Dưới sự dẫn dắt của Trần giáo quan, Tô Dương đem Bạo Phong chi ưng mới sinh thu vào cơ thể, khẽ kéo vạt áo, có thể thấy hình săm Bạo Phong chi ưng.
Trước ngực ấm áp, thân thể phát nhiệt.
Sau khi trở thành Ngự Thú sư, ký kết khế ước với đầu sủng thú đầu tiên, thân thể Tô Dương chịu ảnh hưởng của sủng thú, chậm rãi tăng cường, loại tăng cường này sẽ kéo dài chừng mười ngày.
Sủng thú của Ngự Thú sư, có thể tồn tại dưới hai hình thức.
Một loại là hình xăm, trực tiếp để sủng thú gia trì vào trên người Ngự Thú sư.
Ngự Thú sư có thể thu được năng lực của sủng thú, tiến hành chiến đấu, điều này có thể bù lại tệ đoan do năng lực chiến đấu của Ngự Thú sư chưa đạt, nhất là ở dã ngoại, đối mặt tình huống bất ngờ, điểm này sẽ tăng cường năng lực sinh tồn cho Ngự Thú sư.
Nhưng mỗi một vị Ngự Thú sư, một lần chỉ có thể mượn năng lực của một đầu sủng thú để chiến đấu.
Hình xăm trên người Ngự Thú sư chỉ có thể có một, sủng thú còn lại, đều phải ở trong không gian ngự thú!Mấy người Tô Dương mới trở thành Ngự Thú sư, còn chưa mở ngự thú không gian.
Trần giáo quan dẫn bọn họ tới Ngự Thú học viện, sau đó liền rời đi, lão sư trong học viện an bài chỗ ăn chỗ ở cho bọn họ, để đám Tô Dương nghỉ ngơi một đêm.
Ngày thứ hai, sau khi đăng ký thông tin cá nhân, bọn họ tạm thời buông lỏng.
Nghi thức giác tỉnh thiên phú của Thất Tinh thành còn chưa kết thúc, từ giờ tới lúc học viện khai giảng còn bảy ngày, trong bảy ngày này, đám Tô Dương có thể tự do hoạt động.
Tô Dương cùng Chu Đại Hải cùng nhau rời Thất Tinh thành, mua vé địa long ngầm, về lại Bạch Nghĩ trấn.
Từ dưới đường ngầm địa long, theo bậc thang đi lên, còn chưa tới mặt đất, Tô Dương đã thấy đỉnh đầu giăng đầy lưới sắt bảo hộ.
Những tấm lưới này, là để phòng bị uy hiếp từ trên không trung.
Hung thú phụ cận Bạch Nghĩ trấn gần như đã được quét sạch, nhưng thi thoảng vẫn có Hung thú xông vào, đặc biệt là đám phi cầm từ không trung!Tô Dương cùng Chu Đại Hải đi trên con đường sình đất, qua mấy trăm mét, rốt cục đi tới trước một tòa nhà có cửa bằng sắt, đây là nhà Tô Dương.
Hai người tách ra, Tô Dương gõ cửa sắt.
- Là ca ca sao?- Tiểu Tiểu, mau mở cửa!- Ca ca, ca ca!!!Tô Dương liên tiếp nghe được tiếng bước chân, sau đó cửa sắt được mở ra, một tiểu cô nương vóc người nhỏ nhắn, sắc mặt hơi chút ố vàng, nhưng vẫn có thể nhìn thấy được sự xinh đẹp đáng yêu nhào vào lòng Tô Dương.
- Ca ca, người trở về từ Thất Tinh thành hôm qua nói, ca thành công thức tỉnh thiên phú? Có phải thực hay không?- Là sự thực!Tô Dương vuốt cái đầu nhỏ của Tô Tiểu Tiểu nói.
- Vậy thì quá tốt rồi, thực sự quá tốt rồi!Tô Tiểu Tiểu trực tiếp nhảy lên, may mà Tô Dương phản ứng đúng lúc, bằng không nha đầu kia đã đụng vào cằm hắn!- Ca ca, có phải là chúng ta có thể rời Bạch Nghĩ trấn, vào ở trong thành không? Muội muốn vào thành!Tô Tiểu Tiểu nói bên tai Tô Dương:- Muội không muốn như Nhạc Nhạc, muội muốn ở trong thành!Tô Dương nghiêm túc nói:- Chúng ta sẽ dọn vào trong thành, ta cam đoan!Trần Hiểu Nhạc, tiểu bằng hữu của Tô Tiểu Tiểu, hai năm trước lúc Trần Hiểu Nhạc ở ngoài trấn giúp cha mẹ làm ruộng, bị một con Ma Hóa chim sẻ bắt đi, lúc đó nhà Tô Dương cũng ở ngay đó, sự kiện đó để lại bóng ma vô cùng sâu đậm trong lòng bọn họ.
- Vâng, muội tin ca!- Mẫu thân đâu?- Mẫu thân ở ngoài ruộng!Tô Tiểu Tiểu nói xong, lại bổ sung:- Vốn là muội cũng muốn đi cùng, nhưng mẫu thân bảo ở nhà chờ ca! chờ chút, muội đi gọi mẫu thân về!- Chúng ta cùng đi!- Vâng!Vừa ra khỏi phạm vi Bạch Nghĩ trấn, Tô Tiểu Tiểu liền kéo tay Tô Dương.
- Ca ca, sủng thú của ca đâu, có thể cho muội nhìn một chút không a?- Được rồi!Tô Dương cũng hiểu tâm lý của Tô Tiểu Tiểu, lập tức để Bạo Phong chi ưng bay ra hóng gió!Tô Dương khẽ vẫy tay, Bạo Phong chi ưng phóng lên cao, bay thẳng lên không trung xanh thẫm.
Tô Tiểu Tiểu kéo ống tay Tô Dương, nhếch to miệng, nhìn hắc ảnh trên bầu trời.
- Là ưng sao?- Đúng vậy, là ưng!- Thật lợi hại!Tiểu Bạo Phong chi ưng bay một vòng trên trời, sau đó lại lẩn quẩn, bay xuống vai Tô Dương, tự mình tỉa tót lông vũ của bản thân.
Tô Dương nhìn Bạo Phong chi ưng trên vai, thông tin hiện lên rất chi tiết.
“Tên gọi: Bạo Phong chi ưngThiên phú: Phong Bạo chi tử (Thần thoại), Tật tốc (Hi hữu), Ưng nhãn (Phổ thông)Tiềm lực: Vương giả cực phẩmThực lực: Hắc thiết hạ phẩm.
Điểm kinh nghiệm: 0/100Thuộc tính: Phi Hành hệ, Phong hệĐộ trung thành: 99Kỹ năng: Phong nhận, Tật Phong tốc độ, Phi Tốc đánh giết.
”Vừa mới sinh ra, đã có ba cái kỹ năng, Bạo Phong chi ưng rất lợi hại!Lúc Tô Dương ký khế ước với Bạo Phong chi ưng, hắn đã chú ý tới mục “Điểm kinh nghiệm”.
Hắn tin tưởng, Bạo Phong chi ưng của hắn, rất nhanh có thể trưởng thành.
- Cứu mạng! cứu mạng a!- Con trai, con trai ta, ai cứu con trai ta với!“! ”Đúng lúc này, Tô Dương đột nhiên nghe được tiếng nữ nhân kêu khóc.
Hắn ngẩng đầu lên, nhìn về phía tiếng cầu cứu truyền tới, một con Ma Hóa chim sẻ đang bắt lấy một đứa nhỏ bay lên không trung!Một nữ tử tuổi trẻ cường tráng kêu khóc, đuổi theo Ma Hóa chim sẻ phi hành.
Ma Hóa chim sẻ!Một loại điểu thú có phân bố rộng nhất, số lượng nhiều nhất Vân quốc liên bang, đám Ma Hóa chim sẻ này có có thực lực Hắc thiết cấp, nhưng Ma Hóa chim sẻ trưởng thành có thể lớn tới ba bốn thước, rất thích tập kích trẻ nhỏ, thiếu niên cùng với người trưởng thành có thể trạng suy nhược.
Đám Ma Hóa chim sẻ này, chính là loại Hung thú mà các khu quần cư tại Vân quốc ghét nhất!Dù là đám Ngự Thú sư phòng thủ thế nào đi nữa, nhưng bầu trời quá rộng lớn, luôn có cá lọt lưới!“Đinh! Phát động nhiệm vụ: Giết chết Ma Hóa chim sẻ, cứu được đứa nhỏ từ trong vuốt chim, thu được 100 điểm kinh nghiệm!”Tô Dương không lập tức ra lệnh cho Bạo Phong chi ưng, mà trước xem thông tin đầu Ma Hóa chim sẻ kia.
“Tên gọi: Ma Hóa chim sẻThiên phú: KhôngTiềm lực: Hắc thiết thượng phẩmThực lực: Hắc thiết thượng phẩmThuộc tính: Phi hành hệ, Phong hệKỹ năng: Phong nhận, Tật phong tốc độ.
”Tô Dương quay đầu hỏi Bạo Phong chi ưng trên vai:- Ta muốn cứu đứa nhỏ kia, ngươi có thể đánh bại Ma Hóa chim sẻ đạt tới Hắc thiết thượng phẩm sao? nếu không được vậy thôi, chờ cấp bậc của ngươi tăng lên, chúng ta lại giết đám chim sẻ này!Đẳng cấp hai bên chênh tận hai cấp, vì một cái nhiệm vụ mà khiến Bạo Phong chi ưng mới sinh mạo hiểm, không đáng!Bạo Phong chi ưng nghe được lời Tô Dương, mắt ưng hung lệ co lại, hai chân đạp một cái, vỗ cánh xông thẳng phía Ma Hóa chim sẻ kia.
.