Toàn Chức Pháp Sư

Chương 552

Dịch: ketonazon

Trừ nữ nhân đeo khăn che mặt màu đen này ra, còn có một nam tử đi bên cạnh, nói là đồng bạn, nhìn đi nhìn lại thấy giống tùy tùng hơn.

Tính cả tên lùn và đồng đội của hắn, nam nhân cường tráng, đội này tổng cộng bảy người, năm nam hai nữ.

Sáng sớm gió thổi tới, tràn ngập mùi vị quái đản, nhưng không biết vì sao khi mặt trời chiếu xuống một chút thì mùi gì cũng không có, đêm qua trận chiến oanh liệt giờ như chưa có chuyện gì xảy ra.

Cửa Nam ban ngày đã mở ra, bọn họ chỉ cần đăng ký một phen là có thể ra ngoài…

Ra khỏi tường thành, theo hướng dẫn của tên lùn, bảy người bắt đầu đi về hướng Dương Dương thôn.

Hướng Nam là hướng về Tần Lĩnh, bất kể là phi hành hay là chạy xe thì yêu tộc Tần Lĩnh đều không cấp mặt mũi cho, vì vậy di chuyển ở phía Nam căn bản không có xe cộ gì, chỉ có thể đi bộ.



Mạc Phàm đi tới, kỳ thự đối với nữ nhân che mặt có chút khác người thường kia hết sức tò mò.

Nàng ngược lại không có quái dị, thực tế trang phục của nàng rất kinh diễm, bên trong mặc áo lụa thượng hạng, bên ngoài khoác áo choàng màu đỏ rũ xuống đầy hào hoa phú quý, đi đến đâu liên rung động tới đó, đường cong như yêu xà dùng chiếc áo choàng không thể nào che lấp hết được.

Mạc Phàm là người đi phía sau, con mắt rất khó có thể dời đi được, từ eo tới mông, từ mông tới chân, lại từ chân đến làn da trắng nõn… Không có chỗ nào là không mị hoặc, không có chỗ nào là không hút hồn người!

Mạc Phàm cũng là người trải qua nhiều chuyện, mỹ nữ gặp qua không ít, nhưng đồng hành cùng nữ nhân mị hoặc kinh diễm này thời gian dài không những không bớt hứng thú mà còn càng hứng thú hơn.

“Này tên lùn, ngươi tìm đâu ra nữ nhân này thế?”

Mạc Phàm rút cuộc không thể cưỡng lại sự hiếu kỳ, hỏi thăm tên gian thương kia.

“Nàng nói muốn tới nơi này, trả tiền so với ngươi đều nhiều hơn, ta liền mang nàng đi.”

Tên lùn nói thẳng ra, thời điểm nói chuyện còn lén liếc nữ nhân đó, đồng tử như có tia sáng lóe lên, nhìn Mạc Phàm, nở nụ cười mà người đàn ông với nhau đều hiểu.

“Sao vậy, ngươi mất hồn rồi à?”

“Ta chỉ thuận miệng hỏi thôi. Cảm giác cô ta không đơn giản.”

Mạc Phàm nói ra.

“Sao có thể đơn giản được,mọi người gọi là ải nam, nhưng ta đối với mỹ nữ đều quen thuộc, gì mà đẹp đẽ, vóc người nóng bỏng, kỹ thuật điêu luyện đều từng hưởng qua, còn nữ nhân này….. Chà chà, ta bất kể nàng là dạng gì, chỉ cần có thể cùng nàng một lần thì không động vào nữ nhân nào khác nữa cũng được.”

Tên lùn giọng điệu hèn mọn nói.

Giọng nói kia không chút che lấp nói thẳng ra, rõ ràng coi Mạc Phàm là cùng loại người.

“Ngươi không có một chút tư tưởng lành mạnh nào cả?”

Mạc Phàm ngôn từ chính nghĩa nói.

“Ta không lành mạnh chứ con mẹ nó ai đi đằng phía sau mông nàng nãy giờ?”

“Đệt…. Còn bao lâu mới tới Dương Dương thôn?

Mạc Phàm mặt không đổi sắc nói.

Tên lùn đối với cái loại hạ lưu nhưng giả trang thành đứng đắn Mạc Phàm này cũng không nói gì thêm, lắc đầu:” Ngươi đừng lo lắng lúc nào đến Dương Dương thôn, mà là nên lo lắng lúc nào trời tối.”

Nói xong, tên lùn liền chỉ tay về phía mặt trời đang lặn xuống đường chân trời.

“Mặt trời chưa gì đã muốn lặn??”

Mạc Phàm mắng một câu, thời gian cũng không khỏi quá nhanh đi….

“Hiện tại là mua đông, ban ngày ngắn, tỏ ra có chút kiến thức có được không vậy?”

Tên lùn nói.

“Ngươi còn chưa cho ta biết lai lịch của nữ nhân này.”

“Ngươi tự đi mà hỏi đi!”



Mạc Phàm chột dạ, không còn cách nào khác đành về vị trí của mình.

Lúc này Liễu Như mở miệng nói nhỏ: ” Khí tức nữ nhân kia rất kỳ quái.”

“A đúng, chính là khí tức.”

Mạc Phàm tỉnh ngộ.Một đường quan sát nữ nhân này, Mạc Phàm không đơn thuần là ngắm nữ nhân này, luôn cảm thấy có một tia không thích hợp…

“Hẳn là phép thuật hệ hắc ám”

Pháp sư tu hệ gì, rất dễ bị ảnh hưởng đến khí chất. Liễu Như phán đoán không sai, nữ nhân kia toàn thân toát ra đầy rẫy mị hoặc, nhưng cùng lúc phát ra đặc tính hắc ám, Mạc Phàm tu chính là Ám Ảnh hệ, coi như hiểu sơ về phép thuật ắc ám. Mà Liễu Như cũng đươc liệt vào sinh vật bóng đêm, khướu giác so với Mạc Phàm càng thêm linh mẫn.

Đương nhiên tu phép thuật hắc ám chưa chắc là người xấu, coi như là hệ Trớ Chú, chỉ cần tuân thủ công ước hiệp hội Phép Thuật thì có thể tu luyện bình thường…

“Nàng nhất định rất đẹp.”

Liễu Như nói tiếp.

“Ngươi có thể nhìn ra cái này?”

Mạc Phàm kinh ngạc hỏi.

“Ừm.”

Liễu Như cũng đang quan sát nàng, mang theo vài phần thưởng thức và ước ao. Thấy Liễu Như như thế, Mạc Phàm không khỏi nhìn thêm vài lần.



Sắc trời dần tối, Mạc Phàm cùng Liễu Như tốt xấu gì cũng đã thấy vong linh, màn đêm tịch mịch thế này rất dễ làm cho lòng người hoảng loạn… Vùng đất này lớn như vậy, sao ngươi có thể khẳng định mình sẽ không chạm phải một đoàn vong linh đây, đây là lý do vì sao phải tốn khoản tiền kia thuê hướng dẫn viên, nếu tự mình đi lại,không chừng cỏ trên mộ mình đã cao hai mét.

“Lại đây, ăn cái nào vào.” Nam tử cường tráng mở bọc sau lưng ra một đám thức ăn màu xám.

Người nay tuy thân thể cường tráng, nhưng là người bình thường, thân thể không hề có khí tức phép thuật, ” Có ăn hả, không nói sớm, ta vừa vặn đói bụng…”

Mạc Phàm cũng coi như là quen thuộc, vừa thấy nam tử phát thức ăn cho mọi người, lập tức cầm lấy. Cái đồ vật màu xám này nhìn khá giống khoai lang, hơi lớn một chút, hắn không nghĩ nhiều liền cắn mặt cái.

“Phốc ~~~~~~~~~!!”

Một giây sau, Mạc Phàm trực tiếp phun đồ vật vừa cắn ra ngoài, cặn bã màu xám rơi xuống dưới đất.

“Đồ khốn, ngươi cho ta ăn cái quái gì tởm vậy!!”

Mạc Phàm nổi giận mắng.

“Đây là tỏi xám, dùng để che giấu khí tức người sống, có nó vong linh sẽ không tấn công chúng ta. Vật này số lượng có hạn, ngươi vừa nãy ói ra một cái, nếu sống không qua tối nay chính là do bản thân ngươi tạo nghiệt.”

Tên lùn lập tức giải thích.

“Khó ăn như vậy, lão tử thà cùng vong linh chiến đấu còn hơn là ăn.”

Mạc Phàm nói.

Câu này vừa nói ra, vì nữ tử che mặt kia đôi mắt sáng lên, nhìn Mạc Phàm với con mắt khác xưa.

“Câu này ngươi nói hay quá…. Xuỵt, các ngươi lắng nghe.”

Tên lùn ra hiệu mọi người đừng lên tiếng.

“Nghe cái gì?”

“Lòng đất, trong bùn đất…”

Mọi người yên tĩnh lại, quả nhiên dưới lớp cát mịn pha tạp bùn đất ở dưới chân xuất hiện dấu hiệu lỏng lẻo.

Mới nhìn thì giống như các một loại cây lương thực của nông dân đang khổ sở mọc rễ nảy mầm, thế nhưng vẻ mặt nghiêm nghị của tên lùn đã nói cho mọi người biết sắp tới sẽ phát sinh cái gì!!
Bình Luận (0)
Comment