Toàn Thiên Đường Đều Cho Rằng Thủ Trưởng Thất Sủng

Chương 141

Đại thánh đường, thượng đế vẫn luôn không tới gặp Lucifiel, hai mắt hơi nhắm, đang bàn chuyện quang ám cân bằng với mặt hắc ám trong cơ thể.

Chuyện này, y vẫn chưa buông tha, cũng không có lý do buông tha.

Cho nên y đang đàm phán với mặt hắc ám.

"Ngô muốn dung hợp với ngươi."

"..."

"Ngô biết những lời này đã nói qua rất nhiều lần, nhưng lúc này ngô nghiêm túc."

"..."

"Nếu không giải quyết chuyện này, ngô khó có thể an tâm, Luci cũng luôn mang lòng sầu lo, hơn nữa thế giới này là do ngô và ngươi cùng sáng tạo, có lẽ có một ngày nó sẽ hủy diệt, nhưng tuyệt đối không phải sớm như vậy, cũng không nên vì lý do như vậy."

"Hôm nay ngươi nói thật nhiều."

Hắc thượng đế bị quấy rầy, nhịn không được châm chọc một câu.

Thượng đế mặt không đổi sắc đáp: "Ngô không nói nhiều một chút, ngươi căn bản không để ý tới ngô."

Nếu có thể, y cũng không muốn trở thành nói nhiều!

"Ngô sẽ không nghe bất cứ lý do gì của ngươi." Hắc thượng đế cố nén cơn buồn ngủ ban ngày, dùng phương thức vô tình nhất cự tuyệt đối phương, "Jehovah, ngô không thể chịu đựng được việc ngươi đạt được lực lượng căn nguyên hắc ám dưới tình huống ngươi ghét bỏ hắc ám, thần quang và ám chân chính, phải công bằng đối đãi hai bên, chứ không phải vì yêu thích mà chèn ép bất cứ bên nào."

Trong đôi mắt vàng kim lạnh lùng của thượng đế hiện lên một chút bất đắc dĩ.

Lại là cách nói này!

Mặc kệ là mặt hắc ám, hay là Luci đều nói y không công bằng, nhưng mà ngay cả là thần linh, cũng có quan niệm và yêu thích của mình, y cũng không phải là quy luật không có cảm tình!

Thượng đế thỏa hiệp nói: "Như vậy, ngươi tách ra đi."

Hắc thượng đế hoàn toàn không đồng ý, "Chờ ngô có được thần cách hắc ám, không cần ngươi nói, ngô cũng sẽ tự tách ra, trước đó, thân thể của ngươi do ngô sở hữu."

Thượng đế hít sâu, sớm hay muộn cũng có một ngày y sẽ bị đối phương chọc tức chết.

Thân thể ngô của ngươi từ hồi nào!

Lần thứ một ngàn lẻ tám trăm hối hận mình cắn nuốt căn nguyên hắc ám, thượng đế kết thúc đối thoại với y, cầm lấy sách Sáng Thế nghe lén trên đầu gối, "Ngươi có biện pháp không?"

Sách Sáng Thế viết trên giấy: "Thượng đế, ngài thật sự không cách nào tiếp nhận hắc ám sao?"

Thượng đế trầm ngâm, "Không đến mức như thế, chỉ là trong khoảng thời gian ngắn ngô khó có thể đổi mới với hắc ám, những ác ma đó thật sự là thấp kém."

Nghĩ đến ác ma mơ ước Luci, lạnh lẽo trong mắt thượng đế càng sâu.

"Cái ngô thiếu chính là thời gian."

Nếu không phải chuyện quang ám cân bằng cần giải quyết càng sớm càng tốt, bản thân y cũng không muốn bị mặt hắc ám châm chọc khiêu khích, còn phải chậm trễ thời gian để giao lưu với đối phương.

Sách Sáng Thế nhún vai, "Nói thật, còn không bằng ngài phái Lucifiel điện hạ đến địa ngục, để Lucifiel điện hạ thay thế ngài cân bằng quang ám, đây là loại phương pháp nhanh nhất ——" vừa nói xong, nó liền nhận thấy một thứ tên là sát khí.

Trang giấy co rụt, thần khí bạn sinh với thần linh thức thời sửa miệng.

"Ta cũng không phải kêu ngài đánh điện hạ vào địa ngục, điện hạ khác với thiên sứ trong thế giới thôi diễn, hắn biết mọi việc, khẳng định bằng lòng đến địa ngục một chuyến vì ngài."

"Ngô không cho phép."

Thượng đế một chút cũng không muốn để ma vương địa ngục xuất hiện.

"Thôi, ngô đi tìm Luci." Buông bỏ tạp niệm, thượng đế để sách Sáng Thế lại ngự tọa, liền muốn đến Hằng Tinh thiên. Sách Sáng Thế ai oán nói rằng: "Mang ta đi với, ta ở đại thánh đường cũng rất nhàm chán mà."

Nghe vậy, thượng đế mang nó theo.

Còn chưa đi được một bước, y nhìn thấy tiểu Lục luôn vây quanh đại thánh đường cũng bay qua, rõ ràng cũng muốn theo y đi tìm Lucifiel.

Thượng đế khó hiểu mà có một loại cảm giác dắt díu con cái.

Khi y đến Hằng Tinh thiên, lại phát hiện vào giờ nghỉ trưa, Luci không ở trong tẩm điện. Đôi mắt vàng kim chuyển động, tầm mắt thần linh nhìn quét qua trên dưới thiên đường, không ít sí thiên sứ cảm thấy một trận lạnh run. Không đến một khắc, y tìm được Lucifiel đang nói chuyện với Asmodeus.

Tầng thứ sáu, Mộc Tinh thiên.

Lucifiel không lo lắng lực thừa nhận tâm lý của Samael, hắn lo lắng chính là Asmodeus. Lần trước từ biệt, thượng đế lâm thời đột kích tới chơi, lại nói ra lời như vậy với hắn, đừng nói là Asmodeus sợ choáng váng, chính hắn cũng nội tâm khiếp sợ.

Chờ sau khi xác nhận tâm ý với thượng đế, Lucifiel lại rơi vào một phen công tác bận rộn mới, tận đến gần đây mới có thời gian thanh nhàn.

Hắn tìm được Asmodeus ở Mộc Tinh thiên nửa bước không ra, giải thích về chuyện lúc ấy. Vừa giải thích xong, hắn lại thu hoạch được gương mặt ngu người của Asmo.

Lucifiel thầm nghĩ: "Còn thật thú vị."

Con ngươi màu xanh lam lưu động ánh sáng, Lucifiel dịu dàng nhìn Asmodeus, suy đoán rốt cuộc đối phương muốn ngẩn người bao lâu. Trước khi thú vui ác liệt ấy nảy mầm, hắn liền thấy thần linh tóc bạc đi đến từ phía sau Asmodeus.

"Thần?"

Hắn theo bản năng gọi một tiếng, khiến Asmodeus cả người run rẩy.

Asmodeus sụp đổ quay người lại.

Thượng đế lại tới nữa!

Từ khi biết rõ "Yahveh" là thượng đế, Asmodeus liền không cách nào nhìn thẳng đối phương. Khuôn mặt tương tự điện hạ, bề ngoài không có bao nhiêu khác biệt với thiên sứ, thực thân của thần linh đủ để cho bất cứ sinh linh tam giới nào giật mình.

Đứng đầu mười bí ẩn lớn chưa giải đáp của thiên đường, chính là chân dung của thần!

Hiện tại Asmodeus đã biết, nhưng mà hắn hận không thể khiến mình không biết, như vậy còn có thể mang lòng hy vọng, vẫn luôn ngưỡng mộ Lucifiel điện hạ.

Hắn nào dám làm tình địch của thần!

Thượng đế không xem Asmodeus như không khí không nhìn tới, chẳng qua lời nói ra lại không dễ nghe êm tai. Y thanh lãnh nói rằng: "Asmodeus, nhìn thấy ngô không hành lễ sao?"

Asmodeus kịp phản ứng, vội vàng dùng lễ nghi yết kiến thần linh.

Nội tâm hắn rơi đầy nước mắt.

Thần, giọng điệu ôn hòa bình thường của ngài đều là giả vờ sao?

Thực hiển nhiên trạng thái có thánh quang, cùng với không có thánh quang là khác biệt. Ngữ điệu ôn hòa theo thói quen của thượng đế, chỉ tồn tại lúc tâm tình vô cùng tốt, hiện giờ tâm tình của y không được gọi là quá tốt, ánh mắt nhìn về phía Luci cũng để lộ ra một loại ý tứ "ngươi giải thích cho ngô một chút".

Lucifiel tao nhã mỉm cười, "Thần, ta đã nói với ngài từ trước, muốn nói chuyện với từng đồng bạn, lát nữa ta muốn đến Hỏa Tinh thiên, ngài muốn theo với ta không?"

Thượng đế nhớ lại lời Luci đã nói, gắng gượng chấp nhận lý do này.

"Có thể."

Gặp Samael một lần, cũng tiện thể hủy diệt vấn đề về Yahveh luôn.

Thượng đế giữ chặt tay Lucifiel, nhắc nhở Asmodeus một câu: "Gần đây sẽ có lễ mừng, mấy sí thiên sứ các ngươi đều phải tham gia."

Asmodeus cúi đầu, "Vâng."

Một người đối mặt thần linh cần phải khúm núm, một người đứng ở trước mặt thần linh, tôn quý mà thong dong, chênh lệch giai cấp trong sí thiên sứ, từ lúc sinh ra đã được định trước.

Phẩm cấp sí thiên sứ trưởng, ngay từ đầu đã không thuộc về phạm trù nhất phẩm!

Đó là thiên sứ gần với thần.

Trong lòng Asmodeus chua sót, còn chưa ở cùng điện hạ được bao lâu, đã phải mắt mở trừng trừng nhìn điện hạ và thần linh rời đi. Đợi hai bóng người biến mất, hắn mới chậm rãi ngẩng đầu, nhìn cung điện và rừng rậm không thay đổi ở Mộc Tinh thiên, có chút thất hồn lạc phách.

Có phải mình, không còn cơ hội hay không...

Điện hạ.

Tầng thứ năm, Hỏa Tinh thiên, ngục giam thiên sứ vốn dĩ không có mấy thiên sứ tới thăm, lại gặp phải hai người lãnh đạo trực tiếp của thiên đường tới chơi.

Làm giám ngục trưởng, Samael áp lực lớn như núi.

Lucifiel hòa ái cười cười với hắn, phất tay bày ra hai cái ghế dựa, cùng thượng đế ngồi ở đối diện Samael. Samael cương mặt, mệnh lệnh cho Hetty mờ mịt một bên: "Ngươi đi ra ngoài đi, nơi này đừng cho bất cứ thiên sứ nào tiến vào."

Dưới dạng không khí nặng nề này, Hetty nuốt xuống câu hỏi "điện hạ, vì sao Yahveh ở đây", chân tay khẽ khàng rời khỏi phòng.

Nàng cẩn thận đóng cửa lại, để lại không gian nói chuyện cho mấy vị bên trong.

Khác với lúc gặp Asmodeus, Lucifiel không định lãng phí thời gian giải thích. Hắn đi thẳng vào vấn đề nói với Samael rằng: "Có vài quy tắc thiên sứ sắp sửa vứt đi, nhưng mà cụ thể ta cũng không cách nào làm chủ, cần giáp mặt xin chỉ thị của thần linh."

Samael vừa nghe, liền hiểu rõ ý đồ đến của bọn họ.

Thần và điện hạ ở bên nhau, như vậy lệnh cấm hạn chế thiên sứ không thể có tình dục trước kia, gần như có thể giải trừ rồi.

Ánh mắt không tự giác lướt sang hướng thần linh tóc bạc, Samael thầm nghĩ: "Không phải thần ngay ở nơi này sao? Điện hạ nói thật sự là đường hoàng."

Thượng đế mở miệng: "Đừng suy nghĩ bậy bạ."

Samael giống như bị giội nước lã, ủ rũ thu liễm tâm tư.

Quên mất thần có thể đọc tâm.

Lucifiel đại khái hiểu rõ hoạt động tâm lý của Samael, mỉm cười nói rằng: "Đừng vì gặp được chân dung của thần, liền quên mất tôn kính cơ bản, Samael."

Một quy tắc của sí thiên sứ: nhìn thấy thần, làm rỗng tư duy.

Samael được nhắc nhở, nhanh chóng khôi phục trạng thái khi yết kiến thần linh ở đại thánh đường, sắc mặt nghiêm túc mà khắc chế, ngoại trừ chuyện ở phương diện công tác, sẽ không nghĩ những chuyện linh tinh khác. Dưới sự gợi ý của Lucifiel, hắn lấy ra quy tắc thiên sứ mới nhất từ trong ngăn kéo.

Hừm, một xấp thật dày ——

Sau đó hắn muốn giao cái này cho thượng đế, Lucifiel ho nhẹ một tiếng, "Đưa ta đi."

Thần sẽ không xem.

Cánh tay Samael thoáng khựng, quẹo phương hướng, đưa cho sí thiên sứ trưởng.

Lucifiel nói xen vào không chút nào ảnh hưởng đến thượng đế, thượng đế giống như không nghe thấy, nghiêng đầu nhìn về phía thiên sứ của mình. Y phát hiện lúc Luci xem đồ vật phá lệ nghiêm túc, cho dù là tư thế lật xem cũng có một loại uy nghiêm độc đáo.

Lucifiel xem xong, nói với thượng đế rằng: "Nội dung có chút phức tạp, quá mức tỉ mỉ, ta chỉ nói mấy cái chủ yếu với ngài một lần, ngài chỉ cần trả lời có đồng ý sửa chữa hay không thôi."

"Được."

Thượng đế cho rằng sẽ rất phiền toái, nghe thấy đơn giản như vậy, nhất thời đáp ứng.

Samael nhìn hai vị hắn đều đắc tội không nổi, không khỏi cảm thấy thán phục vì phương thức của Lucifiel điện hạ —— quả nhiên hoàn toàn hiểu biết thần linh.

Trước khi Lucifiel bắt đầu hỏi ý kiến, Samael cũng cầm giấy bút lên, chuẩn bị ghi chép thần linh đồng ý sửa chữa điều lệ nào, đây chính là chuyện liên quan đến tương lai của thiên sứ toàn bộ thiên đường, không thể xử lý qua loa.

Giọng Lucifiel cực hay, nhẹ nhàng phất đi sự nhàm chán khi xử lý công vụ.

"Điều thứ tám, thiên sứ thất trinh là trọng tội."

"Ừm."

"... Thần?"

Nghe thượng đế "ừm", Lucifiel sửng sốt một chút.

Cái này không giống lời đã thương lượng trước khi tới!

"Xem tình huống mà nói." Thượng đế thấy Luci không ủng hộ nhìn mình, không thể không đông cứng xoay chuyển lời nói mới nãy, "Nếu là chủ động phát sinh quan hệ với ác ma, ngô vẫn sẽ không tha thứ cho thiên sứ như vậy."

Lucifiel gật đầu, quay đầu nhìn về phía Samael, "Ghi chép lại chưa?"

Samael xấu hổ, "Rồi ạ."

Điện hạ, ngài làm thế nào khiến thần lâm thời sửa miệng vậy!

Vấn đề khiến Samael nghi hoặc kỳ thật rất đơn giản —— Lucifiel cũng mất đi trinh tiết. Nếu thượng đế không sửa miệng, Lucifiel ở trong miệng y cũng biến thành thiên sứ mắc trọng tội. Để không chọc giận Luci, thượng đế chỉ có thể phá vỡ điểm mấu chốt mình giữ vững mười vạn năm.

Lucifiel cong khóe môi với thần linh, cười nhạt một chút, sau đó vấn đề liên tiếp xuất hiện, không cho thượng đế bất cứ thời gian suy xét nào.

Điều lệ hắn lấy ra, đều liên quan đến việc rốt cuộc thiên sứ có thể tìm bạn lữ hay không!

Hắn không hy vọng tiểu thiên sứ của thiên đường, vĩnh viễn đều sinh ra trong chuyển sinh trì ở tiểu thánh đường, dù sao cũng phải xuất hiện vài thiên sứ sinh nở tự nhiên chứ!

Hết chương 141
Bình Luận (0)
Comment