Toàn Chức Pháp Sư

Chương 183

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Dịch: Hoangforever

Linh Linh nghe mà ngây ngẩn cả người.

Đặc điểm lớn nhất của Yêu ma kí sinh chính là nó có thể ẩn núp và có thể lây bệnh.

Nó lây bệnh không khác gì bệnh truyền nhiễm vậy. Trong thực tế, quả thật cũng có một số ký sinh yêu ma có bản lĩnh này thật. Nhưng mà những ký sinh yêu ma có khả năng lây bệnh như thế này cũng rất lâu rồi chưa có xuất hiện.

” Người chờ ta một chút. Ta hỏi thăm một người.”

Linh Linh cũng ý thức được vấn đề lúc này rất là quan trọng. Nàng vội vàng lấy điện thoại ra gọi điện.

Mạc Phàm ngồi ở một bên lo lắng và chờ đợi. Còn Linh Linh thì đem tình huống nàng gặp phải nữ yêu lột da và nam yêu lột da kể lại cho người ở đầu bên kia điện thoại nghe.

” Nàng hỏi người rằng, nữ yêu lột da kia nó có tập tính uống máu đúng không?”

Linh Linh quay sang hỏi Mạc Phàm.

” Đúng vậy! Ta đuổi theo con nữ yêu lột da kia vào trong phòng thì bắt gặp nó treo một cô gái lên trần nhà. Còn nó thì đứng ở phía dưới ngửa miệng ra hứng từng giọt máu rơi xuống họng.”

Mạc Phàm nói.

Linh Linh nghe xong liền kể lại cho người ở đầu bên kia nghe.

Chưa tới vài giây, Mạc Phàm liền thấy sắc mặt Linh Linh biến đổi.Trong cặp mắt của nàng hiện ra sự hoảng hốt, không biết xử lý như thế nào!

Linh Linh tắt điện thoại, nhìn chằm chằm vào những chấm đỏ đang hiện trên màn hình laptop với một vẻ mặt quái dị.

” Hình như những chấm đỏ kia đang gia tăng thêm.”

Mạc Phàm bình tĩnh nói.

” Tại sao có thể như vậy?? Tại sao có thể như vậy?? Những chấm đỏ này đang ở xung quanh chúng ta. chẳng lẽ nói lên rằng những con quái vật kia đang ở….”

Linh Linh nhìn những chấm đỏ mà không thể tưởng tượng nổi.

Nàng là một vị thợ săn đại sư thế nhưng mà cũng chưa gặp phải tình huống như thế này bao giờ. Ký sinh Yêu ma có năng lực lây bệnh. Đây chẳng khác nào một bệnh dịch!

” Chẳng lẽ con nữ yêu lột da kia không giết luôn cô gái tóc ngắn kia. Nguyên nhân bởi vì nó muốn lây bệnh sang cho nàng?”

Mạc Phàm hoảng sợ nói.

Mạc Phàm vẫn còn nhớ rõ ràng hình ảnh con nữ yêu lột da kia đang từ từ uống máu cô gái tóc ngắn. Thế nhưng nó lại không giết chết cô gái này luôn. Trong khi nó hoàn toàn có cơ hội giết chết cô gái này.

“Nó chắc chắn đã đem máu của mình rót vào trong cơ thể của cô gái trẻ này. Còn về sau nó đem nàng treo ngược lên bỏ qua không giết. Nguyên nhân là vì máu của cô gái này vốn là của nó rồi…”

Linh Linh nói.

” Cô gái kia bị ký sinh thì có lẽ cũng nửa đêm biến thành quái vật lột da rồi…. Thế thì trường học lúc này….”

Mạc Phàm quay lại nhìn bản đồ điện tử chi chít màu đỏ. Nhất thời toát mồ hôi lạnh, run lẩy bẩy nói.

Trường học lúc này bị ký sinh rồi!

Cô gái tóc ngắn kia cũng chưa có chết.

Hơn nữa rất có thể nàng cũng giống như nam yêu lột da kia, đều không biết mình đang làm cái gì. Và nàng càng không biết tới ban đêm, nàng lột lớp da trên người của mình ra rồi đi hấp thu chất dinh dưỡng!!

Trời ạ! Có lẽ trường học là vị trí quan trọng để con ký sinh yêu ma này hấp thu chất dinh dưỡng!!!

Máy móc không có bị hư.

Nó vô cùng chính xác truy tung ra được vị trí máu của con nữ yêu kia. Nhưng mà nhờ có cô gái tóc ngắn kia, mà máu của con nữ yêu lột da kia mới trở nên chi chít tới như vậy.

Mạc Phàm quay sang nhìn Linh Linh, Linh Linh cũng quay lại nhìn Mạc Phàm.

Vẻ mặt của hai người lúc này đều là vẻ mặt không thể tin được!!

” Phạm Mặc, trời đã tối rồi.”

Linh Linh nhìn mảnh sân trường an tĩnh rồi nhìn vào bầu trời chuyển sang màu đen nói.

“Ta...... Ta biết.”

Mạc phàm không khỏi hít vào một hơi.

” Ta phải nhanh chóng báo cho người của Liên minh thợ săn… Kỳ lạ thật! Những chấm đỏ này giống như kiểu nó đang hướng về một nơi vậy??”

Linh Linh nói.

” Mặc dù đang trong kỳ nghỉ. Nhưng tối nay sân vận động sẽ có minh tinh tới biểu diễn. Rất nhiều người đang tới đó để xem.”

Mạc Phàm cũng nghe Trương Bình Cốc nói về chuyện này.

” Bọn nó chắc là vẫn chưa có lột da. Không được! Đợi người của liên minh thợ săn tới được đây thì cả sân vận động kia đã biến thành phòng ăn của bọn quái vật rồi. Hơn nữa bọn nó cũng không cần mất nhiều thời gian để biến tất cả mọi người trong sân vận động thành bọn nó. Tới lúc đó e rằng khó mà kiểm soát được tình hình.”

Linh Linh nói.

” Hơn nữa, người của Liên minh thợ săn e rằng cũng không thể phân biệt đâu là người bình thường, đâu là ký sinh yêu ma.”

Mạc Phàm nói.

Vì đang trong kỳ nghỉ cho nên các thầy cô giáo ở lại trường cũng không nhiều.

Mặc dù học sinh đã về nhà hơn phân nửa. Nhưng trong sân vận động lúc này chí ít cũng phải 7-8000 người tới xem minh tinh biểu diễn.

Sân vận động có diện tích vô cùng lớn. Mà  hành lang, phòng ốc ở trong đó không khác gì lạc vào mê cung vậy. Khán đài biểu diễn lại ở bên trong cùng. Mặc dù nó là nơi trống trải nhất. Nhưng bên trong đó lại có nhiều người tới như vậy. Một khi bọn nó ra tay lây nhiễm thì con số người bị lây bệnh không phải là con số ít!

” Bọn nó muốn bắt đầu lây nhiễm từ buổi biểu diễn này. Tới lúc đó chấm đỏ sẽ tăng lên rất là chóng mặt. Tốc độ tăng lên này không khác gì tốc độ lây bệnh vậy. Rất là nhanh!!”

Linh Linh nhìn chằm chằm vào laptop. Lúc này nàng chỉ biết trơ mắt nhìn những chấm đỏ gia tăng số lượng.

” Còn biện pháp gì nữa không? Bọn họ lột da thành yêu. Mà ta thì cũng không thể nào ra tay với người bình thường chưa biến thành yêu ma được??”

Mạc Phàm vội vàng hỏi.

” Tỷ tỷ nói với ta rằng. Những máu yêu kia rất có thể nó sẽ ký sinh ở trong ngón cái của người bị lây nhiễm. Cho nên người chỉ cần đem cắt một lỗ hổng ở ngón cái của người bình thường bị nhiễm máu yêu chưa lột da kia là được. Còn những con yêu đã lột da rồi. Người phải giết chết bọn nó. Thì bọn họ sẽ khôi phục lại bình thường như người đàn ông kia.”

Linh Linh nói.

” Ta biết rồi. Người lúc này lập tức liên lạc với liên minh thợ săn và các thầy cô giáo trong nhà trường ngay. Báo cho bọn họ biết tình hình lúc này để họ tăng thêm người. Ta sẽ tới sân vận động trước. Người ở phía xa quan sát ra chỉ thị cho ta. Nói cho ta biết ai là người bị nhiễm máu yêu.”

Mạc Phàm lo lắng nói.

” Ừ! Một mình người hành động nên cẩn thận một chút. Bọn nó rất là nguy hiểm. Đừng để chết!”

Linh Linh quan tâm nhắc nhở.

” Người cũng không phải là chưa từng thấy bản lĩnh của ta. Thôi không nói nữa. Càng lãng phí thời gian thêm một chút. Ký sinh yêu ma sẽ càng nhiều thêm.”

Mạc Phàm nói.

Mạc Phàm mượn bóng tối xung quanh, nhanh chóng chui vào trong màn đem. Hắn nhanh chóng chạy về phía sân vận động…

………………

” Mẹ kiếp! Cũng chỉ là một thằng minh tinh mà thôi. Các người bu tới đông người như vậy làm cái mẹ gì! Cái con mẹ thằng chó minh tinh này chứ! Người càng làm lão tử rắc rối thêm!”

Mạc Phàm vừa điên cuồng chạy vừa chửi mắng người minh tinh kia.

Từ chỗ hắn tới sân vận động vẫn còn 1 khoảng ngắn nữa. Thế nhưng Mạc Phàm cũng phải mất 3 phút mới tới nơi được.

Đến sân vận động, Mạc Phàm phát hiện phía ngoài lúc này không có lấy một bóng người. Chắc chắn mọi người đã vào trong sân khấu xem biểu diễn rồi.

” Phạm Mặc! Ta đã liên lạc với người quản lý nhà trường của các người. Hắn không tin ta, hắn bảo ta lừa hắn.”

Linh Linh tức giận nói.

” Bình thường thôi! Giọng nói trẻ con của người ai mà tin cho được. Thế bên Liên minh Thợ Săn thì sao?”

” Ta đã thông báo rồi. Có một vị thợ săn xưng hô còn cao hơn cả ta đã đi liên lạc với thầy cô giáo trong trường rồi.”

Linh Linh nói.

“Vậy thì tốt.”

“Phạm Mặc, Phạm Mặc, lối vào có một!!”

Giọng nói Linh Linh đột nhiên nôn nóng, thúc dục.

Mạc Phàm vội vàng chạy tới lối vào. Phía trước là một cái cánh cửa rộng toang hoang. Phía trên nó là các poster lớn có hình một cô minh tinh xinh đẹp.

Có lẽ đây là nguyên nhân vì sao mọi người tới xem đông như vậy. Ở vị trí này đèn cũng chưa có thắp sáng hết. Vừa hay phía trước có một mảnh tối.

” Nói cho ta biết khoảng cách và phương hướng.”

Mạc Phàm nói với Linh Linh.

” Đi về phía trước 10 thước.”

” Không có ai. Ở đây không có gì cả.”

” Người đứng trùng với chấm đỏ rồi. Thế mà người còn không nhìn thấy nó sao?”

Linh Linh khẩn trương vội vàng hỏi lại.

” Không có mà… ĐCMN! Nó nằm ở phía trên!”

Linh Linh đang ở ngoài trường  cầm chiếc laptop nghe thấy vậy liền nhảy dựng tim  lên.

Lúc này nàng cũng không biết Mạc Phàm như thế nào rồi. Nàng chỉ nghe thấy tiếng đánh nhau rất là huyên náo!
Bình Luận (0)
Comment