Tớ Thích Cậu, Thật Đấy!

Chương 3

RENG..........RENG.........RENG. Vừa đặt người xuống, tiếng chuông vào lớp khiến nó uể oải vô cùng - Hì, chào bạn, mình là học sinh mới, mong bạn giúp đỡ mình nhé_nó đưa tay ra, có ý định bắt tay làm quen với hắn.

- Tôi không có thói quen nói chuyện hay tiếp xúc với người lạ_hắn lạnh lùng nói

Hứ, người này là ai vậy chứ, xuống trái đất này làm gì không biết, ta đây đã có chủ ý hạ mình để làm quen với hắn vậy mà hắn nỡ lòng nào tạt vào mặt mình một thau nước lạnh vào sáng sớm vậy chứ....tên chết bầm, nếu không phải chỉ còn mỗi chỗ này thì cho dù tận thế mình cũng không ngồi với hắn.....

- Em Thiên Hân, em làm gì mà lẩm bẩm một mình vậy, lên bảng giải bài toán này cho tôi_ giọng nói oanh vàng của Thầy dạy toán khiến nó bừng tỉnh

Nó hất mái tóc dài mượt, ung dung lên bảng......5' sau, nó xuống lại chỗ ngồi với một khuôn mặt hết sức thản nhiên...Thầy toán vốn chẳng ưa nó vì buổi học đầu tiên mà nó chẳng thèm chú ý tẹo nào.....Lườm nó xong một cái, kiểm tra một hồi, bài toán làm hoàn toàn đúng, không có một lỗi sai nào để bắt bẻ,ông thầy toán lập tức thay đổi giọng

- Được rồi, cám ơn em, lần sau nhớ chú ý vào đấy_thầy Toán

Tiếng chuông ra chơi lại điểm...nó vừa bước ra khỏi cửa lớp thì...

- Ôi, con bạn thân tốt, mày về khi nào đấy sao không báo cho tao biết

- Hờ...tao mới về hôm chủ nhật..._nó

- Ồ thế à, mày được đấy, về mà sao không thấy quà cáp, xe hơi gì cả, tập đoàn nhà mày phá sản rồi à_Tú Linh lập tức thay đổi giọng

- Cái con quỷ này, tao đi du học chứ có đi chơi đâu mà quà với chả cáp (nó đi du học được 2 năm, nhận được bằng tốt nghiệp của trường danh tiếng Havard)_nó đáp

- Tao thấy mày rảnh lắm Hân ạ, có bằng đại học luôn rồi mà còn vào trường này học lại nữa chứ, tức hơn là vào do nhận học bổng mới kinh cơ..._Linh gằn giọng

-.............................!

Để kết thúc cái cuộc chiến võ mồm không hồi kết này, nó rủ rê dụ dỗ nhỏ bạn:

- Thôi, tao đói quá, bữa nào rảnh qua nhà tao nói chuyện, tao sắp xỉu rồi đây này....Ra canteen đi, bữa nay tao trả tiền coi như quà cho mày_nó

- Ố kê bấy bề, tao thích mày nhất_Linh hớn hở trả lời

Vừa bưng đồ ăn ra bàn, chuẩn bị cầm đũa lên thì......xoảng......đồ ăn của nó đã bị một lực nào đó hất xuống bàn một cách không thương tiếc...đang hoảng hồn thì một giọng nói chua chát vang lên

- Này, con nhỏ nhà quê, tao tưởng nhà quê như chúng mày chỉ ăn khoai nướng, sắn luộc thôi chứ. Không ngờ cũng biết ăn phở bò, bún riêu như người ta hay sao, mày nên nhớ, mày đang ngồi cạnh hoàng tử của cái trường này đất, lép xép với ảnh thì tao không tha cho mày đâu_Trương Nhi chảnh chọe cất tiếng

- Tao thấy tội nghiệp mày quá, nếu mày tự tin rằng mày đủ khả năng để của hotboy trường này thì sao phải sợ người khác giật mất, hay mày thấy bạn tao xinh đẹp nên mày ganh tỵ hả, mày có biết trước mặt mày là con gái của........_chưa kịp nói hết câu thì nó kịp thời can ngăn

- Thôi được rồi, chuyện này tao lo được, mày không cần phải tốn nhiều calo thế_nó nhỏ nhẹ nói với Tú Linh

Bất thình lình, nó trợn mắt quay lại nhìn con nhỏ Trương Nhi, mặt không chút biểu cảm

- Mày nên về nhìn lại mình đi, mặt cả tá phấn thế mà đi không biết nặng hay sao, con gái mới lớn mà bày đặc đi giày cao gót, bôi son chét phấn, thật là mất thẩm mĩ

-...................!!!_nhỏ ứ họng, không thể nói một lời nào, trước giờ toàn nghe những lời xu nịnh của mọi người, đây là lần đầu tiên có người chê nhỏ như vậy

- Mày nhớ mặt tao đấy......Về....._Trương Nhi ra lệnh cho đám bạn đi cùng

Tụi nó không biết rằng cách nơi đó không xa, có một người con trai nhếch mép cười thỏa mãn.......
Bình Luận (0)
Comment