Linh hồn cùng vũ trụ hoàn toàn dung hợp làm một, cảm thụ nhịp điệu của vũ trụ. Khí tức từ linh hồn Tần Vũ mỗi lúc một nhạt dần, cuối cùng dường như không tồn tại nữa.
Một ngôi sao cháy sáng, như là một quả cầu lửa cực lớn, từng luồng lửa đỏ từ trong quả cầu lửa phún xuất ra, thậm chí có một luồng lửa phun tới đám thiên thạch.
Một đám thiên thạch từ một hướng khác bay đến, xuyên qua đám thiên thạch Tần Vũ đang ngồi, Tần Vũ hai mắt nhìn, linh hồn cảm thụ... dần dần, nhãn quan và cảm thụ của linh hồn tương hỗ hợp nhất lại.
Mỗi khắc ngồi trên thiên thạch, tốc độ vận chuyển của "Cửu Chuyển Ám Kim Thân" cũng được tăng lên tới cực hạn.
Hai vạn bảy nghìn phù ấn lấp lánh ánh lam, gân cốt và cơ nhục Tần Vũ không ngừng biến đổi cải tạo. Các tế bào trong gân cốt không ngừng đột biến, nếu như gân cốt không chịu được tốc độ biến đổi cực cao đó, sinh mệnh nguyên lực trong cơ thể Tần Vũ liền tự động tu phục.
Tu luyện không cố kị gì như thế này, trong tộc khủng long không ai dám làm.
Chớp mắt đã mười năm trôi qua.
Tần Vũ thoát khỏi cảnh giới hợp nhất với vũ trụ, không khỏi lộ ra nét cười.
- Mười năm qua bất quá chỉ như một cái búng tay, sư tôn sáng tạo công pháp Tinh Thần Biến chỉ có thể đạt đến độ kiếp kỳ. Nhưng Tinh Thần Biến là công pháp hợp với diễn biến của vũ trụ. Chính là chân chánh đại đạo! Mức độ huyền ảo vĩnh viễn vượt qua các loại công pháp trong tiên ma yêu giới.
Tham ngộ một thời gian dài, Tần Vũ trong lòng đã hiểu rõ được nhiều chuyện.
- Phí Phí và Tiểu Hắc tu luyện quả thực rất nhanh, mình cũng phải tiếp tục tham ngộ thôi.
Tần Vũ thu liễm tạp niệm, tiếp tục dung hợp linh hồn và vũ trụ.
Trong Khương Lan Giới.
Bên ngoài mười năm, trong Khương Lan Giới đã hơn trăm năm. Hầu Phí cùng Hắc Vũ bọn họ công lực đã tăng tiến không ít.
Hầu Phí tóc trắng, mắt vàng, môi tím, trong tay cầm hắc sắc trường côn, đang hưng phấn cười dát dát, bỗng hét một tiếng.
- Tạp mao điểu, xem chiêu.
Hắc sắc trường côn như một con hắc long phá không lao tới, trực tiếp đánh tới trước mặt Hắc Vũ.
- Điêu trùng tiểu kĩ.
Hắc Vũ cười to một tiếng, thân hình nhanh chóng biến ảo thành chín đạo tàn ảnh, nhẹ nhàng tránh khỏi một chiêu. Đồng thời trong tay đột ngột xuất hiện xuyên vân thương, trường thương như độc xà lao tới, đột ngột bắn về hướng Hầu Phí.
Côn thương giao kích, chỉ nhẹ nhàng chạm vào rồi ngay lập tức ly khai
Giao thủ cực nhanh.
Côn pháp của Hầu Phí, thương pháp của Hắc Vũ. Từng chiêu từng chiêu tinh diệu xuất ra, hai người không dùng lực khí, chỉ dựa vào kỹ xảo tinh diệu mà thôi. Hắc sắc trường côn và hắc sắc trường thương giao thủ trong không trung, lúc ẩn lúc hiện, có lúc dường như ẩn nhập vào không gian, kỳ diệu phi thường.
- Vũ ca ca, nhị ca. Nghỉ một lát đi.
Bạch linh từ trong đình bước ra nói.
Trên mặt đất hai đạo tàn ảnh liền phân khai. Hình dạng dần dần hiện rõ.
Hầu Phí trên mình mang kim sắc chiến giáp, sung mãn chiến ý. Còn Hắc Vũ bận một bộ bạch y, lại hiện ra một cảm giác tiêu sái.
- Ai da, tạp mao điểu, không ngờ ngươi đã đạt tới lục cấp yêu đế, thương pháp đại tiến. Có thể đỡ được kinh thiên cửu côn của ta. Bất qua côn thứ tám và thứ chín vẫn chưa xuất ra. Nếu mà thi triển, ngươi thua là cái chắc.
Hầu Phí tự tin nói.
Hắc Vũ cười nhẹ:
- Ngươi đã hoàn toàn lĩnh ngộ kinh thiên cửu côn à?
- Mấy trăm năm trôi qua rồi? Ngươi cũng từ yêu đế ngũ cấp tiến lên yêu đế lục cấp. Ta tuy không đạt tới thất cấp, nhưng kinh thiên cửu côn lĩnh ngộ cũng không ít. Chỉ là đệ cửu côn có chút vấn đề thôi.
Hầu Phí hơi đỏ mặt,
- Ngươi chờ xem, ta sẽ sớm trở thành yêu đế cấp tám.
Hắc Vũ không nói gì thêm, chỉ thu thương lại, tới ngồi cạnh Bạch Linh.
Hầu Phí cũng thu lại hắc bổng, ngồi bên cạnh Hắc Vũ.
- Hầu tử, đại ca nói ở bên ngoài một trăm năm, đúng là một trăm năm sao? Nếu như sau một trăm năm, đại ca lại đang trong giai đoạn quan trọng, bọn ta làm sao có thể quấy nhiễu? - Hắc Vũ nhíu mày hỏi - Nhưng nói vậy, thì bọn ta khi nào nên hoán tỉnh đại ca?
Hầu Phí cười hắc hắc nói:
- Chuyện đơn giản, bọn ta cần gì phải gọi đại ca? Khi nào đại ca thấy thích hợp, tự nhiên sẽ gọi bọn ta ra ngoài thôi.
Hầu Phí vốn không có gì để lo lắng. Hắc Vũ chỉ còn cách gật đầu.
Bạch Linh ở một bên băn khoăn hỏi:
- Nếu như đại ca cứ mãi tham ngộ, không lẽ chúng ta cũng cứ mãi ở trong Khương Lan Giới không ra ngoài? Muội đã lâu lắm rồi không gặp tiểu Đồng, thực sự rất muốn gặp nó.
- Linh nhi! - Hắc Vũ chau mày nói. - Chậm gặp tiểu Đồng một chút thì có sao, việc tu luyện của đại ca mới là quan trọng nhất.
- Ừm"
Bạch Linh chỉ có thể đồng ý.
Những ngày yên bình từ từ trôi qua, trong Khương Lan Giới, tại nơi ở của Ốc Lam.
- Ốc Lam lão đại, Ốc Lam lão đại.
Âm thanh ầm ĩ liên tục vang lên, Ốc Lam đang ngủ trong nhà giật mình tỉnh lại. Ốc Lam không cách gì bèn chui ra ngoài, thấy Dã Cù đang hưng phấn đi tới, cười hỏi:
- Dã Cù, có chuyện gì mà ồn ào quá vậy?
Dã Cù đắc ý đáp:
- Ốc Lam lão đại, ngươi xem.
- Xem cái gì?
Ốc Lam nghi hoặc hỏi.
- Ngươi nhìn kỹ cái coi - Dã Cù hớn hở nói. - Xem ta có biến hóa gì?
Ốc Lam nghi hoặc nhìn một lát, cuối cùng cười:
- Ồ, ngươi cuối cùng cũng có đột phá rồi.
Dã Cù vỗ ngực, vui vẻ nói:
- Đúng, sau bao nhiêu năm, ta cuối cùng cũng đã đột phá rồi, ha ha... cái tên gia hỏa Ngao Vô Hư từ lúc đạt tới yêu đế cấp tám, trước mặt ta lúc nào cũng hung hăng. Giờ xem hắn còn có dám kiêu ngạo trước mặt ta nữa không?
Kỳ thực Ngao Vô Hư vốn không có kiêu ngạo, nhưng bộ dạng băng lãnh của hắn lại làm cho người đối diện có cảm giác hắn kiêu ngạo.
- Ha ha, yêu đế cấp tám, tốt... ngươi và Vô Hư tu luyện cho nhanh. Bằng vào tốc độ tu luyện hiện nay của Tần Vũ, chắc sẽ sớm độ thần kiếp, phi thăng thần giới. Nếu quả thực như vậy... chúng ta sẽ sớm phân khai.
Ốc Lam bỗng nói.
- Ốc Lam lão đại, ý ngươi là?
Dã Cù đã bình tĩnh lại.
Ốc lam nghiêm túc nói:
- Sau khi Tần Vũ phi thăng thần giới, ngươi và Ngao Vô Hư nếu như chưa độ qua thần kiếp, không cách gì cùng phi thăng với Tần Vũ và ta, cuối cùng sẽ bị thần giới khu trục.
- Vũ trụ quy tắc là vậy, ví như từ phàm nhân giới đến tiên ma yêu giới, phải đạt đại thành kỳ mới có thể. Như Tần Vũ, nếu hắn mang theo người trong Thanh Vũ tiên phủ, cuối cùng sẽ bị Tiên Ma Yêu giới tự động khu trục. Khương Lan Giới mặc dù... là một không gian bên trong không gian thần khí, nhưng không phải không gian thực sự!
Ốc lam giải thích kỹ lưỡng.
- Không gian thực sự?
Dã Cù vẫn còn nghi hoặc.
Ốc lam gật đầu cười đáp:
- Không gian thực sự, tự nhiên có các loại năng lượng như linh khí hoặc nguyên linh chi khí, có sinh mệnh phát triển. Như Khương Lan Giới, là một không gian bên trong không gian thần khí, nguyên linh chi khí bên trong là hấp thu từ ngoại giới. Nó căn bản không thể tự sinh ra năng lượng.
- Ồ, lão đại, ta và Ngao Vô Hư cần phải độ qua thần kiếp mới có thể đến thần giới, còn ngươi thì sao?
Dã Cù trong lòng vẫn có một điểm nghi vấn.
Ốc Lam cười đáp:
- Ta vốn là ở thần giới, trở về thần giới là tự nhiên. Dù là hiện nay ta không tu luyện, không có tiến bộ, sau này vẫn có thể ở trong Khương Lan Giới theo Tần Vũ về thần giới. Các ngươi thì không được.
- A... tên Tần Vũ này tu luyện cũng quá nhanh, nếu như chậm một chút thì tốt rồi.
Dã Cù buồn bã nói:
- Ta tuy đạt tới yêu đế cấp tám, nhưng từ cấp tám lên cấp chín, còn khó khăn hơn nhiều.
Ốc lam chỉ cười nhẹ.
Dã Cù bọn họ có áp lực, Ốc Lam hắn không có.
***
rong hoàng cung Hắc Điểu thành.
Bằng ma Hoàng - Tông Duyên, cùng hai yêu đế cấp tám Lưu Đồ, Ngao Khô đang ngồi bàn luận.
- Lưu Đồ, cũng tám mươi năm rồi, khoảng thời gian này, có phát hiện tung tích của đám người Hắc Vũ không?
Bằng Ma Hoàng Tông Duyên lãnh đạm hỏi. Nhiều năm trôi qua, Bằng ma Hoàng Tông Duyên đối với việc bắt Hắc Vũ, cũng không có nhiều hi vọng.
Lưu Đồ nhỏ giọng đáp:
- Một chút tin tức cũng không có.
- Bệ hạ. - Ngao Khô đột nhiên nói. - Nếu bọn Hắc Vũ cứ trốn trong Thanh Vũ tiên phủ, không chui ra ngoài... dù chúng ta có tìm kiếm thế nào cũng không thể tìm được.
Bằng Ma Hoàng Tông Duyên gật đầu, đạo lý này hắn không phải là không biết, chỉ là hắn rất muốn giết Hắc Vũ.
- A.
Bằng Ma Hoàng đột nhiên nhíu mày, trên tay xuất hiện một truyền tin linh châu. Từ từ, Bằng ma hoàng trên mặt hiện ra nét cười.
Lưu Đồ, Ngao Khô hai người nhìn nhau, đều có nét kinh dị.
Mọi sự việc trong tộc phi cầm, ngày xưa đều do Bạch Phong phụ trách, hiện tại đều do Lưu Đồ phụ trách. Có rất ít việc phải bẩm báo với Bằng Ma Hoàng. Hiện tại Bằng Ma Hoàng vì chuyện gì mà vui mừng... quả thực là sự tình hiếm thấy.
Một lát sau, Bằng ma hoàng cười nhẹ thu lại truyền tin linh châu.
- Bệ hạ, dường như có chuyện gì rất vui?
Lưu Đồ cười hỏi, Ngao Khô cũng nhìn Bằng Ma Hoàng.
Bằng Ma Hoàng cười đáp:
- Không phải là đại hỉ sự gì, chỉ là Vũ Hoàng, Huyền Đế hai vợ chồng họ vừa nói chuyện với ta. Họ muốn truy sát Tần Vũ, ta muốn đối phó Hắc Vũ, có thể hỗ trợ lẫn nhau.
- Bệ hạ truy sát Hắc Vũ, nhưng nói là tiểu Hắc, tên thực của Hắc Vũ người ngoài không thể biết được. Vũ Hoàng hắn làm sao biết?
Lưu Đồ nghi hoặc hỏi.
- Bạch Phượng bị Tần Vũ giết chết, chuyện này tuy ít người biết. Nhưng thế lực của Vũ Hoàng, Huyền Đế không phải nhỏ, ai biết bọn họ từ đâu mà có được tin tức này.
Bằng Ma Hoàng cũng cười đáp.