Không ngờ lại có người phụ nữ dám nói với Giang Tùy An những lời này! Trợ lý bên cạnh trợn mắt nhìn… người phụ nữ này bị điên rồi sao? Nhan Ôn tươi cười đứng trước mặt Giang Tùy An, thực ra trong lòng cô đang rất lo lắng hồi hộp, nhưng một khi cô đã quyết định làm chuyện gì thì tuyệt đối không dao.
động.
Vì vậy Nhan Ngôn đứng thẳng lưng lên, buộc bản thân phải chấp nhận người đàn ông có đôi mắt uy nghiêm như một vị đế vương này.
“Nhan Ôn?” Làn môi mỏng của Giang Tùy An từ từ hé mở, giọng nói đầy sức cuốn hút thốt lên tên của cô.
Nhan Ôn dũng cảm bóp chặt tay lại: “Vâng” Giang Tùy An dò xét đánh giá người phụ nữ trước mặt với vẻ mặt lạnh lùng không chút biểu cảm, nghiêng đầu nói với trợ lý y tư liệu của cô ta đưa cho tôi! Nhan Ôn bặm chặt môi lại, trong lòng kìm nén sự vui mừng khôn xiết và chờ đợi quyết định cuối cùng của người đàn ông.
Trợ lý không dám làm trái mệnh lệnh của Giang Tùy An bèn giao nộp tất cả tư liệu thu thập được từ Giang Ôn cho anh trong tích tắc.
Vài phút sau anh ta đứng trước cửa Cục Dân Chính nói với cô hai chữ: “Có thể” Lúc này đây, Nhan Ôn mới thật sự thở phào nhẹ nhõm! Anh ta đồng ý rồi! Lấy Giang Tùy An là một quyết định hoàn mỹ cho hai bên, ít ra hai bên cũng không vì cái gọi là tình yêu mà làm khó đối phương.
Vả lại cô muốn Bạch Triết Hiên biết hai chữ hối hận viết như thế nào! Thủ tục đăng ký nhanh chóng hoàn tất, trong lúc cô với Giang Tùy An cùng nhau bước ra Cục Dân Chính thì trên tay của Nhan Ôn đã có thêm một quyển sổ kết hôn.
Hóa ra kết hôn lại dễ dàng như thế ư? Ánh nắng rất chói mắt, nhưng vẫn không chói bằng ánh hào quang của người đàn ông bên cạnh.
“Này… Giang tiên sinh, có thể xin lỡ vài phút của ngài được không?” Nhan Ôn gọi anh ta, giọng rõ căng thẳng, tuy lấy được giấy kết hôn rồi, nhưng vẫn cảm thấy có khoảng cách với anh ta, song dù sao đây cũng là một việc tốt.
Chân mày của người đàn ông khẽ nhíu lại vì ba chữ “Giang tiên sinh”, ánh mắt lạnh lùng thoáng lướt qua, sau đó thốt lên một chữ: “Được” Nhan Ôn bước nhanh theo sát anh ta lên xe.
“Muốn nói gì thế?” Anh ta tựa người vào ghế với một tư thế đầy cao quý và nhìn cô chằm chằm.
“Bây giờ chúng ta đã là vợ chồng hợp pháp, nhưng chuyện của chúng ta… tạm thời tôi không muốn công khai” Nhan Ôn cúi đầu xuống xoa đầu ngón tay và nói năng cẩn thận.
“Nguyên nhân?” Anh ta không trực tiếp từ chối, mà hạ giọng khẽ hỏi.
“Tôi muốn đích thân giải quyết một số chuyện nên sẽ không làm mất nhiều thời gian đâu ạ!” Giang Tùy An nghe cô nói vậy thì bật cười vẻ sâu xa và trả lời một câu không kém phần nguy hiểm: “Có thể! Nhưng tôi cho cô thời gian nhiều nhất là ba tháng” “Ngày mai, tôi sẽ phái người đến đón cô” “Đón tôi?” Nhan Ôn không kịp phản ứng, nhìn anh ta một cách kinh ngạc.
“Bây giờ cô đã là bà Giang rồi, vợ chồng nên ở chung một mái nhà” Anh ta lướt nhìn bàn tay của Nhan Ôn đang cầm chặt tờ giấy kết hôn và nói lời ngụ ý.
Nhan Ôn suy nghĩ một hồi, như không có lý do để cự tuyệt nên gật đầu nghe theo: “Tôi đồng ý” Nhan Ôn xuống xe giữa giao lộ, nhìn chiếc xe Bentley màu đen khuất xa tầm mắt, cô cảm thấy mình như đang dậm trên thảm bông mịn vậy, thế là cô đã tự gả mình cho người khác, mà còn gả cho một người đàn ông danh tiếng lẫy lừng! Những nỗi sợ hãi kinh động trong lòng vẫn chưa bình lặng, Nhan Ôn lấy lại bình tĩnh chờ tâm trạng hồi phục.
trở lại mới bắt xe rời đi! Chiếc xe của Giang Tùy An đã chạy hết hai con đường phía trước.
Ngón tay thon dài của anh ta tùy ý lật báo ra và dặn trợ lý mình: “Bây giờ anh có thể báo cho ông biết rằng tôi đã kết hôn rồi, còn nữa, hãy điều tra xem gần đây Nhan Ôn đã xảy ra chuyện gì” Anh ta còn nhớ cô là nữ hoàng màn ảnh hai năm về trước, được mệnh danh là nữ thần đẹp tự nhiên trong giới giải trí, nhưng đương trong độ nổi g nhất thì lại lui về phía sau màn ảnh và có tin đồn với tiểu công tử của công ty giải trí Huy Hoàng Bạch Triết Hiên.
Người phụ nữ này chủ động tìm anh ta kết hôn không biết chân tướng phía sau có chuyện gì uẩn khúc? Chỉ cần nghĩ đến dáng điệu của người phụ nữ lúc nấy thì anh đã cong miệng lên cười rồi.