Chương 1592: Ai dòm ngó tộc của ta, đều phải chết! (1)
Vô số cường giả ngã xuống, thần linh thì kẻ chết người ngủ, ngay cả ý chí thế giới cũng chìm vào ngủ sâu, từ đó mà sức mạnh của thế giới cũng bị tiêu hao sạch sẽ.
Cũng chính vì điều này đã dẫn đến khoảng cách giữa các chức nghiệp giả, làm Nhân tộc hiện nay mới yếu kém như vậy.
Sau đó lại có Ác Ma Vực Thẳm, Long tộc, Huyết tộc thay phiên nhau đến, muốn chiếm lợi.
Thực ra họ không hề biết rằng, có Antares ở đây, không ai có thể cướp đi thế giới này.
Antares giống như là cửa ải cuối cùng, bảo vệ thế giới vững chắc.
Chuyện này, ngoài Lâm Mặc Ngữ ra, không mấy người biết được.
Ước chừng những kẻ bên ngoài thế giới cũng không biết.
Nếu không thì đã không gây ra nhiều phiền phức như vậy.
Đã có Antares ở đây, những gì bọn họ làm đều vô ích hết.
Chỉ là vì sao Antares lại canh giữ thế giới này thì không ai biết được.
Antares giữ miệng, không chịu nói một chút gì hết.
Rời khỏi bia đá, Lâm Mặc Ngữ tiếp tục bay về phía trước.
Vừa rời khỏi đỉnh núi, phía sau ngọn núi đã thấy một thi thể khổng lồ.
Thi thể này dài hơn ngàn mét, bị chém làm hai đoạn.
Ngoài vết thương này thì toàn thân cũng không có vết thương nào khác.
"Đây chắc là cường giả siêu thần cấp ba của Trùng tộc bị Kiếm Tôn chém giết."
"Qua hơn ngàn năm, thi thể vẫn không thối rữa, còn phát ra hơi thở kinh người."
"Siêu thần, đúng là rất mạnh."
Lâm Mặc Ngữ có thể đoán rằng, một kiếm của Kiếm Tôn đã chém đứt ngọn núi, đồng thời cũng chém đứt cường giả Trùng tộc ẩn sau ngọn núi.
Kiếm khí chém nó làm đôi, đồng thời kiếm khí khổng lồ ấy cũng đã hủy diệt đi cơ hội hồi sinh của nó, triệt để giết chết nó tại đây.
Lâm Mặc Ngữ đang chuẩn bị rời đi, đột nhiên dừng lại.
Ánh mắt lóe sáng, đưa tay chỉ vào thi thể của cường giả Trùng tộc.
Thuật pháp: Phục Sinh Vong Linh!
Thuật pháp phát động, Lâm Mặc Ngữ có thể cảm nhận rất rõ ràng, thuật pháp này có chứa pháp tắc Bất Tử.
Đây là mặt đại diện cho mặt tử của pháp tắc Bất Tử, mang cơ hội hồi sinh rất đặc biệt.
Đây không phải là hơi thở sinh mệnh bình thường, mà là một tia sinh cơ trong cái chết.
Tiếng động nhẹ vang lên, theo đó là siêu thần Trủng tộc đã chết ngàn năm bắt đầu huyết nhục trọng sinh, thân thể liền lại.
Một cường giả siêu thần cấp ba của Trùng tộc đã chết hàng ngàn năm, máu thịt tiêu tan, linh hồn tiêu diệt, chỉ còn lại cái xác.
Vốn dĩ sẽ không có khả năng hồi sinh.
Nhưng dưới sự thần kỳ của thuật pháp Phục Sinh Vong Linh, tác dụng kỳ diệu của pháp tắc Bất Tử (sinh), nó đã sống lại một cách rất vi diệu.
Máu thịt nhanh chóng tái sinh, vết thương từng bị Kiếm Tôn chém làm đôi cũng bắt đầu tự động nối lại với nhau.
Hơi thở của nó càng lúc càng mạnh mẽ, trong chớp mắt, bề ngoài đã không còn thấy vết thương nào nữa.
Thân hình khổng lồ dài hàng ngàn mét, có hàng chục đôi chân côn trùng cỡ lớn, trên chân còn đầy răng cưa, vô cùng sắc bén.
Toàn thân tỏa ra hơi thở pháp tắc kỳ lạ, Lâm Mặc Ngữ cảm nhận được pháp tắc tương tự ở Antares.
Đây là pháp tắc hệ Sức Mạnh, không có yếu tố nguyên tố, chỉ đơn thuần là tấn công vật lý, có thể tăng cường sức mạnh đáng kể.
Khi nó hoàn thành quá trình tái sinh, Lâm Mặc Ngữ đã biết thời gian tồn tại của đối phương.
Là mười ngày.
Không nhiều cũng không ít.
Thời gian tồn tại của kẻ phục sinh sẽ phụ thuộc vào cấp độ linh hồn của bản thân.
Cấp độ linh hồn của bản thân càng cao, thời gian tồn tại của đối tượng phục sinh sẽ càng dài.
Với cấp độ linh hồn hiện tại là 95, có thể cho đối tượng phục sinh tồn tại trong mười ngày, vậy đã là khá ổn rồi.
Trước đây khi Phục Sinh Vong Linh vẫn là kỹ năng, thời gian tồn tại chỉ là một ngày.
Giờ đây đã tăng gấp mười lần, Lâm Mặc Ngữ rất hài lòng.
Hơi thở của Siêu Thần cấp ba lan tỏa trong không khí, hơi thở khổng lồ tạo thành một cơn bão áp lực vô hình, tràn lan khắp nơi.
Đây là lần đầu tiên Lâm Mặc Ngữ thực sự cảm nhận được sức mạnh của Siêu Thần cấp ba.
Vượt xa Long Hoàng, Ma Hoàng… Những kẻ gần đạt siêu thần.
Nếu để Long Hoàng đấu với nó, dù Long Hoàng có sử dụng đến Cự Long Phủ, tung ra trận pháp Châu, cũng sẽ thua trong chớp mắt.
Gần đạt siêu thần nhưng dù sao cũng chưa phải siêu thần.
Bản chất giữa hai bên vốn đã có sự khác biệt.
Huống chi con cự trùng khổng lồ dài cả ngàn mét trước mắt đã đạt đến siêu thần cấp ba.
"Chủ nhân!"
Một đoạn ý thức đơn giản được truyền đến.
Phục Sinh Vong Linh có thể giữ lại ký ức của đối tượng tái sinh nhưng suy nghĩ đã bị thay đổi triệt để, một lòng một dạ tuân theo Lâm Mặc Ngữ.
Mệnh lệnh của Lâm Mặc Ngữ là mệnh lệnh cao nhất, dù Lâm Mặc Ngữ muốn nó chết, nó cũng sẽ không do dự.
Lâm Mặc Ngữ đột nhiên nghĩ đến việc có thể hỏi nó về cuộc đại chiến thần linh không.
Dù sao nó cũng là người từng trải qua, hơn nữa nó thuộc Trùng tộc.
mà sẵn tôi thử đưa ra suy đoán trong mấy chap này
hồi ở tiểu thế giới lúc thăng hoa chức nghiệp lần 2 (lv70) Antares có nói chức nghiệp của main nghe quen quen mà lâu rồi nên ko nhớ
2 miếng da nhặt được đều nói về trận chiến ở trang viên này, có 1 khô lâu vương? đã trấn thủ ở đây nhưng mà cũng sắp ngủm nên phải vào quan tài
và trong trận chiến đó bên xâm lược còn có phù văn đại thế giới nhưng mà bị khô lâu vương chém? làm cho tổn thương maybe
mà cái cây cổ thụ cũng dường như nhận ra lâm mặc ngữ giống giống chủ mình? nên mới ko tấn công
tôi có giả thuyết chức nghiệp của main trước đây do 1 người cường giả đỉnh phong sở hữu đã làm gì đó nên đã chết? nên main mới có chức nghiệp này (chức nghiệp ẩn duy nhất) và "hế thống" có lẽ là tàn hồn/ý niệm của người đó để lại để giúp người nắm giữ chức nghiệp của mình sau này
anh t chấp luôn cả cái đại thế giới này 🗣️🗣️🗣️🔥🔥🔥🔥🔥🔥
giờ đến 1 cuộc hành trình lớn hơn
1
2
3
4
›
»