Hệ thống liên tục nhắc nhở, lại một nhóm tài nguyên lớn tới tay.
- Ừm? Có một viên Thổ Linh Tinh?
Lâm Phong không nghĩ tới, lại có người dùng Thổ Linh Tinh trực tiếp đổi một phần thịt.
Có lẽ là do quá đói, trên tay không có những tài liệu khác.
- Bởi vậy chỉ còn thiếu một viên Thổ Linh Tinh, nhà gỗ của ta có thể thăng cấp!
Ban ngày, hắn từ chỗ Trì Vũ Vi đổi một viên Hỏa Linh Tinh.
Hiện tại có người dùng Thổ Linh Tinh trực tiếp mua một miếng thịt.
Hẳn là còn có một vài người bởi vì vận khí tốt, thu được loại tài nguyên này.
Lâm Phong nhìn thoáng qua mục tin nhắn riêng.
Tin nhắn riêng như trước chật ních.
Hắn thiết trí công năng sàng chọn, Hỏa Linh Tinh, Thổ Linh Tinh cùng với bản vẽ đều thành từ khóa.
Một khi gây ra, sẽ có nhắc nhở đặc biệt.
Hiện tại tin nhắn riêng được nhắc nhở lại có rất nhiều.
Hiện tại Lâm Phong có thời gian, mở xem từng cái:
- Không biết trong những tin nhắn riêng này, có niềm vui ngoài ý muốn hay không.
Lâm Phong kiểm tra từng cái.
Trong đó có rất nhiều tin nhắn riêng hỏi Hỏa Linh Tinh, Thổ Linh Tinh có tác dụng gì, còn có một vài người nói không có Hỏa Linh Tinh, có thể dùng những vật phẩm khác thay thế hay không.
Còn có một người hỏi, Lâm Phong đại lão có biết Đạo Đồ Chỉ không?
- Ah, lại tới tìm hiểu tình báo...
Lâm Phong bỏ qua.
Trước mắt mà nói, Lâm Phong là người biểu hiện sáng chói nhất.
Ngày đầu tiên trưng bày rất nhiều thịt, không biết chấn kinh bao nhiêu người.
Hầu như toàn dân đều phải chặt cây, đào quáng, đến mua một miếng thịt của Lâm Phong.
Nên sẽ có rất nhiều người tới thỉnh giáo, hoặc tìm hiểu tình báo.
Đối với cái này, Lâm Phong toàn bộ không nhìn.
- Lâm Phong đại lão, ta lại tìm được một Quả Dâu Mặn, ngươi còn muốn không?
Tin nhắn riêng này là Lộ Sơn gửi.
Bởi phía trước đó hai người hoàn thành giao dịch, còn tán gẫu, nên tin tức của hắn cũng có nhắc nhở đặc biệt.
- Muốn, một miếng thịt!
Lâm Phong trả lời.
Gia vị vẫn rất cần, nếu không... Lâm Phong có chút ăn không trôi.
Hắn trưng bày một phần thịt, vật phẩm giao dịch chỉ có thể là Quả Dâu Mặn.
Hệ thống nhắc nhở: thành công giao dịch thịt Hoàng Bì Xà, Quả Dâu Mặn +1
Một quả trái cây rơi vào trên tay hắn.
- Lâm Phong đại lão, ta còn có một nải chuối tiêu, ngươi có muốn không?
Lộ Sơn lại nhắn tin.
Chuối tiêu?
Khoan hãy nói, Lâm Phong có chút thèm.
Hắn ăn thịt cả ngày, là thật rất ngán.
Một cọng rau dưa, một trái hoa quả cũng chưa từng ăn.
- Muốn!
- Đại lão, vẫn đổi một phần thịt được không?
Lộ Sơn cẩn thận hỏi.
Giai đoạn hiện tại, giá trị của thịt cao hơn hoa quả nhiều.
Thịt bổ sung năng lượng cao, hiệu quả khôi phục thể lực tốt hơn, cũng càng chắc bụng.
- Không thành vấn đề.
Vì vậy Lâm Phong lại treo một phần thịt, hoàn thành giao dịch với Lộ Sơn.
Hệ thống nhắc nhở: thành công giao dịch thịt Hoàng Bì Xà, chuối tiêu +1
Giao dịch hoàn thành, một nãi chuối tiêu rơi vào trong tay Lâm Phong.
Hắn không nói hai lời, bẻ xuống một quả cắn ăn.
Ăn thịt cả ngày, hiện tại ăn một quả chuối, thật thoải mái.
Tiểu Hỏa cũng nhìn thấy chuối tiêu, nhưng nó không có hứng thú.
- Đại lão, ta còn có roi da, nến, có muốn không?
- ... Không cần.
- Vậy cần câu cá, hạt giống cây táo, hạt giống cây lúa thì sao?
Lộ Sơn lại hỏi.
-???
Trong đầu Lâm Phong toát ra vài dấu chấm hỏi.
Lộ Sơn này, sao lại có nhiều vật ly kỳ cổ quái như vậy, roi da, ngọn nến, cần câu cá cũng có.
- Cần câu cá và hạt giống, ta đều muốn.
Lâm Phong nhắn tin.
- Cần câu cá đổi một miếng thịt được không đại lão? Mặt khác hạt giống cây táo 50 hạt, đổi một miếng thịt.
- Hạt giống cây lúa không phải hạt giống bình thường, sau khi lớn trên cây kết rất nhiều hạt thóc, nên 10 hạt đổi một miếng thịt.
- Đại lão, ngươi xem được không?
Lộ Sơn hỏi.
Lâm Phong nhìn hình ảnh Lộ Sơn gởi tới.
Hạt giống cây lúa ưu tú: Tốc độ phát triển nhanh, sau khi thành thục, có thể kết rất nhiều lương thực.
Thật đúng là như vậy, Lộ Sơn không có nói sai.
Hơn nữa còn là phẩm chất ưu tú.
Vì vậy Lâm Phong và Lộ Sơn lần nữa hoàn thành ba lần giao dịch.
Cần câu cá +1.
Hạt giống cây táo hoàn hảo +50.
Hạt giống cây lúa ưu tú +10.
Cần câu cá có thể làm vũ khí, còn có thể câu cá ăn.
Hạt giống tự nhiên là trồng.
Đối với những người khác mà nói, không có thời gian chờ đợi hạt giống nảy mầm lớn lên, giải quyết thức ăn lúc này càng khẩn yếu hơn.
Nếu không... sẽ chết đói.
Nên bọn họ bán hạt giống đổi lấy thức ăn cũng hợp tình hợp lý.
Mà hiện tại Lâm Phong không lo thức ăn, hắn thèm ăn cơm tẻ, muốn ăn hoa quả, nên mua.
- Ngươi lấy đâu ra nhiều đồ đạc cổ quái như vậy?
Lâm Phong nhắn tin.
...
Bên kia, trong một nhà gỗ.
Lộ Sơn là thành niên hai mươi tuổi, chứng kiến tin nhắn của Lâm Phong, lập tức trả lời:
- Ha ha, Lâm đại lão, thật không dám đấu diếm, những thứ này đều là ta dùng những vật khác, mua ở Khu Giao Dịch.