Sau khi nói ra câu này, mắt anh tràn đầy vẻ lo lắng.
Lúc bấy giờ Nhan Ôn mới ngẩng đầu lên nhìn anh, chậm rãi mở lời: “Không phải em muốn buông tha người đã hãm hại em, em cũng chẳng khoan dung như thế, em chỉ sợ anh lo lắng, anh không nỡ để em bị tổn thương dù chỉ một ít, huống chỉ lần này… Em sợ em bị đưa vào bệnh viện, anh sẽ bỏ hết công việc để vào đây chăm sóc em”
“Em muốn sau khi về nhà, mới nói với anh..”
Giang Tùy An không nói thêm. Ấn:: tiến lên trước ôm chặt lấy cô.
Nhan Ôn vốn định nói thêm gì đó, nhưng lúc này tự dưng šy uất cô khóc lóc nói: “Tại sao anh hung dữ với “Anh không có, anh… Anh không cố ý đâu, anh bảo đảm sau này sẽ không như vậy nữa” Giang Tùy An lóng ngóng dỗ dành cô.
Nhan Ôn khóc lóc ngẩng đầu, vùng vẫy ngồi dậy, chỉ khi nhìn thấy Giang Tùy An đang ở cạnh cô, cô mới có cảm giác an toàn.
“Chân của em cần thời gian hai tuần mới có thể phục hồi hoàn toàn, và vùng đầu cũng bị đụng trúng, cần có thời gian nghỉ ngơi, anh đã hủy bỏ hoặc dời lại tất cả công việc của em rồi”
“..Vâng” Nhan Ôn không bắt ép mình phải kiên trì làm việc, cô cũng muốn nhanh chóng khỏe lại, cô không muốn nhìn thấy ánh mắt lo lắng vì mình của Giang Tùy An, cô cũng sẽ đau lòng.
“Vậy em có thể về nhà không? Em không muốn nằm viện”
“Để anh đi hỏi bác sĩ xem” Giang Tùy An võ tay Nhan Ôn, đi ra để chị Hà và Thượng Quan Lệ vào phòng bệnh chăm sóc Nhan Ôn, anh đi vào phòng làm việc của bác Sĩ.
“Sao rồi..” Chị Hà vừa nghĩ đến bộ dạng của Nhan Ôn lúc bị kẻ khác đẩy xuống sân khấu, toàn thân toát mồ hôi lạnh: “May là ông trời phù hội”
Nếu Nhan Ôn ngã nghiêm trọng hơn nữa, hoặc tổn thương đến vùng mặt, hậu quả thật không dám tưởng tượng!
“Mình đã nói rồi, không qua mặt được đâu” Thượng Quan Lệ thấy Nhan Ôn không sao, cũng thở phào nhẹ nhõm: “Thế nhưng hiện giờ tất cả phụ nữ đều đang đố ky với cậu, tuy chỉ ra mặt bằng thân phận người quản lý của cậu, nhưng mấy câu anh ấy nói ra vì cậu quả thật rất ngầu đói”
“Anh ấy thật sự rất lo lắng…”
Nhan Ôn gật đầu: “Mình biết rồi”
“Cậu hãy yên tâm dưỡng bệnh, còn tụi mình thì chờ xem phim hay” Thượng Quan Lệ tinh nghịch cười đùa: “Dám đụng chạm đến người phụ nữ của chủ tịch Giang, cô ta không kịp khóc ré nữa đâu”
“Cậu đừng đùa mình, còn nữa, sao cậu lại mang hết giải thưởng vào đây để rồi, mau mang về đi” Nhan Ôn cố tình tỏ vẻ tức giận lên tiếng.
Nhan Ôn nằm viện rồi!
Các phóng viên luôn chầu chực ngoài bệnh viện để chờ tin tức mới nhất.
Sau khi Giang Tùy An trao đổi với bác sĩ, hôm đó đã dẫn Nhan Ôn xuất viện, thế nhưng cảnh anh đẩy Nhan Ôn ngồi xe lăn rời khỏi, các phóng viên đều tận mắt chứng kiến, xem ra cú ngã từ trên sân khấu xuống không hề nhẹ, vì buổi lễ trao giải có thể tiến hành thuận lợi nên cô luôn chịu đựng.
Các phóng viên chỉ dám chụp vài tấm ảnh từ phía xa, không dám tiến lại gần phỏng vấn, làm phiền Nhan Ôn.
Tân Vũ mở cửa xe, sau khi Giang Tùy An và Nhan Ôn đều lên xe, anh ngăn cản phóng viên đuổi theo từ phía sau: “Nhan Ôn cần tịnh dưỡng, cám ơn các bạn đã phối hợp”
Các phóng viên chỉ có thể giương mắt nhìn Nhan Ôn lên xe rời khỏi, người quản lý của cô ấy là Giang Tùy An! Ai dám lên chặn đường, trừ khi không muốn sống.
Thế nhưng, bọn họ không dám hỏi, không có nghĩa sẽ không dám điều tra.
Các phóng viên đào mộ toàn bộ các chuyện của Nhan Ôn có thể liên quan đến Giang Tùy An từ lúc ra mắt đến nay, độ khó cũng không kém việc đào mộ, xem ra bắt đầu từ lúc Nhan Ôn thử vai thay Giang Linh Vận, tên của cô ấy và Giang Tùy An dường như đã bắt đầu xuất hiện cùng nhau rồi.
Nhưng… Đó cũng được gọi là manh mối ư?
Mớ tin tức lẻ tẻ đó chẳng chứng minh được điều gì cả!
Nếu lúc đó mối quan hệ giữa Nhan Ôn và Giang Tùy An đã mật thiết như vậy rồi, cô ấy còn cần cất từng bước một cách khó khăn như vậy không? Tin tức ít ỏi đến đáng thương, vốn không thể sử dụng được.
Điều duy nhất gây sự chú ý của các phóng viên chính là mẫu quảng cáo của WM, bọn họ tiến hành so sánh tấm ảnh bóng lưng của nam thần và ảnh của Giang Tùy An, thấy rằng vô cùng khớp với nhau, khiến mọi người có nguyên do để hoài nghỉ lúc đó người Nhan Ôn mời đến để hỗ trợ chính là Giang Tùy An.
Khi Âu Thần từ chối cùng Nhan Ôn đóng quảng cáo, là Giang Tùy An ra mặt giúp đỡ Nhan Ôn.
‘Và Nhan Ôn tham gia chương trình Buổi trò chuyện cùng Vân Lộ, còn nhắc đến mối quan hệ của bọn họ không Tầm thường…
Chẳng ai biết chân tướng của vụ việc rốt cuộc thế nào, tuy có rất nhiều giả thiết khả năng đặt trước mặt bọn họ, nhưng ai dám đoán bừa được chứ?
Có người nói, Giang Tùy An đã âm thầm giúp đỡ Nhan Ôn rất nhiều lần rồi.
Cũng có người nói, Giang Tùy An giỏi khai quật điểm sáng trên người nghệ sĩ, Đại Hoa cũng chính vì ưng bụng tiềm lực của Nhan Ôn nên mới ký hợp đồng với cô ấy.
Đương nhiên cũng có người dị nghị sau lưng, nói Nhan Ôn dùng thân thể để lên giường với các ông lớn, nhận được cơ hội ký hợp đồng với Đại Hoa, Giang Tùy An làm người quản lý của cô cũng chỉ vì tạo tin đồn nâng cao giá trị cho cô ấy mà thôi.
Thế nhưng cách nói này đúng mà cũng không đúng.
Từ khi Nhan Ôn tái xuất, mỗi tác phẩm của cô đều chứng tỏ được thực lực của mình. Cô cá tính, kín tiếng, bình lặng, không bao giờ chủ động giành giật sự chú ý và tạo tin đồn, con đường đi của cô luôn rất thiết thực.
Trong giới giải trí thật sự có người thanh thoát như cô ấy sao?
Mọi suy đoán đều khiến con người Nhan Ôn càng trở nên thần bí…
Trong phòng họp nhỏ thuộc tổng bộ Đại Hoa, trên bàn hội nghị trước mặt Thụy Khắc đang trải mở tài liệu phân tích mới nhất.
“Thật khiến người khác kinh ngạc, chủ tịch lại đoán trúng toàn bộ! Hiện giờ bên ngoài đều đã tò mò cực kỳ về Nhan Ôn, mỗi tiếng đồng hồ lượt nhấp chuột trên mạng đều có sự tăng vọt đột phá mới.”
Dù anh đã quen cảnh gió giục mây vần trong giới giải trí, hôm nay cũng nhịn không được phải tán thưởng một tiếng.
Tân Vũ đứng cạnh anh nhìn kết quả tổng kết cuối cùng và gật đầu nói: “Vậy thì hiện tại điều duy nhất chưa hề lộ diện chính là tên chủ mưu hãm hại bà chủ”
“Cô ta sẽ đứng ra thừa nhận không?”
“Cái này… Tốt nhất cô ta nên thông minh một chút, tự nói thật, nếu không cô ta thật sự không thể dự đoán được.
hậu quả đâu” Tần Vũ nghiêm túc lên tiếng.
Sau khi Thụy Khắc bắt gặp ánh mắt của Tân Vũ, liên tưởng đến phong cách làm việc của chủ tịch bọn họ, bất chợt cảm thấy kẻ chủ mưu ngu ngốc kia thật đáng thương, gây hấn với ai không chịu, cứ phải đâm đầu vào chỗ chết.
Bởi vì chủ tịch của bọn họ là một người cưng chiều bà xã điên cuồng.
“Nhưng mà nói này, năm nay trợ lý Tân cũng không còn nhỏ nữa rồi, sao mãi chưa thấy anh có động thái yêu đương vậy? Mỗi ngày nhìn chủ tịch và bà chủ khoe ân ái, anh không suy tính về chuyện của bản thân sao?” Thụy Khắc tò mò hỏi thăm.
Dù sao thì lương bổng của trợ lý chủ tịch của tập đoàn Đại Hoa cũng không thấp, vả lại Tân Vũ cũng có bề ngoài xuất chúng, chắc không phải đã kết hôn rồi mà giấu chứ.
Tân Vũ lạnh nhạt ho khan một tiếng.
Động tác né tránh như vậy, sao có thể thoát khỏi con mắt của Thụy Khắc được kia chứ!
“Ê, có vấn đề!”
“Không có!” Tần Vũ nghiêm túc đáp: “Tôi không biết có được tính hay không…”
Thụy Khắc cạn lời bước sang bên cạnh anh ấy, ngó đi ngó lại biểu cảm của Tần Vũ, tiếp đó lắc đầu nói: “Trông ánh mắt của anh, rõ ràng đang nhớ tới người nào đó, cảm thấy có hảo cảm, lại không dám khẳng định?”