- Đã xong rồi sao?!
Atula cười châm chọc, cúi đầu nhìn Tần Xuyên.
Dáng người của y rất cao lớn, so với Tần Xuyên cũng cao hơn nửa cái đầu.
- Tu vị không tệ, đáng tiếc công phu không tu luyện tới nơi tới chốn. Cho dù có binh khí tốt, nhưng người dùng chỉ biết man lực thì cũng chỉ là phí công mà thôi.
Atula khinh thường cười nói.
Trên tay Tần Xuyên truyền tới một lực lượng phản chấn mạnh mẽ, khiến hổ khẩu tay hắn run lên, cơ bắp đau nhức.
Thân thể Atula giống như sắt thép, dựa vào chân khí băng hỏa song liên của hắn lại không thể phá vỡ phòng ngực!
Tần Xuyên thừa dịp Atula còn chưa ra tay, không tin có tà, tiếp tục ra một chiêu Hạc trắng giương cánh, tay trái hóa roi, quất mạnh vào đầu Atula!
Bùm!
Một tiếng trầm đục vang lên, chân khí Tiên Thiên nổ tung, cơ mặt của Atula lõm xuống!
Nhưng một đòn mạnh mẽ có thể đánh đầu người thành cháo thịt này lại không có hiệu quả gì, Atula vẫn dùng ánh mắt trào phúng nhìn chằm chằm vào Tần Xuyên.
Liễu Hàn Yên và Đường Vi cách đó không xa đều sợ tới ngây người, các cô ở cách đó vài chục mét vẫn có thể cảm nhận được lực công kích của Tần Xuyên đáng sợ tới mức nào, nhưng như vậy vẫn không hề xi nhê với Atula?!
Mấu chốt là từ đầu tới cuối họ đều không thấy Atula sử dụng cương khí Tiên Thiên hộ thể, cảm thấy không thể tin nổi, thân thể con người có thể cường hóa tới mức này sao?!
- Người trẻ tuổi, tao thừa nhận đã đánh giá thấp thực lực của mày. Mày là thiên tài! Chỉ tiếc hôm nay mày gặp phải tao, tính mạnh của mày cũng chấm dứt ở đây!
Atula vừa dứt lời, tay trái tạo hình ưng trảo, tấn công về phần bụng Tần Xuyên!
Năm ngón tay như đúc bằng kim loại, lực mạnh ngàn cân, chỉ vừa vung ra đã tạo thành tiếng gió rít chói tai!
Tần Xuyên theo bản năng ngửa ra sau, lăn lộn trên đất, khó khăn lắm mới tránh được một trảo này.
Nhưng thân thể Atula như tê giác xông tới, lại lao về phía Tần Xuyên, hai tay uy vũ sinh phong, liên tục đánh ra cầm nã quyền thuật.
Tần Xuyên không nhường một bước nào, gặp chiêu phá chiêu, đánh nhau túi bụi với Atula.
Hai người như long tranh hổ đấu, ở bên cạnh bờ hồ nước, nóc nhà, ban công, bồn hoa, va chạm kịch liệt ở khắp nơi, bụi bay mù mịt, tiếng nổ không ngừng vang lên.
Thế nhưng thời kỳ thăm dò qua đi, kỹ ảo chiến đấu của Atula mang sự hung hãn và tinh xảo ở bên trong, khiến Tần Xuyên cảm thấy gắng gượng vô cùng.
Hắn không muốn dùng kiếm ý, hắn vẫn chưa biết rõ công phu của Atula, chỉ sợ dùng kiếm ý cũng cách nào phá vỡ phòng ngự của y.
Một khi như vậy, bản thân hắn vì vận dụng kiếm ý mà tiêu hao quá lớn, ngược lại sẽ khiến Atula chiếm được tiện nghi.
Kết quả là Tần Xuyên đành cố gắng phòng thủ, tìm kiếm cơ hội đột phá, suy nghĩ công phu của Atula có huyền cơ gì.
Liễu Hàn Yên thấy Tần Xuyên có dấu hiệu bại lui, cô không kìm được xông lên, Băng Ngưng chân khí phóng ra, hóa thành vô số mảnh băng vỡ, phá không đánh tới sau lưng Atula!
Tần Xuyên chỉ sợ cô gái này không nhịn được mà ra tay, bởi vì thời điểm này sợ nhất là không tập trung được. Hắn vội vàng hô to:
- Mau dừng tay!
Nhưng Liễu Hàn Yên đâu có chịu nghe, trong từ điển của cô không có khái niệm lâm trận chịu thua.
Liễu Hàn Yên la từng tiếng:
- Phi điểu tận!
Những nơi Hàn Băng phi nhận đi qua, cỏ cây bị cắt thành vô số mảnh nhỏ, ngay cả những viên đá trên đất đều bị cắt đứt, đủ thấy sự sắc bén của nó!
Nhưng Atula không thèm tránh né, một mặt ngăn cản Tần Xuyên ở trước, dùng lưng đỡ một chiêu này của Liễu Hàn Yên!
Đoàng đùm bùm chíu bủm…
Tiếng nổ mạnh liên tiếp vang lên, vô số vụn băng bắn ra, nhưng không thể tạo thành một vết thương nhỏ trên lưng Atula!
Atula quay đầu nhe răng cười, sau khi đẩy ra một đòn trường quyền của Tần Xuyên, y quay người xông về phía Liễu Hàn Yên!
- Một tên võ giả Tiên Thiên sơ cấp chớ có tới đây để vướng chân vướng tay!!
Đang khi nói chuyện, Atula một chưởng đánh tới cổ Liễu Hàn Yên!
Khuôn mặt Liễu Hàn Yên trắng bệch, lúc này cô mới nhận ra công kích của mình căn bản không hề có lực sát thương với Atula. Nhưng khi cô muốn tránh đi thì Atula đã phong kín đa số đường né tránh, chỉ có một góc độ có thể trốn!
Đầu tiên Liễu Hàn Yên cho rằng đây là một cãi bẫy, nhưng nếu cô không tránh né theo góc độ đó, vậy tất sẽ bị Atula đánh trọng thương!
Rơi vào đường cùng, Liễu Hàn Yên chỉ có thể dùng hết khả năng, dưới chân phát lực, thậm chí hai tay đẩy ra hai luồng chân khí, để tốc độ né tránh của mình nhanh hơn!
Đoàng!
Trong chớp mắt này, Snipe Hahnah mai phục ở cửa sổ phòng chính đột nhiên nổ súng!
Cô ta vốn chờ thời khắc này. Nếu như không có Atula phối hợp, muốn dùng súng ngắm tiêu diệt một võ giả Tiên Thiên là không có khả năng. Nhưng có Atula phối hợp, khóa chặt quỹ tích di động của Liễu Hàn Yên, cô có thể dự đoán mà bắn rồi!
- A…
Liễu Hàn Yên không nhịn được phát ra tiếng kêu đau đớn, cô biết rõ mình đã trúng đạn. Cũng may cô kịp thời tăng tốc, viên đạt chỉ bắn trúng mông, không có tiến vào!
Dù như vậy, Liễu Hàn Yên bị thương cũng vô cùng tức giận. Cô không để ý miệng vết thương vẫn đang đổ máu, xông lên sân thượng lầu hai, sau đó dùng khinh công phi một cái, lao về phía cửa sổ có súng bắn tỉa mai phục!
Snipe Hahnah am hiểu nhất là dùng súng giết người, phát hiện ngay cả lúc vừa rồi cũng không thể đánh lén Liễu Hàn Yên, lập tức biết tình hình không ổn, định chạy trốn.
Nhưng Liễu Hàn Yên không nói hai lời, khi cách cửa sổ một đoạn đã dùng một chiêu ‘Đoạn không băng nhận’, hung hăng xuyên qua cửa sổ, từ phía sau đâm vào thân thể Hahnah!
Snipe Hahnah lập tức chết, nhưng Liễu Hàn Yên cũng phát hiện chân trái đã không nghe mình sai bảo, từ tầng hai ngã xuống.
Tần Xuyên phát hiện Liễu Hàn Yên bị thương, trong lòng hoảng hốt một chút. Nhưng thấy cô lại xông tới giết người mới an tâm hơn chút, có lẽ vấn đề không quá lớn.
Chỉ là không ngờ tới Liễu Hàn Yên vừa mới giết người đã ngã từ trên tầng xuống!
- Vợ ơi!
- Liễu tướng quân!
Tần Xuyên và Đường Vi đều kinh hãi.
Atula nhe răng cười:
- Nhiệm vụ của Hahnah đã hoàn thành, viên đạn đó có độc, vợ của mày e là không sống được bao lâu.
Đồng tử Tần Xuyên co rút lại, trong lòng thầm kêu không tốt. Hắn quên đám người này là sát thủ, giết người sẵn sàng dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào. Viên đạn kia khẳng định đã được ngâm độc!
Nhưng Atula không hề có ý định cho Tần Xuyên thời gian thở dốc và suy nghĩ, lại như trâu điên xông về phía Tần Xuyên.
Tần Xuyên thấy Atula lại xông về phía mình, thân thể hơi nghiêng, nắm tay phải đánh về phía đầu y.
Atula dùng tay trái từ trên đè xuống, chân trái đưa lên, đồng thời dùng vai phải va chạm cùng Tần Xuyên!
Tần Xuyên bị động dùng chân khí đón đỡ một phần lực lượng, sau đó bay ngược về sau, đang định đứng vững lại thì Atula lại xông lên!
Tần Xuyên dùng công thay thủ, tay phải đấm thẳng vào đầu Atula, Atula lại dùng tay phải từ dưới đưa lên, nhanh như chớp bắt lấy cổ tay phải Tần Xuyên.
- Công phu không phải muốn là được, nghĩ là tinh xảo! Người trẻ tuổi, mày luyện thêm mười năm thì có lẽ có thể chiến đấu với tao, chỉ tiếc là mày không có thời gian rồi! Dưới cửu tuyền nhớ nghiên cứu cho tốt!
Atula cười lớn, tiến lên dùng quyền trái nện vào nách phải Tần Xuyên, đồng thời dùng chân trái chế trụ chân trước của Tần Xuyên.
Hai luồng lực lượng cùng tác dụng, khiến Tần Xuyên không khống chế nổi, ngã xuống đất!
- Chết đi!!
Tần Xuyên bị lực lượng mạnh mẽ này đánh ngã xuống đất, một đống đá vụn bắn lên, bay xa bảy tám mét mới dừng lại!
Nếu là người bình thường, bị ném như vậy e là toàn thân gãy xương, nội tạng vỡ nát!
Đường Vi thấy Liễu Hàn Yên bị thường, Tần Xuyên cũng bị Atula ném ngã xuống đấy, ý thức được tình hình ngày càng không ổn.
Vốn tưởng ó Tần Xuyên và Liễu Hàn Yên đi cùng, bang Tứ Hải căn bản không có lực chống đỡ, nào ngờ xuất hiện một tên Atula, cả hai người đều không địch nổi!
Sau khi dùng súng bắn chết vài tên bảo tiêu, súng đã hết đạn, cô vội vã chạy tới bên người Liễu Hàn Yên, đỡ lấy đối phương.
- Liễu tiểu thư, cô sao rồi?
Liễu Hàn Yên thần sắc trắng bệch, mồ hôi không ngừng chảy, ý thức của cô bắt đầu có chút mơ hồ, chỉ yên lặng lắc đầu.
Đúng lúc này, cửa lớn đột nhiên mở ra, cha con Vương Chấn Thiên cùng Vương Thế Huân dẫn theo mười tên bảo tiêu xông vào.