Tình Ý Lâu Dài

Chương 11

"Ông chủ... tô...tôi...." Đối diện thanh âm trong điện thoại có chút khàn, Diêm Danh nhíu mày.

Thời tiết hay thay đổi khiến cho rất nhiều người không thích ứng được.

Đều nói đồ đần không dễ dàng sinh bệnh, xem ra không chính xác lắm.

"Không sao, cậu cứ dưỡng khỏi hẳn bệnh rồi hãy đến làm, biết không?

Quách Hiểu Văn hiển nhiên là hài tử dễ dụ, Diêm Danh cũng dự định ngày mai đến trường học của bọn họ một chuyến, đưa chút thuốc cùng hoa quả.

Quyết định xong cầm tiền cùng chìa khoá tới siêu thị.

Thời điểm xách túi hoa quả về cửa tiệm bị đóng chưa lâu.

Vừa xách giỏ hoa quả vừa nhìn cảnh sắc chung quanh, mặc dù không đẹp nhưng vẫn khiến Diêm Danh có cảm giác thả lỏng.

Quơ túi nhựa ngâm nga vài ca từ.

Đi mau đến cửa quán bar, bước chân chậm lại.

Đứng bên cạnh là một người, hút thuốc.

Diêm Danh nhíu mày, gặp người này thời điểm không phải hắn say khướt chính là hút thuốc không ngừng.

Phảng phất mạng này không phải là của mình, có thể tùy ý chà đạp.

Đối phương phát hiện Diêm Danh xách theo túi nhựa xuất hiện, thuốc cầm ở trong tay khói cũng dừng một chút, không theo quy luật mà tiếp tục treo lên miệng.

Diêm Danh phát hiện ba tháng không gặp, nam nhân này vẫn là cùng trước kia không có gì khác biệt.

Nhíu chặt lông mày, không có chút không khí yêu đương nào tồn tại.

Liền cà vạt cũng không đeo...

Diêm Danh cảm giác tên này lần sau so với lần trước càng lôi thôi, không có chút khí thế tổng giám đốc nào.

Đối phương hiển nhiên cũng nhìn thấy Diêm Danh nhưng không có nhẹ nhàng tự tại như vậy, biểu hiện cũng không khá hơn chút nào.

Diêm Danh như cũ đong đưa túi nhựa trong tay nhìn chằm chằm vào nam nhân.

Diêm Danh không phủ nhận, nam nhân này là loại hình y thích, cũng là loại hình y sẽ không cự tuyệt.

Từ lần đầu gặp hắn đến bây giờ, Diêm Danh cũng không dám hứa mình có thể cự tuyệt.

Diêm Danh sống đến bây giờ chưa từng mang ai đặt trong lòng, trong đầu ghi tội đối phương thật lâu như vậy.

Nam nhân này tựa như thuốc phiện.

Thời điểm thân thể y trống rỗng tịch mịch lại xuất hiện.

Lúc này Trương Văn Xuyên ném đi điếu thuốc, chuẩn bị đốt thêm một điếu nữa, mới phát hiện trong hộp thuốc lá đã không có.

Xem nhẹ ánh mắt trần trụi của đối phương, Trương Văn Xuyên cảm thấy bản thân mình xuất hiện ở đây thật sự là bản hài kịch..

Lặp đi lặp lại nhiều lần không ngừng quấy rối nam nhân trung niên này.

Đột nhiên một điếu thuốc xuất hiện trước mắt mình.

Chủ nhân điếu thuốc lúc này bên trong miệng cũng ngậm một điếu.

Hút cái này, mặc dù không có gì tốt.

Cứ như vậy, hai người yên lặng đứng tại bên đường hút thuốc.

Diêm Danh phát hiện mình thật sự chưa hề đói khát qua.

Tựa như động vật đến kì phát tình.

Hiển nhiên y lựa chọn nam nhân tìm tới cửa không thể so sánh với động vật

Hai người điên cuồng cởi quần áo đối phương, sau đó là loạn hôn.

Tựa như là hấp thụ tinh khí trên người đối phương.

Vốn nên kinh doanh cuối tuần, cửa quán lại treo cái khóa lớn, đặt vào bảng hiệu ngừng kinh doanh.

Diêm Danh lôi kéo quần áo Trương Văn Xuyên kéo hắn vào phòng nhỏ phía sau.

Vừa đi vừa sờ nắn thân thể đối phương.

Trương Văn Xuyên cũng dùng tay lung tung vuốt ve.

Thời điểm bàn tay to lớn của hắn sờ trên núm vú Diêm Danh, không giống lần trước bị rơi vào cự tuyệt.

Cứ như vậy, Trương Văn Xuyên trực tiếp bị đẩy xuống giường nhỏ.

Diêm Danh nghiêm chỉnh móc ra cự vật dưới quần Trương Văn Xuyên một ngụm ngậm trong miệng.

Lần thứ hai khiến Diêm Danh triệt để cảm giác được độ thô to của vật kia.

Nhất là thời điểm hoàn toàn cương.

Phun ra nuốt vào mấy lần, Diêm Danh chậm rãi liếm láp tựa như đang thưởng thức một vaajat phẩm thần thánh.

Lỗ tai truyền đến hô hấp nặng nề của Trương Văn Xuyên.

Còn có bàn tay níu giữ đầu y, nóng đến Diêm Danh da tóc tê dại.

Ba tháng, ba tháng qua Diêm Danh trải qua như là tăng lữ, đối mặt một tảng mỡ dày, y tục như vậy là không khống chế được.

Bất kể y là cái gì thế thân, Diêm Danh không rảnh đi nghĩ cũng tạm thời không muốn nghĩ.

Từ trong ngăn kéo lấy ra dầu bôi trơn hướng về sau luồn vào.

Nhìn thấy ánh mắt tràn ngập tình dục nồng đậm của Trương Văn Xuyên, y cảm thấy tim đập với tốc độ nhanh hơn.

"Cậu nghĩ gọi tên y tôi không ngại."

Diêm Danh nói xong, liền vịn lấy cây gậy đối phương, chậm rãi ngồi xuống.

Chỉ lo làm, ngược lại không chú ý tới thân thể đối phương cứng đờ, thuận thế Diêm Danh một hơi ngồi đến gốc.

Lập tức bị đỉnh đến tuyến tiền liệt làm cho toàn thân như nhũn ra.

Diêm Danh cười hai tiếng, cười mình hạng gì liền có mệnh đó, muốn thay đổi cũng không đổi được, trốn cũng trốn không thoát.

Ngược lại Trương Văn Xuyên nhìn nụ cười của y, sắc mặt càng kém.

Hờn dỗi sinh mạnh bạo, một tay đè lại Diêm Danh gắt gao đè xuống.

Thành công đem cái tên làm cho người ta chán ghét sắc mặt vặn vẹo không ra hình dáng.

Đem người khác như đồ vật không để ý chút nào mà chà đạp tổn thương, Trương Văn xuyên rất tức giận bản thân.

Hắn như tên bị thả bùa tình, yêu nam nhân Giao Thần kia đến không thể tự kềm chế.

Bây giờ khó khăn mới thoát khỏi cái bóng đó, lại ngã vào vòng xoáy nhục dục.

Ba tháng, ba tháng qua Diêm Danh nghĩ cũng không nghĩ tới hắn, Trương Văn Xuyên là không thể xác định, chỉ có thể mãnh liệt trừu sáp trong thân thể nam nhân.

Người kia đem một chân giẫm lên giường hơi đem thể trọng chia sẻ đến một bộ phận khác, để Trương Văn xuyên có thể lên xuống đâm rút tùy ý.

Một bên hoàn toàn như trước đây nắm chắc cánh tay Trương Văn Xuyên

Kia là điểm lí trí duy nhất còm tồn tại của Diêm Danh, khống chế mình bị hãm sâu vào.

Hai người bọn họ tình ái rất cân đối, cân đối khiến Diêm Danh có chút không dám đối mặt.

Trương Văn Xuyên tự nhiên biết mánh khóe này của y.

Một cái tay sờ về phía dương cụ thẳng đứng của Diêm Danh, qua lại xoa nắn.

Quả nhiên hô hấp Diêm Danh biến đổi, hừ ra một tiếng, đưa ra một cái tay nghĩ đẩy ra móng vuốt phiền phức của tên họ Trương kia.

"Cậu..." Vừa định cự tuyệt, lại bị Trương Văn Xuyên xoa cằm kéo tới.

Hai bờ môi ướt át dán sát vào nhau.

Diêm Danh càng sững sờ, khuôn miệng dị thường nóng bỏng ôn nhu, dọa đến Diêm Danh không nghĩ ngợi nhiều được liên tiếp co rút lại hậu đình.

Y muốn né tránh cái hôn này, Trương Văn Xuyên thay đổi, khiến Diêm Danh có chút chống đỡ không được.

Y bắt đầu hối hận khi để hắn vào trong quán của mình.

Vừa rồi nếu như nhẫn tâm cự tuyệt, đoán chừng hiện tại mình còn có thể bay nhảy khắp nơi.

Trương Văn Xuyên bị y đột nhiên tác động khiến cho nôn nóng, dưới bụng co rụt lại một hồi, càng là cắm vào càng thêm mãnh liệt.

Biết Diêm Danh chịu không nổi loại kích thích này, dứt khoát dùng tay cố định dưới đùi y lại, đem đối phương đặt ở giữa giường cùng tường.

Đẩy ra chân của hắn ba ba va chạm.

Một cái tay khác buông ra dương cụ, luồn vào trong quần áo nắm vuốt núm vú của y hung hăng trêu chọc.

Diêm Danh thân thể tự nhiên bị Trương Văn Xuyên khiến cho mẫn cảm dị thường, không lo được hình tượng, cắn ngón tay, toàn thân buông lỏng.

Nghe thanh âm dâm uế từ hạ thể truyền tới, phảng phất quên đi hết thảy, đầu óc không phải đầu óc thân thể không phải thân thể.

Cái này khiến Diêm Danh nhớ tới lần đầu tiên cùng nữ nhân ra sân khấu.

Nữ nhân kia công phu quả thật làm cho MB ngây thơ như Diêm Danh rơi vào trong sương mù.

Bây giờ qua 20 năm, cảm giác kia lại một lần xông ới, chân Diêm Danh run lên bần bật, đầu não hỗn loạn.

Y không thích nói ra những lời kịch buồn nôn khi làm tình, trừ phi thêm tiền.

Trương Văn Xuyên càng là vội vàng không lo được nói chuyện.

Hai người chỉ thấy được cái giường gỗ đáng thương kẹt kẹt rung động, căn bản không lo được tình huống chung quanh.

Diêm Danh rút ra điếu thuốc từ điếu thuốc dúm dó trên bàn

Kỳ thật y không nghiện thuốc, cũng có thể là là tính dục lấn át cơn thèm thuốc, cái cá tính gà mờ kia của Diêm Danh cũng làm cho y ngoại trừ thời điểm phiền não thực sự mới nhớ tới hút thuốc là thói quen xấu.

Hút một điếu mới biết có tác dụng rất lớn, có thể che giấu rất nhiều phiền não.

Người đối diện lúc này đã chỉnh lý tốt quần áo, ngay cả áo sơmi cũng cài ngay ngắn từ nút đầu tiên đến nút cuối cùng.

Cảm thấy không có cà vạt ngược lại có mấy phần buồn cười.

Thế nên Diêm Danh cười ra tiếng.

Kết quả một chồng tiền lại lắc lư trước mắt mình.

Gõ gõ khói bụi, hai ngón tay kẹp lấy chồng tiền kia ném trả lại cho Trương Văn Xuyên.

Tự nhiên chồng tiền vô tội bị ném chỏng chơ dưới mặt đất.

"Tôi nói không làm chính là không làm, cậu thu hồi đi."

Nhìn Trương Văn Xuyên biểu tình không hiểu rõ.

"Trương Văn Xuyên, chúng ta sau này sẽ là pháo hữu. Theo nhu cầu đi."

"Ngược lại tưởng tượng không cân bằng lắm, còn có cái quán bar này. A, vẫn là giúp cậu làm công tương đối dễ nghe, tính kiếm miếng cơm ăn."

Vừa nói xong, đối phương liền đen mặt cầm tiền rời đi.

Thanh âm sập cửa dọa Diêm Danh nảy lên một cái, cũng không biết hắn phát điên cái gì.

Đứng lên đi tới cửa, từ cửa kính trong suốt nhìn chằm chằm dáng vẻ Trương Văn Xuyên ghé vào đầu xe vò đầu bứt tai, phảng phất so với phá sản còn thảm hơn.

Diêm Danh châm một điếu khác yên lặng nhìn.

Nhìn nam nhân cực kì nóng giận mở cửa xe ngồi vào, sau đó hung hăng mở khóa, không chút tiếng động nghênh ngang rời đi.

Không hề quay đầu lại.
Bình Luận (0)
Comment