Toàn Giang Hồ Đều Là Cao Thủ

Chương 58

155.

Edit by : Mèo Lười làm hủ 

Kha Tinh Văn nghe thấy Lộ Diễn Phong nói muốn cùng Lục Chiêu Minh tỷ thí, nhất thời có vẻ cực kỳ khẩn trương.

Hắn kéo cánh tay Lộ Diễn Phong, đem Lộ Diễn Phong túm qua một bên, thấp giọng thì thầm.

Trương Tiểu Nguyên từ trên đỉnh đầu Kha Tinh Văn nhìn thấy được lời hắn nói.

"Tiểu sư thúc, ngươi để tâm một chút." Kha Tinh Văn nuốt xuống một ngụm nước bọt, "Cái người tên Lục Chiêu Minh kia, võ công rất cao."

Lộ Diễn Phong đáp: "Ngươi yên tâm, ta tuy không thể nói là tuyệt thế cao thủ, nhưng ít nhất kiếm thuật vẫn thực am hiểu."

Hắn ở trên giang hồ xếp hạng 31, lấy tuổi tác ra mà nói, này thật đã đủ tư cách để Lộ Diễn Phong lấy làm kiêu ngạo.

"Ta đương nhiên tin tưởng kiếm pháp của tiểu sư thúc." Kha Tinh Văn hơi có chút khẩn trương, "Mấu chốt không phải ở điểm này, mấu chốt là ở cái người Lục Chiêu Minh kia cơ, hắn chính là một tên biếи ŧɦái!"


Trương Tiểu Nguyên: "......"

Di??

Đại sư huynh xuống tay tàn nhẫn, nhưng như thế nào liền trở thành biếи ŧɦái rồi?

Kha Tinh Văn: "Ngươi không biết đâu tiểu sư thúc! Hắn rất yêu thích đá mông người khác!"

Trương Tiểu Nguyên: "......"

Kha Tinh Văn: "Đại Hội Võ Lâm hắn ít nhất đạp mười mấy người xuống dưới! Toàn đá mông!"

Lộ Diễn Phong lộ ra ánh mắt mê  mang: "...... Thì ra là như vậy."

Kha Tinh Văn như là nhớ tới hồi ức không tốt đẹp nào đó, hắn nhịn không được đĩnh đĩnh eo, thu thu mông, nói: "Tuyệt đối không dính líu gì tới ba chữ có chừng mực, phải nói là siêu đau!"

Lộ Diễn Phong gật gật đầu, lặp lại: "Hắn đánh nhau đều là đá mông đối phương."

Kha Tinh Văn không nhịn được gật đầu ứng đáp: "Đúng vậy! Tiểu sư thúc, ngươi phải chú ý một chút, chiêu này quá âm ngoan!"


Lộ Diễn Phong: "Cho nên hắn cũng đá mông Tiểu Tước Nhi......"

Kha Tinh Văn: "Đúng—— a?!"

Lộ Diễn Phong nghe hắn nói như vậy, nghiêm túc gật đầu: "Quả nhiên là thế."

Trương Tiểu Nguyên: "......"

Trương Tiểu Nguyên nhìn Lộ Diễn Phong, cảm thấy Lộ Diễn Phong cả người đằng đằng sát khí, nhìn về phía Lục Chiêu Minh trong ánh mắt dường như mang theo vô số đao găm, hận không thể đem Lục Chiêu Minh đóng đinh tại sơn đạo.

Mà Lục Chiêu Minh......

Trương Tiểu Nguyên nhìn đỉnh đầu Lục Chiêu Minh còn đang không ngừng nhảy nhảy số.

"471, 472, 473......"

Trương Tiểu Nguyên: "......"

Đến lúc này rồi mà Lục Chiêu Minh vẫn còn ngồi đếm bậc thang.

Trương Tiểu Nguyên sợ hãi lại khẩn trương.

Y chỉ biết, võ công đại sư huynh hẳn là đứng trong hàng từ đệ tam đến 50 trên giang hồ.

Y cũng không biết bài vị thứ tự cụ thể của đại sư huynh, mà Lộ Diễn Phong xếp hạng đã cực kỳ đáng sợ, hiện giờ Lộ Diễn Phong mang theo bộ dáng đằng đằng sát khí...... Trương Tiểu Nguyên thực lo lắng đại sư huynh sẽ xảy ra chuyện.


Hoa Lưu Tước khập khiễng đi ở bên người y, thấp giọng cùng bọn họ nói: "Thực xin lỗi, ta......"

Lục Chiêu Minh vừa vặn đếm tới 500, bỏ dở sự nghiệp to lớn đếm bậc thang của mình, một mặt nói: "Không sao, đã lâu rồi chưa động gân cốt."

Trương Tiểu Nguyên: "Đại sư huynh, Đại Hội Võ Lâm mới kết thúc......"

Lục Chiêu Minh hạ giọng: "Hắn cũng  xem như chưởng môn tương lai Tán Hoa Cung đi?"

Trương Tiểu Nguyên: "Nếu là chiếu theo ý tứ Mai Lăng An, hẳn là như thế."

Lục Chiêu Minh gật đầu: "Tốt, ta đây không đá mông."

Trương Tiểu Nguyên ngẩn ra một lát mới hồi phục tinh thần lại, ngày ấy Bùi Quân Tắc cùng Lục Chiêu Minh nói qua, đá mông tuy là vì phòng ngừa đối phương bị thương nặng, nhưng không khỏi quá khó coi, nếu là muốn ứng đối các vị tiền bối đức cao vọng trọng, tốt nhất vẫn đừng nên dùng tới biện pháp đó.
Lục Chiêu Minh đã bắt đầu tự hỏi nên xuống tay tại chỗ nào.

Trương Tiểu Nguyên vẫn rất khẩn trương.

Y ghé vào bên người Lục Chiêu Minh, nhỏ giọng cùng Lục Chiêu Minh nói: "Đại sư huynh, hắn trên giang hồ xếp hạng 31, đã xem như tuyệt đỉnh cao thủ."

Lục Chiêu Minh gật đầu: "Ân."

"Hơn nữa hắn giống như đối với huynh có hiểu lầm, đệ sợ hắn sẽ ra tay tàn nhẫn ." Trương Tiểu Nguyên cau mày, "Nếu không chúng ta vẫn là đem trận tỷ thí này đẩy đi......"

Hoa Lưu Tước cũng không nhịn được gật đầu, đồng ý với cái nhìn Trương Tiểu Nguyên: "Đại sư huynh, ta đi cùng hắn giải thích, để hắn đừng làm ra sự tình khó hiểu gì nữa."

Lục Chiêu Minh hỏi: "Ngươi có phải hay không có chút sợ hắn?"

Hoa Lưu Tước đình trệ: "Cái gì......"

Lục Chiêu Minh: "Ta thấy ngươi không muốn cùng hắn nói chuyện, hắn lại quấn lấy ngươi."
Hoa Lưu Tước hơi hơi cau mày, nói: "Hắn tính tình cổ quái, nói chuyện cũng kỳ quái, ta thật là có chút sợ hãi hắn."

Lục Chiêu Minh gật gật đầu: "Tốt"

Trương Tiểu Nguyên trong lòng ẩn ẩn cảm thấy có chút không thích hợp.

Y giữ chặt cánh tay Lục Chiêu Minh, hỏi: "Đại sư huynh, huynh muốn làm cái gì?"

"Ta không thể đá mông hắn." Lục Chiêu Minh nói, "Đánh gãy chân hắn, hắn liền không thể sang quấy rối Hoa Lưu Tước nữa."

Trương Tiểu Nguyên: "......"

Hoa Lưu Tước: "???"

......

Đợi đến khi vào trong Tán Hoa Cung , Trương Tiểu Nguyên nhìn nhìn ánh mắt muốn gϊếŧ người của Lộ Diễn Phong, lại nhìn Lục Chiêu Minh vô cùng bình tĩnh nhìn thẳng Lộ Diễn Phong, trong lòng rùng mình, chỉ cảm thấy có vạn phần đáng sợ.

Mai Lăng An kỳ thật cũng nhớ kỹ Lục Chiêu Minh ngày trước đã một chân đem Kha Tinh Văn đá hạ đài, hắn trong lòng cũng hy vọng Lộ Diễn Phong có thể giáo huấn Lục Chiêu Minh một chút, dù sao cũng có chừng mực, sẽ không để thật sự thương tổn đến đối phương, nhiều nhất chỉ là ném chút thể diện, hắn cũng không cảm thấy đây sự tình nghiêm trọng gì.
Trên giang hồ có không ít người tới tham gia sinh thần Mai Lăng An đều đã đến Tán Hoa Cung, hiện giờ tự nhiên nghe nói Lộ Diễn Phong Lộ đại hiệp trên giang hồ tiếng tăm lừng lẫy muốn cùng người tỷ thí,  đương nhiên đều muốn đến xem náo nhiệt, người trước  người sau vây quanh mấy tầng.

Trương Tiểu Nguyên trong lòng nói không nên lời khẩn trương, y cẩn thận nhìn về đỉnh đầu hai người, sợ sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Lộ Diễn Phong nhưng thật ra nói được làm được, hắn nói sẽ chỉ sử dụng một tay, quả thực đem tay trái dùng đai lưng cột lại sau lưng, sử dụng tay phải cầm kiếm, ánh mắt không chút lo lắng, đằng đằng sát khí.

Lục Chiêu Minh đứng ở cách hắn vài bước, chậm rì rì rút kiếm ra khỏi vỏ, đem vỏ kiếm nắm ở tay còn lại, ánh mắt còn đang đảo qua đảo lại trên đùi Lộ Diễn Phong.
Trương Tiểu Nguyên cảm thấy, Lục Chiêu Minh có thể là đang tự hỏi nên xuống tay ở chỗ nào.

Trương Tiểu Nguyên thở dài.

"Hôm nay chỉ là tỷ thí." Mai Lăng An tiếp tục cường điệu, "Phải rõ có chừng mực, tuyệt đối không thể đả thương đến tính mạng."

Trương Tiểu Nguyên cảm thấy, những lời này của Mai Lăng An , hình như là cố ý nói cho Lộ Diễn Phong nghe.

Y thật sự sợ hãi.

Tỷ thí đã tới, Trương Tiểu Nguyên quay đầu, khẩn trương nhìn về phía Lộ Diễn Phong.

Lộ Diễn Phong trên đầu mơ hồ chợt toát ra một hàng tự.

"Lộ Diễn Phong, giang hồ xếp hạng 31, tự mình trói một tay, hành động bất tiện, tự hạ xếp hạng đến 41."

Trương Tiểu Nguyên: "......"

Trương Tiểu Nguyên cảm thấy, sự tình phía sau, đã có thể không cần phải nhìn rồi.

Y mắt thấy hai người song kiếm tương giao, Lộ Diễn Phong trong tay trường kiếm lệch về một bên, trở tay đánh trả, Lục Chiêu Minh lấy vỏ kiếm làm khiên, trả ngược lại về một phía không người, Lộ Diễn Phong kiếm chiêu mới vừa triển, vỏ kiếm của Lục Chiêu Minh cũng theo đó chính trực đánh ở trên tay Lộ Diễn Phong, không biết sao liền khiến kiếm trong tay Lộ Diễn Phong rơi xuống, thật mạnh đập vào đùi bản thân.
Mà Lục Chiêu Minh trên đầu lại hiện ra bốn chữ ' phúc duyên cực đỉnh '.

Chỉ cần hắn muốn đánh chân người khác, vậy nhất định có thể đánh được.

Trương Tiểu Nguyên ngẩng đầu nhìn về phía không trung, thật sâu thở dài một hơi.

......

Lộ Diễn Phong chuôi kiếm đánh trúng chân chính mình, mọi người trầm mặc sau một lát, một mảnh ồ lên.

Mai Lăng An trong lòng hoảng hốt, đang muốn kêu dừng, chỉ thấy Lộ Diễn Phong ăn đau nhíu mày, lại dứt khoát đánh vào trên chuôi kiếm, đem kiếm phong hướng thẳng đến Lục Chiêu Minh.

Lục Chiêu Minh lui một bước, nhưng vẫn chậm, kiếm Lộ Diễn Phong là do hàn thiết đúc ra, trên thân kiếm hàn khí bao phủ, sượt qua vai Lục Chiêu Minh, cắt ra một miệng vết thương, nhất thời vai áo y phục thấm đỏ máu.

"Đủ rồi!" Mai Lăng An vội vàng gọi hai người lại, "Biết chừng mực!"
Lộ Diễn Phong đau đến đổ mồ hôi lạnh, lại không rên một tiếng, hắn khom lưng đem kiếm nhặt lên, thái độ đối với Lục Chiêu Minh đã bất đồng, nói: "Công phu rất tốt."

Lục Chiêu Minh dường như căn bản không cảm thấy đau, hắn cũng thu kiếm vào vỏ, cùng Lộ Diễn Phong vái chào, nói: "Đa tạ tiền bối thủ hạ lưu tình."

Đây là trước khi lên võ đài tỷ thí Trương Tiểu Nguyên dạy hắn nói, dặn hắn dù thắng hay thua cũng phải nói ra, trước sau vẫn nên cho Tán Hoa Cung chút mặt mũi.

Kha Tinh Văn cùng vài tên Tán Hoa Cung đệ tử đã chạy tới, muốn kiểm tra thương thế Lộ Diễn Phong, Lộ Diễn Phong vẫn hành tẩu được, thế nhưng chỉ có thể dùng mũi chân điểm mặt đất, có chút chật vật, hiển nhiên là đau cực kỳ.

Trương Tiểu Nguyên đỡ cánh tay Lục Chiêu Minh, máu tươi đã đem ống tay áo nhiễm thành màu đỏ, vết thương này là do kiếm khí gây ra, rất nghiêm trọng, y không nói tiếng nào mà trước đơn giản vì Lục Chiêu Minh băng bó, trong lòng lại nghĩ đến một chuyện khác.
Xem ra đại sư huynh võ công hẳn là trên dưới 40, có lẽ còn cao hơn một chút, hơn nữa đại sư huynh phúc duyên tuy thật tốt, nhưng nếu đối phương thực lực kinh người, vẫn có thể đả thương đến hắn.

Lộ Diễn Phong là người đầu tiên Trương Tiểu Nguyên chứng kiến có thể đem Lục Chiêu Minh làm bị thương.

Trương Tiểu Nguyên cau mày, vội vàng vì Lục Chiêu Minh xử lý miệng vết thương, miệng vết thương tuy không lớn, nhưng lại rất sâu, máu tươi không ngừng chảy ra, y vốn tưởng cầm máu trước đã, nhưng y lần đầu tiên vì người khác xử lý miệng vết thương, máu chảy nhiều như vậy, y đã bắt đầu hoảng hốt.

Trương Tiểu Nguyên sợ chính mình dùng lực quá lớn làm đau Lục Chiêu Minh, y dùng lụa trắng che miệng vết thương một lát, huyết vẫn chưa ngừng, mà Lục Chiêu Minh cùng Hoa Lưu Tước nói xong mấy lời, chính mình vươn tay đè lại lụa trắng, đúng lúc che ở trên tay Trương Tiểu Nguyên, nói: "Đệ nếu là muốn cầm máu, nên dùng lực đạo lớn hơn một chút."
Trương Tiểu Nguyên nói: "Đệ sợ huynh sẽ đau......"

"Ta không cảm thấy đau." Lục Chiêu Minh ấn tay Trương Tiểu Nguyên, để y minh bạch cầm máu thì nên sử dụng lực đạo như thế nào, "Đệ không cần lo lắng."

Trương Tiểu Nguyên không biết nên nói gì mới phải, y võ công không tốt, mới vừa rồi Lục Chiêu Minh cùng Lộ Diễn Phong tỷ thí mấy chiêu cuối lại vẫn nhìn ra, có thể đoán được là Lục Chiêu Minh là cố ý lộ sơ hở, dẫn dắt Lộ Diễn Phong đả thương mình.

Này nếu là tỷ thí với người có trình độ thấp cũng không gây ra hậu quả gì, nhưng đang tỷ thí với Lộ Diễn Phong hắn còn dám như thế, Trương Tiểu Nguyên không nhịn được niệm một câu, nói: "Quá nguy hiểm!"

"Đệ cùng huynh ấy nói, huynh ấy cũng không hiểu." Tưởng Tiệm Vũ đang ở bên cạnh tìm thuốc bột trong tay nải, một mặt thuận miệng nói, "Đại sư huynh trước giờ vẫn thích bí quá hóa liều."
Tào Tử Luyện dường như mới vừa hoàn hồn, cảm khái nói: "Này võ công cũng thật tốt quá......"

Hoa Lưu Tước trợn mắt há hốc mồm, dường như rốt cuộc phục hồi tinh thần, chậm rãi mở miệng, hỏi: "Thật đã đánh gãy?"

Lục Chiêu Minh lắc đầu: "Ta không muốn đánh gãy chân hắn, nhiều nhất chỉ là đau mấy ngày, hẳn là chưa đến mức thương vào gân cốt."

Nhưng cho đến khi bọn họ rời khỏi Tán Hoa Cung, Lộ Diễn Phong chỉ sợ đều phải cùng quải trượng làm bạn.

"Xuống tay thật là chuẩn xác." Hoa Lưu Tước cảm giác sâu sắc bội phục, "Vừa nhìn liền biết đã đánh gãy vô số cặp chân rồi đi."

"Không nhiều lắm." Lục Chiêu Minh nghiêm túc trả lời, "Ngươi là người đầu tiên."

Hoa Lưu Tước: "......"

T.r.u.y.ệ.n c.h.ỉ đ.ư.ợ.c đ.ă.n.g t.r.ê.n W.a.t.t.p.ad.com của Mèo Lười làm hủ

Bình Luận (0)
Comment