Tình Yêu À, Để Sau Nhé!

Chương 7

“T nghe nói đi lut sư Nam rt phong đ, cao ráo,đp trai. Anh y tng là đi tượng xem mt do ba t sp đt nhưng chưa kp gp đã b t t chi ri.”

Buổi họp mặt kết thúc, mọi thứ lại đâu vào đấy, Hà Vĩ Phong cũng không còn liên lạc gì với cô, dường như cái tên ấy đã biến mất trên cái thế giới này vậy. Dĩ nhiên Thinh Thinh cũng không muốn nhắc đến nữa, chỉ cần không gặp hắn dĩ vãng sẽ được gói ghém trở lại, quá khứ sẽ lại một lần nữa ẩn dấu dưới vẻ ngoài bình lặng….

Nửa tháng nay ai nấy đều tất bật tìm cho mình chỗ thực tập, tất nhiên Tố Tố là người may mắn nhất vì được thực tập tại gia.

Vốn dĩ từ trước cô nàng Tố Tố sớm đã được ba mình sắp đặt học ngành quản trị để kế thừa tài sản đồ sộ của ông cơ mà. Còn Ni Ni cũng đã tìm được chỗ thực tập cho mình rồi.

Nghĩ thế Thinh Thinh bất giác thở dài.

Haizz…. Ai ai cũng có chỗ để gửi gắm nương tựa cả rồi, thân phận lênh đênh này biết trôi về đâu đây?

Bắt gặp sự thiểu não của cô bạn Tố Tố chợt nảy ra một ý hay:”Thinh Thinh, công ty ba tớ có hợp tác với công ty luật Hạ Nam, nếu cậu chưa kiếm được chỗ thực tập tớ có thể nhờ ba tớ giúp.”-Hiểu rõ tính khí của cô bạn, Tố Tố mau chóng bổ sung:”Tất nhiên là còn phải phỏng vấn, thế nên cậu đừng lo có việc đi đường tắt, được nhận hay không còn phải xem thực lực của cậu sao nữa.”

“Uk..m để tớ xem sao.”-Thinh Thinh chán nản.

“Tớ nghe nói đại luật sư Nam rất phong độ, cao ráo, đẹp trai. Anh ấy từng là đối tượng xem mắt do ba tớ sắp đặt nhưng chưa kịp gặp đã bị tớ từ chối rồi.”

Câu nói ấy như sét đánh ngang tai khiến cả Thinh Thinh và Ni Ni cùng ngạc nhiên:”Gì???Nếu có con ếch béo bỡ như thế cậu mà buông tha.”

Ni Ni nãy giờ mãi mê chơi game cũng phải quay lại phán một câu:

“Đâu có cái lợi lộc nào đến thế, nếu mà anh chàng ấy như cậu kể sao cậu không để dành cho mình.”

Nghe vậy, Thinh Thinh gật đầu lia lịa như gà mổ thóc:” Đúng thế, đúng thế.”

Tố Tố giở giọng giận dỗi:”Hứ, các cậu cứ nghĩ xấu tớ mãi.”-Rồi giơ cao tay tỏ vẻ đầy quyết tâm:”Từ nhỏ đến lớn mọi chuyện ba tớ đều nhúng tay sắp đặt, lần này hôn nhân của tớ nhất định phải do chính tớ làm chủ. Đã đến lúc tỏ rõ quyết tâm của mình cho ông biết, chỉ là anh chàng ấy không may làm vật cống hiến mà thôi. Hahahaha”

……………………………

Công ty luật Hạ Nam quả thật làm việc rất mau lẹ, chỉ mới qua một ngày Thinh Thinh đã nhận được thư mời phỏng vấn.

Sáng hôm đó, Thinh Thinh ăn vận khá thanh lịch, áo sơ mi, quần jean nhưng với dánh vẻ ấy thì không có gì là quá tầm thường cả. Cô cố tình đến sớm để tạo ứng tượng tốt với boss nhưng không ngờ công ty lại làm việc sớm đến vậy, mới sáng sớm mọi người đã bận rộn với công việc.

Trong lúc cô đang ngơ ngác với cảnh vật xung quanh, đột nhiên có một cô nàng nhanh nhẩu chạy lại hỏi:

“Cô có phải cô Liêu Tâm Thinh đến để phỏng vấn không?”

Thinh Thinh cười thân thiện, khẽ gật đầu:”Ukm.”

“Cô đi theo lối này đến căn phòng xanh xanh kia kìa.”-Vừa nói cô nàng vừa chỉ tay về phía căng phòng ấy.

Thinh Thinh theo sự chỉ dẫn tận tình của cô nàng đến trước cửa phòng, bất giác bị cái tên “Nguyệt Hạ Nam “đập vào mắt.

Bước vào phòng chưa kịp ngắm nhìn cách bày trí thì một giọng đàn ông khàn khàn vang lên:

”Cô Liêu mời cô ngồi.”-Nói rồi xoay người lại nhưng vẫn cắm cúi, mắt không rời đống tài liệu trước mặt, hình như đống đó là hồ sơ của cô. Một lúc sau, người đàn ông đó mới ngẩng đầu nhìn cô mỉm cười.

Ôi!!! Quả thật không có con ếch béo bỡ nào nhảy ngoài đường.

Thứ mà Tố Tố không nhận cô tuyệt nhiên không thể nhận được.

Ông boss này quả thật không tầm thường,chiều cao mét sáu cũng tạm được gọi là cao ráo nhỉ. Còn phong độ, đẹp trai thì khỏi nói rồi.

Trước mặt cô là một người đàn ông đứng tuổi, đầy vẻ phong trần, một mảng đầu hói trơn bóng, đôi mắt trầm tư nheo lại nhìn chầm chầm vào đối phương như để thám thính.

Tiếp theo đó là quy trình phỏng vấn như bình thường,Thinh Thinh giới thiệu mình một cách ngắn gọn, súc tích. Ông bác ấy đưa ra một số tình huống để cô đáng giá sơ lượt, sau đó lại tìm hiểu quy cách chuyên môn của cô,.. thế là buổi phỏng vấn cuối cùng cũng đi đến hồi kết.

Buổi phỏng vấn kết thúc, Thinh Thinh mang theo nỗi thất vọng, mệt mỏi trở về kí túc.

Vừa bước vào phòng đã bị Tố Tố đã tò mò kéo lại hỏi tới tắp: “Sao rồi phỏng vấn thế nào? Có gặp đại luật sư Nam không?”

Thinh Thinh uể oãi ngáp:” ư.. ư.. uk có có.”

Vẻ mặt Ni Ni lộ rõ vẻ sốt sắng: “Sao Sao? luật sư Nam thế nào, có như lời Tố Tố nói không?”

Thinh Thinh mệt mỏi, gương mặt đầy vẻ nghiêm trọng nói: “Một ông bác đầu sáng láng như vỏ trứng, cậu thấy sao?”

Nghe thế cả hai mắt chữ “o” miệng chữ “a” ngạc nhiên ”hả” một tiếng rồi lăn ra cười sặc sụa.

Ni Ni vừa cười vừa lắc đầu:” Thật không ngờ ba cậu lại chọn đối tượng xem mắt cho cậu kém đến thế.”-Cô nàng vừa cười vừa không ngừng khua tay múa mép:”Thật đúng là chàng sư cụ gặp phải nàng ni cô, hai chùa nằm đối diện nhau ngày ngày liếc mắt đưa tình. Rồi một ngày đẹp trời như trong phim Trụ trì gọi hai con lại bảo:”Nay ta thấy tình duyên hai con chưa dứt, ta sẽ cho hai con gói OMO về gọi mọc tóc tiếp tục mối lương duyên, đồng thời khuyến mãi thêm dầu xả để đầu thêm sáng láng.” Hahahahahah….Ặc…Ặc…Buông…Buông tớ ra,Tố…Tố.”

“Mơ à,cậu thật quá đáng.”-Tố Tố bóp lấy cổ Ni Ni lắc lia lịa.

Còn Thinh Thinh nhà ta thì ôm bụng cười ngã cười nghiêng.

Tiếng cười của ba cô nàng vang vọng cả kí túc của trường, phá vỡ bầu không khí yên tĩnh lúc xế chiều, tiếng cười giòn tan làm cho ánh nắng hoàng hôn bỗng vui tươi, ấm áp một cách lạ thường.
Bình Luận (0)
Comment