“Nếu em từ bỏ vai diễn này, anh có thể suy xét cho cô ta thêm một cơ hội!” Bạch Triết Hiên cười đắc ý, đặt giấy hủy hợp đồng vào tay Nhan Ôn: “Tất cả những thứ này đều do em tự quyết định, em nên biết rằng anh rất để tâm đến em”
Nhan Ôn trước kia từng bị những lời ngon mật ngọt này của hắn ta lừa phỉnh đến say như điếu đổ.
“Triết Hiên, em cũng để tâm đến anh lắm, vì thế từ giây phút này, chị Hà không còn là người quản lý của em nữa” Đôi mắt trong veo của Nhan Ôn nhìn Bạch Triết Hiên, tất cả đều nằm trong dự đoán của cô.
Cô dẫn chị Hà rời khỏi phòng làm việc của Bạch Triết Hiên, hít một hơi thật sâu: “Chị Hà, sau này chị tự do rồi”
Cô đưa giấy hủy hợp đồng cho chị Hà. Bạch Triết Hiên đuổi theo phía sau: “Nhan Ôn, đây là cái gì?”
Bạch Triết Hiên phát hiện trong hợp đồng được chị Hà mang đến, có kẹp một bản sao hợp đồng tuyển dụng, trên đó viết rõ ràng rằng Nhan Ôn tuyển chị Hà làm trợ lý đặc biệt cho cô.
Ngày tháng vừa vặn là hôm nay.
“Sao nào? Có vấn đề gì sao?” Nhan Ôn biết rõ còn hỏi, khoác lấy bả vai chị Hà: “Em thích làm việc cùng chị Hà, đợi sau khi anh ấn dấu thì em phải vào đoàn phim rồi, đương nhiên phải có người thân quen chăm sóc bên cạnh em mới được chứ”
“Chị Hà là lựa chọn tốt nhất”
Bạch Triết Hiên bị cô chọc tức đến sắp phát điên.
“Em vào đây cho tôi!” Anh kéo Nhan Ôn nhưng cô đã né đi.
“Có chuyện gì nói mau, em còn rất nhiều việc phải làm, không rảnh rỗi đâu” Nhan Ôn biết mình đã là vợ của Giang Tùy An, đương nhiên phải giữ khoảng cách với những người đàn ông khác.
Cô càng bình tĩnh, Bạch Triết Hiên càng tức giận.
“Anh tưởng em chỉ không hiểu chuyện, không ngờ em có thể làm bậy đến thế, em có quyền gì mà kí hợp đồng với cô ta?”
“Chẳng phải nghệ sĩ của công ty đều có quyền ký trợ lý cho riêng mình hay sao? Sao đến lượt em thì trở thành chuyện làm bậy rồi? Nếu Giang Linh Vận làm thế, thì chắc anh không nổi nóng đâu”
“Nhan Ôn!”
Bạch Triết Hiên nặng nề hét tên cô.
“Anh không cần to tiếng với em, em nghe thấy, em đi đến ngày hôm nay, mỗi em làm đều tự thấy hãnh diện với lương tâm mình, nếu anh phản đối việc em diễn vai nữ phụ của ‘Niên Hoa, phản đối việc em kí chị Hà làm trợ lý đặc biệt cho em, xin anh đưa ra lý do thuyết phục em, chứ không phải to tiếng la hét với em ngay cửa phòng làm việc của anh”
“Em thay đổi rồi, trước kia em không như thế!”
“Người thay đổi chỉ riêng mình em hay sao?” Trái tim Nhan Ôn đã không còn đau đớn, cô chỉ cảm thấy Bạch Triết Hiên đóng kịch khổ cực như thế trông rất nực cười.
Bạch Triết Hiên nhíu mày, nắm chặt bản hợp đồng trong †ay: “Anh không muốn cưới một người phụ nữ khiến anh cảm thấy xa lạ, hôn ước kéo dài vô thời hạn!”
Anh dùng chuyện này để uy hiếp Nhan Ôn rất nhiều lần.
Anh cố tình trưng ra vẻ tiếc nuối, chờ Nhan Ôn cúi đầu, thừa nhận tất cả mọi thứ cô làm đều là càn quấy.
Bầu không khí dần trở nên yên tĩnh.
Nhan Ôn ngắm nhìn gương mặt của Bạch Triết Hiên, như đang suy ngẫm… vẻ mặt đó chất chứa đầy nét sầu muộn.
Ngay lúc Bạch Triết Hiên tưởng anh ta sẽ nắm đẳng chui Nhan Ôn một lần nữa, thì cô lạnh lùng mở miệng: “Được, em không có ý kiến gì”
Sự thư thái của cô khiến Bạch Triết Hiên kinh ngạc tột độ.
Anh ta ngờ rằng mình nghe lầm, tóm chặt lấy khuỷu tay của Nhan Ôn: “Em có nghe rõ lời anh nói không, anh đang nói về chuyện kết hôn!”
“Lỗ tai em không có vấn đề, khả năng biểu đạt của em cũng không có vấn đề, nếu anh hoài nghi về tình cảm của em đối với anh, muốn kéo dài thời gian kết hôn, ngoại trừ đồng ý em còn cách nào khác sao?”
Phản ứng của Ôn Nhan rất dứt khoác nhanh gọn, tránh xa Bạch Triết Hiên là lựa chọn đúng đắn nhất của cô, vả lại cô sẽ không hối hận vì lời nói ngày hôm nay của mình.
Chị Hà hừ lạnh một tiếng, bước theo Nhan Ôn vào thang máy.
Bạch Triết Hiên nhận ra được sự thay đổi của Nhan Ôn, nhưng không kịp suy nghĩ kĩ, anh ta còn phải đi an ủi Giang Linh Vận, đợi qua một khoảng thời gian, Nhan Ôn tự nhiên sẽ trở về như xưa, anh ta vẫn giữ niềm tin sâu sắc như thế.
Bởi vì Nhan Ôn luôn là mẫu phụ nữ mà anh ta có thể gọi thì đến, đuổi thì đi.
Hiển nhiên anh ta không biết lúc này Nhan Ôn đã thay da đổi thịt, đau lòng vì anh ta ư? Không đáng!
Nhan Ôn nhu nhược của hồi xưa chỉ tồn tại trong ký ức của bọn họ, cô đã có được tình yêu sâu đậm của Giang Tùy An thì sẽ không cần đến những kẻ khác nữa.
“Nhan Ôn, em vẫn ổn chứ?”
Chị Hà từng nhiều lần tận mắt chứng kiến cô thỏa hiệp với Bạch Triết Hiên, lo sợ cô sẽ lún vào một lần nữa.
“Trông em có chỗ nào không ổn sao?” Ánh mắt Nhan Ôn bình thản, không hề để bụng việc cãi nhau khi nãy: “Em đã nhìn thấu rồi, trong mắt Bạch Triết Hiên, em là một con cờ gọi là sẽ có mặt, em sẽ không đau buồn vì bọn họ nữa”
Trái tim cô đã trao cho Giang Tùy An rồi.
“Được, có câu nói này của em thì chị yên tâm, chị thấy Bạch Triết Hiên không dám không ký tên, ngày mai chị sẽ gặp mặt với đạo diễn Trần một lần nữa, bàn bạc điều khoản cụ thể”
“Vâng, chị Hà, chị làm việc thì em rất yên tâm”
Nhan Ôn nở nụ cười ngọt ngào, từ lúc cô ra mắt đến nay, chị Hà luôn cực kỳ trung thành với cô, giúp cô xử lý không ít việc.
Cùng chị Hà rời khỏi công ty, bỗng dưng tâm trạng của Nhan Ôn tốt lên, cố tình bắt xe đến công ty giải trí Đại Hoa. Nhưng khi đứng dưới cổng tòa nhà, cô lại ngần ngừ. Hôn ước giữa cô và Giang Tùy An vẫn chưa được công khai, đột nhiên cô tìm đến thì có phải không thỏa đáng lắm không?
Nên giải thích ra sao với tiếp tân về nguyên nhân mình đến đây.
Nhan Ôn thở dài một hơi, bỗng có chút hối hận khi đến đây, gót giày xanh vừa xoay hướng thì giọng nói bá đạo và quen thuộc vang lên từ sau lưng: “Đứng lại”
Trợ lý thấy Nhan Ôn từ trên lầu nên lập tức báo với Giang Tùy An.
Dù sao thì những cô gái có dung mạo xinh đẹp như Nhan Ôn rất dễ nhận biết.
Anh thấy cô nhếch môi quay lưng lại, liền nhíu mày tiến lên, đứng thẳng người sau lưng c‹ vang vọng bên tai cô: “Chẳng phải đến giọng nói mê hoặc p anh sao?”
“Đương nhiên phải..” Nhan Ôn vô thức trả lời, lại cúi đầu xấu hổ: “Chỉ là em không biết dùng thân phận gì đến tìm anh, dù sao thì anh cũng là chủ tịch của tập đoàn Đại Hoa, còn chúng ta..”
Trong lòng cô như bày ra một chiếc cân tiểu ly, khó xử vô cùng.
“Lúc em cầu hôn anh, sao chẳng nghĩ ngợi đến điều này” Anh nói không thèm kiêng kị, khiến gương mặt Nhan Ôn đỏ bừng trong thoáng chốc.
Biểu cảm của cô vô cùng đáng yêu, đôi mắt thâm sâu của anh bị Nhan Ôn thu hút, nên Giang Tùy An quả quyết dặn dò với trợ lý sau lưng rằng: “Hủy bỏ buổi hẹn tối nay”
Sau đó tiến lên nắm tay Nhan Ôn, dẫn cô lên xe.
“Có phải em làm ảnh hưởng đến công việc của anh rồi không?” Nhan Ôn chớp mát, lại không nỡ rút tay rời khỏi bàn tay ấm áp của anh.
“Đồ ngốc, đương nhiên không rồi..” Giang Tùy An không giữ lại tài xế, mà tự mình lái xe: “Bởi vì anh cũng rất muốn gặp em”
Thì ra bọn họ hiểu nhau đến vậy.
Góc nghiêng khuôn mặt của anh và lời nói mập mờ khiến Nhan Ôn mê đắm, đặc biệt ở khóe miệng dường như nhếch lên một độ cong.
Nhan Ôn hưởng thụ nhìn người đàn ông bên cạnh, mỗi biểu cảm của anh đều không thể bỏ lỡ, xe lái được một quãng đường, Nhan Ôn mới nhẹ giọng hỏi: “Chúng †a đi đâu đó?”
Giang Tùy An không trả lời, mà giơ tay nắm nhẹ bàn tay Nhan Ôn: “Đến rồi em sẽ biết, còn một quãng nữa, em nghỉ ngơi trước đi”
Nhan Ôn vâng một tiếng, có anh bên cạnh thì cô rất yên tâm.