Cả nhóm 3 người họ sau khi đi thủy cung chơi thì liền đến nhà hàng ăn tối,Bùi Đạt đã chuẩn bị mọi thứ hết rồi và bây giờ chỉ cần đến đó dùng bữa tối mà thôi.
Gia đình của Bùi Đạt cũng thuộc dạng khá cho nên anh ta cũng không cần phải lo cơm áo gạo tiền làm gì,và chỉ cần học thật giỏi mà thôi.
Mẹ thì làm giáo viên còn ba thì kinh doanh, cho nên cuộc sống cũng khá là dư dả về mặt tài chính.
" Chúng ta đi đến nhà hàng đi, mình đã đặt chỗ rồi."
"Bùi Đạt,cậu chu đáo quá đi."
" Châu Dã chúng ta đi thôi."
"Ừm."
Tầm 20 phút thì cũng đến nơi,cả 3 người cùng đi vào trong còn Bùi Đạt thì đi gọi món...
" Châu Dã nhà hàng này cũng không tệ nha,rất đẹp và sang."
"Um.""
Cô đã đến nơi này rồi, lúc trước Khắc Huy đã đưa cô đến đây ăn tối... Nghĩ lại mới thấy nó có chút quen thuộc.
" Xem ra Bùi Đạt rất có thành ý với cậu đấy? nơi này không phải muốn vào là vào được đâu. " Phương Anh lên tiếng chọc ghẹo..
" Không có đâu, mình chỉ xem anh ấy là bạn mà thôi." Châu Dã trả lời nhẹ nhàng.
" Bùi Đạt là học trưởng đấy,ở trong trường có rất nhiều người hâm mộ và thích cậu ấy,vậy mà cậu lại chê.."
Phương Anh chống cằm lên bàn rồi nhìn bạn mình..
" Châu Dã sao số cậu sung sướng thế? Mình cảm thấy quá là ganh tị" Phương Anh vừa nói vừa quan sát nhà hàng,nơi này rất đẹp.
Phương Anh đúng thật là,cô đâu có thích Bùi Đạt đâu cho nên đâu cần nói những lời như thế chứ..
Châu Dã thở dài 1 cái không biết là giờ này Khắc Huy đã đi làm về chưa,anh ấy có ăn cơm hay chưa...
Mấy ngày nay tâm trạng của anh ấy rất tốt, đã vậy còn hay cười với cô nữa chứ, điều này khiến cho cô rất vui và hạnh phúc.
Tầm 10 phút sau thì Bùi Đạt đã quay lại,trên tay của anh còn có bánh kem nữa chứ,cái hình ảnh này trông rất là lăng mạn.
" Châu Dã,chúc cậu sinh nhật vui vẻ.."
"Ừm, mình cảm ơn,Bùi Đạt cậu làm mình bất ngờ quá."cô không nghĩ là cậu ấy sẽ chuẩn bị bánh kem cho cô như thế này đâu.
"Không có gì đâu." anh đặt bánh kem xuống bàn rồi đốt nến lên..
" Châu Dã, mình cũng chúc cậu sinh nhật vui vẻ..Còn đây là quà của mình tặng cho cậu,cậu mở ra xem đi."
Sau đó thì Châu Dã cũng mở ra xem,đập vào mắt của cô chính là một cái váy màu trắng hai dây rất thích hợp cho việc đi biển.
" Cảm ơn cậu nha."
"Không có gì đâu. "
" Cái đó khi nào đi biển thì cậu nhớ mặc nha,nó rất là đẹp..."
" Vâng."
Thổi nến xong thì cả 3 người cùng nhau chụp hình rồi nói chuyện với nhau.
Tầm 15 phút sau thì thức ăn cũng đã có,nhân viên đem lên rồi rót tươi cho cả 3 người.
"Nào! Chúng ta cạn ly thôi."
" Châu Dã,cậu uống một chút cũng không sao đâu,bây giờ chúng ta đã trưởng thành hết rồi."
"Ừm."
Mùi rượu hơi nồng nhưng mà cô cũng ráng uống, uống hết 1 ly rồi lại thêm 1 ly khác nữa..
Bùi Đạt chủ động gắp thức ăn để vài vào dĩa cho cô,sắc mặt của anh ta có chút ngượng ngùng.
" Cậu ăn nhiều vào,hôm nay là sinh nhật cậu."
" ปท "
"Mình ghen tị với 2 người quá đi."
" Phương Anh,cậu đừng có chọc Châu Dã mà."
"Được.. được"
Sau đó thì có điện thoại cho nên Phương Anh đành phải đi ra ngoài,ở bên trong bây giờ chỉ còn có 2 người mà thôi.
Đúng lúc này Khắc Huy và Tân Kỳ An đi vào,đúng lúc anh thấy 2 người họ ngồi gần nhau,dường như là anh sắp phát điên rồi.
Hoá ra là Châu Dã đi cùng với đàn ông,đi từ chiều đến giờ vẫn chưa về không biết là đã làm những gì với nhau.
" Châu Dã.." anh gắn giọng lên khiến cho Kỳ An cũng phải sợ sệt.
Nhìn thấy hắn ta rót rượu,gắp thức ăn cho cô..Đã vậy còn ăn bánh kem cùng nhau nữa chứ,cái này ai nấy nhìn vào thì cũng tưởng họ như một cặp vợ chồng hạnh phúc.
"Tức chết mà."
" Sếp...sếp...tới giờ rồi,chúng ta đi thôi."
"Nhưng mà. "
" Có chuyện gì thì lát nữa anh tìm cô Châu Dã nói sao cũng được mà.."
"Sắp trễ giờ rồi sếp ơi."
Thật ra không có trễ giờ gì hết mà anh không muốn làm lớn chuyện mà thôi, một khi mà làm lớn chuyện thì cái tên kia sẽ tiêu đời.
Và thêm 1 vấn đề nữa là sếp của anh sẽ lên báo đấy, chỉ cần liên quan đến anh là cái đám phóng viên có chủ đề để viết,tập đoàn Mộ thị đang là tập đoàn dẫn đầu mà,vậy cho nên anh cũng tập trung và để ý đến cả..
Kỳ An kéo sếp mình đi lên lầu,Khắc Huy vẫn còn tức lắm..Để anh đi giải quyết công việc trước, còn cô thì anh sẽ hỏi sao vậy..
Châu Dã cảm thấy giống như có ai đang nhìn mình vậy, nhưng mà khi quay lại thì không thấy ai cả, chỉ tiếc là người đàn ông kia đã rời đi chứ nếu không thì cô cũng đã bủn rủn tay chân với anh rồi.
" Châu Dã,cậu sao thế."
" Um, mình không có gì..Chúng ta ăn tiếp thôi."
"Vâng."""
Lúc nào Bùi Đạt cũng nhìn cô hết,hôm nay Châu Dã rất xinh đẹp,đã thế còn quyến rũ nữa chứ.
Những lần đi học trước Châu Dã ăn mặc rất lịch sự toàn là áo sơ mi và quần tây, còn không thì sẽ chân váy dài..
Chứ anh chưa từng thấy cô mặc váy dây xinh đẹp và quyến rũ như thế này...
Anh cười nhẹ ở trong lòng,cô ấy rất ngọt ngào,vậy cho nên anh sẽ dịu dàng và ngọt ngào như thế thì thế nào cô ấy cũng sẽ thích anh mà thôi...
Bùi Đạt rất tự tin về chính mình, anh vừa đẹp trai,học giỏi với lại gia đình cũng có điều kiện thì thế nào Châu Dã cũng sẽ đồ gục với tấm chân tình của anh.