Tình Yêu Sai Trái

Chương 7

Chu Nguyệt Lý đến phòng nghỉ một lát liền gặp tam tiểu thư Cao gia đang tìm mình.

“Nguyệt Lý, cô đi đâu vậy?” Tam tiểu thư lôi kéo tay Chu Nguyệt Lý, vội vàng hướng yến hội đi đến.

“Khách mời đã đến đông đủ, tất cả đều đợi cô đó.”

“Tôi...... Bụng không thoải mái...... Cho nên đi nhà vệ sinh ......” Chu Nguyệt Lý ngập ngừng trả lời.

“Cô không thoải mái sao?” Tam tiểu thư dừng lại, xoay người hỏi. “Sắc mặt hồng như vậy, có phải phát sốt hay không?” Cô đem tay đặt lên trán Chu Nguyệt Lý, phát hiện nhiệt độ cao dọa người. “Cô thật sự phát sốt?”

Làm sao bây giờ? Hôm nay là lễ đính hôn của Nguyệt Lý, cô là nữ nhân vật chính không thể không xuất hiện. Tam tiểu thư lo lắng đi qua đi lại.

“Tam tiểu thư, tôi không sao, có thể do tôi quá khẩn trương, không có việc gì.” Chu Nguyệt Lý ôn nhu nói, ánh mắt lóe lên tia chột dạ.

Cô như thế nào không biết xấu hổ để tam tiểu thư vì mình lo lắng. Nhiệt độ cơ thể cô cao căn bản không phải bởi vì phát sốt, mà bởi vì vừa mới kịch liệt làm tình.

“Thật sự không có việc gì?” Tam tiểu thư không xác định nhìn nàng. Cũng không nên được một nửa lại té xỉu!

Chu Nguyệt Lý khẳng định gật đầu.

“Tôi mang cô đi hội trường, cô nếu chống đỡ không được nói tôi một tiếng, tôi để cô trở về nghỉ ngơi." Tam tiểu thư lôi kéo cánh tay của cô đi về phía trước, Chu Nguyệt Lý bất đắc dĩ phải đi nhanh, theo thân thể đong đưa, dây thừng cột vào trên người cô không ngừng cọ xát da thịt non mềm nhẵn nhụi, giống như Hàn vẫn đang âu yếm thân thể của cô.

“Đến đây, đến đây, cô dâu đến đây!” Tam tiểu thư dẫn Chu Nguyệt Lý đi vào yến hội, khiến cho các khách mời một trận xôn xao, tất cả mọi người nghển cổ nhìn phu nhân tương lai của tổng giám đốc tập đoàn Cao Thông.

“Cha, con gái không phụ nhờ vả, đem cô dâu mang đến bên cạnh người.” Tam tiểu thư mỉm cười đem tay Chu Nguyệt Lý giao cho Cao Hữu Tam.

“Ân.” Hắn gật gật đầu, lập tức chuyển hướng sang Chu Nguyệt Lý nói: “Nguyệt Lý, ta mang cô đi chào hỏi họ hàng Cao gia.” Cao Hữu Tam nắm tay vị hôn thê, đi về phía họ hàng Cao gia.

“Đây là con gái lớn của ta - Nhã Toa, còn có vị hôn phu của cô- Trần Long Chi.” Hắn đầu tiên giới thiệu con gái lớn cùng con rể.

“Chào, sau này xin giúp đỡ.” Chu Nguyệt Lý hướng bọn họ cúi đầu một góc 90°.

“Về sau chính là người một nhà , không cần đa lễ.” Cao Nhã Toa khách khí cười nói.

“Đây là con gái thứ hai - Cao Nhã Tân, còn có vị hôn phu của nó - Trầm Hoằng.”

“Xin chào.”

“Đây là con gái thứ ba - Cao Nhã Nại, còn có vị hôn phu của nó..."

"Xin chào”

“Vị này là chú....”

“Chú khỏe.”

“Còn đây là thiếm”

“Thiếm khỏe.”

Hàn nói đúng, mỗi lần cô hướng Cao gia cúi đầu sẽ rất nhàm chán, hơn nữa theo lời anh ta nói......Mỗi một lần xoay người cúi đầu, chỗ bị trói liền cùng dây thừng ma sát, cảm giác tê dại làm cô mất đi lý trí, thân thể dưới lễ phục bắt đầu mãnh liệt run rẩy. Mới đầu là thống khổ......Bất quá, hiện tại thân thể nóng rực làm cô rên rỉ. Cô cảm giác được nơi riêng tư của chính mình đã ươn ướt, cô nghĩ đến cảm giác lúc Hàn ôm ấp, bị anh gắt gao ôm vào trong lòng, hưởng thụ cảm giác anh giữ lấy mà kích tình.

Hiện tại cô hiểu được dụng ý của buộc dây thừng. Hàn là muốn nhắc nhở cô sự tồn tại của anh, không cho phép cô bước vào cửa hào môn liền quên anh.

Theo Cao Hữu Tam liên tục giới thiệu họ hàng cho cô nhận thức, cô cũng liên tục cúi đầu, đến cuối cùng cô không có biện pháp di chuyển từng bước. Bởi vì chỉ cần cô nhúc nhích, yêu dịch giữa hai chân sẽ chảy xuống, trong thân thể là khát vọng mãnh liệt.

Cô cần Hàn giữ lấy! Trong cơ thể dục hỏa đủ để phá hủy lý trí của cô, không nơi phát tiết, Chu Nguyệt Lý chỉ có thể bất lực khóc nức nở. Người Cao gia nghĩ đến cô vì cùng Cao Hữu Tam thành lập hôn ước vui quá mà khóc, dù sao gả vào hào môn có thể nói là giấc mộng của mỗi cô gái.

“Thực xin lỗi...... Tôi đi trang điểm lại một chút.....Xin phép.” Vừa nói xong, Chu Nguyệt Lý liền xoay người hướng nhà vệ sinh nữ chạy đi. Cô khát vọng nam nhân kia, cảm giác nóng rực xâm nhập, không ngừng khiêu khích cô. Nam nhân kia đã gắt gao bắt được cô....

→→→→→→→☆←←←←←←←

Đẩy cửa gỗ nhà vệ sinh nữ, cô liền nhìn thấy Hàn ung dung ngồi ở trên băng ghế, thân thể tà dựa vào bồn rửa tay, một tay chống lên trán đợi cô.

Anh sớm biết! Biết cô nhất định sẽ chạy về tìm đến anh, biết thân thể của cô không thể rời khỏi anh, mà những điều đó đều nằm trong kế hoạch của anh.

Cô bi ai phát hiện, cô chính là đồ chơi của anh mặc anh định đoạt.

Giờ phút này, cô mặt kệ chút tôn nghiêm nhỏ nhoi của mình, chỉ muốn tìm cách giải tỏ dục vọng làm cô phát điên kia.

Cô quỳ gối giữa hai chân anh, kéo xuống khóa quần, lấy ra dục vọng đang dâng trào của anh một ngụm ngậm vào miệng mình.

Cái gì nữ tính rụt rè toàn bộ đều lăn đến chân trời! Chỉ cần có thể bình ổn dục hỏa trong cơ thể cô, kêu cô bán đứng linh hồn cô, cô đều nguyện ý.

Cao Hàn nhìn bộ dáng khát vọng của cô, ánh mắt như cũ lạnh như băng, sâu thẳm,tay anh khẽ vuốt đỉnh đầu cô, nghĩ trấn an dục vọng nôn nóng của cô, nhưng ngược lại làm cô càng khát vọng anh vùi sâu vào cơ thể mình.

Chu Nguyệt Lý chủ động khóa ngồi trên đùi anh, nghĩ muốn cho nam căn của anh đi vào huyệt khẩu của cô, lại bị anh ngăn cản.

“Đừng lo lắng. Dây thừng rất vướng bận , không có biện pháp làm việc được”

Ngón tay thon dài đưa xuống hạ thể đầy ái dịch của cô, đem dây thừng kéo ra. Chu Nguyệt Lý khẩn cấp hạ thắt lưng xuống, làm cho ''kình thiên ngọc trụ'' hoàn toàn nhập vào huyệt khẩu của cô.

“A...” dưới sự tiến vào của anh, Chu Nguyệt Lý hưng phấn thét chói tai, vội vàng đong đưa thân thể, chủ đạo kịch liệt hoan ái.

“Thật không có biện pháp đối với cô” Cao Hàn tuy rằng ngữ điệp mang theo oán giận nhưng không dấu được ánh mắt sủng ái cùng ôn nhu.

“A...... Ân....” Chu Nguyệt Lý kích tình nóng bỏng, ra sức va chạm làm cho nam căn của Cao Hàn chạm thật sâu vào hoa tâm.

Cô -- hoàn toàn mất đi khống chế.

Cao Hàn đem yêu dịch dính đầy ngón tay đưa lên bên môi, vươn đầu lưỡi liếm đầu ngón tay dính ái dịch ngọt ngào của cô.

“ Cô thật là dâm đãng!” Anh vừa lòng nhìn biểu tình dâm đãng của Chu Nguyệt Lý vì anh mà điên cuồng, ở bên tai cô lạnh lùng nói:“ Thân thể của cô đã không thể rời khỏi tôi là sự thật.”

Mấy ngày liền đều hoan ái, hơn nữa cuối cùng đều do Cao Hàn tấn công, làm cho thân thể của cô hoàn toàn bị nam nhân tà nịnh này bắt làm tù binh.

Hai người giống như dã thú điên cuồng dây dưa cùng một chỗ, hoàn toàn không phát hiện bên cạnh cửa có một đôi mắt kinh hãi....

bạn đã trở lại. cố lên nha bạn Chào mọi người, topic đã được Ami move rồi nên Lam sẽ edit tiếp nhé. Mọi người nhớ ủng hộ nha ^^!

7.2 (II)

Editor : Lam Lam

Hôm nay là ngày vui của cô, cô sẽ gả vào hào môn, trở thành phu nhân được mọi người yêu quý và ngưỡng mộ, nhưng mà...... Trong lòng của cô không hề có một tia vui sướng, chỉ có tràn đầy mùi vị chua xót.

Từng nghĩ đến việc gả vào hào môn, cuộc sống từ nay về sau sẽ toàn vinh hoa phú quý, là giấc mộng cô theo đuổi suốt đời.

Cho dù chồng của cô đã lớn tuổi, thậm chí không thể sinh hoạt vợ chồng cũng không sao cả, cô không cần hưởng thụ chuyện đó, chỉ cần có thể bảo đảm nửa đời còn lại không thiếu cơm no áo ấm, cô đã cảm thấy hài lòng rồi .

Bây giờ giấc mơ đã thành hiện thực...... Cô lại không thấy vui vẻ......

Đơn giản là trong lòng cô đã khác nhiều so với lúc trước !

Mà tất cả đều vì một người đàn ông, một người đàn ông tà nịnh.

Anh lấy đi sự trong trắng của cô, khiến cô hưởng thụ kích tình cuồng nhiệt mà cô ngỡ cả đời này không thể có, khắc sâu dục vọng nóng bỏng của anh vào cơ thể, khiến cơ thể này trở thành của anh, từ nay về sau trở thành nô lệ của anh, không thể rời khỏi anh chỉ có thể níu chặt lấy.

Mà cô, thậm chí không biết điều gì về anh, chỉ biết là anh gọi là “Hàn”......

Đây là sự yếu đuối và bi thương của người phụ nữ sao?

Thèm muốn một người đàn ông không thuộc về mình, đơn giản vì người đàn ông này lấp đầy nỗi trống rỗng của cô sao?

Cô hận bản thân mình tham hoan, càng hận anh khiến cho cô biết được kích tình của đàn ông và đàn bà, làm cho cô không thể thoát khỏi anh, chỉ có thể dây dưa mãi.

Chu Nguyệt Lý đờ đẫn ngồi ở trước bàn trang điểm, mặc cho người trang điểm giúp cô trở thành cô dâu đẹp nhất.

“Phu nhân, nên thay áo cưới rồi.” Một người thiết kế đang cầm váy cưới xa xỉ đi đến trước mặt cô.

Chu Nguyệt Lý nhận lấy áo cưới, thờ ơ nói:“Mọi người ra ngoài đi, còn lại tôi sẽ tự lo.”

“Nhưng mà phu nhân --”

“Tôi chỉ muốn yên tĩnh một chút, không được sao?” Chu Nguyệt Lý không kiên nhẫn lên giọng.

Những người trong phòng liếc mắt nhìn nhau, khó hiểu vì sao cô dâu lại nôn nóng, trong đó có một người đoán cô dâu sắp cưới lo âu cần bình tĩnh, vì thế ra dấu hiệu bằng mắt rồi rời khỏi phòng nghỉ của cô dâu.

Nhẹ nhàng chạm vào áo cưới thuần khiết, Chu Nguyệt Lý lộ ra nụ cười châm biếm.

Cô sớm đã không còn thuần khiết !

Nếu tổng giám đốc biết cô phản bội ông, vậy làm sao sẽ đối đãi tốt với cô nữa chứ?

Chắc chắn hôn lễ này bị hủy bỏ rồi!

Tiếng cửa phòng mở ra, làm Chu Nguyệt Lý bực bội quay đầu, chuẩn bị trách người thiết kế không nghe lời.

Vừa thấy người đi đến, cô ngạc nhiên hai mắt mở to.“Là anh!”

Anh điên rồi sao? Ngay ngày cô kết hôn đi vào đây, là muốn phá hỏng đám cưới, hạnh phúc của cô sao? Vẫn quyết định mang cô rời khỏi hôn lễ sớm nên hủy từ lâu sao?

Cả người Chu Nguyệt Lý run rẩy, nhìn thấy anh mà vui mừng không thôi, người khác nhìn vào không thể nào không phát hiện ái muội giữa hai người họ. Người đàn ông dùng ánh mắt tà mị lạnh lùng chăm chú nhìn cô, cặp kia mắt kia như ác ma, luôn làm cho cô cảm thấy thân thể và linh hồn của mình đều trở thành nô lệ của anh, mặc anh muốn làm gì thì làm...... Cô chỉ có thể vô lực giãy dụa, phản kháng.

“Anh đến đưa em đi sao?” Chu Nguyệt Lý chạy đến bên cạnh anh, ôm ấp hy vọng.

Vì vấn đề này, bọn họ đã từng tranh cãi, cô biết rõ mình không thể không có anh, cô muốn từ chối hôn ước, nhưng anh lại nghiêm khắc phản đối, thậm chí kiên trì muốn cô nhất định phải ngồi trên chiếc ghế phu nhân tổng giám đốc tập đoàn Cao Thông.

Vậy đến cùng anh có yêu cô không? Đây là chuyện cô muốn hỏi rõ ràng.

Nếu không yêu cô, vì sao phải trêu chọc cô, mỗi một lần đều làm cho cô hưởng thụ sự sung sướng đó? Nếu yêu cô, vì sao không ngăn cản cô gả cho người đàn ông khác, ngược lại kiên trì bắt cô tuân thủ hôn ước?

Mấy ngày nay cho đến bây giờ, suy nghĩ của cô luôn bị vấn đề này làm đau đầu, nhưng không có dũng khí hỏi rõ ràng suy nghĩ trong lòng anh, sợ anh chán ghét cô.

“Không phải.”

Anh trả lời khiến cô thất vọng cúi đầu xuống. Nếu không phải, cần gì phải xuất hiện ở nơi này?

“Sao? Tôi không đưa em đi khiến em mất hứng vậy sao, hôm nay là hôn lễ của em, nào, cười một cái!.” Tay anh nâng cằm cô lên.

“Em cười không nổi.” Chu Nguyệt Lý giãy dụa khỏi tay anh, vẻ mặt u oán nhìn anh.

“Tại sao?” Anh lo lắng nhướng mày.

“Bởi vì sau khi kết hôn, nhất định em sẽ bị nhốt ở nhà họ Cao, muốn ra ngoài cũng không dễ dàng, cho dù ra ngoài cũng có lái xe đi theo, hơn nữa có còn có hệ thống giám thị trong phạm vi, anh vào nhà họ Cao không dễ dàng chút nào!” Chu Nguyệt Lý bắt lấy anh áo của anh,“Sau này, làm sao em có thể gặp anh? Người ta rất muốn tự do gặp......” Cô ngượng ngùng cúi đầu cắn nhẹ môi, một hồi lâu mới lấy hết dũng khí nói:“Muốn gặp anh, muốn anh ôm em......”

“Muốn tôi ôm em?” Cao Hàn cười tà, ngón tay không an phận đi vào nơi riêng tư của Chu Nguyệt Lý, âu yếm nhụy hoa nhạy cảm cách quần lót.

“A......” Chu Nguyệt Lý hưng phấn mà khẽ rên.

“Cô dâu không ngoan, lại làm việc này......”

“Anh khiến cơ thể này không còn là của em, cơ thể đáng xấu hổ này...... Không có anh, em chịu không được, lúc nào cũng muốn anh......” Cô buồn rầu nhíu mày, cảm thấy buồn rầu vì tương lai của hai người.

“Nên làm chuyện gì mới tốt? Về sau, anh sẽ đến sao? Anh sẽ xuất hiện bên cạnh em sao?”

Đây mới là nỗi lo lắng và sợ hãi lớn nhất trong lòng cô! Cô sợ có một ngày đột nhiên anh biến mất khỏi cuộc đời cô, khiến cô không bao giờ có thể gặp lại anh nữa......

“Yên tâm, lúc em cần tôi, tôi sẽ xuất hiện.” Cao Hàn ôm cô, dịu giọng trấn an.“Em cứ yên tâm kết hôn với lão già kia, ngồi vững chắc vị trí phu nhân tổng giám đốc đi!”

Cúi đầu xuống, anh hôn lên cánh môi đỏ như hoa của cô.

Đây là lần đầu tiên anh hôn cô trừ những lúc làm tình, nhưng lại là nụ hôn ôn nhu như vậy...... Chu Nguyệt Lý vui mừng, hốc mắt d@d#l%q^d đỏ hoe, rưng rưng nước mắt.

Vì chuyện gì mà anh muốn cô kết hôn thì anh mới cho cô một chút ôn nhu chứ?

“Buổi tối hôm đó, ngẫu nhiên em đụng anh, nhưng anh nên cảm ơn lần ngẫu nhiên đó đã mang em đến bên anh.” Cao Hàn khẽ vuốt má phấn của cô, bất giác cảm ơn vận mệnh kỳ diệu.

Đêm đó, trong lòng anh chán nản, muốn ra ngoài mua bia uống, lại không ngờ bị một người phụ nữ đụng phải, khi anh nghe thấy tên người đụng mình là Chu Nguyệt Lý, không khỏi cảm thấy ngạc nhiên với sự an bài của vận mệnh.

Anh biết cô là ai, cô là thư ký riêng của lão già kia, cũng là người thứ 4 ông ta tuyển làm vợ, năng lực làm việc rất tốt, so với ba người trước đây và những người thân thích của nhà họ Cao tốt hơn nhiều, cho nên lão già mới quyết định cưới cô làm vợ, chỉ vì muốn sau này không ai ngoài cô gánh lấy sự nghiệp nặng nề của nhà họ Cao.

Anh chỉ muốn ra ngoài mua bia, không nghĩ tới nữ thần may mắn đưa cô đến bên canh anh.

Vì thế anh có kế hoạch tiếp cận cô, bởi vì anh biết được lão già kia không còn sống bao lâu, sau khi ông ta chết, tất cả quyền lực và tài sản sẽ nằm trong tay người phụ nữ này.

Có được cô, chẳng khác nào anh sẽ có được công ty, cũng đồng thời nắm quyền lực tập đoàn Cao Thông trong tay, có thể nói là một lúc hốt trọn cả ba!

Anh nhặt áo cưới dưới mặt đất lên, đặt vào trong tay cô, sau đó lại lấy từ trong túi áo ra một vật nhỏ như con nhộng, nhưng lại lớn hơn con nhộng bình thường gấp mấy lần.

“Đây là lễ vật cho em.”

“A?” Cô chưa bao giờ thấy vật này.

Cao Hàn đi qua.

“A...... Đó là cái gì?” Cô kinh hoảng hỏi.

“Nằm sấp xuống!” Anh ra lệnh, giúp cô nằm lên bàn trang điểm, cởi quần lót cô xuống, cầm vật trong tay đẩy vào nơi nhạy cảm của cô, rồi kéo quần lót cô lên.

“Ưm......” Chu Nguyệt Lý không thoải mái ưm một tiếng.

Cao Hàn tà ác ấn nút điều khiển, vật nhét vào bắt đầu chuyển động trong nơi đó, khiến cả người cô run rẩy một trận.

“Không......” Cô hoảng hốt vặn vẹo thân thể, muốn lấy vật kỳ quái đó ra, nhưng dù cô vặn vẹo thế nào, đều không thể làm gì.“Cái gì vậy......”

“Là món quà của tôi, để mừng hôn lễ của em.” Vẻ mặt Cao Hàn không có ý tốt tươi cười,“Tôi sẽ luôn ở cạnh em, yên tâm đi!”

Anh lại ấn nút điều khiển, rung động mãnh liệt khiến cô khó chịu.

“Không...... Không...... Lấy ra đi......” Chu Nguyệt Lý hưng phấn kẹp chặt hai chân, xấu hổ gào thét ,“Người ta cảm thấy thật khó chịu...... A......”

Cao Hàn không để ý tới cô cầu xin, tiếp tục bấm, để cô hưởng thụ thêm cấp độ khác.

“Ưm...... A......” Chu Nguyệt Lý thở dốc không ngừng.

“Nguyệt Lý, chuẩn bị xong chưa? Hôn lễ sắp bắt đầu!” Ngoài phòng nghỉ truyền đến tiếng của đại tiểu thư nhà họ Cao.

“A...... Tôi...... Lập tức xong ngay!” Chu Nguyệt Lý giãy dụa đứng dậy, cố gắng mặc áo cưới vào.

Cao Hàn nhìn theo lúc cô mở cửa phòng ra ngoài, môi cong lên. Tất cả đều tiến hành theo đúng kế hoạch của anh!

“Yên tâm đi! Tôi sẽ không tha cho em, cho dù em không muốn, tôi cũng sẽ không rời khỏi em.”

Cả đời này bọn họ phải dây dưa cùng một chỗ.

Chu Nguyệt Lý đi ra khỏi phòng nghỉ, Cao Nhã Toa và Cao Nhã Tân đã chờ ở ngoài.

“Oa! Cô dâu đẹp quá!” Cao Nhã Tân nhìn cô dâu Chu Nguyệt Lý được trang điểm, nhịn không được khen ngợi.

“Ba đã hết kiên nhẫn chờ đợi rồi, chúng ta đi nhanh thôi.” Cao Nhã Toa thúc giục.

Hai người đi phía sau cầm hộ váy cho Chu Nguyệt Lý, một hàng ba người đi đến lễ đường.

“Mọi người nhà họ Cao đã tụ họp đầy đủ!” Nghĩ đến em trai đã lâu không gặp sẽ xuất hiện ở hôn lễ, gương mặt Cao Nhã Toa hớn hở. Dù sao nó cũng là người của nhà họ Cao mà!

“À! Ngay cả em trai cũng đến đây.” Cao Nhã Tân cười ha ha nói tiếp.

“Em trai?!” Chu Nguyệt Lý nghi ngờ nhìn về phía hai người. Sao cô không biết nhà họ Cao còn có em trai?

“Trừ những người lần trước đã giới thiệu, nhà họ Cao cũng còn một người.” Cao Nhã Toa chủ động giải thích cho Chu Nguyệt Lý,“Nó là con trai trưởng của nhà họ Cao, vốn dĩ có thể thừa kế, chẳng qua nó không cùng dòng máu với ba, bởi vì lúc mẹ nó gả cho ba đã có thai, cho nên ba không muốn thừa nhận, nó là một đứa nhỏ đáng thương.”

“Trong di chúc cũng không nhắc tới nó, ba không nhận nó là con.” Cao Nhã Tân bổ sung,“Sau khi nó biết nên mới sống buông thả.”

“Đúng vậy!” Cao Nhã Toa đồng tình thở dài.

Đáng tiếc cô không thuyết phục được ba nhận em trai, nếu không...... Nhà họ Cao cũng không có người nối nghiệp, phải để Chu Nguyệt Lý hi sinh tuổi thanh xuân của mình.

“Tóm lại, em trai đã dự đoán tất cả, nhất định phải xuống tay......” Cao Nhã Toa ám chỉ nhìn Chu Nguyệt Lý.

Nhớ tới lời Nhã Nại nói cho cô – ngày đính hôn đó, cô ấy chính mắt thấy em trai và Nguyệt Lý cùng một chỗ, nhưng lại có hành vi thân mật -- cô cảm thấy thật đau đầu với người em trai bốc đồng này!

Cô ấy lo lắng em trai lung tung, mới tranh thủ cơ hội này cảnh cáo Nguyệt Lý, để biết em trai mình đối với Nguyệt Lý không thật lòng, hy vọng cô có thể nhớ lại thân phận của mình, không nên tiếp tục dây dưa với em trai.

“Đúng vậy, đây là thủ đoạn cuối cùng. Sau khi ba mất, thân là người có vị trí cao nhất – phu nhân tổng giám đốc nhà họ Cao, cho nên chỉ cần có được cô ấy, chẳng khác nào nắm hết nhà họ Cao trong tay!” Cao Nhã Tân cũng đồng ý nhìn chị mình.

Chu Nguyệt Lý không rõ vì sao các cô bàn luận này nọ, nhưng trong lòng lại mơ hồ cảm thấy bất an, dường như có chỗ nào......

“Em trai!” Ánh mắt Cao Nhã Toa thấy Cao Hàn cách đó không xa, vui vẻ bỏ lại cô dâu mới, chạy tới ôm lấy anh.“Đã lâu không thấy em, mọi chuyện thế nào?”

“Tốt lắm!” Đây chính là lời nói thật, anh sẽ thành công, sao không tốt được? Anh nhìn mặt Chu Nguyệt Lý lộ vẻ kinh ngạc, cho dù mục đích tiếp cận cô đã bị lộ ra, anh vẫn có thể ung dung đối mặt với tất cả những chuyện tới sắp tới.

“Nhìn sắc mặt hồng hào là biết rồi.” Cao Nhã Toa cố ý trừng phạt người em trai bốc đồng, hai tay dùng sức nắm lấy vai anh.

“Chị à, em chỉ muốn lấy lại thứ gì của mình thôi.” Cao Hàn quay đầu, thoát khỏi sự trừng phạt của cô.

Anh không nhận anh đúng, anh cảm thấy có lỗi vì anh lợi dụng Nguyệt Lý, nhưng mà anh cũng muốn dùng nửa đời còn lại để bồi thường cô, cho nên anh không thể nhẹ tay với bất kỳ người nào.

Chu Nguyệt Lý không biết rõ cảm giác trong lòng hiện giờ là gì. Là chợt bừng tỉnh, thương tâm khổ sở, đồng thời bị lửa giận phẫn nộ chiếm lấy?

Người đàn ông này tiếp cận cô có lamlam. mục đích, cô đã sớm biết rõ, nay sự thật lại tường tận, vì sao còn cảm thấy phẫn nộ, thương tâm?

Anh chỉ vì nhà họ Cao. Khó trách anh kiên trì muốn cô gả cho tổng giám đốc, bởi vì chỉ cần cô trở thành phu nhân tổng giám đốc, anh có thể từ từ lấy lại tất cả của nhà họ Cao trong tay cô.

Là cô ngu ngốc đắm chìm vào vũng lầy dục vọng của anh, trầm luân trong đó, không thể tự kiềm chế.

Quả nhiên đúng vậy......

Thủ đoạn cuối cùng của anh là lựa chọn cô làm nô lệ.

Cao Hàn lạnh lùng nhìn chăm chú vào cô, trong đôi mắt ma mị của anh, sự phẫn nộ, kháng cự và thương tâm của cô đều là dư thừa, bởi vì anh đã sớm nắm giữ cô.
Bình Luận (0)
Comment