. . . .
Trở lại ma pháp vị diện.
Thiên Quốc cung.
Mạc Phàm trước đó đại khái đã để cho Thánh Cung Laura giải quyết rất nhiều chuyện then chốt, tỉ như tận dụng Thiên Quốc đang có một hồi lung lay bởi vì Vĩnh Yên Vương, Ngạn Thánh Giáo sự tình, tỉ như hoàng đế của Linh Vĩ Quốc là Thánh Nguyên Pháp Thần, hơi thở cực kỳ thơm. Thở một cái, liền năm quốc gia mấy cái đầu não không cách nào dám từ chối không tham dự bàn tròn.
Bàn tròn sự kiện cũng không có gì, chủ yếu ban đầu Laura hướng mọi người quanh quẩn chính sách phân bổ tài nguyên lại một lần nữa ở Hải Lâu Sahara, và xa hơn là toàn bộ Phi Châu lục địa.
Mọi người ngồi họp, sắc mặt nhiều ít cẩn trọng, phải lần nữa đánh giá tỉ mỉ vị thế của Linh Vĩ Quốc lúc này.
Thành không hoàng, cư nhiên ẩn lạc.
Hoàng không thành, an nhàn tiêu diêu.
Mạc Phàm làm vua.
Linh Vĩ Quốc rốt cuộc có được một vị trên đỉnh thượng hoàng an tọa, mà ở chiều hướng ngược lại, Mạc Phàm dù muốn dù không cũng chính thức ngồi lên ngai vàng của một nước; có một số thứ, hẳn là phải lẫn nhau phối trí tốt an bài, không thể qua loa tùy tiện.
Cửa phòng họp cứ như vậy mở ra, Mạc Phàm kịp lúc trở về từ Hắc Ám Vị Diện, thẳng đến tiến vào giữa bàn tròn, thánh cung Laura nhìn thấy hắn, đứng lên nhường cho vị trí chủ tọa.
Mạc Phàm dĩ nhiên không khách sáo chút nào, điệu bộ càng mười phần khí phách ngồi xuống.
Sau Thánh Nguyên giải đấu, toàn bộ năm quốc gia thuộc về Hải Lâu Sahara đều đã nhận ra bản thân thế lực quân đội cùng kinh nghiệm bọn hắn thiếu sót thế nào. Đặc biệt là Wakanda, Atlantic, Maya cổ quốc, bọn họ căn bản đều đối diện tình trạng thừa số lượng nhưng thiếu chất lượng. Mạc Phàm hiểu được, lựa chọn hợp thức ứng biến, mang theo tên tuổi Thánh Nguyên Pháp Thần đại danh đỉnh đỉnh xuất hiện trước mặt bọn hắn, đặt lên tờ hiệp định bút sách đào tạo nhân lực.
“Ngươi nói trong 10 năm tới, chúng ta sẽ có thể thay máu thế hệ sao? Nhưng loại này... loại này bước ra ngoài thế giới lịch luyện, mấy tiểu tử bọn hắn phải làm sao đây?” Ngồi trên bàn hội nghị cấp cao Hải Lâu Sahara, vương hậu Atlantic đọc xong tờ giấy hiệp định kia, không nhịn mở miệng nói.
“Chiến tranh cần khổng lồ nhân lực, tại các bên giao chiến liền mất mát là điều khó tránh, chỉ cần bọn hắn không nguyện ý đi, ta không cưỡng ép. Nhưng nếu các ngươi cứ khăng khăng đóng cửa giữ trẻ như vậy, lại thêm 10 năm qua đi, khi chúng ta đều bị tận diệt; các ngươi càng không có tư bản đối đầu các đế quốc yêu ma”. Mạc Phàm ngồi ở chủ tọa, ngả lưng dựa xuống ghế, rất thản nhiên nói ra.
Lời nói của hắn có ngữ điệu cùng khẩu khí phi thường cao điệu, mỗi một chữ đều mang theo uy áp nặng nề lớn đè xuống; nặng đến mức khiến cho những người ở đây hầu như không cách nào dám tỏ thái độ xem nhẹ.
Cảm giác nếu như từ chối, nhất định sẽ để cho vị Nhân Vương trước mặt không vui, mà vị Nhân Vương này nếu tâm tình không vui, có xác suất rất lớn sẽ để cho Linh Vĩ Quốc lật bàn.
Vị thế Linh Vĩ Quốc bây giờ, gọi là anh em chí cốt với Thiên Quốc đều được. Hiển nhiên rất có trùng kích.
Mười phút sau.
Hoàng đế Wakanda là người đầu tiên bắt chéo hai tay trước ngực, hướng Mạc Phàm gật đầu: “Ở đất nước chúng ta, chết không có nghĩa là chấm dứt; chẳng qua chỉ là trở về vùng đất tổ tiên, nơi mà các linh hồn chiến binh sẽ được sống một lần nữa. Ta thỏa thuận, năm nay dốc trước nửa vạn chiến binh lịch luyện theo ngươi”.
Mạc Phàm theo thói quen tự nhiên lắc đầu qua bên trái, kèm theo một nụ cười thương mại giao thiệp, coi như thành lập hiệp định.
“Chúng ta theo. Hi vọng căn cơ của quân đội Maya sẽ được phát triển về chất trong nhiều năm tới. Đi 3000 binh pháp sư. Bất quá, trong quân chúng ta còn có không ít trung giai pháp sư, cao giai pháp sư, số lượng siêu giai rất thưa thớt”. Tổng tư lệnh Maya mở miệng nói.
“Không thành vấn đề, chúng ta sẽ tận lực điều huấn”. Thánh Cung Laura thay Mạc Phàm trả lời.
Nàng biết hắn cũng không phải cần một nhánh quân toàn bộ là siêu giai pháp sư. Trên thực tế, mượn quân siêu giai pháp sư càng nhiều sẽ càng tổn thất. Ai cũng biết nhu cầu tài nguyên của siêu giai pháp sư so với cao giai, trung giai nhưng là vô cùng dày túi; thêm vào đó, thái độ bọn hắn cũng cao ngạo bất đồng, thường thường nếu không quen thuộc tính cách, trong quần chiến có chỉ huy sẽ trở thành mầm họa tiềm ẩn.
Chẳng thà quản một đám cao giai, trung giai biết nghe lời, ý chí cầu tiến sục sôi, tận lực hết mình sẽ càng có giá trị.
Laura sau đó quay qua nói nhỏ bên tai Mạc Phàm: “Chủ thần, binh sĩ Maya đại đa số có tâm linh hệ cùng thực vật hệ thức tỉnh. Quần chiến phát huy lợi thế tuyệt đối không nhỏ”.
“Ừm”. Mạc Phàm kiệm lời, phun ra duy nhất một chữ.
“Thiên Quốc bên này của ta không vấn đề, đại thánh tể James sẽ đích thân điều nửa vạn học viên Nostha học phủ, Seiddark học phủ theo. Thêm vào nửa thánh pháp thiện chiến”. Đại thánh tể Welbeck đặc biệt đối với chuyện này càng xem như là đầu tư đúng mực.
Những ngày nay, hắn đều hướng Laura mở ra vô số các hiệp định ngoại giao, nói rõ ý đồ muốn xây dựng quan hệ vững chắc với Linh Vĩ Quốc. Ân, với Mạc Phàm.
Chỉ còn lại một người, Mạc Phàm cuối cùng phóng tâm nhãn sắc bén như dao cạo nhìn qua vương hậu Atlantic, thái độ dứt khoát không muốn đợi chờ thêm.
“Ta... ta...” Vương hậu Atlantic luống cuống đến lắp bắp, mãi mới tổ chức xong ngôn ngữ: “Ta đồng ý, 5000 ngư chiến pháp sư sẽ đi”.
Chờ có mỗi lời chốt này của nàng, Mạc Phàm mới nguyện ý nở ra một nụ cười đầy đủ giảo hoạt như hồ ly.
Có thể dám từ chối sao?
Wakanda, Maya, Thiên Quốc từ chối nhả quân không thành vấn đề. Riêng Atlantic liền không được. Mạc Phàm hôm nay cho dù có bắt cóc vương hậu làm con tin, hắn cũng tuyệt đối muốn mượn lực quân đội Atlantic.
Tự cổ chí kim trong lịch sử nhân loại, làm gì có một quốc gia nào khác đủ tư bản so sánh thủy chiến với Atlantic pháp sư đâu. Đã từng thủy ngư xa chiến, hải vực đế quốc nổi danh; cứ việc ở ẩn mấy ngàn năm, như cũ vẫn là huyền thoại.
Hội nghị sau đó tan, ai về nhà nấy.
Mạc Phàm chính mình xưa nay quen tự do tự tại, không bị ước thúc. Hắn giao trách nhiệm dẫn binh đoàn lịch luyện của năm nước cho thánh cung Laura, hẹn mấy tháng sau gặp ở Phàm Tuyết Thành, Hoa Hạ.
“Đại ca ca, ngươi quan hệ với thiên triều thủ tọa Welbeck không tệ, có thể thử bắt chuyện với hắn một chút, Tiểu Kỳ Lan nếu được lịch luyện ở mê giới Thiên Quốc, tắm trong song diện quang minh, tiêu hóa thức ăn quang minh linh nguyên, lực lượng sẽ càng vượt rào thần kì". Apase do dự mãi, cuối cùng lên tiếng nhắc nhở Mạc Phàm.
“Còn có chuyện tốt như vậy?” Mạc Phàm kinh ngạc giật nẩy người.
Apase hiếm có làm ra vô cùng nũng nịu bộ dáng, ôm chặt cánh tay Mạc Phàm: “Hì, không phải hiển nhiên mà Thiên Quốc được gọi là kinh đô thánh quang a. Tuyệt đối là không có nơi nào thích hợp hơn để Tiểu Kỳ Lan đột phá. Thậm chí là bức tốc tiến vào thành thục kỳ, hoàn toàn kỳ”.
Mạc Phàm khóe miệng nhanh chóng co quắp lại, không thể không hào hứng hơn.
Tiểu Kỳ Lan bây giờ là chí tôn quân chủ. Nàng tiến vào thành thục kỳ khả năng đều muốn Á Đế Vương; sau đó hoàn toàn kỳ lại là cái định nghĩa gì đâu? Mới mấy tuổi đã có khả năng đuổi kịp Tiểu Viêm Cơ, Mei Mei, Apase.
“Mất bao lâu?” Mạc Phàm sau đó chợt nhớ ra cái gì, hỏi lại.
“Không rõ lắm, cần phải theo dõi”. Apase lắc đầu, bản thân nàng đoán chừng cũng khó phán đoán.
“Ngươi muốn ở lại với nàng?” Mạc Phàm lập tức nhìn ra ý đồ của Apase. Đây là muốn trốn việc vấn đề.
Hải yêu bên kia sự tình, nàng nhiều một chút rũ bỏ trách nhiệm cầm quân, không muốn liên can.
Mạc Phàm cũng rất lấy làm kì lạ, giống như ở Ma Đô một trận kia, Apase kì thật trước đó cũng hành động trốn mất, lấy cớ đối phó cùng mấy vị tỷ tỷ của mình.
Lẽ nào nàng bị Lãnh Nguyệt Mâu Yêu Thần phản công kích tinh thần một trận, trong lòng triệt để sợ hãi hỗn loạn, lâu ngày sinh ra tâm ma, hết lần này đến lần khác không muốn va chạm hải yêu thần tộc.
“Thiên địch của Medusa tộc các ngươi là hải tộc sao?” Mạc Phàm thăm dò hỏi một câu.
Đột ngột bị hỏi thế này, Apase liền thái độ không vui, nàng lắc đầu lắc đầu, sau đó mặc nhiên bỏ đi, coi như là Mạc Phàm đồng ý điều kiện của nàng.
Mạc Phàm thấy thế đồng dạng chỉ biết cười khổ, sau đó cũng mặc kệ nàng.
Hắn cố ý đi tới hỏi thăm Welbeck tình huống một chút, ngoài ý muốn chính là cái tên này vậy mà cực kỳ tốt tính. Không những hứa bảo trợ Tiểu Kỳ Lan, cam kết dồn tài nguyên để Tiểu Kỳ Lan sớm ngày thăng Vương, còn tận tình bảo rằng đích thân mình sẽ chỉ điểm, đích thân vô địch nuôi thú sủng là Đại Thánh Tể Fred sẽ chăm sóc Tiểu Kỳ Lan thật tốt.
“Vậy nhờ ngươi rồi”. Mạc Phàm đồng dạng mặt dày gật đầu, không chút khách khí.
. . . . .
. . . . .
Mạc Phàm đi tìm Triệu Mãn Duyên.
Triệu Mãn Duyên con khỉ này dĩ nhiên thời gian gần đây yết kiến qua đệ nhất bồ tát giả Thu Cúc, hiếm có chăm chỉ tu luyện một số cổ lão pháp trận.
Hiện tại, Triệu Mãn Duyên bế quan hấp thụ tài nguyên, nhờ vào đồ vật trù phú của Linh Vĩ Quốc cùng Thiên Quốc tụ tập một chỗ, hắn có rất lớn cơ sở để cố gắng hướng tới đệ tam hệ cấm chú.
Để cho Mạc Phàm bực mình chính là, hắn bế quan một mình không tính là gì đi. Mẹ nó, dĩ nhiên thời gian gần đây nắm Tiểu Thiên Hy làm con tin, tận dụng vẻ thánh khiết của Thiên Hy để cho bồ tát Thu Cúc mềm lòng, thả ra ý niệm chỉ dạy.
“Lão Triệu, ngươi ra đây cho ta. Tiểu bảo bảo xinh xắn như thế, gần 2 tuổi tóc, ngươi liền đem nàng đi cắt luôn tóc tơ, muốn để nàng làm hài đồng phật tử rồi?” Mạc Phàm tiết khí mười phần mắng.
Tại bên trong Phật đàn không có giọng nói nào đáp lại cả.
Chỉ có duy nhất một tấm bảng lớn treo bên ngoài, ám chỉ nhắn nhủ với Mạc Phàm.
“Mạc thí chủ, hải yêu xâm lấn, bá tánh lầm than. Ngươi mau mau về trước một bước, cùng quốc gia an nguy vượt qua cơn tai ương này. Bần tăng bế quan cần một thời gian, bế quan xong, nếu ngươi còn sống sót, bần tăng nhất định sẽ tìm đến giải nghiệp sát sinh cho ngươi. Nếu ngươi lỡ như không may hi sinh, bần tăng lại có thể siêu độ ngươi một mang. Bút ký, Triệu Tăng”.
Mạc Phàm cái miệng đều run bần bật, kém chút muốn đem toàn bộ Quang Minh Điện san bằng.
May mắn là sau đó bồ tát Thu Cúc thật mở cửa ra giải thích một trận.
Triệu Mãn Duyên xác thực đang trong giai đoạn cao độ bế quan, hắn không thể dừng được.
Mạc Phàm hừ lạnh một cái, rốt cuộc vẫn lựa chọn lui; một mình ôm Tiểu Thiên Hy quay về Hoa Hạ.
. . . .