Vừa trải qua một trận chém giết của các đế cấp cao thủ, trong phương viên gần trăm dặm của chiến trường đều bị hoá thành phế khu, còn trên bầu trời chiến trường đang có hai người lăng không đứng đó, chỉ một lát, lại có hai người nữa đột ngột xuất hiện bên cạnh.
"Phượng Vĩ Hạc" Bạch Phượng, "Thanh Hoả Ưng" Lưu Đồ, "Song Thủ Long Thứu" Ngao Khô.
Ba người này chính là ba đại cao thủ dưới trướng Bằng Ma Hoàng, địa vị chỉ dưới Bằng Ma Hoàng, còn hiện tại Hoàng Giả của phi cầm nhất tộc cùng ba đại cao thủ này đồng thời tụ tập trên bầu trời Hắc Ô Thành.
- Bệ hạ.
Ngao Khô và Bạch Phượng hai người cung kính khom người nói, hai người bọn họ không còn dấu vết của sự cao ngạo, trên khuôn mặt chỉ là sự cung kính, thậm chí còn có một tia lo lắng sợ hãi.
Bên cạnh Bằng Ma Hoàng chính là "Thanh Hoả Ưng" Lưu Đồ yêu đế, Lưu Đồ yêu đế thân mang thanh sắc chiến khải, trong mắt thỉnh thoảng loé lên chiến ý ngông cuồng, chỉ là khi ở bên Bằng Ma Hoàng, khí thế của hắn hoàn toàn thu liễm lại.
Đứng ở giữa chính là Hoàng Giả của phi cầm nhất tộc Bằng Ma Hoàng.
Bằng Ma Hoàng Tông Duyên, bổn thể chính là Kim Sí Đại Bàng Điểu, thực lực bát cấp yêu đế. Tuy nhiên Bằng Ma Hoàng có truyền thừa bảo vật, một mình có thể dễ dàng đánh bại ba đại cao thủ dưới tay mình.
Bằng Ma Hoàng, từ đầu đến chân đều là kim sắc, kim sắc trường bào, kim sắc chiến ngoa (giày), kim sắc hoàng quan (nón kiểu hoàng đế). Cặp mắt lạnh lẽo không chứa chút cảm tình nào, quét qua hai người Bạch Phượng, Ngao Khô ở trước mặt.
- Bệ hạ, thần và Ngao Khô không tưởng được ba người Hắc Vũ, thực lực không ngờ mạnh như vậy, chúng thần luôn kéo dài thời gian, nhưng Tần Vũ kia cuối cùng cũng phát hiện được ý đồ của chúng thần, ba người bọn chúng cũng bỏ chạy rồi. Bệ hạ, lần này thần và Ngao Khô làm việc bất lực, thỉnh bệ hạ trách phạt.
Bạch Phượng cung kính nói.
- Thỉnh bệ hạ trách phạt.
Ngao Khô cũng nói tương tự.
Ngao Khô và Bạch Phượng đều rất rõ, Bằng Ma Hoàng vô cùng chán ghét loại người trốn tránh trách nhiệm, ngươi thừa nhận sai thì tốt, còn nếu như ngươi trốn tránh trách nhiệm, cho dù ngươi không sai... Bằng Ma Hoàng cũng rất có khả năng giết ngươi.
- Ô, ba huynh đệ bọn chúng thực lực mạnh vậy sao? Ngay cả hai người các ngươi cũng không làm gì được bọn chúng à?
Bằng Ma Hoàng lần đầu mở miệng. Thanh âm Bằng Ma Hoàng có chút sắc nhọn, chỉ là thanh âm đó lại khiến người ta có một cảm giác bị nhìn xuyên thấu tâm linh, không kẻ nào dám bất kính đối với Bằng Ma Hoàng, thứ hoàng giả bá khí đó là tự nhiên mà có.
- Bệ hạ.
Bạch Phượng cung kính nói,
- Tần Vũ ba người thực lực đích xác mạnh, thuộc hạ một mình cùng Hầu Phí, Hắc Vũ chém giết, miễn cưỡng chiếm được bình thủ. Còn Tần Vũ và Ngao Khô chém giết, thậm chí cuối cùng còn ép Ngao Khô hoá thành hai bổn tôn.
Ngao Khô bổ sung:
- Bệ hạ, Hầu Phí là lục cấp yêu đế, Hắc Vũ là ngũ cấp yêu đế. Còn Tần Vũ... thuộc hạ có chút nhìn không ra, chỉ riêng linh hồn cảnh giới, so với thuộc hạ đã không kém gì rồi. Thân thể hắn cực kỳ kiên cố, cho dù là thuộc hạ, cũng cần phải dùng toàn lực, mới có thể dựa vào thần khí khiến hắn thụ thương.
Bằng Ma Hoàng mí mắt giương lên, hai đạo kim quang như thực chất bắn tới Ngao Khô:
- Tần Vũ quả thực mạnh vậy sao? Trình độ kiên cố của thân thể tiếp cận hạ phẩm thần khí?
- Đúng, hơn nữa Tần Vũ này lực khôi phục cực kỳ kinh người, xương cốt vừa mới bị thuộc hạ đập gãy, chỉ một lát liền tu sửa lại.
Ngao Khô lại bổ sung tiếp.
- Hắn còn có một thanh thần kiếm và chỉ pháp lăng lệ, nếu như thuộc hạ không sử dụng hai bổn tôn, thậm chí có khả năng đã bị đánh bại.
Bằng Ma Hoàng vuốt cằm. Mục quang thanh lãnh liếc nhìn qua hai người, Bằng Ma Hoàng thản nhiên nói:
- Ta biết rồi. Hiện tại quay về hoàng cung.
- Vâng, bệ hạ.
Bạch Phượng, Ngao Khô, Lưu Đồ ba người đều khom mình nghe lệnh, sau đó bốn người đều hoà thành một đạo quang mang bay về hướng hoàng thành.
**
Trong Khương Lan Giới.
Tần Vũ, Hầu Phí, Hắc Vũ cùng với Bạch Linh tụ tập tại một chỗ.
- Vũ ca ca, hiện tại chúng ta làm sao đây? Tỷ tỷ lại bị thủ hạ Bằng Ma Hoàng bắt mất rồi, chúng ta làm sao cứu đây?
Bạch Linh lo lắng đến sắp khóc.
Hắc Vũ chỉ có thể nắm tay Bạch Linh, an ủi:
- Linh nhi, đừng nóng vội, đừng nóng vội. Ta và đại ca bọn họ nhất định sẽ nghĩ ra biện pháp.
Hắc Vũ trong lòng cũng khẩn trương vô cùng, lúc xưa khi vừa mới phi thăng đến tiên ma yêu giới, tỷ tỷ của Bạch Linh là Bạch Hinh, đối với Hắc Vũ cũng rất quan tâm.
Hầu Phí tặc lưỡi nói:
- Hiện tại đã đả thảo kinh xà rồi, Tông Quật, mười phần hết tám, chín phần không thể giúp được nữa rồi. Muốn cứu Bạch Hinh kia, rất khó à.
- Vậy phải làm sao?
Bạch Linh nóng vội hỏi.
Tần Vũ và Hắc Vũ đều nhíu mày. Hai người bọn họ đều suy nghĩ, nhưng muốn cứu Bạch Hinh, điều kiện hiện tại so với ba huynh đệ vừa tới Hắc Ô Tinh khó khăn hơn nhiều. Thậm chí ngay mấy người Bằng Ma Hoàng có khả năng cũng quay về rồi.
- Phải rồi, đại ca, vừa rồi huynh đột ngột khiến chúng đệ tiến nhập Khương Lan Giới như vậy làm cái gì?
Hầu Phí hốt nhiên nhớ đến chuyện vừa rồi, liền dò hỏi. Hắc Vũ cũng tương tự nhìn Tần Vũ.
Tần Vũ cười nói:
- Vừa rồi Ngao Khô và Bạch Phượng kia luôn cùng chúng ta kéo dài thời gian, ta suy đoán ra Bằng Ma Hoàng tạm thời không ở tại Hắc Ô Tinh, nhưng Ngao Khô bọn chúng kéo dài thời gian, khẳng định là chờ Bằng Ma Hoàng quay về bắt chúng ta, do vậy ta mới để hai người tiến vào Khương Lan Giới trước.
- Kéo dài thời gian?
Hầu Phí, Hắc Vũ giật mình, liền đó nhớ lại quá trình chiến đấu vừa rồi.
- Hơn nữa từ khi ta bắt đầu hoài nghi, tiên thức liền bao trùm cả Hắc Ô Tinh, tại giờ phút cuối cùng, tiên thức của ta phát hiện hai bát cấp tiên đế đột nhiên xuất hiện tại tinh tế truyện tống trận của Hắc Ô Tinh, hai người đó sợ rằng chính là Bằng Ma Hoàng cùng với vị còn lại trong ba vị đại nhân.
Tần Vũ xác định.
Bát cấp yêu đế, số lượng nguyên bổn là quá ít. Bất ngờ xuất hiện hai người, hơn nữa Tần Vũ cũng cảm ứng được Bằng Ma Hoàng có loại khí tức tựa như Tông Quật, là thứ đặc hữu của Kim Sí Đại Bàng Điểu.
- Bằng Ma Hoàng thực đã quay về.
Hầu Phí cả kinh.
Tần Vũ gật đầu.
Hắc Vũ cũng nhíu mày:
- Nếu như Bằng Ma Hoàng quay về, vậy sự tình phức tạp rồi, hắn có truyền thừa bảo vật, thực lực tiếp cận Long Hoàng, Đại Viên Hoàng. Với thực lực của ba người chúng ta... gặp phải hắn, căn bản không có lực để tranh đấu.
- Nào chỉ như vậy.
Hầu Phí bất đắc dĩ nói,
- Căn cứ theo những gì ta biết từ Đại Viên Hoàng, truyền thừa bảo vật của Long Hoàng có thể khiến phòng ngự của Long Hoàng tăng lên nhiều, công kích cũng mạnh lên khá nhiều, còn truyền thừa bảo vật của Bằng Ma Hoàng này thực tế chính là cái hoàng quan đội trên đầu, cái hoàng quan đó có thể khiến tốc độ của Bằng Ma Hoàng tăng lên gấp ba lần nguyên bản, lực công kích cũng lăng lệ hơn nhiều.
- Ba lần?
Tần Vũ và Hắc Vũ trong lòng khiếp sợ.
Hầu Phí gật đầu nói:
- Phải, Bằng Ma Hoàng tốc độ nguyên bổn đã tung hoành thiên hạ, có được truyền thừa bảo vật này, phóng mắt khắp tiên ma yêu giới, không một ai tốc độ có thể bắt kịp hắn, chúng ta đối diện Bằng Ma Hoàng, có lẽ ngay cả cái bóng của hắn còn chưa thấy đã bị đánh bại rồi.
Bằng Ma Hoàng dựa vào tốc độ thủ thắng. Cho dù không tăng lên, tiên ma yêu giới cũng không mấy người so sánh được. Một khi biến thành gấp ba lần nguyên bản, thì chỉ có Bằng Ma Hoàng công kích người, chứ người đừng mơ tưởng công kích hắn.
- Hơn nữa... tốc độ cũng là lực công kích, khi tốc độ nhanh đến cực hạn, thì sẽ sản sinh lực công kích cũng vô cùng mạnh. Căn cứ theo Đại Viên Hoàng nói, Long Hoàng phòng ngự mạnh, công kích mạnh, tốc độ lại chẳng ra làm sao. Bằng Ma Hoàng tốc độ nhanh, công kích cũng tính là lợi hại, chỉ có phòng ngự không ra gì.
Hầu Phí cứng cỏi mà nói.
Ở bên Đại Viên Hoàng Tôn Viên bao lâu rồi, Hầu Phí cũng biết được khá nhiều chuyện.
- Phòng ngự không ra gì, hắn chắc là có thần khí chiến y chứ.
Tần Vũ lên tiếng.
Hầu Phí gật đầu nói:
- Phải, hắn có một bộ thần khí chiến y, một bộ hạ phẩm thần khí chiến y.
Bất quá Tần Vũ đến hiện tại còn chưa nghe qua, ai có được trung phẩm thần khí chiến y, dù gì thần khí chiến y quá trân quý.
- Hạ phẩm thần khí chiến y, lại mặc trên người bát cấp yêu đế siêu cấp thần thú, cho dù để người ta công kích, thì ai phá được đây?
Hắc Vũ lên tiếng.
Tần Vũ cũng gật đầu.
Bát cấp yêu đế siêu cấp thần thú, mang một bộ hạ phẩm thần khí chiến y. Theo lời Đại Viên Hoàng còn bị coi là phòng ngự kém? Cho dù để ba huynh đệ Tần Vũ công kích, có lẽ cũng phá không nổi.
- Ta sao biết được, ngược lại đây là Đại Viên Hoàng nói, người nói nhược điểm của Bằng Ma Hoàng chính là phòng ngự. Nhược điểm của Long Hoàng là tốc độ.
Hầu Phí thật thà nói.
- Vậy nhược điểm Đại Viên Hoàng là gì?
Tần Vũ dò hỏi.
Hầu Phí bật cười nói:
- Án chiếu Đại Viên Hoàng tự nói về mình, người không có nhược điểm, với côn pháp của Đại Viên Hoàng, một khi thi triển côn pháp ra, cho dù với công kích của Bằng Ma Hoàng, cũng rất khó phá được phòng ngự của Đại Viên Hoàng, còn về công kích... Kinh Thiên tam côn thi triển ra, cho dù là Bằng Ma Hoàng, cũng không dám ngạnh kháng. Tốc độ? Đại Viên Hoàng đối với côn pháp chi đạo đã linh ngộ rất sâu. Thân thể không bắt kịp, nhưng tốc độ của trường côn lại bắt kịp được đối thủ.
Hầu Phí lại cười:
- Lên tiếng là không có nhược điểm, bất quá theo đệ thấy à, Đại Viên Hoàng mỗi chỗ đều kém một chút, phòng ngự không bằng Long Hoàng, tốc độ không bằng Bằng Ma Hoàng, cũng chỉ có công kích là rất mạnh!
Tần Vũ lắc đầu cười:
- Đừng bàn ba người đó nữa, với thực lực của chúng ta, bất kỳ người nào cũng có thể dễ dàng đánh bại chúng ta, cái gọi là "nhược điểm" của bọn họ, thực ra so với "ưu điểm" của chúng ta còn mạnh hơn.
Hầu Phí, Hắc Vũ nghe thế cũng không khỏi bất đắc dĩ cười.
Sự thật chính là như vậy.
- Đại ca.
Bạch Linh nhìn Tần Vũ.
- Tỷ tỷ của muội... chúng ta nên cứu làm sao đây?
- Linh nhi.
Hắc Vũ nhíu mày trách, Hắc Vũ không muốn cưỡng cầu đại ca Tần Vũ làm chuyện gì cả, đặc biệt là khi Bằng Ma Hoàng đã quay về, cứu Bạch Hinh rõ ràng khó hơn nhiều.
Bạch Linh bị trách liền không nói nên lời.
- Tốt rồi.
Tần Vũ bật cười nói,
- Các người trước hãy ở trong này, ta trước tiên sẽ đến Hắc Ô Thành nghe ngóng tin tức một chút, các người đừng nói nữa, ta thu liễm khí tức, không có ai có thể phát hiện được ta, hơn nữa thấy tình hình không hay, ta cũng có thể trốn vào Khương Lan Giới, ta không tin rằng, Bằng Ma Hoàng có thể tìm được Khương Lan Giới.
Hầu Phí cũng cười lên:
- Phải, trừ phi Bằng Ma Hoàng cũng dám như Vũ Hoàng, thiêu đốt cả Hắc Ô Tinh, bằng không căn bản tìm không thấy Khương Lan Giới.
- Tìm thấy hắn cũng phá không được.
Hắc Vũ cũng cười.
- Ừm, tốt rồi, ta ra ngoài trước.
Tần Vũ nói rồi, cả người biến mất khỏi Khương Lan Giới.
**
Hắc Ô Tinh, trong hoàng cung Hoàng thành.
Bằng Ma Hoàng dẫn ba đại cao thủ trở về, đồng thời cũng mệnh lệnh Tông Quật đến hoàng cung, Tông Quật khi tiếp được mệnh lệnh, trong lòng cũng có chút không yên.
- Hừ, ta không tin Bằng Ma Hoàng thực muốn giết ta.
Tông Quật nghiến răng, bước chân kiên định hẳn lên, trực tiếp đi tới "Triêu Ngôn Điện" của hoàng cung.
Bằng Ma Hoàng đầu đội kim sắc hoàng quan, thân mặc kim sắc trường bào, chân mang kim sắc chiến ngoa, đang ngồi trên đại điện. Còn dưới đại điện, Ngao Khô, Lưu Đồ, Bạch Phượng ba người phân thành hai bên ngồi xếp bằng, trước mặt ba ngươi đều có bàn thấp, phía trên có không ít mỹ thực giai hào.
Ngao Khô, Lưu Đồ, Bạch Phượng ba người đồng thời hướng nhìn đại môn, chỉ thấy Tông Quật thản nhiêu đi vào trong đại điện, liền đó cung kính nói:
- Bái kiến bệ hạ.
- Ngồi.
Bằng Ma Hoàng lạnh nhạt nói.
- Tạ bệ hạ.
Tông Quật đi đến một bên ngồi xuống, vừa khớp đại điện hai bên trái phải có hai người ngồi.
- Tông Quật.
Thanh âm sắc nhọn của Bằng Ma Hoàng vang lên,
- Nghe nói ngươi lần này tự đem Bạch Hinh dẫn ra ngoài, lại còn muốn đem giao cho bọn người Hắc Vũ hả?
Tông Quật hơi khom người nói:
- Phải.
Giảo biện cũng không có ý nghĩa gì.
- Ngươi có gì để nói không?
Cặp mắt Bằng Ma Hoàng nhìn hướng Tông Quật.
Tông Quật gật đầu cười nói:
- Bệ hạ, bệ hạ chắc cũng biết thần và ba huynh đệ Tần Vũ có chút quan hệ, cũng đã từng nhận qua ân tình của sư môn trưởng bối bọn họ, bọn họ thỉnh tôi giúp đỡ, thần nợ người nhân tình sao có thể không giúp? Lần này, coi như là thần hoàn trả bọn họ ân tình. Hơn nữa bất quá một Bạch Hinh mà thôi, yêu vương nho nhỏ, tặng cho bọn họ thì có gì đâu.
- Bạch Hinh đích xác không quan trọng, nhưng mà!
Thanh âm Bằng Ma Hoàng đột nhiên lạnh hẳn xuống, một cỗ khí thế khủng khiếp ép cho tim Tông Quật chìm xuống:
- Nhưng mà Hắc Vũ kia lại rất quan trọng, ta nhất định phải khiến Hắc Vũ chết, ta nhất định muốn hắn chết, ngươi hiểu không?
Thanh âm nghiến răng nghiến lợi, khiến trong lòng Tông Quật run lên.
Thanh âm Bằng Ma Hoàng chậm lại:
- Tông Quật, ngươi nên biết ta đối với ngươi là vô cùng xem trọng, ngoại trừ ta ra, ngươi là Kim Sí Bằng Vương duy nhất của Bằng tộc ta, ta không muốn vị trí Bằng Ma Hoàng đời kế tiếp bị "Ám Điện Bằng Vương" đoạt được.
Phi cầm nhất tộc tổng cộng có bốn loại siêu cấp thần thú, phượng hoàng, thất thải khổng tước (khổng tước bảy màu), cùng hai loại siêu cấp thần thú của Bằng tộc --- Kim Sí Bằng Vương, Ám Điện Bằng Vương. Mỗi một đời Bằng Ma Hoàng khẳng định là một trong Kim Sí Bằng Vương hoặc Ám Điện Bằng Vương.
- Ta Kim Sí Bằng Vương, do vậy đối với ngươi đặc biệt chiếu cố, nhưng ngươi đừng nghĩ ta sẽ không giết ngươi, cảnh cáo ngươi một lần, nếu như lại có một lần phản lại ý nguyện của ta, ta tình nguyện để Ám Điện Bằng Vương trở thành Bằng Ma Hoàng đời kế tiếp, cũng nhất định sẽ giết ngươi, ngươi nghe rõ chưa?
Mục quang Bằng Ma Hoàng vẫn vô tình như cũ.
- Vâng, bệ hạ.
Tông Quật trong lòng kinh hãi, hắn đối với tính cách Bằng Ma Hoàng đời này hiểu rất rõ, một khi phản lại ý nguyện nhất định sẽ giết chết, lần này bởi vì Tông Quật là siêu cấp thần thú Kim Sí Bằng Vương (Kim Sí Đại Bàng Điểu), địa vị tôn quý, thêm vào bản thể giống hệt Bằng Ma Hoàng, Bằng Ma Hoàng mới chỉ cảnh cáo một lần.
- Bạch Phượng.
Bằng Ma Hoàng nhìn hướng Bạch Phượng.
- Có thuộc hạ.
Bạch Phượng cung kính nói.
Bằng Ma Hoàng hạ lệnh:
- Ba người Tần Vũ kia đối với Bạch Hinh rất xem trọng, ta mệnh lệnh ngươi thông cáo thiên hạ, sáu tháng sau, tại Hắc Ô Tinh trên "Hoàng Sư Sơn" xử quyết Bạch Hinh.
Tông Quật trong lòng chấn động.
Xử quyết Bạch Hinh? Còn thông cáo thiên hạ? Không phải rõ ràng muốn hấp dẫn mấy người Tần Vũ đến sao?
Bằng Ma Hoàng tiếp tục nói:
- Trong sáu tháng này, cấm chế công lực của Bạch Hinh, hơn nữa đem trói trên đỉnh Hoàng Sư Sơn, Ngao Khô, do ngươi dẫn theo ba yêu đế, lại mang một tổ cấm vệ đến trông coi. Đồng thời ở xung quanh nơi trói Bạch Hinh, bố trí "Lưu Viễn Ảo trận".
- Bạch Phượng phụ trách đem tin tức này truyền ra ngoài, phải khiến mọi người đều biết. Ngao Khô phụ trách bố trí "Lưu Viễn Ảo trận" cùng với trong coi xung quanh Bạch Hinh, một khi ba người Hắc Vũ xuất hiện, liền lập tức thông tri cho ta.
Mục quang Bằng Ma Hoàng quét qua.
Bạch Phượng và Ngao Khô đều khom người.
- Thuộc hạ lĩnh mệnh!
------