Hôm kỳ phát tình chính thức kết thúc, Phó Tiểu Vũ làm việc nhà nguyên ngày.
Y ném một đống quần áo vốn không hay mặc vào máy giặt, sau khi sấy khô lại ủi hết chỗ quần áo đó rồi bọc lớp chống bụi treo lên.
Phó Tiểu Vũ có riêng một căn phòng treo quần áo. Dù chỉ xử lý một phần nhỏ thôi cũng đã là lượng công việc rất lớn, thế mà y vẫn ngại không đủ.
Từ khi bắt đầu đi làm, thời gian của y càng lúc càng quý giá. Cộng thêm biệt thự quá lớn, thế nên mỗi tuần sẽ thuê người đến quét dọn vào ngày cố định. Hai dì giúp việc cực kỳ chăm chỉ, bởi vậy mới khiến Phó Tiểu Vũ đi tới đi lui trong nhà một chốc vẫn không tìm được gì có thể làm.
Phó Tiểu Vũ ngẫm nghĩ rồi dứt khoát ngồi xổm xuống chà rửa bồn cầu trong phòng ngủ chính.
Quả thực đó là một hành vi rất khác thường.
Bác sĩ và Hứa Gia Lạc đều bảo y phải nghỉ ngơi nhiều một chút, thế nhưng so với nỗi khó chịu lờ mờ trên cơ thể, y lại cảm thấy mình cần bận rộn lu bù vì công việc hơn.
Ban đầu y cứ cho rằng xử lý công việc như bình thường sẽ giúp mình tránh hết bất cứ vấn đề về mặt tình cảm. Nhưng trước khi đến đại học B, y lại vừa lúc chìm trong thái độ “Cút mẹ nó đi” để phóng túng bản thân block hết những người trong tập đoàn IM tìm mình bàn công việc. Ngờ đâu được điều này trực tiếp dẫn đến việc hiện tại y cũng đánh mất luôn khu vực an toàn đã tập mãi thành quen ấy.
Phó Tiểu Vũ vẫn bận rộn đến lúc sẩm tối, cuối cùng y không thể không đối mặt với một sự thật – Ấy là dù có chà bồn cầu tới sạch tinh bóng loáng đi chăng nữa, y cũng chẳng có cách nào giải quyết những rung động dữ dội trong lòng mình.
Ngày hôm ấy, y đã cố ý – hoặc cũng là vô thức – cầm điện thoại lên đến năm, sáu mươi lần.
Phó Tiểu Vũ biết rõ mình chẳng có công việc gì, tần suất cầm điện thoại khác lạ kia khiến y nhất định phải thừa nhận với chính bản thân rằng, y nhìn điện thoại chỉ bởi vì Hứa Gia Lạc.
Nhưng ava cậu bé bút chì Shin đang đi ị của Alpha kia lại không hề gửi đến bất cứ một tin nhắn nào cho y.
Quả thực, Hứa Gia Lạc hoàn toàn và kiên quyết thực hiện nguyên tắc mình đã nhấn mạnh trước khi lên giường –
Khi kỳ phát tình kết thúc, hết thảy đều như trước.
Rõ ràng đó là quy định mà hai người họ đã nói phải cùng tuân thủ, nhưng bây giờ Phó Tiểu Vũ lại thấy mình khang khác.
Đến khuya, Phó Tiểu Vũ bỗng quyết định từ bỏ giãy giụa.
Đầu tiên y mở một bồn tắm nước ấm cho mình. Sau một lúc chần chừ, y vẫn thêm mấy giọt tinh dầu sả vào, còn long trọng khui một chai champagne.
Phó Tiểu Vũ rất ít khi biến chuyện ngâm bồn trở nên rườm rà đến thế. Rườm rà mang ý nghĩa không cần thiết, không có năng suất, đây là điều mà y vẫn luôn luôn cố sức tránh né trong cuộc đời vốn giờ vẫn nghiêm túc của mình.
Nhưng đêm nay y đã khác.
Phó Tiểu Vũ cầm ly rượu nằm trong bồn tắm. Champagne lạnh ở trong phòng tắm ấm sực khiến mặt ngoài ly nhanh chóng được phủ một lớp sương lạnh mỏng.
Cứ thế, Phó Tiểu Vũ nhìn đầu ngón tay mình và uống từng ngụm rượu miên man suy nghĩ.
Trong căn phòng để quần áo rộng lớn của Phó Tiểu Vũ có một chiếc gương to đến mức hơi khoa trương.
Thi thoảng, thi thoảng thôi, thật ra y cũng lén lút cảm thấy mình sở hữu một cơ thể xinh đẹp, nhưng chưa có bất cứ ai kiểm nghiệm sự quyến rũ ấy.
Thế nên mỗi ngày khi thay quần áo ở đó, y sẽ cẩn thận và vội vàng ngắm thoáng qua cơ thể lõa lồ của mình.
Phó Tiểu Vũ chưa từng thỏa thuê thưởng thức chính mình.
Mà hôm nay đã khác, từ sáng đến giờ y vẫn không ngừng nghỉ, không kìm nổi bản thân nhớ đến Hứa Gia Lạc.
Chỉ cần vừa nhắm mắt, những cảnh tượng ái ân với Hứa Gia Lạc trong kỳ phát tình sẽ ngập ào vào đầu tựa như thủy triều. Y vẫn cảm nhận được có một thứ sung sướng và yêu thích đang rần rật cuộn chảy một cách bí ẩn trong người mình.
Trên đời này, đây là lần đầu tiên y phát hiện ra thực chất hấp dẫn không chỉ là một tính từ hình dung, mà còn là một cảm xúc mỹ diệu.
Lúc nghĩ đến Hứa Gia Lạc, y sẽ cảm thấy hấp dẫn quyến rũ.
Khi đã uống ngà ngà say, Phó Tiểu Vũ bỗng cầm ly bước ra khỏi bồn, sau đó đi tới thư phòng lấy tấm bảng trắng và mấy chiếc bút dạ vốn bị vứt qua một bên vào phòng tắm.
Lần này y cứ thế để trần cơ thể chậm rãi bước đi.
Những giọt nước chảy tong tỏng xuống thảm, nhưng Phó Tiểu Vũ không thèm để ý.
Muốn làm rõ suy nghĩ cần có phương pháp luận, Phó Tiểu Vũ vẫn luôn am hiểu điều này.
Y đặt ly sang một bên rồi lần nữa tựa vào bồn tắm giơ bảng trắng lên. Đầu tiên, y viết một chữ Hứa Gia Lạc ở chính giữa bảng rồi vòng lại, sau đó ghi toàn bộ những suy nghĩ lộn xộn rối tung ở xung quanh. Đây chính là sơ đồ tư duy.
Lúc mới bắt đầu y còn viết rất cụ thể, từ tuổi, chiều cao, hương vị pheromone, đến tình trạng gia đình của Hứa Gia Lạc. Nhưng sau đó khi dần dần mở rộng thêm, y đã viết những từ khóa dính dáng đến Hứa Gia Lạc rải rác ở phía ngoài.
Còn những tiêu cực liên quan, ví dụ như thỏa thuận không chịu trách nhiệm hai người đã nói trước kỳ phát tình, Phó Tiểu Vũ dùng bút dạ màu đen để viết, còn rất nghiêm túc dùng dấu ngoặc bổ sung thông tin (bằng lời nói).
Những thông tin liên quan đến mặt tích cực, Phó Tiểu Vũ sẽ đổi thành bút đỏ. Chuyện đầu tiên xuất hiện trong đầu khiến y cảm thấy hơi xấu hổ khi dùng tiếng Trung, thế là y đổi thành tiếng Anh viết hai từ “Great Sex” lên, không những thế trong cơn say khướt khượt y còn vẽ một hình trái tim bao quanh hai từ này.
Những góc còn trống trên bảng dần được lấp đầy, từ màu đỏ càng lúc càng nhiều, số lượng vượt xa những từ màu đen.
Nếu không sắp xếp như này, Phó Tiểu Vũ sẽ không biết được hóa ra những phản hồi tích cực liên quan tới Hứa Gia Lạc lại nhiều đến thế. Y kiểm tra lại từng chữ từng chữ, thốt nhiên bất giác mỉm cười rồi uống thêm một ngụm champagne lớn.
Thì ra trong lòng mình, Hứa Gia Lạc tốt là vậy.
Trước kia y đã từng dùng cách này để đánh giá một cách sơ lược qua vô số hạng mục, nhưng dù thế nào đi chăng nữa, một khi màu đỏ đã chiếm ưu thế tuyệt đối, y nhất định sẽ không dễ dàng từ bỏ.
Nhưng tương tự, một quản lý hạng mục xuất sắc sẽ không xem nhẹ bất cứ một mạo hiểm và ảnh hưởng trái chiều của con chữ được viết bằng màu đen nào.
Huống chi trên sơ đồ về Hứa Gia Lạc này, dù chỉ một từ màu đen nào cũng chẳng thể coi thường được trong quan hệ AO.
Ngoại trừ thỏa thuận không chịu trách nhiệm trước khi hai người lên giường, còn có tình huống hôn nhân phức tạp.
Phó Tiểu Vũ nhắm mắt lại nằm trầm tư trong bồn tắm hồi lâu, cuối cùng y xoay bảng sang viết mấy chữ lên đó một cách cẩn thận, nhưng cũng vô cùng hưng phấn.
Bước chiến lược đầu tiên: Chủ động tiếp xúc có mức độ.
…..
Cái ngày Phó Tiểu Vũ định ra chiến lược “Tiếp xúc có mức độ”, sau khi lái xe về nhà, quả là Hứa Gia Lạc cũng có ý định tìm cái vòng tay Cartier kia.
Rất khó để nói rằng hắn tìm nghiêm túc đến nhường nào, nhưng trong quá trình tìm kiếm, đúng là hắn tốn chưa đầy năm phút để nhìn bốn phía quanh làn đỗ xe trước biệt thự của mình.
Không để tâm tìm kiếm, đương nhiên tay trắng mà chấm dứt.
Hứa Gia Lạc không quá chú tâm vào chiếc Cartier giá trị không nhỏ đó. Đêm qua lúc ở bệnh viện hắn gần như không ngủ, nên sau khi về nhà phải ngủ bù một giấc. Lúc tỉnh lại, hắn vội vàng chạy đến nhà A Mông đón bé Nam Dật về.
Hai hôm sau là cuối tuần, sinh hoạt làm ông bố bỉm sữa phong phú khiến hắn thực sự không có thời gian nhớ đến những chuyện xảy ra cùng Phó Tiểu Vũ, có lẽ đó được xem như là một trong những chỗ tốt của việc chăm con.
Những lúc thỉnh thoảng mở Wechat ra, Hứa Gia Lạc sẽ lướt xuống một chút. Bởi vì lần nói chuyện trước đó của hắn và Phó Tiểu Vũ đã từ lâu lắc, nên khung chat với y đã bị đẩy xuống vị trí gần dưới cùng.
Ảnh chân dung của Phó Tiểu Vũ là một bức hình nửa người đang làm việc, y khoác trên mình bộ âu phục ngay ngắn, nét mặt nghiêm túc. Bức ảnh này toát lên sự nhàm chán, hoàn toàn che phủ đi vẻ đẹp hiếm thấy của Omega kia.
Hứa Gia Lạc nhìn một lúc rồi thoát Wechat.
Trừ lúc cần thiết và những chuyện liên quan đến công việc, đúng là hắn không có ý định tự liên hệ với Phó Tiểu Vũ.
Nào ngờ, mới đến sẩm tối ngày thứ hai rời xa nhau, bức ảnh công việc ngốc nghếch trên Wechat kia lại bỗng nhảy lên.
Lúc đó Hứa Gia Lạc đang dẫn bé Nam Dật đi chơi ở sân trượt băng. Khi điện thoại rung, hắn cố ý dừng lại lấy ra, Phó Tiểu Vũ gửi một ảnh tới.
Trước khi mở ra sẽ không thấy nội dung cụ thể, điều này cực kỳ thử thách ý chí của người ta để không mở ra ngay lập tức.
Hứa Gia Lạc đứng tựa vào hàng rào chắn bên sân, định chờ mấy phút sau hẵng trả lời. Nhưng vừa quyết định xong, Phó Tiểu Vũ bên kia lại đột nhiên thu hồi tin nhắn.
“Đù má.”
Hứa Gia Lạc lập tức nổi nóng gửi một dấu chấm hỏi qua.
Phó Tiểu Vũ:
Ngại quá, gửi nhầm người.Điện thoại lại lần nữa rung lên, Omega nhanh chóng gửi một tin nhắn giải thích cho hắn.
Hứa Gia Lạc hơi nheo nheo mắt.
Nói thật, từ hồi lên cấp ba hắn đã chẳng còn dùng chiêu gửi nhầm người trong thời gian mập mờ này, quá vụng về.
Nhưng hắn không có ý định dây dưa, chỉ gửi một số 1.
Ý là biết rồi, kết thúc đối thoại.
Có điều không đợi hắn đút điện thoại vào túi, nó lại rung lên nữa.
Phó Tiểu Vũ:
À đúng rồi Hứa Gia Lạc, xế chiều ngày mai tôi sẽ đến văn phòng. Anh bảo tất cả mọi người chuẩn bị tiến độ báo cáo chút nhé, sau đó chuẩn bị cho tôi một văn phòng một người trong tầng LITE thuê.Cái gì?
Hứa Gia Lạc lập tức ngớ người.
Không phải Phó Tiểu Vũ đã hoàn toàn rời khỏi dự án Tình cuối rồi sao?
“Bố ơi!”
Bé Hứa Nam Dật mặc chiếc áo lông nom như cục bông tròn xoe đột nhiên nhào vào lòng Hứa Gia Lạc rồi ngẩng đầu lên hỏi: “Bố đang nhắn tin cho ai đấy ạ? Là Aiden hả bố?”
“Không phải.” Hứa Gia Lạc cúi đầu gửi “1” đến Phó Tiểu Vũ, vô thức đáp lời: “Nam Dật à, ngày mai… Có thể bố sẽ phải tăng ca đấy.”
****
______________
Hết chương 36.