Châu Dã đến xin vị trí rót rượu làm được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu vậy..Sau đó thì cô được quản lý sắp xếp vào
1 phòng vip hạng sang..
" Cô nhớ làm cho tốt đấy,sẽ có thưởng."
" Vâng."
Châu Dã cười cười rồi đi vào bên trong,đây là lần đầu tiên đến đây cho nên vẫn cảm thấy còn ngại.
"Này em gái xinh đẹp, mau lại đây đi."
"Um" Châu Dã gật đầu rồi đi lại..
"Rót rượu đi chứ,làm tốt sẽ có thưởng..."...
" Vâng.""..
Phạm Thiên lúc này mới ngước mặt lên,anh thấy cô gái này hơi quen quen, hình như là đã gặp ở đâu rồi thì phải.
"Phạm tổng,mời anh một ly.""
"Ừm "
Phạm Thiên là chủ quán bar ở đây,đồng thời thì anh cũng tổng giám đốc của công ty mỹ phẩm.
" Tôi uống thêm 1 ly nữa.." Phạm Thiên lên tiếng.
" Uống hết ly này thôi,tôi có việc phải đi rồi."
"""Được.""
Châu Dã bên này thì vẫn ngồi đó mà rót rượu cho ông ta, Trình Sơn nở nụ cười gian mãnh...
" Tôi đi trước đây,mọi người ở lại chơi vui vẻ.."
"Được,tạm biệt."
Sau đó thì Phạm Thiên cũng rời khỏi phòng bao,Châu Dã cũng cảm thấy người này hơi quen mắt, hình như là đã gặp nhau rồi. Nhưng mà thời gian đã trôi qua tận 5 năm cho nên cô không thể nhớ rõ nữa rồi.
"Em rất xinh đẹp đấy,là người mới à."
" Vâng, tôi mới vào làm "
"Sao lại là tôi, phải xưng em chứ." Trình Sơn cười cười rồi nắm lấy bàn tay của cô.
" Đừng..xin ông..tôi chỉ rót rượu mà thôi"..
"Em làm người phụ nữ của tôi đi,đảm bảo em sẽ không thiệt thòi đâu. "...
" Không.. không." Châu Dã lập tức đứng dậy.
" Tôi xin phép đi vệ sinh"
Sau đó thì Châu Dã liền đi vào trong nhà vệ sinh.
Cô rửa mặt cho tỉnh táo,bây giờ cô nên vì con hay là vì chính mình. Nhưng nếu không cứu được Tiểu Hiên thì cô sống cũng không còn ý nghĩa gì nữa rồi.
Trình Sơn,ông ta ở bên ngoài đã bắt đầu giở trò rồi.Ông ta bỏ xuân dược vào trong ly rượu của Châu Dã..
_###
Phạm Thiên lúc này mới ngờ ngợ ra, hình như là anh đã nhớ ra gì đó rồi..Cô gái đó hình như là Châu Dã thì phải,lần trước anh đã thấy mấy tấm hình ở trên bàn của Khắc Huy.
Lái xe được giữa đường thì anh liền phanh gấp,sau đó thì tấp xe vào bên lề.
[ Alo Khắc Huy,mày mau đến quán bar của tao đi,lúc nãy tao mới thấy Châu Dã đến đó làm nhân viên phục vụ..)
[ Cái gì...)
( Tao mới nhớ ra thôi,cho nên mới gọi cho mày nè..)
(Ừm,tao tới liền..)
Cúp máy Khắc Huy liền chạy xuống nhà rồi lái xe đến quán bar,đã 5 năm trôi qua rồi, đến bây giờ thì anh mới có thể gặp lại cô ấy...
Châu Dã từ nhà vệ sinh đi ra, quần áo đã được chỉnh trang lại..Lúc này mọi người đã ra về gần hết rồi, và chỉ còn lại Trình Sơn mà thôi.
"Mọi người về hết rồi.."
"Ừm."
"Em lại đây ngồi đi. """
" Vâng. " Châu Dã gật đầu rồi đi lại ngồi xuống.
"Em uống hết ly rượu này đi,số tiền này sẽ là của em."
Châu Dã nhìn sấp tiền trên bàn rất là dày, cũng tầm mấy triệu bạc...Cô cắn môi nhẹ 1 cái,sau đó thì cũng cầm ly rượu lên uống cạn.
"Ừng ực."
"Tôi uống xong rồi.."
"Ừm,vậy số tiền này là của em."
Trình Sơn đưa tiền cho Châu Dã,cô cũng vui vẻ nhận lấy. Nhưng qua mấy giây sao thì Châu Dã đã không còn sức nữa rồi,cả người thì nóng ran,chỗ nào cũng cảm thấy khó chịu hết.
"U....ưm..."
" Nóng...nóng quá.."
" Vậy thì anh sẽ làm cho em hết nóng.."
" Không... không.đừng..đừng mà."
"Xin..xin ông."
" Anh sẽ cho em thật nhiều tiền.."
Trình Sơn kéo Châu Dã trở lại,sau đó thì bắt đầu giở trò đồi bại với Châu Dã.
" Anh sẽ cho em nhiều tiền,em chiều anh đi mà.."
" Không.. không.xin ông..đừng..đừng mà. ""Châu Dã khóc lóc cầu xin ông ta.
"Em không thích tiền sao? còn không thì anh sẽ cho em làm vợ nhỏ của anh.."
" Chiều anh đêm nay đi..haha."
Ông ta cười phá lên rồi sờ lên chân của Châu Dã,bàn tay của ông ta vô cùng dâm dục.
" Đừng..đừng....bỏ tôi ra..."
"Em đã trúng thuốc rồi,bây giờ hãy ngoan ngoãn chiều anh đi...
"Hức. Hức. hức..."
" Cầu xin cũng vô dụng thôi,đêm nay em sẽ không thoát được đâu."
Và thế là cả 2 người cứ dằn co qua lại,Châu Dã không khuất phục ông ta,cho nên chỉ biết khóc rồi ôm chân bỏ chạy
"Chạy hả?.em không thoát đâu.."..
Trình Sơn lúc này liền chạy theo rồi nắm bả vai của cô lại,mặc cho Châu Dã có vùng vẫy như thế nào thì Trình
Sơn cũng kéo Châu Dã lại.
"Nói ngon ngọt mà không muốn nghe à..." Ông ta gằn giọng lên.
"Được, vậy thì anh đây sẽ chơi trò mạnh bạo""..
Trình Sơn bóp cổ của Châu Dã rồi kéo cô lại ghế sofa,cả người của cô bây giờ chẳng còn sức lực gì cả.. Nước mắt cũng rơi xuống,đau quá cô đau quá đi...
Chẳng lẽ cô phải chịu đựng số phận như thế này hay sao,cô không muốn đâu.