Chương 819: Ngươi Đã Trở Thành Chó Săn Của Hội Ma Nô Như Thế Nào? (2)
Tác dụng phụ bắt đầu xuất hiện, Lâm Mặc Ngữ cảm nhận rõ ràng, khi thuộc tính gia tăng, một nguồn sức mạnh khổng lồ như đang va đập vào cơ thể.
Nhưng mọi tổn thương đều bị lũ Vong Linh hấp thụ.
Bản thân Lâm Mặc Ngữ không chịu ảnh hưởng gì.
Nguồn sức mạnh này không quá mạnh, chỉ là bùng nổ bên trong cơ thể, mọi biện pháp phòng ngự đều vô ích.
Nói cách khác, chỉ có thể chịu đựng.
Loại tổn thương từ trong ra ngoài, không liên quan đến lực phòng ngự này, muốn chịu đựng cũng rất khó.
Lâm Mặc Ngữ cảm thấy, không ai có thể chống đỡ nổi.
Nhưng trước mặt Lâm Mặc Ngữ, mức tổn thương này bị hắn coi thường.
Thậm chí còn không nguy hiểm bằng khi ăn Thịt Rắn Máu ở lần chuyển chức lần hai.
Chỉ là vị đắng này…
Lâm Mặc Ngữ cuối cùng không chịu nổi vị đắng này.
Hắn hái một quả Cao Cấp Trái Cây bên cạnh cắn lên.
Oa!
Quả Cao Cấp Trái Cây vừa vào miệng, Lâm Mặc Ngữ cảm giác vị đắng nổ tung trong miệng.
Vị ngọt của quả Cao Cấp Trái Cây bị vị đắng lấn át, thậm chí còn trở nên đắng hơn.
Trong mắt Lâm Mặc Hàm hiện lên lo lắng nhưng lúc này nàng ấy không thể làm gì để giúp Lâm Mặc Ngữ.
Nhưng nàng ấy cũng nhìn ra, Lâm Mặc Ngữ không gặp nguy hiểm.
Nàng ấy thở phào nhẹ nhõm, cười dịu dàng: “Yên tâm đi Mặc Ngữ, nếu không chịu nổi cũng không sao, tỷ tỷ sẽ đảm bảo thi thể ngươi nguyên vẹn.”
Lâm Mặc Ngữ im lặng nhìn nàng ấy, có phải tỷ tỷ thật không vậy, có cần nhẫn tâm vậy không.
Ninh Y Y và Mạc Vận cũng chạy tới, nhìn thấy Lâm Mặc Ngữ như ăn phải mướp đắng.
Lâm Mặc Ngữ vươn tay về phía Ninh Y Y: “Có kẹo không?”
Ninh Y Y gật đầu: “Có.”
Nàng lấy ra một viên kẹo màu xanh biếc kín đáo đưa cho Lâm Mặc Ngữ.
Lâm Mặc Ngữ nhét mấy viên vào miệng, lập tức vị đắng kết hợp với vị cay nồng xông vào xoang mũi, quét sạch vị giác.
Lâm Mặc Ngữ tận hưởng cảm giác kích thích này, nước mắt trào ra.
Lần này là vị đắng và vị cay hoà quyện, không thể nói lên lời.
Lâm Mặc Hàm hỏi: “Ngươi cho hắn ăn cái kẹo gì vậy?”
Ninh Y Y nghiêng đầu: “Ta cố ý nhờ người làm, kẹo mướp đắng mù tạc.”
“Ha ha!” Lâm Mặc Hàm không nhịn được cười to, ôm bụng: “Lại còn có loại kẹo này, thật thú vị.”
Lâm Mặc Ngữ cũng nghe thấy nhưng lúc này hắn không còn sức phản ứng.
Cảm giác vừa đắng vừa cay thật sự quá tuyệt vời.
Ninh Y Y hỏi: “Hàm tỷ, Mặc Ngữ thế nào rồi?”
Lâm Mặc Hàm vừa cười vừa nói: “Không sao, một lát là ổn thôi.”
Lâm Mặc Ngữ thực sự không sao, mọi tổn thương đều chuyển sang Khô Lâu.
Hắn đã đạt cấp 45, Không Gian Triệu Hồi đạt đến 750.
Có tổng cộng 25 quân đoàn Vong Linh, số lượng Khô Lâu vượt qua 19000.
Còn có 25 Vu Yêu tướng quân da dày thịt béo.
Trừ khi tác dụng phụ của Sơ Quả có thể làm tất cả bọn chúng nổ tung, nếu không thì đừng hòng làm tổn thương Lâm Mặc Ngữ.
Thuộc tính đang tăng ổn định, Lâm Mặc Ngữ cảm thấy một giây mà như một năm.
Hắn rốt cuộc cũng hiểu được, đắng đến cực hạn có thể khiến người ta khó chịu đến nhường nào.
Sau khi chịu đựng được hai phút, vị đắng rốt cuộc tan biến hoàn toàn.
Mỗi hạng trong thuộc tính bốn chiều của Lâm Mặc Ngữ đều đạt đến 10000.
Nhìn không cao nhưng cao hơn Ninh Y Y 10 lần.
Điều quan trọng nhất không phải là thuộc tính, như Lâm Mặc Hàm đã nói, Ngộ Tính ẩn giấu mới là thuộc tính quan trọng.
Tuy nhiên, không thể kiểm tra được sự tăng cường của Ngộ Tính, lợi ích này thay đổi một cách vô hình.
Thuộc tính tăng nhiều như vậy nhưng cơ thể không cảm thấy gì.
Lâm Mặc Ngữ vội vàng lấy một quả Cao Cấp Trái Cây khác nhét vào miệng, để nước ngọt tràn lan trong miệng, hoàn toàn tẩy sạch vị đắng.
Tuy nhiên, Lâm Mặc Ngữ phát hiện, quả Cao Cấp Trái Cây không còn tăng thuộc tính được nữa.
Thuộc tính 10000 là cực hạn.
Lúc này Lâm Mặc Hàm cũng đã ăn no, bụng nhỏ có chút phồng lên: “Tốt, chúng ta đi thôi.”
Lâm Mặc Hàm đã ăn mười quả Cao Cấp Trái Cây, mỗi thuộc tính đều đạt tới 2000, hơn Ninh Y Y không ít.
Mấy người băng qua vườn trái cây, đi ra bằng một lối khác.
Bên ngoài là sườn núi khác, nơi đây cũng có những vườn trái cây rộng lớn.
Theo lời Lâm Mặc Hàm, nơi này chỉ có trái cây cấp thấp và trung cấp.
Thỉnh thoảng mới tìm được một hai Cao Cấp Trái Cây, không thể so sánh với trong lòng núi.
Sau khi họ rời hang, cửa hang tự động đóng lại.
Hang động này chỉ có thể đi một chiều.
“Sao lại yên tĩnh thế này…”
Mạc Vận cảm thấy kỳ lạ.
Dù không nhiều người vào, vườn trái cây rất lớn nhưng cũng không thể yên tĩnh đến vậy.
Lâm Mặc Ngữ bỗng nhiên nói: “Cẩn thận một chút, có gì đó không ổn.”
Hắn xung phong đi lên phía trước.
Hiện tại không có quân đoàn Vong Linh, không có Áo Giáp Hài Cốt.
Chỉ có Chuyển Giao Sát Thương nên Lâm Mặc Ngữ cũng phải cẩn thận hơn.
mà sẵn tôi thử đưa ra suy đoán trong mấy chap này
hồi ở tiểu thế giới lúc thăng hoa chức nghiệp lần 2 (lv70) Antares có nói chức nghiệp của main nghe quen quen mà lâu rồi nên ko nhớ
2 miếng da nhặt được đều nói về trận chiến ở trang viên này, có 1 khô lâu vương? đã trấn thủ ở đây nhưng mà cũng sắp ngủm nên phải vào quan tài
và trong trận chiến đó bên xâm lược còn có phù văn đại thế giới nhưng mà bị khô lâu vương chém? làm cho tổn thương maybe
mà cái cây cổ thụ cũng dường như nhận ra lâm mặc ngữ giống giống chủ mình? nên mới ko tấn công
tôi có giả thuyết chức nghiệp của main trước đây do 1 người cường giả đỉnh phong sở hữu đã làm gì đó nên đã chết? nên main mới có chức nghiệp này (chức nghiệp ẩn duy nhất) và "hế thống" có lẽ là tàn hồn/ý niệm của người đó để lại để giúp người nắm giữ chức nghiệp của mình sau này
anh t chấp luôn cả cái đại thế giới này 🗣️🗣️🗣️🔥🔥🔥🔥🔥🔥
giờ đến 1 cuộc hành trình lớn hơn
1
2
3
4
›
»