Toàn Thiên Đường Đều Cho Rằng Thủ Trưởng Thất Sủng

Chương 152

Bỏ lại chúng thiên sứ ngây ra như phỗng, thượng đế mang Lucifiel trong lòng mình đi.

Một luồng sáng lại phá tan tầng mây!

Vầng sáng nhuộm mây trắng thành màu vàng kim, huyền ảo như khói hoa. Lấy một điểm trên bầu trời làm tâm, tầng mây bị thần lực xuyên qua giống như dòng khí khuếch tán, tầng tầng lớp lớp.

Thủy Tinh thiên cao nhất lộ ra một góc trong đám mây, đại thánh đường rộng rãi, không trung thuần trắng không tỳ vết, lực lượng thuần túy mà lớn mạnh của Thủy Tinh thiên đổ xuống, bày ra thế giới vô thượng quang minh với các trí thiên sứ chưa bao giờ đi tới tầng thứ chín.

Đó là nơi thuộc về thần…

Các trí thiên sứ bị cảnh sắc chấn nhiếp, mất một lúc lâu mới hoàn hồn, sí thiên sứ trưởng đại nhân đi rồi, hơn nữa là bị thượng đế mang đi!

Các trí thiên sứ tập thể khóc đỏ mắt, “Điện hạ!”

Ở trong lòng, bọn họ lại kêu rên một câu khác: “Michael điện hạ làm sí thiên sứ trưởng, có phải quá không đáng tin rồi không!”

Vị Michael điện hạ kia nổi danh là mê chơi đó!

Nhưng mà bọn họ không có quyền lợi phản đối, sau khi thượng đế quyết định công khai tình cảm với Lucifiel, vị trí sí thiên sứ trưởng nhiệm kỳ thứ hai đã định ra. Thần dụ vừa đưa ra, trên từ sí thiên sứ, dưới đến thiên sứ cấp chín bình thường đều phải phục tùng.

Từ nay về sau, Lucifiel sẽ chỉ là thần hậu, không cần thực hiện chức vụ thiên đường nữa.

Về phần phẩm cấp thần hậu ư?

Mặc kệ có làm sí thiên sứ trưởng hay không, Lucifiel đều không ở trong hàng ngũ tam giai cửu phẩm, hắn là thiên sứ gần với thần nhất, được hưởng hết thảy vinh quang và rực rỡ của thế gian.

Chuyện thượng đế tuyên bố sí thiên sứ trưởng từ chức quá đột ngột, cho dù là sí thiên sứ biết nội tình cũng mờ mịt. Bọn họ đoán được có khả năng Lucifiel điện hạ sẽ đến Thủy Tinh thiên ở, nhưng làm thế nào cũng không ngờ Michael sẽ tiếp nhận vị trí sí thiên sứ trưởng nhiệm kỳ thứ hai!

Bọn họ sôi nổi kinh ngạc nhìn về phía Michael.

Gabriel đầy rối rắm, nhỏ giọng nói: “Ta còn tưởng rằng Meta sẽ tiếp nhận chức sí thiên sứ trưởng, thế mà lại để Michael chiếm hời rồi.”

Samael ôm cánh tay, lạnh lùng bình luận: “Thật sự là khiến người ta không dám tin.”

Berial nhìn nhìn Michael bị đả kích nghiêm trọng, nói câu thật lòng.

“Ta chỉ cầu mong hắn có thể cố gắng làm việc thôi.”

Sí thiên sứ trưởng không phải như lực thiên sứ trưởng, nếu Michael học theo hắn ta mỗi ngày ngồi chơi xơi nước, toàn bộ công vụ thiên đường liền xong đời.

Đúng rồi, sí thiên sứ trưởng còn phải chọn lựa phó quan mới.

Nghe thấy nhóm đồng bạn ngươi một lời ta một ngữ, nói móc mỉa một chút cũng không lưu tình, Metatron không nỡ, ho nhẹ nói: “Michael, ngươi đứng lên trước đi.”

Thiên sứ tóc đỏ quỳ trên mặt đất, ôm đầu khóc rống.

Trời cao chứng giám!

Hắn mới không muốn làm sí thiên sứ trưởng gì đâu!

Thiên sứ sống ở thiên đường có ai không biết sí thiên sứ trưởng ít ngày nghỉ nhất, số lần nhàn rỗi ít nhất! Một khi thiên đường xảy ra chuyện gì, sí thiên sứ trưởng phải là người đầu tiên giải quyết vấn đề, không giải quyết hả? Tốt lắm, sí thiên sứ trưởng nhất định phải chịu trách nhiệm chính.

Asmodeus và Beelzebub không tham dự đề tài này, còn đắm chìm trong cái nhìn thoáng qua lạnh như băng của thượng đế, cùng với bi ai thất tình.

Về sau chỉ có thể đến Thủy Tinh thiên thăm điện hạ thôi…

Nhưng mà tiền đề là… thần không truy cứu chuyện bọn họ tỏ tình với điện hạ.

Nội tâm hai sí thiên sứ suy yếu đỡ tường.

Mặc dù lễ mừng cử hành tại Hằng Tinh thiên, nhưng mà lực ảnh hưởng lúc sau cực lớn, từ chín tầng thiên đường đến nhân gian, phàm là sinh linh có chút quan hệ đều biết chuyện này.

Thánh địa tinh linh tộc, tinh linh vương quang minh đánh nghiêng tách trà, giật mình trừng mắt tròn xoe như con sóc.

“Thượng đế và Lucifiel ở bên nhau?”

“Hiện tại thiên đường cho phép kết hôn? Chỉ là không cho phép thông hôn với ngoại tộc?”

“Cái gì với cái gì vậy!”

Tiếng thét của hắn bùng nổ trong thụ ốc, khiến Adjaye ngồi ở đối diện hắn vội vàng che lỗ tai, để ngừa lỗ tai nhọn của tinh linh bị bạn tốt la cho thủng màng nhĩ.

“Vớ vẩn! Ta không tin!” Atrios vỗ một chưởng vào trên bàn, ấm trà trên đó chấn động, “Adjaye, ta đi thiên đường một chuyến!”

Adjaye phất khăn tay, “Đi đi, đi đi.”

Nhân gian cũng chỉ có mấy người có tư cách đi tới thiên đường.

Phát sinh loại chuyện này, không chỉ Atrios sụp đổ, cho dù là Adjaye cũng hoàn toàn không thể hiểu nổi. Nhưng mà chuyện thượng đế sửa chữa quy tắc thiên sứ, lại khiến cho Adjaye sinh ra thiện cảm, hắn không tính là tín đồ của thượng đế, nhưng cũng hiểu được tính cách thượng đế.

Tuyệt đối là cố chấp quang minh.

Thượng đế sủng ái thiên sứ, đồng thời, cũng không cho phép thiên sứ vi phạm chuyện y chán ghét, đáy mắt không chứa nổi một hạt cát.

Hiện giờ thượng đế tán thành tình yêu, nên cho phép thiên sứ có được tình yêu.

Đây là công bằng.

Nếu thượng đế lấy tư dục của bản thân khống chế thiên đường, dưới tình huống mình và Lucifiel yêu nhau, vẫn cứ yêu cầu thiên sứ cấm dục, thì thần liền không phải vị thần đáng để tôn kính.

Adjaye nhặt tách trà Atrios đánh nghiêng, cười nói: “Tam giới cũng kích lên một trận sóng lớn rồi, Lucifiel điện hạ, ngài vĩnh viễn có thể làm ra chuyện khiến chúng ta đều không ngờ được.”

Đáng thương Atrios.

Đời này đừng hy vọng có thể tranh giành thắng Lucifiel.

Không quá ba ngày, gián điệp xếp vào khắp nơi dũng mãnh tiến vào địa ngục, tin tức ồn ào huyên náo ấy rốt cuộc bị ác ma xa tại địa ngục biết.

Sau khi biết được tin tức, cấp cao địa ngục đều ngu người, có cảm giác bị lừa dối.

Đây là tình báo khó tin nhất năm nay nhỉ!

Thượng đế sẽ ở bên thiên sứ của y? Thần có thể xem trọng tạo vật sao?

Baal lớn giọng kêu, “Ngươi bị thác loạn tinh thần hả? Thượng đế làm sao có thể là Yahveh, nếu y là Yahveh, vậy sí thiên sứ chúng ta nhìn thấy ở tầng thứ chín địa ngục là ai? Chẳng lẽ thượng đế còn đi xây một cung điện ở chỗ sâu trong địa ngục sao?”

Gã hoàn toàn không tin!

Dưới cái nhìn chằm chằm của vua ác ma, ác ma công tước phụ trách thông báo chuyện này nhún vai “Ta cũng không rõ lắm, dù sao thì các thiên sứ thiên đường đều nói như vậy, lão đại hoàn toàn có thể đi ra ngoài dạo một vòng, hiện tại đừng nói là thiên đường, nhân gian cũng nổ tung chảo rồi.”

Baal ngây ngốc, “Nhân gian cũng biết?”

“Làm sao có thể không biết.” Ác ma công tước cười, “Phát sinh tin tức lớn như vậy, bên thiên đường nào có giấu nổi, nghe nói Atrios tinh linh tộc và Ulysses long tộc đều chạy tới thiên đường hỏi thăm tin tức rồi.”

“Các ngươi thấy thế nào.” Baal đắn đo không quyết, quay đầu nhìn ác ma vương cấp khác ngồi ở trên ghế ngẩn người.

Tâm tình mấy đọa thiên sứ trong số đó lại càng phức tạp.

Nếu tin tức là thật  ——

Thượng đế là Yahveh điện hạ.

Thượng đế giấu diếm thân phận, xây cung điện ở địa ngục, còn tâm bình khí hòa lui tới với ác ma và đọa thiên sứ, cuối cùng… thế mà lại còn phát kẹo cho tiểu thiên sứ sa đọa?

Thế giới này là lạ ở chỗ nào nhỉ?

Một ác ma vương cấp nói: “Nếu là tình báo thật, như vậy chúc mừng, địa ngục của chúng ta sẽ nghênh đón mùa xuân thứ hai.”

Baal nổi lên gân xanh, cái gì mà mùa xuân thứ hai?

Đối phương nói rằng: “Lucifiel từ chức, Michael tiếp nhận vị trí của hắn, vầy có nghĩa là tương lai ở trên chiến trường, chúng ta sẽ không bao giờ đụng phải Lucifiel, cũng không cần an bài đám ác ma vương cấp chúng ta chịu chết ngăn cản Lucifiel nữa.”

“Nghe ra rất tốt nhỉ…”

Baal sờ đám râu trên cằm, trên mặt lộ ra biểu tình kỳ quái.

Ác ma công tước thấy mấy vị lão đại thương nghị, không dám ở lại, nhanh chóng lui ra. Sau khi ác ma công tước đi rồi, Baal đột nhiên nhớ lại một việc, xoa tay đứng lên, “Từ từ, tòa cung điện địa ngục kia làm thế nào? Chúng ta phải đi hủy nó sao?”

Bốn phía yên tĩnh lại.

Tất cả ác ma đều dùng ánh mắt sợ hãi không cách nào hình dung mà nhìn gã.

Baal kinh ngạc nói: “Nhìn lão tử làm gì?”

Ác ma trăm miệng một lời: “Nếu đó thật sự là cung điện của thần, ai dám hủy?”

Giống như ở thiên đường, những thiên sứ phản bội thiên đường kia, có ai dám luẩn quẩn trong lòng đi phá hủy đại thánh đường? Bọn họ còn muốn sống đó!

Baal bực mình, than thở: “Một đám nhát gan.”

Tức khắc sau gã lại phẫn nộ hất bàn, “Các ngươi là ánh mắt gì hả! Một đám muốn tạo phản à?” Sau khi chửi hết cái đám không biết lớn nhỏ kia một lần, Baal sảng khoái đi ra khỏi nơi mở cuộc họp.

Hơn mười ác ma vương cấp đi ra từ trong căn phòng đã trở thành phế tích.

“Có bản lĩnh ngươi đi đi, Baal!”

“Đúng vậy!”

“Khốn kiếp, lại hủy phòng, không cần tiền sao?”

“Rõ ràng không phải địa bàn của Baal, hắn không đau lòng.”

“Vấn đề đây là của ta!”

“Đúng rồi, nợ cờ bạc hắn thiếu đã trả sạch chưa? Không thể vì hắn là vua ác ma mà có thể thiếu nợ không trả tiền chứ!”

“Nhanh chóng đuổi theo, hẳn là hắn chưa đi xa!”

Lúc mấy ác ma đó lật nợ cũ của Baal, Baal đã chạy thật xa. Gã chuẩn bị đến nhân gian xem tình huống, thuận tiện nghiệm chứng độ thật giả của tin tức.

Nhân gian, trên cầu thang lên thiên đường.

Atrios ở nơi đó đụng phải long vương mới đi ra khỏi đảo Phù Không không lâu.

“Ngươi cũng tới à?”

“À, là Atrios hả.”

Nam tử tóc dài vàng kim đi tới, cao lớn mà uy vũ, chính là long vương hoàng kim thánh quang Ulysses. Khi hắn đi đến bên cạnh Atrios, càng làm nổi bật sự thon gầy quá mức của quang minh tinh linh vương Atrios.

Atrios liếc trắng mắt, “Cách ta xa một chút.”

Ulysses so so chiều cao của bọn họ, cười xấu xa, “Không phải chỉ là lùn hơn ta một ít thôi sao? Loại chuyện này đều là thần định ra, ngươi không thể trách ta được.”

Atrios vô lực.

Ở nhân gian, cũng chỉ Adjaye và long vương có thể nói chuyện được với Atrios, dần dà hắn liền có thêm một tên bạn xấu. Nhưng mà thảm thương chính là hai người hắn quen biết, một người thì đứng ở lập trường trung lập, một người lại tương đối mê đắm dung mạo Lucifiel.

Long tộc đều là một đám khốn kiếp háo sắc!

Trong lòng hắn thầm mắng, Ulysses tâm linh tương thông liếc hắn một cái.

“Không phải ngươi đang thầm mắng ta chứ.”

“Ngươi nghĩ nhiều rồi.”

Atrios bỏ lại những lời này, đi về phía cuối cầu thang.

Ulysses nhanh chóng đuổi kịp, không quan tâm đối phương mặt lạnh. Có quang minh tinh linh vương xung phong, tiện hơn là một con rồng như hắn ta chạy tới thiên đường hỏi thăm tin tức.

Sau đó, Atrios đi đến Nhật Tinh thiên nơi Berial ở, Ulysses do dự một chút, lựa chọn tách khỏi hắn, đến tầng thứ năm. Người quen của hắn ta ở thiên đường không nhiều lắm, mấy sí thiên sứ kia đều không tán gẫu được với hắn ta, chỉ có thể đi gặp một con rồng khác.

Hỗn độn long Leviathan vừa thấy hắn ta, kích động nhào qua.

“Đồ ăn vặt!”

Ulysses vừa đón lấy thân thể nhỏ xinh của nàng, vừa moi đồ ra, “Biết ngươi thích ăn cái gì, đều mang đến cho ngươi.”

Gần nơi lưu đày của ngục giam thiên sứ, hai con rồng ngồi xuống đất.

Leviathan ăn miệng đầy vụn phấn, hai má phồng lên, khiến Ulysses nhớ tới rồng con còn chưa lớn trong tộc. Ulysses nhịn không được sinh ra một chút tâm tình từ phụ, đưa tay sờ sờ đầu Leviathan, “Leviathan, sống ở thiên đường thế nào?”

Leviathan lộ ra một hàng răng trắng, “Chớ có sờ đầu ta, ta lớn tuổi hơn ngươi đó.”

Ulysses cạn lời.

Cho dù lớn, thì ngươi cũng chỉ sinh sớm hơn ta một ngày thôi mà!

Đợi sau khi Leviathan ăn uống no đủ, Ulysses nhanh chóng hủy thi diệt tích mảnh vụn dưới đất, thiên đường cấm tùy ý ăn thịt, hắn mang gà nướng và cá nướng cho Leviathan khó tránh khỏi vi phạm quy tắc.

Ulysses nói rằng: “Ta muốn hỏi ngươi một việc.”

“Ta biết.” Leviathan lau miệng, “Chuyện ngươi muốn hỏi nhất định là chuyện giữa thần và điện hạ đi? Mấy ngày nay nơi nơi đều đang nói chuyện này.”

Biểu tình của Ulysses nghiêm túc, “Là thật, hay là giả?”

“Thật!”

Leviathan đáp giòn tan.

Ống máu của long vương lập tức rỗng tuếch, thất hồn lạc phách, “Điện hạ không còn độc thân nữa, sớm biết như thế, ta cũng đi theo đuổi điện hạ rồi —— ”

Leviathan khinh bỉ nhìn hắn, “Ngươi cho là ngươi có thể theo đuổi được sao?”

Ulysses nhún vai, “Thần theo đuổi được đó.”

Leviathan phe phẩy đầu nhỏ, “Điện hạ có tín ngưỡng với thần, là tín ngưỡng! Thứ này đặt ở trên người bất cứ sinh linh nào ở nhân gian, còn lợi hại hơn cả tình yêu!”

Ulysses hồ nghi nhìn nàng, “Ngươi ở thiên đường học mấy cái thứ gì vậy?”

Leviathan cười gian, “Bên chỗ Samael tịch thu được rất nhiều vật phẩm vi phạm lệnh cấm, một ít thì tiêu hủy, một ít thì niêm phong trong phòng kho, ta thường xuyên lẻn vào xem.”

Ulysses: “…”

Lá gan của ngươi quả nhiên lớn rồi, hỗn độn long!

“Hiện tại sí thiên sứ trưởng là Michael sao?” Sau khi buông xuống rối rắm, hai tay Ulysses chống trên đất, trở nên lười biếng. Leviathan học theo, cũng mang bộ dạng ông chú trung niên phơi nắng, nói rằng: “Không biết, gần đây Michael đang học bù những thứ khác, muốn làm sí thiên sứ trưởng nào có đơn giản như vậy.”

Ulysses liên tưởng đến cảnh tượng kia, cảm giác buồn cười đập vào mặt. Hắn nhịn không được cười ha hả, “Xem ra thiên đường cũng thật thú vị.”

“Đúng vậy.” Leviathan ngửa đầu nhìn không trung, đầu kia của không trung là nơi điện hạ cư trú.

“Sau khi thiên đường cải cách, hẳn là sẽ càng thêm thú vị.”

Thiên đường là quê hương lý tưởng của chúng sinh, vốn dĩ không nên hạn chế nhiều như vậy, mà thiên sứ sau khi có được tình yêu, tươi cười cũng nhiều hơn rất nhiều.

Hết thảy đều trở nên tốt đẹp.

Leviathan một chút cũng không thích những thiên sứ tử khí trầm trầm trong ngục giam.

“Ngươi còn muốn ở lại không?” Leviathan vỗ vỗ tro bụi trên quần áo, sau khi mặc váy trắng, nàng luôn phải giữ sạch sẽ một chút, “Không bằng ta mang ngươi đi thăm ngục giam thiên sứ nhé? Nơi đó chính là cấm địa trong lòng thiên sứ.”

Ulysses nhướn mày, “Được đó.”

Hai con rồng vừa trò chuyện vừa đi vào ngục giam thiên sứ, lập tức đụng phải Hetty.

Vị thiên sứ nữ giới ấy dùng nụ cười tươi đưa cho Ulysses một tờ hóa đơn phạt, nói với nam tử tóc vàng đang hóa đá: “Thiên đường cấm mang theo thịt thà có mùi máu, nhìn trên việc ngươi là lần đầu tiên vi phạm, lần này cảnh cáo là chính, lần sau sẽ tiến hành bắt giam.”

Ulysses cười gượng hỏi: “Làm sao ngươi biết?”

Hetty tốt bụng nói: “Phạm vi vạn mét quanh ngục giam thiên sứ, đều có bảo vật ma pháp dùng để giám thị.”

Long vương đờ đẫn.

Đây là ngục giam thiên sứ được xưng là cấm địa sao? Quả nhiên danh xứng với thực.

Ulysses bị phạt tiền, Leviathan cũng không tốt hơn chỗ nào. Dưới sự phê bình giáo dục của Hetty, Leviathan phẫn nộ nói rằng: “Về sau sẽ không.” Nàng sờ sờ cái bụng nhỏ mới vừa tròn lên không ít, rưng rưng phát hiện về sau thực khó ăn vụng.

Tên Samael cuồng theo dõi!

Hết chương 152
Bình Luận (0)
Comment