Tình Triền Khốc Mỹ Mi

Chương 8

Vì thế Đoạn Uyên Kỳ và Nghê Dạ Hi bắt đầu chính thức kết giao.

Bọn họ giống như là một đôi bạn tình tuổi trẻ,trong thời gian sau thường thường dính cùng một chỗ,chia sẽ công việc lẫn nhau đạt thành tựu cao, cùng sinh hoạt hỉ nộ ái ố.

Tại thời gian ngày nghỉ bọn họ sẽ cùng đi giúp vú bán đồ ăn,cũng vì thế quầy hàng làm ăn càng thêm tôt vô cùng, làm vú biết bọn họ đang kết giao sau đó cũng hết sức kinh ngạc vui mừng,càng vui khi thấy bọn họ tiến một bước phát triển.

Vú còn vỗ vỗ đắc ý nói: “Hừ! Từ lần đầu tiên nhìn thấy Uyên Kỳ vú đã biết các con có vấn đề! Vú đã biết sẽ thắm thiết thế này”

Bộ dạng vú vui vẻ làm cho bọn họ nhìn cũng cảm thấy mỉm cười.

Cứ như vậy trải qua mấy ngày nay ở chung bọn họ càng thêm hiểu biết lẫn nhau,làm Đoạn Uyên Kỳ bất ngờ chính là dỡ xuống mặt nạ lạnh như băng Nghê Dạ Hi thật xinh đẹp đáng yêu không ngờ ,khi hắn trêu đùa động một chút lại đỏ mặt làm cho hắn trìu mến không thôi!

Ngày hôm nay Đoạn Uyên Kỳ tại 6 giờ rưỡi thì rời khỏi văn phòng ,khoảng 7:10 đi đến văn phòng Nghê Dạ Hi quả nhiên thấy cô vẫn đang làm việc, bộ dạng dự định treo đèn chiến đấu ban đêm. Cùng cô kết giao lúc sau hắn mới rõ cô là cái người từ đầu đến cuối làm việc điên cuồng.

Mỗi ngày hắn sau khi tan việc đều sang đây một chuyến, dùng hết các lphương thức cắt đứt công tác của cô, cuối cùng cô mang theo không tình nguyện cùng nhau cùng đi ăn tối.

Hôm nay đương nhiên cũng không ngoại lệ.

Đoạn Uyên Kỳ vừa đến,bên ngoài phòng làm việc Nghê Dạ Hi _Hứa Nhạc Nhạc lập tức vui vẻ theo trên ghế ngồi nhảy dựng lên thân thiện hô: “Đoạn tổng ngài tới rồi?”_

Nghê tổng vẫn đang vội vàng nhờ có Đoạn Uyên Kỳ cứu vớt cô thoát khỏi nỗi khổ vực sâu mỗi ngày tăng ca

Gần đây bởi vì Đoạn Uyên Kỳ mỗi ngày đều tới quấy rầy Nghê tổng làm công việc, làm Nghê tổng không thể không tan ca sớm một chút mà đi theo ,tan ca sớm cô cuối cùng cũng có thể tham gia các hoạt động quan hệ bạn bè,nếu không cô sẽ mau chóng không ai thèm lấy đến lúc đó ai tới chịu trách nhiệm?

“Mừng không? Các cô một lát cũng có thể tan ca.” Đoạn Uyên Kỳ nhã nhặn trên khuôn mặt mang theo ý cười.

“Dạ dạ! Đoạn tổng ngài mau vào đi thôi tôi đang gấp gáp bảy giờ rưỡi sẽ tham dự buổi họp bạn bè”_Hứa Nhạc Nhạc thỉnh thoảng nâng tay xem,bề ngoài khẩn trương không cần nói cũng hiểu.

Đoạn Uyên Kỳ lắc đầu bật cười như thể Nhạc Nhạc mong muốn tiến vào văn phòng.

Như cũ hắn đoán Nghê Dạ Hi căn bản không chú ý hắn đến.

Cô một tay chống cằm mắt long lanh nước nhìn chằm chằm số liệu báo cáo trên mặt ,vô ý thức cắn cây bút trong tay phải lâm vào trong trầm tư

Hắn lẳng lặng nhìn cô, phát hiện bất kể cô là cái dạng biểu tình gì mình cũng yêu cực k, mỗi lần nhìn thấy cô hận không thể lập tức một phen gắt gao ôm cô

Nhìn đủ rồi sau đó thì khi chậm rãi tới gần mà cô căn bản không phát hiện sự tồn tại của hắn còn thấp giọng thì thào tự nói không biết nói cái gì đó để cho hắn cảm thấy cô vừa đáng yêu lại buồn cười.

Bỗng nhiên hắn vươn tay hai tay, một trái một phải đặt tại bàn công tác giống một bức tường rắn chắc vây quanh tại cô,đem cô ôm tại thế giới của mình.

Bên cạnh bàn bất thình lình xuất hiện một đôi bàn tay to làm Nghê Dạ Hi nho nhỏ hoảng sợ!

Cô buông ra công việc trong tay ,sau đó dựa vào hướng trong lòng ngực của hắn mang theo ý cười gắt giọng: “Anh định hù chết em à?”

Lúc này Đoạn Uyên Kỳ chú ý tới bên cạnh bàn công tác bầy đặt một bó hoa hồng đỏ theo thường lệ hỏi: “Vị Vương tiên sinh kia lại tặng hoa sao?”

Vị Vương tiên sinh này chính là Vương Hiểu thích.

“Dạ! Hắn chỉ tặng hoa người không xuất hiện em bảo người cửa hàng bán hoa chuyển cáo hắn đừng tặng nữa vẫn là vô dụng.”_ Nghê Dạ Hi vì thế cũng cảm thấy quấy nhiễu không thôi.

“Quên đi em coi như làm mỗi ngày cũng có hoa làm phần thưởng đừng đi phiền não nữa”_. Đoạn Uyên Kỳ nghiêng nửa thân hình môi mỏng áp tại tai của cô bờ nói nhỏ: “Cục cưng đã đói bụng chưa? Đi ăn cơm được không?”

Nghê Dạ Hi thẹn thùng trách mắng: “Không nên gọi em là cục cưng thật buồn nôn nha!”

“Em vốn là cục cưng của anh! Vì cái gì không thể gọi?”_ Hắn bởi vì ý cười mà hơi gấp đôi mắt yêu thương nhìn cô vẻ mặt thẹn thùng.

“Được rồi! Đây không phải là điểm tựa”_. Nghê Dạ Hi xoay người đối mặt hắn,ngón trỏ mảnh khảnh chỉ vào hắn lời mang cảnh cáo nói: “Em cảnh cáo trước ,anh hôm nay không được áp em tan ca,Em có rất quan trong rất quan trọng,văn kiện khẩn cấp hôm nay nhất định phải chuẩn bị cho tốt!”_

Ngày mai mặc dù là ngày nghỉ phép cô vẫn là dự định đến công ti tăng ca đây!

Đoạn Uyên Kỳ du côn du côn cười nói: “Nếu anh mạn phép muốn nhỉ?”

“Anh!”_Nghê Dạ Hi cắn môi dưới hai gò má tức giận hai mắt trừng hướng hắn.

“Ngoan ngoãn đi,nếu không anh sẽ huyên náo làm em không thể làm việc. Còn nhớ rõ em đã đồng ý anh chuyện gì không? Chúng ta mỗi ngày đều phải cùng nhau ăn bữa tối,trừ phi có bữa tiệc từ chối không được,còn nhớ rõ không?”_ Hắn lành lạnh nhắc nhở.

“ầy!”_ Nghê Dạ Hi nhụt chí không thôi.

“Ngoan! Em dọn dẹp đồ vật chúng ta ăn bữa tối xong sau đó anh sẽ giúp em,cùng nhau làm hoàn hảo được không?”_ Đoạn Uyên Kỳ vừa đấm vừa xoa phải muốn cô không thể không đầu hàng.

“Anh cũng nói như vậy em có thể nói không sao?”_ Nghê Dạ Hi lườm hắn một cái ngoan ngoãn đứng dậy ,chỉnh đốn văn kiện khẩn cấp này tất cả cất vào trong cặp làm việc của cô.

Đoạn Uyên Kỳ nhận lấy chiếc cặp công việc trọng lượng không nhẹ kia của cô,một tay nắm tay nhỏ bé mềm non của cô đi ra ngoài miệng nhắc đi nhắc lại nói : “Trước kia em còn chưa có cùng anh ở cùng một chỗ ,thời gian bận rộn đến hôn mê bất tỉnh,ba bữa cơm cũng không bình thường ,anh là chưa có quyền can thiệp; nhưng hiện tại em theo anh ở cùng một chỗ ,anh không cho phép em ngược đãi chính mình như thế.Anh nói rồi sẽ chăm sóc em thật tốt, chính là muốn đem em nuôi đến béo béo mập mập.” (giống nuôi heo quá vậy=’=)

“em,em mới không cần béo béo mập mập!”_ Cô kích động ồn ào nhưng lại cảm thấy thực uất ức. Cùng hắn kết giao sau đó cô mỗi ngày đều quả thật vui vẻ —— sống đến hơn hai mươi tuổi chưa từng cảm thụ qua hạnh phúc. Càng cùng hắn ở chung cô phát hiện mình đối với hắn ỷ lại, yêu thích đều càng thêm sâu.

Trước kia đau khổ hoặc vui sướng đều chỉ có thể chính mình tiếp nhận, hiện tại lại có thể cùng hắn chia sẻ,cái cảm giác cùng chung hoạn nạn này thật sự là tốt đến ngây người!

Giọng điệu cô kích động dẫn tới Đoạn Uyên Kỳ tiếng cười sang sảng

Hứa Nhạc Nhạc vừa thấy bọn họ đi tới liền tò mò hỏi: “Đoạn tổng chuyện gì vui mà cười như vậy?”

Nghê Dạ Hi mắt thấy Hứa Nhạc Nhạc đã sắp mặc áo khoác ngoài xong xuôi,cặp cũng đã ở trên tay một bộ đợi cô đi rồi sẽ vọt đi liền tức giận hừ nói: “Hứa Nhạc Nhạc cô lại muốn đi gặp gỡ bạn bè sao?”

Dạ! Hứa Nhạc Nhạc đỏ mặt trả lời.

“Được rồi nhanh đi”_. Nghê Dạ Hi hướng cửa thang máy khẽ giương lên hàm dưới,chưa tới vài giây đồng hồ Hứa Nhạc Nhạc đã muốn vọt vào trong thang máy không thấy bóng dáng.

Nghê Dạ Hi cùng Đoạn Uyên Kỳ liếc mặt với nhau một cái bật cười nói: “Hứa Nhạc Nhạc này vội vã lập gia đình như vậy? Giống đầu tàu rõ thật là…”

Đoạn Uyên Kỳ dắt cô đi vào thang máy chuyên dụng ấn xuống phím tầng trệt chờ thang máy vững chắc hạ xuống,khi hắn quay đầu nhìn cô cười hỏi: “Vậy còn em?Không vội gả cho anh à?”

Nghê Dạ Hi đột nhiên ửng đỏ mặt ấp úng nói: “Anh,anh đang ở đây nói cái gì!”_ Đoạn Uyên Kỳ chỉ cười không nói.

Trải qua trong khoảng thời gian ở chung này hắn cảm giác thật sâu được mình và cô gần như hoàn mỹ phù hợp ,hắn độ mai sau người được chọn làm vợ của hắn ngoại trừ cô_Nghê Dạ Hi ra không có nghĩ tới người thứ hai. Nhưng hắn sợ cô sợ hãi cho nên hắn sẽ tiếp tục kiên nhẫn chờ đợi một chút.

Nghê Dạ Hi em chạy không thoát!

Sau khi dùng xong bữa tối Nghê Dạ Hi về nhà tắm rửa một cái ,lau xuống lớp trang điểm trên mặt cùng kính sát tròng mang mắt kính bình thường và mặc một thân quần áo ở nhà cùng Đoạn Uyên Kỳ cùng nhau trở lại tư nhân nhà trọ của hắn.

Thỉnh thoảng bắt được nhàn rỗi bọn họ sẽ cùng nhau ở tại nơi này xem đĩa phim,hoặc là gặp phải quấy nhiễu thì cũng có thể cùng nhau giải quyết.

Đêm nay Nghê Dạ Hi mang theo một ít đống lớn công văn tiến vào nơi này của Đoạn Uyên Kỳ .Chỉ thấy trong phòng khách trên bàn trà chất đầy kẹp công văn mà Nghê Dạ Hi thì cuộn tròn ở bàn trà tại ghế sô pha ,lúc rãnh rỗi thật sự mà chuyên tâm phê duyệt công văn.

Đoạn Uyên Kỳ không có ầm ĩ hắn về phòng trước gọi đầu

Rửa mặt chải đầu xong hắn vác lên một đầu ướt trở lại tiến đến phòng khách, cái gì cũng không làm an vị ngồi ở trên ghế sa lon nhìn đối diện cô.

Có lẽ là mệt mỏi xử lý một lượng lớn công văn đến một nửa cô lại ngủ thiếp đi như vậy

Giờ phút này Nghê Dạ Hi son phấn trên mặt chưa lau sạch, tóc dài tự nhiên rối tung ở trên vai, cảm giác lúc ngủ tăng thêm phần tính trẻ con; mà g trên sống mũi cô mắt kính đã muốn trượt xuống cô cũng chưa phát giác. Hắn mềm nhẹ cười đứng dậy đi đến bên cạnh cô trước gỡ xuống mắt kính của cô lại đem cô một phen ôm lấy.

Nghê Dạ Hi miễn cưỡng mở mắt ra vừa thấy là hắn liền đưa tay ôm cổ hắn, nhấc đầu tựa vào vai hắn,thoải mái giống như mèo con được yêu thương tiếp tục đi vào giấc ngủ

“Mau ngủ”. Hắn nói nhỏ.

Sau khi đem cô ôm ấp Đoạn Uyên Kỳ đắp kín chăn bông lại cho cô,nhìn cô một lúc lâu mãi đến khi hắn cảm thấy được thỏa mãn lúc này mới đi ra cửa phòng đi vào thư phòng.

Ban đầu khi cô đang bận rộn hắn chỉ cố lấy quan sát nhất cử nhất động của cô,hiện nay cô ngủ hắn còn có việc chưa xử lý hiện tại đổi là hắn bận rộn

Leng keng —— leng keng —— đinh đinh đang đang đinh——

Cách ngày sáng sớm đột nhiên không biết từ đâu truyền tới một trận chuông điện thoại di động ở bên trong vang lớn!

Ngủ ở trên ghế sa lon Đoạn Uyên Kỳ tỉnh lại trước,tìm một lúc lâu mới phát hiện tiếng chuông đến từ điện thoại nằm ở trên thảm ,tay mang theo buồn ngủ hắn không muốn nghĩ liền lập tức bắt máy ——

“Xin chào tôi là Đoạn Uyên Kỳ.”

Điện thoại kia quả thực là một trận lặng im buồn chán

Đoạn Uyên Kỳ nghi hoặc nhíu mày nhắc lại nói : “Xin chào tôi là Đoạn Uyên Kỳ xin hỏi là ai vậy?”

Điện thoại đầu bên kia sau khi người xác định chính mình không có nghe sai đột nhiên tuôn ra một tiếng: “Tại sao lại là anh? Anh Uyên kỳ?”

Cái này đúng là Đoạn Uyên Kỳ hoàn toàn thanh tỉnh đồng thời cũng phát hiện chuyện hắn và Nghê Dạ Hi kết giao có lẽ đã nổ bung. Lúc trước bọn hắn ước định qua phải đợi tình trạng kết giao ổn định một chút mới tiếp tục công khai.

Bất quá hiện tại cũng là thời gian công khai

“Tiểu Hi đừng kích động đích thật là anh.”

“Anh,anh,anh…anh anh Uyên Kỳ anh nói thực ra tại sao anh lại nhận điện thoại của Tiểu Dạ? Rốt cuộc là sao lại thế này? Tiểu Dạ đâu?”_ Hạ Tri Hi gần như bệnh tâm thần chất vấn.

Đoạn Uyên Kỳ ở trong đầu nhanh chóng sửa sang lại,Tiểu Hi giống như súng máy liên phát hỏi ,sau khi bình tĩnh liền trả lời: “Tiểu Hi anh và Tiểu Dạ đang kết giao hiện tại Tiểu Dạ đang ở trong phòng anh”

“Cái gì? !” _Hạ Tri Hi hiển nhiên nhất thời không thể tiếp nhận.

“Đã giấu giếm mọi người thật sự xin lỗi”_. Đoạn Uyên Kỳ lấy hai câu nói đơn giản để giải thích.

“Thật có lỗi? Oa! Đáng ghét vậy ,anh Uyên Kỳ anh lừa gạt như thế,anh giấu diếm em còn chưa tính ,Tiểu Dạ rốt cuộc có phải là bạn của em hay không? Ngay cả Tiểu Dạ cũng giấu diếm em,em thật là khổ sở ô ô ô …”_Hạ Tri Hi hướng về microphone bắt đầu khóc trời đập đất một bộ dạng bị bán đứng, bị lừa gạt

“Em trước tiên bình tĩnh một chútm chờ Tiểu Dạ sau khi tỉnh lại anh sẽ bảo cô ấy gọi điện thoại cho em xin lỗi được không?”_ Đoạn Uyên Kỳ làm yên lòng cô trước.

“Mặc kệ mặc kệ hiện tại em muốn cùng Tiểu Dạ nói chuyện!”

“Được được được anh đi kêu cô ấy.”_ Đoạn Uyên Kỳ bất đắc dĩ cầm điện thoại đi vào trong phòng đánh thức Nghê Dạ Hi. Thấy cô vẻ mặt mờ mịt nghi hoặc hắn lấy điện thoại đưa cho cô đạm nói : “ Tiểu Hi tìm em”.

Nghê Dạ Hi nháy mắt thanh tỉnh.Cô trừng lớn mắt hỏi: “Tìm em?”

“Đúng”. Hắn ngồi ở mép giường hai tay ôm ngực xem cô ứng đối như thế nào.

Chỉ thấy Nghê Dạ Hi buồn rười rượi cầm lấy điện thoại vừa mới ghé vào bên tai nói câu “Này”liền thấy cô nháy mắt đem ống nghe cầm cách bên tai, mà trong loa thì truyền đến Hạ Tri Hi gầm lên giận dữ hình như là nói “cô không phải là bạn bè”…linh tinh…

Đợi nàng cô xong Nghê Dạ Hi mới lần lượt giải thích.

Thấy thế Đoạn Uyên Kỳ nhịn không được bật cười hắn nghĩ thấu qua chuyện Tiểu Hi tuyên truyền hắn và Nghê Dạ Hi là giấu không được.

Cũng tốt. Quang minh chính đại kết giao còn cần giấu diếm sao?

Sau khi tình cảm lưu luyến công khai Đoạn Uyên Kỳ và Nghê Dạ Hi cuộc sống cũng không có bị ảnh hưởng, chính là bạn bè chung quanh không ngừng than thở.

Mà tiếng than thở này không phải không đồng ý mà là đối với hành động bọn họ cố ý giấu diếm cảm thấy bất mãn.

Từng bị Đoạn Uyên Kỳ xếp đặt hãm hại Lôi Dập đứng mũi chịu sào quẳng xuống lời hung ác nói muốn trả thù Đoạn Uyên Kỳ; trải qua gần gũi bà xã Lê Tiên An một phen khuyên bảo lúc này mới bỏ qua ý niệm trong đầu, nhưng vẫn là nảy sinh ác độc không ngừng nguyền rủa Đoạn Uyên Kỳ đường tình cảm gập ghềnh khó khăn không ngừng. Mà Hạ Tri Hi sau khi trải qua Nghê Dạ Hi lần lượt nói rõ chuyện cô và Đoạn Uyên Kỳ qua lại dây dưa đến bây giờ ái mộ mến nhau,sau đó mới cuối cùng tiêu tan còn liên tiếp ồn ào lên đây là một chuyện tình đẹp quá đẹp quá

Ngày kế tiếp lại trở về quỹ đạo chỉ là một chút chuyện đáng ghét thì vẫn còn đang phát sinh

Sau buổi chiều Nghê Nghê Dạ Hi mới vừa dùng xong cơm Đoạn Uyên Kỳ bảo quản gia đặc biệt đưa tới, sau còn chưa có thở qua thì Hứa Nhạc Nhạc liền thông báo —— Vương Hiểu Thích tới chơi.

Cô chau mi cảm thấy khó hiểu.

Từ sau khi cùng Vương Hiểu thích gặp mặt qua một lần sau đó hắn đã chưa từng xuất hiện ,tại sao ngày hôm nay lại tới nữa?

Căn cứ vào lễ phép cô cũng không có thể từ chối gặp khách đành phải cố mà mời hắn vào cũng nhân cơ hội này nói rõ với hắn bảo hắn đừng tới quấy rầy nữa.

Vương Hiểu Thích theo thường lệ ôm mộ bó hoa hồng màu đỏ tiến vào như cũ là khoa trương như vậy,trang phục Rolex bên ngoài cùng hai tay nhẫn kim cương đều lòe lòe tỏa sáng, chiếu sáng cả gian văn phòng.

“Nghê tiểu thư xin chào.”

Nghê Dạ Hi cũng không có mời hắn ngồi đứng đáp lại nói : “ Vương tiên sinh chào ngài. Mạo muội xin hỏi ngài hôm nay tới chơi có chuyện gì quan trọng?”

“Nghê tiểu thư tôi…”_Vương Hiểu Thích vẻ mặt thành ý nói : “Tôi muốn mời Nghê tiểu thư đêm nay cùng tôi đi ăn tối.”

Hắn thật đúng là bám riết không tha lần trước bảo Đoạn Uyên Kỳ tới cứu viện lúc sau hắn đã không xuất hiện qua, hôm nay lại tự nhiên đến còn là muốn mời cô ăn cơm? Vương Hiểu Thích này thật là một người kỳ quái.

“Thật xin lỗi Vương tiên sinh tôi không tiện cùng người đi ăn tối”_. Nghê Dạ Hi thẳng thắn cự tuyệt.

Vương Hiểu Thích có chút kinh ngạc hắn mang theo xấu hổ lại quỷ dị cười hỏi: “Vì cái gì không tiện?Tôi chờ cô tan ca,chờ cô thu xếp xong!”

Nghê Dạ Hi cảm thấy một chút không kiên nhẫn liền nói thẳng nói : “Bởi vì tôi có người yêu,cho nên có thể xin ngài không nên trở lại được không?”

Vương Hiểu thích đột nhiên chấn động không nghĩ tới đối tượng mình trúng ý lại có thể đã bị nhanh chân đến trước? Đối phương là ai?

“Tôi,tôi có thể xin hỏi là ai chăng?”_ Giờ phút này Vương Hiểu Thích trong mắt lại lóe quỷ dị quang mang ,đang cố gắng nghĩ làm như thế nào mời hắn đi Nghê Dạ Hi cũng không có chú ý tới tình trạng dị thường của hắn”

Do dự một lát Nghê Dạ Hi mới nói: “à ‘Đoàn thị xí nghiệp’ Đoạn Uyên Kỳ cho nên xin ngài đừng tặng hoa cho tôi nữa cảm ơn”

Lời nói thẳng thắng của cô làm Vương Hiểu Thích cảm thấy vô cùng khó chịu, trong lòng hắn dấy lên hừng hực lửa giận cố nén xấu hổ bị cự tuyệt, hắn ở mặt ngoài vẫn là mang theo cười nói: “Tốt như vậy đi tôi đây sẽ không tiếp tục quấy rầy chúc người hạnh phúc”_. Sau khi nói xong hắn buông ra bó hoa trong tay thực rõ ràng rời đi.

“Nghê Dạ Hi cô là của tôi,tôi nhất định phải có được cô! Không từ một thủ đoạn nào đều phải có được cô!”_Vương Hiểu Thích ở trong lòng lần lần hò hét lên.

Mà hắn ung dung rời đi hành động cũng không có làm Nghê Dạ Hi đem lòng sinh nghi.

Đang lúc cô nhẹ thở phào nhẹ nhõm dự tính miệt mài công việc thì lại có một người khách khác không mời mà đến chơi ngay cả Hứa Nhạc Nhạc và bảo vệ cũng không thể ngăn cản cô ta.

“Nghê tổng vị tiểu thư này kiên quyết muốn tìm ngài!”_ Hứa Nhạc Nhạc vẻ mặt quấy nhiễu nói. Nghê Dạ Hi ngẩng đầu có chút không kiên nhẫn hướng phía cửa nhìn lại ——

Vừa nhìn cô hoàn toàn há hốc mồm đứng ở cánh cửa cái kia cô gái lửa giận lên cao, không phải là năm đó sử dụng thủ đoạn hạ lưu bức cô rời khỏi Đài Loan _Thẩm Linh Dao sao?

Ngày hôm nay thật không may hết sức, Vương Hiểu Thích vừa mới cất bước lại đây,người Thẩm linh Dao lại đến thật sự là nhiều chuyện! Cô lại làm cái gì đây? Vì sao lại đến? Xem ra nhất định cùng có liên quan đến Đoạn Uyên Kỳ không thoát được.

“Lại là cô”. Thẩm Linh Dao nói đến không đầu không đuôi.

Nghê Dạ Hi không có đứng dậy đón khách bày tỏ lễ phép đối với người tới chơi,cô nghĩ Thẩm Linh Dao cũng không coi trọng lễ phép đâu?

“Thẩm tiểu thư đã lâu không gặp”_Cô thản nhiên nói.

“Cô còn nhớ rõ tôi?”_ Thẩm Linh Dao đi tới trước bàn làm việc Nghê Dạ Hi híp mắt hỏi.

“Rất khó quên.Cô để lại cho tôi ấn tượng quá sâu khắc”_Nghê Dạ Hi nói xong khen chê nửa nọ nửa kia, tâm ý không rõ trong lời nói chọc đến Thẩm Linh Dao vô cùng khó chịu

“Tại sao cách xa nhau nhiều năm như vậy cô vẫn là muốn cướp anh Uyên Kỳ của tôi?”_ Nếu ngày hôm nay cô không đi Đoàn gia thăm hỏi Đoàn phu nhân cô còn không biết chuyện này đâu! Là Đoàn phu nhân trong lúc vô tình cùng cô nhắc tới anh Uyên Kỳ có bạn gái đúng là “toàn năng tiêu thụ_ Nghê Dạ Hi không nghĩ tới Nghê Dạ Hi đã trở lại.

Cô nghe xong quả thực không thể tin được lập tức thẳng hướng công ty không nói hai lời xông vào quyết tâm muốn chơi một cái rõ ràng để tránh đêm dài lắm mộng.

Xem ra anh Uyên Kỳ đem Nghê Dạ Hi bảo vệ rất tốt mới có thể làm cô tra không ra đối tượng của hắn là ai,mãi cho đến khi Đoàn phu nhân nói ra cô mới biết được hóa ra chính là Nghê Dạ Hi

Nếu anh ấy thật sự là của cô cho dù ai cũng thể cướp đi được,đúng không? “_Thẩm Linh Dao đến quả nhiên là vì Đoạn Uyên Kỳ. Nghê Dạ Hi muốn rầu rĩ

Từ đầu đến cuối đứng ở cửa Hứa Nhạc Nhạc mắt thấy tình huống hết sức không bình thường liền thực thông minh gọi điện thoại báo cho Đoạn Uyên Kỳ bảo hắn tiến đến một chuyến,để tránh chút nữa tình huống không khống chế được.

“Sự xuất hiện của cô phá hủy tất cả!”_ Nhớ trước đó không lâu Đoạn Uyên Kỳ còn muốn cô hết hi vọng, Thẩm Linh Dao ngực lửa giận càng rực cháy! Cô căm giận chỉ trích. : “Nếu không phải tại cô anh Uyên Kỳ sớm hay muộn đã là của tôi. Anh Uyên kỳ,anh ấy đối với tôi không phải hoàn toàn không có cảm giác, nếu không anh ấy ở tám năm trước anh ấy đã không cứu tôi còn luôn miệng nói phải bảo vệ tôi, đều là cô đều là cô hại anh ấy chán ghét tôi!”

Nghê Dạ Hi nghe xong không chỉ có cảm thấy tức giận còn cảm thấy khó chịu

Đoạn uyên kỳ nói sẽ bảo vệ Thẩm Linh Dao? Trước tiên tạm thời bất luận thiệt giả cô nghe xong vẫn là cảm thấy được có chút mùi vị không phải.

Là do tâm cô ghen tị quá nặng sao? Nếu không tại sao lại bởi vì lời nói của Thẩm Linh Dao kia không biết là thật hay giả liền cảm thấy một trận chua xót đây?

“Cô nói những lời này với tôi là có dụng ý gì?”_ Nghê Dạ Hi mặt lạnh.

“Không có ý gì chỉ là muốn mời cô cách anh Uyên Kỳ xa một chút!”_ Thẩm Linh Dao mãnh liệt nói.

“Tôi không thể”_. Nghê Dạ Hi lạnh giọng đáp lại.

“Cô!”_ Thẩm Linh Dao sắp tức nổ!

Cô chỉ vào Nghê Dạ Hi lớn tiếng kêu gào nói : “Tôi cảnh cáo cô tốt nhất cách anh Uyên Kỳ xa một chút ,tôi sẽ không dễ dàng buông tha anh ấy!”_ Nói xong cô ngưỡng cao thấp vênh váo đắc ý rời đi. Cô vừa đi tâm Nghê Dạ Hi cũng không làm việc cô cầm áo khoác, ngay cả chiếc cặp công việc từ trước đến nay bất ly thân cũng không cầm lấy, lại càng không để Hứa Nhạc Nhạc đi theo bên cạnh, cứ như vậy mặt không chút thay đổi rời khỏi công ty.

Cô đi chỗ nào căn bản không nhắn nhủ. Chờ Đoạn Uyên Kỳ đuổi tới đã không thấy bóng dáng Nghê Dạ Hi nữa.Hứa Nhạc Nhạc gấp đến độ giống như kiến bò trên chảo nóng , hắn hỏi nửa ngày cũng hỏi không ra nguyên cớ vì sao. Chuyện cho tới bây giờ chỉ có thể tìm được Nghê Dạ Hi để hỏi rõ ràng mới có thể tìm được đáp án.

Ở trong lòng nhiều lần đoán, suy tính những nơi Nghê Dạ Hi có khả năng đi tới,sau khi loại bỏ ra Đoạn Uyên Kỳ đoán rằng cô nhất định là đã đến chỗ vú.

“Nhạc Nhạc cô không nên gấp tôi tìm được Nghê Tổng sẽ bảo cô ấy gọi điện thoại cho cô”_.Sau khi làm yên lòng và lo lắng của Hứa Nhạc Nhạc xong Đoạn Uyên Kỳ liền lập tức hướng nhà vú mà đi.
Bình Luận (0)
Comment