thể an tâm.
HẾT CHƯƠNG 92