Sắc mặt Tần Xuyên âm trầm đáng sợ, nếu có ai đến khiêu khích hắn, có lẽ hắn sẽ không tức giận, nhưng có ai dám làm người bên cạnh hắn bị thương, như vậy là động vào vẩy ngược của hắn.
Đặc biệt, lần này bị bắt có cả Liễu Thiển Thiển, em gái yêu của Liễu Hàn Yên, nếu như bị rớt mất cọng lông nào, chắc hẳn Liễu Hàn Yên đều sẽ liều mạng với hắn.
Tuy nói là mấy chuyện thế này cũng khó đề phòng, nhưng chung quy cũng tại mình để Freyja lái máy bay trực thăng đưa Liễu Thiển Thiển ra ngoài chơi, mình cũng có trách nhiệm.
Nghe thấy câu hỏi của Bạch Dạ, Tần Xuyên cũng không có ý định giấu diếm, gật đầu nhẹ:
-Anh cũng không biết có đúng hay không, nhưng hình như là bọn họ đang tìm thứ gì đó.
-Đối phương là ai?
-Đồng minh Tulip.
Tần Xuyên nhìn Bạch Dạ
-Em có biết gì về tổ chức này không?
Bạch Dạ ngạc nhiên, đầu mày nhíu lại một lúc,
-Đây không phải đối thủ dựa vào vũ lực là có thể đánh bại được, anh tranh giành thần vật với bọn họ, nhưng phải là tổ chức có thế lực như thế nào mới có gan tranh giành thần vật với quốc gia lớn.
-Sao lại nói vậy?
Tần Xuyên hỏi.
Bạch Dạ thở dài,
-Đồng minh Tulip là đồng minh do bốn gia tộc cổ xưa cấp bậc bá chủ của thời phong kiến và thời nô lệ Habsburg, Hohenzollern, Kapetinger và Romanov xây dựng lên.
Bốn gia tộc này, gần như xuyên suốt lịch sử toàn bộ châu Âu, người của gia tộc họ trải khắp toàn cầu, làm ở các ngành nghề, không ai có thể biết được nền tảng của bọn họ thật sự sâu đến nhường nào.
Tulip đại diện cho sự cao quý, Thần Phạt Giả là vũ trang của họ, có nghĩa là họ đại diện cho Thượng Đế đến trừng phạt kẻ phản nghịch của thế gian.
Nghe nói bốn gia tộc này, đều có Thần Hữu Kỵ Sĩ tọa trấn, Thần Hữu Kỵ Sĩ cũng có thể địch lại Tông Sư, không biết có đúng hay không.
Nhưng đây không phải điều đáng sợ nhất, anh nên biết, mấy gia tộc tồn tại vài trăm năm thậm chí là trên nghìn năm này, họ thật sự có điểm mạnh của mình, họ có mặt ở khắc mọi nơi, một khi trở thành kẻ thù của họ, chắc chắn sẽ gặp phải áp lực ở khắp mọi nơi.
Giờ mặc dù trong thế giới ngầm anh được tôn xưng là Kiếm Ma, rất nhiều người sợ anh, kiêng kỵ thực lực cá nhân của anh, nhưng anh đừng quên, không phải là anh không có bất kỳ ràng buộc gì.
Giống như lần này, Liễu Thiển Thiển trở thành con tin của bọn họ, nếu anh làm họ tức giận thêm nữa, có lẽ bị bắt không phải chỉ mình Liễu Thiển Thiển.
Thần sắc Tần Xuyên ngưng trọng, hắn phát hiện mình suy nghĩ chưa được chu toàn, đương nhiên trước kia hắn cũng chưa từng tiếp xúc với nhiều thế lực tầng sâu của thế giới phương Tây như vậy.
Không ngờ, Đồng minh Tulip lại có bối cảnh mạnh như vậy, nếu như nói cả thế giới đều có người của họ, vậy thì mình rất khó ứng phó được.
Quả thực, lên lôi đài đánh nhau sống chết Tần Xuyên không sợ, nhưng người nắm quyền là tứ đại gia tộc cổ xưa người ta, họ sẽ không ngoan ngoãn xuất hiện trước mặt anh, thậm chí cũng sẽ không tụ tập lại với nhau, để cho anh có cơ hội tiêu diệt hết bọn họ.
Cộng thêm người ta còn có cường giả siêu cấp trấn thủ gia tộc, Tần Xuyên có thể nói là đã rơi vào hoàn cảnh bất lợi.
-Trực thăng vẫn chưa về, chứng tỏ đang còn trên biển, dựa theo thời gian để tính toán, có lẽ đã về đến hải vực gần thành phố Đông Hoa, họ có tàu của mình.
Tần Xuyên lầm bầm phân tích:
-Tuy họ cắt đứt con đường truyền tin của chúng ta, nhưng chắc chắn bản thân họ phải dùng Gps, hải vực gần đây, cũng không nhiều thuyền lắm, chỉ cần tìm được điểm tín hiệu của họ, là có thể tìm được bọn họ.
Bạch Dạ sững sờ, nói:
-Sao phải tìm, không phải trên thư họ đã viết, bảo anh lấy Thần Vật, chạng vạng tối họ sẽ cử người tới đây sao, lẽ nào anh thật sự muốn xông đến đó cứu người.
Tần Xuyên không chút do dự gật đầu,
-Đương nhiên, bọn họ trèo lên đầu anh rồi, sao anh có thể thả họ về chứ.
-Anh điên à, anh định trở mặt với Đồng minh Tulip thật à, nãy giờ em nói anh không nghe thấy sao, cho dù anh có Thần Vật, nhưng rốt cuộc Thần Vật có tác dụng gì, đó vẫn là một câu đó, vì thứ đó có đáng mạo hiểm như vậy không?
Bạch Dạ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, Tần Xuyên này thật sự không sợ chết.
Tần Xuyên hít sâu một hơi, ánh mắt sáng quắc nói:
-Những người kia, chắc chắn sẽ càng được nước lấn tới, dù sao thì anh cũng đã giết khá nhiều cao thủ của họ.
-Vậy thì có thể liên hệ thử, có lẽ họ cũng không định tính toán những chuyện khác quá.
Bạch Dạ nói.
Tần Xuyên cười khẽ:
-Bọn họ dám bắt em vợ nhà anh, anh không thể bỏ qua cho họ. Trên đời này không có tường nào không lọt gió, càng không gỗ nào không mục, gia tộc càng mạnh, lòng người càng không quy về một mối.
Em nói Đồng minh Tulip bọn họ có thể luôn là đồng minh tứ đại gia tộc sao, người của gia tộc luôn đồng tâm hiệp lực sao.
Dù sao đế quốc của tổ tiên họ trước đây cũng đã sụp đổ, gia tộc của họ cũng không thể mãi mãi cường thịnh, cho nên anh không phải không có cơ hội.
Bọn họ có thể tấn công người bên cạnh anh, nhưng em đừng quên, người của họ đông hơn, mục tiêu tấn công của anh cũng nhiều hơn.
Thất bại sẽ khiến người ta nhát gan, e sợ sẽ khiến cho họ được nước lấn tới, anh sẽ không đợi họ tới, anh tự tới, tiên hạ thủ vi cường.
Bạch Dạ kinh ngạc nhìn hắn, cô chợt phát hiện, Tần Xuyên này hoàn toàn khác với Tần Xuyên trong ấn tượng của cô, hắn biến đổi quá nhanh, từ một nhân viên trông coi quán net an phận, không muốn gây chuyện dần dần trở thành một kẻ hùng tâm bừng bừng.
-Anh định làm gì?
Bạch Dạ không kìm được hỏi.
Tần Xuyên nhìn giờ trên di động, nói:
-Còn bốn tiếng nữa, bọn họ sẽ cử người tới, vậy thì trước đó, anh sẽ tìm được họ và chạy đến đó.
-Anh không định nói chuyện này với Liễu Hàn Yên sao, có lẽ cô ấy có thể chỉ huy quân đội đến giúp đỡ.
Bạch Dạ đề nghị.
Tần Xuyên lắc đầu,
-Đợi cứu được em vợ ra hẵng nói cũng không muộn. Dù sao trong tay họ hiện đang có con tin, ép quá tác dụng sẽ ngược lại.
Tần Xuyên suy nghĩ một lúc, liền chạy vào nhà.
Trong lòng Bạch Dạ nghĩ đến Freyja, cũng thấy bất an, cùng vào phòng Tần Xuyên, muốn xem thao tác cụ thể của hắn như thế nào.
Đồng thời cô cũng rất tò mò, Tần Xuyên đã giấu thần vật kia ở đâu, cô cũng ngại hỏi chuyện này.
Tần Xuyên tự nhiên mở máy tính lên, sau đó bắt đầu thông qua vệ tinh định vị, điều tra tín hiệu của thuyền khu vực này.
Quá trình này vẫn chưa cần sử dụng vệ tinh quân dụng, nên cũng không gặp nhiều trở ngại lắm.
May là, đây không phải lộ tuyến vận chuyển thương vụ, nên thuyền cũng không nhiều, sau khi loại bỏ vài tàu hàng và du thuyền, chỉ còn lại vài chiếc du thuyền.
Trong đó có một du thuyền, là ở gần vị trí vùng biển quốc tế.
-Chính là chỗ này, dựa theo thời gian trực thăng bay đi để tính, có lẽ chỉ nằm trong phạm vi này.
Tần Xuyên chỉ vào một hình vẽ vệ tinh phóng đại trên máy tính, trên đó có đúng một chiếc du thuyền xa hoa.
Bạch Dạ nháy mắt mấy cái, nói:
-Anh định đến đó thế nào?
Tần Xuyên trầm ngâm nói:
-Không thể vội được, bọn họ có thể tìm được trực thăng, thì chắc hẳn bọn họ có vệ tinh và rada truy lùng tiên tiến, nếu anh công khai đi thuyền đến đó, nhất định sẽ bị phát hiện.
Thậm chí hiện tại anh ở vị trí nào, có lẽ họ cũng có thể nhìn thấy rõ, chỉ cần anh rời khỏi khu vực xung quanh nhà, bọn họ sẽ chạy trốn, đến lúc đó sẽ không đuổi kịp họ/
-Vậy thì phải làm sao? Lẽ nào uổng công tìm ra sao?
Bạch Dạ không hiểu mấy thứ công nghệ cao này lắm.
Tần Xuyên nói tiếp:
-Cũng không phải như vậy, có một cách, trước tiên là xâm nhập vào hệ thống du thuyền của họ, để họ không thể nào sử dụng vệ tinh như bình thường để nắm được hình ảnh thật của chúng ta ở đây thì chúng ta có thể đi đến bất kỳ đâu.
Tần Xuyên nói xong, quay đầu lại nhìn Bạch Dạ ngồi bên cạnh,
-Chuyện này, anh cần một hacker có trình độ cao hỗ trợ, còn anh thì phải chạy đi cứu người.
Bạch Dạ vội khoát tay, nói:
-Chuyện này thì em không giúp nỗi anh, anh cần em tìm cao thủ thị trường chứng khoán, chuyên gia tài chánh, người quản lý công việc thì em làm được, chứ mấy chuyện hacker, em không quen ai cả, trước kia trong Thánh Giáo, bộ phận thông tin cũng không thuộc quản lý của em.
-Đừng lo, trong lòng anh đã chọn được người thích hợp.
Tần Xuyên cười cười, đứng dậy gọi điện thoại.
Nhiệm vụ lần này, trừ Nạp Lan Thấm “Thủy tinh” thì không ai có thể làm được, và cũng chỉ cô làm, Tần Xuyên mới khá yên tâm, mấu chốt là không cần Tần Xuyên dạy phải làm thế nào, chắc chắn cô ấy cũng biết nên thao tác thế nào.
Không lâu sau, điện thoại kết nối, Nạp Lan Thấm đầu bên kia ngáp, ngữ khí khó chịu:
-Dám quấy rầy giấc ngủ của bà à.
Tần Xuyên mỉm cười, cô nàng này đúng là ngủ đến lúc mặt trời tỉnh dậy phơi mông rồi đấy,
-Giúp anh một việc, em vợ anh bị bắt rồi.
-Em vợ anh bị bắt cóc?
Lúc này dường như Nạp Lan Thấm đã ý thức được mức nghiêm trọng của vấn đề,
-Anh nói là Liễu Thiển Thiển bị bắt cóc? Ai mà dám to gan bắt cóc nó? Hắn muốn Liễu Hàn Yên dùng tàu tuần tra ném đạn đạo sao?
Tần Xuyên kể sơ sơ lại câu chuyện,
-Tình tiết cặn kẽ sau hẵng nói, anh đã tìm được tọa độ GPS của họ, sau khi em bắt được tín hiệu vô tuyến của họ thì...
Chưa đợi Tần Xuyên nói xong, Nạp Lan Thấm đã cắt ngang,
-Đừng nói nhảm tốn thời gian nữa, làm vài hình ảnh giả cho chúng xem chứ gì...
Được rồi, cho em 20 phút, khoảng nửa tiếng sau anh xuất phát đi, nhớ đem điện thoại, lúc nào cũng phải duy trì liên lạc với tên nước ngoài đáng chết kia, đúng là bắt cóc mà cũng không biết lựa thời gian.