Toàn Năng Khí Thiếu

Chương 12

Diệp Tiểu Nhu thấy bà ta còn cắn ngược một cái, tức giận đến phát run:

- Bà… bà nói bậy! Tiền này để chữa bệnh cho cha, là bà muốn cướp đi!

Triệu Ngọc Lan giả bộ khóc lóc đáng thương:

- Mọi người mau tới xem này! Nha đầu này bị tiểu tử nghèo mê hoặc, tôi làm mẹ tận tình khuyên bảo, khuyên nó nó cũng không nghe, hiện giờ còn muốn cướp tiền chữa bệnh của chồng tôi bỏ trốn!

Tôi mang thai mười tháng mới sinh được nó, nuôi nó trưởng thành, không ngờ nó lại không có lương tâm như vậy… Số tôi thật khổ mà… Hu hu hu…

Bà ta nói như vậy, những người xung quanh đã tin tưởng vài phần, mang theo ánh mắt thương hại.

- Cô gái, cháu yêu đương thì cũng không thể mất đi lý trí như vậy, sao có thể cướp đi số tiền chữa bệnh cho cha cháu được?

- Cậu con trai này dáng vẻ nghèo kiết xác, không xứng với cô bé này, mỹ nữ bị lừa gạt rồi!

Cả đám người soi mói nghị luận, nhìn Tần Xuyên với ánh mắt khinh thường, bất thiện.

Tần Xuyên không thèm để ý tới những người này, kéo tay Diệp Tiểu Nhu:

- Chúng ta ra ngoài, không cần để ý tới họ.

Nhưng Triệu Ngọc Lan lại đứng chắn cửa ra vào, còn kéo một bảo vệ tới, chỉ vào Tần Xuyên nói:

- Bảo vệ! Cậu ta lừa gạt con gái tôi, còn cướp đi ba vạn tiền chữa bệnh cho chồng tôi nữa, nhanh bắt lấy cậu ta!

Bảo vệ là một người trung niên, cũng không rõ chuyện gì xảy ra. Nhưng khi nhìn thấy Triệu Ngọc Lan ăn mặt rất mốt, mà Tần Xuyên ngay cả áo cũng là T-shirt do tiệm bánh ngọt tặng kèm, đương nhiên tin tưởng thêm vài phần.

- Chàng trai, yêu đương thì được, nhưng đoạt tiền thì không đúng.

Bảo vệ nghiêm túc dạy dỗ.

Diệp Tiểu Nhu thấy Tần Xuyên bị mọi người hiểu lầm, trong lòng vô cùng lo lắng, đứng ra giải thích cho hắn:

- Mọi người đừng tin bà ta! Bà ta sớm ly hôn với cha cháu. Tiền này là tiền chữa bệnh cho cha cháu, nhưng bà ta muốn cướp đi!

Cô bé không giải thích còn tốt, vừa giải thích, Triệu Ngọc Lan càng khóc khỏe hơn!

- Ối trời ơi là trời ơi! Tiểu Nhu, sao con có thể vu oan cho mẹ như vậy? Một ngày vợ chồng trăm ngày ân ái, sao mẹ có thể bỏ mặc sống chết của cha con?

Mọi người đến xem, hai đứa nó còn trẻ như vậy, sao có thể có nhiều tiền thế. Đây đều là tiền tôi và cha nó vất vả mới kiếm được!

Người bên cạnh cũng thấy những chuyện tiểu Nhu nói quá mức khoa trương, nào có người phụ nữ nào cướp tiền cứu mạng của chồng, cho dù là chồng trước thì cũng quá đáng sợ.

Hơn nữa cách ăn mặc của hai người này cũng không phải con nhà giàu có, cầm ba vạn tiền mặt quả thực không giống của họ.

- Người trẻ tuổi, trả tiền lại cho mẹ cháu đi, bằng không chúng tôi chỉ có thể báo cảnh sát.

Bảo vệ đã tin là thật, ánh mắt cảnh giác nhìn Tần Xuyên, như sợ Tần Xuyên chạy trốn.

- Tôi… Tôi… Mọi người…

Khuôn mặt Diệp Tiểu Nhu lúc đỏ lúc trắng, không ngờ mọi chuyện biến thành như này, đen đều bị nói thành trắng!

Trên mặt Triệu Ngọc Lan vẫn tỏ vẻ đáng thương, nhưng trong lòng cười lạnh không ngừng. Hừ, muốn chơi với bà đây? Các người còn non lắm! Ba vạn này lãng phí tiêu cho một người chết, còn không bằng mua một chiếc túi LV còn thực tế hơn!

Trong lòng Tần Xuyên thở dài, dù sao tính tình Diệp Tiểu Nhu quá mức đơn thuần, muốn nói thắng người đàn bà giảo hoạt như Triệu Ngọc Lan đúng là đã làm khó cô.

Đúng lúc Tần Xuyên muốn đi ra nói gì đó, đột nhiên có một bóng dáng xinh đẹp đi tới.

- Tiểu Xuyên Xuyên yêu dấu, sao anh cũng ở đây?

Người đến chính là Đường Vi, trên người cô mang theo một mùi thơm, dáng đi ưu nhã tới bên cạnh Tần Xuyên, còn thân mật mà đưa tay khoác một cánh tay của Tần Xuyên.

Một màn này khiến những người xung quanh trợn mắt há mồm, dung mạo Đường Vi không hề kém Diệp Tiểu Nhu, khí chất và dáng vẻ đều hơn Diệp Tiểu Nhu không ít.

Như một cây đào mật chín mọng, khiến cho đàn ông đều phải thèm thuồng.

Cô vừa xuất hiện đã trở thành tiêu điểm trong đại sảnh.

Tần Xuyên thấy sao lại trùng hợp như vậy, nhưng nghĩ một chút, buổi trưa Đường Vi hình như có nói tới ngân hàng làm chút việc, không ngờ lại gặp phải.

Diệp Tiểu Nhu thấy Đường Vi gần gũi Tần Xuyên như vậy, cũng vô ý thức nhíu mày, trong lòng không vui.

Tuy rằng Đường Vi vẫn luôn gọi rất thân mật, nhưng giới hạn chỉ là trên miệng, tiếp xúc thân mật như vậy chưa từng xảy ra.

Tần Xuyên cũng dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn cô, không biết đột nhiên Đường Vi giở trò gì vậy. Nhưng Đường Vi thầm nháy mắt với hắn, Tần Xuyên liền hiểu đại khái dụng ý của cô, đây là vì muốn giúp hắn, do vậy không lên tiếng.

Ánh mắt Đường Vi lộ vẻ tán dương, nói chuyện với người thông minh đúng là nhẹ nhõm.

Cô làm bộ vừa nhìn thấy Triệu Ngọc Lan, ồ lên một tiếng:

- Sao bà ta lại ở đây? Có phải là đánh bạc hết tiền, sau đó tới đây định lừa tiền con gái bà?

Triệu Ngọc Lan không quen Đường Vi, nhưng có thể cảm nhận được sức hút ngay cả giới nữ cũng khó kháng cự được trên người cô, cái đẹp phát ra từ tận xương tủy khiến bà ta cảm thấy tự ti mặc cảm.

- Cô… cô là ai? Cô nói hươu nói vượn gì đó? Là tiểu tử này lừa gạt con gái tôi, muốn cướp tiền của vợ chồng tôi!

Bà ta vẫn mặt dày nói vậy.

Đường Vi cười phong tình vạn chủng, dựa người vào tay Tần Xuyên, bộ ngực sữa đẫy đà cũng dán chặt vào tay hắn.

- Tiểu Xuyên Xuyên là bạn trai tôi, từ khi nào trở thành bạn trai của con gái bà? Lại nói bà đã ly hôn với cha tiểu Nhu hơn mười năm, sao còn không biết xấu hổ nói hai chữ vợ chồng?

Cô mở cửa hàng bán hoa ngay đối diệm tiệm Internet, tình hình gia đình Diệp Tiểu Nhu, cô cũng hiểu rõ đôi chút.

Đám người xung quanh xôn xao cả lên, không khỏi líu lưỡi, tiểu tử này phúc diễm quá lớn đi!

Sao con gái xinh đẹp đều thân thiết với hắn vậy, tiểu tử này có tài có đức gì lại được mỹ nữ siêu cấp này yêu thương?!

Lúc này, một người con trai anh tuấn, tuổi chừng hơn ba mươi, mặc âu phục đeo đồng hồ vào cũng đi tới, hình như là cao tầng ngân hàng.

Anh ta kinh ngạc hỏi:

- Đường tiểu thư, hóa ra cô đã có bạn trai?

Nhìn thấy anh ta, bảo vệ lập tức cung kính, cúi đầu hô:

- Chủ nhiệm Trần!

Hắn chính là chủ nhiệm chi nhánh ngân hàng này, Trần Hạo Bân.

- Chủ nhiệm Trần, xin giới thiệu với anh, đây là bạn trai tôi Tần Xuyên, anh ấy làm IT, cho nên ăn mặc rất tùy hứng, không quá quan tâm tới bề ngoài.

Vẻ mặt Đường Vi hạnh phúc ngọt ngào.

Cánh tay Tần Xuyên có thể cảm nhận được xúc cảm mỹ diệu từ vị trí mềm mại kia truyền tới, rất co dãn và đầy đặn.

IT? Không phải là có một ngoại hiệu ‘anh Restart’ sao, cô nàng quyến rũ này thật biết bịa chuyện. Tần Xuyên thầm nghĩ.

Sau khi Trần Hạo Bân nghe xong, sắc mặt thay đổi nhưng không thể không gượng cười, bắt tay với Tần Xuyên.

- Tần tiên sinh thật có phúc, có người bạn gái xinh đẹp động lòng người như vậy.

Mặc dù chỉ trong tích tắc, nhưng Tần Xuyên vẫn nhận ra biến hóa trong biểu lộ của Trần Hạo Bân, trong mắt gã hiện lên một tia âm lãnh.

Tần Xuyên lập tức nhìn ra anh ta theo đuổi Đường Vi, nhưng bị Đường Vi từ chối.

Đường Vi giúp hắn đối phó Triệu Ngọc Lan là một chuyện, mấu chốt là lấy hắn làm tấm mộc!

Trong lòng Tần Xuyên cũng có chút không thoải mái, việc này không thương lượng với hắn một chút, nói tới là tới, không phải là gây thêm phiền toái cho hắn sao?

Hắn cũng không phải đèn dầu cạn, nếu con gái còn dám chơi như vậy, sao hắn lại không dám chứ.

Sắc mặt Tần Xuyên lộ vẻ cưng chiều, rất dịu dàng mà quay đầu nhìn Đường Vi:

- Có thể quen Vi Vi đúng là phúc của tôi.

Trong mắt Đường Vi không khỏi hiện lên vẻ kinh ngạc, cô không ngờ chính mình diễn đã rất giỏi, Tần Xuyên còn diễn giỏi hơn cô!

Mấu chốt là cách gọi tràn ngập yêu thương ‘Vi Vi’!

Tiểu tử này bình thường chỉ dám gọi ‘chị Đường’, hiện giờ lại muốn chiếm tiện nghi của cô!

Lúc trước khiêu khích Tần Xuyên, hắn không thèm chịu nể mặt. Nhưng bây giờ thấy đối phương chủ động, trong lòng Đường Vi không khống chế nổi, tâm hồn thiếu nữ loạn lên, hai má đỏ ứng.

Hình ảnh ngọt ngào này khiến tất cả mọi người tin hai người đang yêu nhau.

Chỉ là gương mặt nhỏ nhắn của Diệp Tiểu Nhu ở bên cạnh trắng bệch, hai tay nắm chặt góc áo.

Diệp Tiểu Nhu không thể không thừa nhận, quả thực Đường Vi rất giống tình nhân trong mộng của mọi người đàn ông, hai mắt cô bé ảm đạm…
Bình Luận (0)
Comment