Sáng ngày hôm sau, Giang Tùy An rời đi, chị Hà thấy Nhan Ôn đã đưa anh đi sau đó mới nói với Nhan Ôn chuyện hôm qua Bạch Triết Hiên gọi điện thoại đến: “Cần gọi lại cho anh ta không?”
“Không cần” Nhan Ôn xem kịch bản, từ chối một cách lạnh lùng: “Cũng đến lúc để anh ta nếm thử mùi vị bị đối đãi lạnh nhạt rồi”
“Đúng! Hai hôm nay Giang Linh Vận không đến đoàn phim, nghe nói đã xin nghỉ phép, chị thấy bên tổ đạo diễn đã chuẩn bị đổi vai nữ phụ số ba của cô ta rồi. Mặc kệ họ làm gì đi, em chỉ cần tập trung đóng phim là được, phần còn lại hãy giao cho chị”
“Vâng, chị vất vả rồi, mấy giờ bắt đầu ghi hình?”
“Chín giờ, chị đi với em”
Khi Nhan Ôn bước vào phim trường thì những nhân viên công tác đã chuẩn bị gần xong, hôm nay diễn viên trong phim trường rõ ràng nhiều hơn, cảnh thứ hai và cảnh thứ ba đều là cảnh diễn tay đôi của Tử Yên do Nhan Ôn sắm vai với nam chính.
“Người sắm vai nam chính là Trương Nghị, nghệ sĩ của công ty Song Thăng, bấy lâu nay cũng không nổi trội lắm” Chị Hà khẽ giải thích rõ với Nhan Ôn.
“Vâng, em biết rồi” Nhan Ôn không qua chào hỏi, khi cô làm việc sẽ không xen lẫn bất kỳ cảm xúc cá nhân nào cả, bất kể đối phương là ảnh đế hay là người mới, đối với cô đều như nhau.
Phó đạo diễn xem qua vở kịch hôm nay rồi đi đến trước mặt Nhan Ôn: “Cảnh quay hôm nay hơi khó, cô cần diễn thẳng đoạn phim hồi ức ngay sau khi diễn cảnh khóc, lúc đó nam chính vẫn còn là quan hệ yêu đương với cô, có nắm bắt được không?”
Mặc dù đã từng thấy tài diễn xuất tuyệt vời của Nhan Ôn nhưng phó đạo diễn vẫn hơi lo lắng.
“Được” Nhan Ôn đã xem kịch bản trước và cũng rõ thứ tự buổi ghi hình của hôm nay.
Phó đạo diễn gật đầu rồi đi qua bên Trương Nghị, sau khi ổn định các bộ phận bèn bắt đầu ghi hình chính thức.
Những nhân vật quần chúng vừa vào diễn, Nhan Ôn bèn nhấc chân váy đi theo sau, không giống với sự căng thẳng cần phải diễn trong cảnh quay lần trước, cảnh quay này cần sự bùng phát mạnh mẽ, khoảnh khắc gặp được nam chính phải bật khóc ngay lập tức, hơn nữa phải khóc một cách bi thảm và không nỡ rời xa.
Đạo diễn Trần và phó đạo diễn ngồi trước máy quay, ai nấy đều hồi hộp ngồi chờ xem màn biểu diễn của Nhan Ôn.
“Đừng mài”
Nhan Ôn thốt lên một câu đầy yếu đuối, nhập vai trong tích tắc, dẫn dắt nhịp điệu của cả cảnh quay, chỉ thấy cô nhấc chân lên muốn lại gần nam chính, tâm trạng sợ hãi do dự được thể hiện một cách sâu sắc.
Tất cả diễn viên và nhân viên theo dõi cảnh quay này.
đều sửng sốt bởi diễn xuất tuyệt vời của Nhan Ôn, nhưng không ai ngờ được rằng cô có thể bật khóc trong khi trạng thái đạt đến đỉnh điểm.
“Nàng…” Trương Nghị lên trước nửa bước, diễn xuất chỉ có thể nói là tạm ổn.
Nhan Ôn quỳ xuống đất, khóc không thành tiếng, đạo diễn giơ tay lên, máy quay bắt đầu quay góc nghiêng của Nhan Ôn, từ ánh mắt đến quai hàm, mỗi biểu cảm đều được cô thể hiện đâu ra đó.
Đợi đến khi đạo diễn hô một tiếng “cắt”, tất cả mọi người đều bị cảm hóa bởi cảnh quay này.
“Thảo nào năm xưa Nhan Ôn có thể đoạt được giải ảnh hậu, thực sự quá lợi hại!”
“Tôi thấy cô ấy đóng vai nữ chính cũng dư sức, bộ phim này của chúng ta nhất định sẽ hot”
Chị Hà hai tay chấp lại: “Tạ ơn trời đất, cuối cùng đã khiến Nhan Ôn phấn chấn trở lại!” Lúc đó khi Nhan Ôn tuyên bố tạm nghỉ đóng phim, người tiếc nuối cho cô.
nhất chính là chị Hà, cô biết rõ hơn bất kỳ ai khác rằng Nhan Ôn đã bỏ ra bao nhiêu để có được khả năng diễn xuất như ngày hôm nay, ngoài thiên phú ra, những mồ hôi nước mắt chảy sau lưng không phải người tâm thường có thể chịu đựng được.
Vào lúc cô nổi tiếng nhất đã lựa chọn tự đóng băng mình, thật là một sự mất mát với giới điện ảnh nước nhà, với sắc đẹp và khả năng diễn xuất của cô tuyệt đối có tư: cách để tiến quân vào điện ảnh quốc tế.
Tốc độ Nhan Ôn nhập vai rất nhanh, tốc độ thoát vai cũng rất nhanh, cô đã khôi phục lại vẻ bình tĩnh ban đầu, bước về phía đạo diễn và xem cảnh diễn trên màn hình: “Cảnh quay khi nãy cần quay thêm một góc độ khác không?”
Dù sao thì bộ phim này quả thật có độ khó nhất định.
Đạo diễn Trần rất tán thưởng Nhan Ôn nhưng ông nhìn màn hình rồi hơi do dự: “Nếu quay từ góc nghiêng bên trái thì cô có thể bảo đảm động tác của cô không khác tí nào không? Chuyện này khó lắm đấy!”
Muốn diễn cảnh khóc, không khó, nhưng muốn mỗi lần khóc đều giống nhau thì chính là một thử thách lớn nhất đối với diễn viên.
Nhan Ôn suy nghĩ một hồi rồi gật đầu một cách chắc chắn: “Tôi muốn thử xem, quay thêm một lần đi”
Phó đạo diễn hô lên đầy mừng rỡ: “Các bộ phận hãy chuẩn bị một chút!”
Đây chính là diễn viên chuyên nghiệp thực sự, sẽ dốc hết sức để phối hợp yêu cầu của đạo diễn đối với kịch bản, quan trọng nhất là Nhan Ôn có khả năng khiến màn trình diễn trở nên hoàn hảo nhất.
Chuyện của Bạch Triết Hiên và Giang Linh Vận không ảnh hưởng đến khả năng diễn xuất của cô, trái lại trở thành động lực giúp cô không ngừng trưởng thành!
Cả buổi sáng hai cảnh quay liên tiếp, những người trong đoàn phim đều thấy rõ biểu hiện của Nhan Ôn rất đáng khen ngợi, trong giờ nghỉ, chị Hà vội lấy trái cây đã chuẩn bị sẵn cho cô ra: “Ăn chút đi, lát hồi trang điểm lại”
Nhan Ôn khi làm việc vốn không biết rõ thời gian, đều do chị Hà chăm sóc cô.
“Cảm ơn” Nhan Ôn vừa ăn được vài miếng thì thấy chị Hà hậm hực cúp điện thoại, cô hỏi một cách ngạc nhiên: “Sao thế?”
“Bạch Triết Hiên, anh ta nói không tìm được em, đã gọi cho chị hơn mười cuốc điện thoại Í “Sớm biết có ngày hôm nay, thì hà tất xưa kia làm như thết”
Vừa dứt lời, điện thoại của chị Hà lại reo lên.
Ánh mắt Nhan Ôn dần tối sầm lại, cô bỏ trái cây xuống: “Để em nghe, không thể để anh ta cứ làm phiền chị được”
“Chị Hà, Nhan Ôn đâu? Gô bảo cô ta liên lạc với tôi maul”
Bạch Triết Hiên vừa bắt máy đã nói một mạch không ngừng.
“Tìm em có việc gì?” Nhan Ôn bình tĩnh trả lời.
“Nhan Ôn! Sao điện thoại em cứ không liên lạc được vậy, bây giờ em còn ở đoàn phim không? Em…” Bạch Triết Hiên ấp a ấp úng.
“Khi biệ ng có việc gì thì em còn phải làm việc nữa, tạm “Không, em nghe anh nói, anh nghĩ kĩ rồi, chúng ta hãy mau chóng kết hôn đi, em muốn nhận bao nhiêu phim cũng được, chỉ cần là chuyện em muốn làm thì anh nhất định sẽ dốc hết sức giúp em. Nhan Ôn, anh không thể mất em, anh đặt vé máy bay ngay bây giờ rồi qua đó tìm em, chúng ta lập tức đăng kí kết hôn!”
Bạch Triết Hiên uống rượu suốt cả đêm, chỉ có thể nghĩ ra được cách này để giải quyết hoàn cảnh khó khăn hiện giờ.
Anh ta không thể vì Giang Linh Vận mà từ bỏ Nhan Ôn, không phải vì anh ta yêu Nhan Ôn mà vì Nhan Ôn là cô chủ của nhà họ Nhan, mặc dù sản nghiệp của nhà họ Nhan đa số ở nước ngoài, nhưng chỉ cần anh ta trở thành con rể nhà họ Nhan thì sau này chắc chắn có thể chia được không ít tài sản, điều này sẽ rất có lợi cho sự nghiệp của anh ta.
Chỉ cần Nhan Ôn vẫn chưa thấy những video đó thì anh †a sẽ còn cơ hội vãn hồi, đợi khi gạo nấu thành cơm, Nhan Ôn lại yêu anh ta như thế, cô sẽ không thể rời xa anh ta được nữa, còn về Giang Linh Vận thì Bạch Triết Hiên không tài nào suy nghĩ nhiều như vậy.
“Kết hôn?” Nhan Ôn không khỏi bật cười: “Em nhớ anh từng nói phải hoãn lại vô thời hạn, nhanh như thế đã hối hận rồi à?”
“Đó chỉ là lời nóng giận nhất thời của anh thôi, em đợi anh, anh lập tức qua đó tìm eml”
“Một mình anh đến hay là dẫn theo Giang Linh Vận đến đây? Trong video hai người mãnh liệt như thế, anh nỡ bỏ rơi cô ta sao?” Nhan Ôn hít sâu một hơi và nói một cách nghiêm nghị: “Bạch Triết Hiên, anh đừng coi em là con ngốc”
“Nhan Ôn, đừng tin những thứ bậy bạ trên mạng, anh chỉ sợ em nghĩ nhiều nên mới đề xuất đăng kí kết hôn vào.
lúc này, em yên tâm, anh chắc chắn sẽ giải thích rõ với em, anh và Linh Vận chỉ là quan hệ công việc, tuyệt đối không như những gì bên ngoài nhìn thấy, những tấm hình và video đó đều là giả!”
“Nếu đã như thế vậy anh hủy hợp đồng với cô ta đi, chỉ khi cô ta rời khỏi công ty Giải trí Huy Hoàng mới có thể chứng minh hai người trong sạch” Giọng nói của Nhan Ôn càng lạnh lùng hơn.