Tôi Chỉ Cần Có Em

Chương 13

Sau khi mẫu quảng cáo của Alex_Darm vừa treo lên ở trước tòa nhà và các ngã tư đường thì lập tức dấy lên cơn sốt.

Poster quảng cáo gồm bộ ba tấm ảnh, một tấm chụp hai người đàn ông mặc áo rất giản dị một người áo trắng một người áo màu kem nhạt, trên cổ người đàn ông tóc ngắn là chiếc khăn choàng nâu. Tấm ảnh khắc họa chân dung hai người, dùng ánh sáng trắng làm nền, trong đó hai người chỉ kề vai bên nhau, không hề có cử chỉ thân mật cũng không cùng nhìn nhau nhưng lại vô cùng hòa hợp, người đàn ông gương mặt tuyệt mỹ với mái tóc đen dài được khắc họa bởi một góc bốn mươi lăm độ, góc cạnh đẹp nhất của khuôn mặt, ánh mắt xám tro sâu thẩm đang nhìn về nơi xa xôi nào đó, người còn lại với ánh nhìn thẳng cùng nụ cười mỉn ấm áp làm con tim thiếu nữ khi nhìn thấy không khỏi run lên.

Tấm ảnh thứ hai chụp nữa người, phía sau là cảnh đường phố về đêm, mọi ánh đèn được làm mờ đi tạo sự huyền ảo, hai người đứng kề bên nhau, người đàn ông tóc dài hơi tựa vào vai người kia ánh mắt cụp xuống cùng đôi môi đang vẻ nên ý cười. Tuy bối cảnh cùng màu sắc thể hiện mùa đông lạnh lẽo, nhưng không một ai nhìn qua mà không cảm thấy thật nồng nàn.

Tấm ảnh cuối cùng chính là chụp toàn thân, hai người cùng mặc tây trang đứng trong văn phòng, người đàn ông tóc dài hơi tựa vào mép bàn làm việc, đầu cuối xuống, một bàn tay đưa lên với động tác đang vén nhẹ tóc qua tai lộ ra một phần cổ với hình xăm tuyệt đẹp. Người kia chỉ đứng khoanh tay nhìn người trước mặt chăm chú, trong mắt ánh lên tình yêu cháy bỏng.

Các thiết kế trang phục của hai người đều rất tinh tế và phù hợp với nhau, từ màu sắc đến chất liệu và kiểu dáng. Sau đó các tạp chí thời trang không ngừng đưa tin về bộ sưu tập mới của Alex_Darm, không chỉ những người đồng tính mà ngay cả đàn ông bình thường đều rất muốn khoát lên người những bộ trang phục kia. Bởi vì chúng không những tôn lên nét đẹp của người đàn ông mà còn thể hiện sự sang trọng tiềm ẩn.

Mà trong giới truyền thông lại tiếp tục nóng lên bởi lai lịch của người mẫu chụp ảnh cùng siêu mẫu Alex, truyền thông không ai không biết quy tắc chỉ chụp một mình không chụp cùng người khác của Alex, vậy mà lần này không những chụp chung lại còn là chủ đề vô cùng nhạy cảm. Hàng ngày, ngoài công việc, nhân viên trong công ty cũng mệt mỏi vì bị truyền thông gọi điện săn tin.

Dương Khinh Nghiêm là người bày ra trò này, bây giờ mới thật sự thấy hậu quả bên cạnh hiệu quả. “Oa, Tiểu Tam, anh sắp bị mấy tay phóng viên làm cho điên mất thôi.”

Dương Khinh Tiêu cười hì hì: “Ai bảo anh nhiều chuyện làm chi, hiện tại phải tự gánh vác đi, em cũng đã nhiều ngày không dám ra đường đây. Chỉ có chủ tịch của chúng ta hình như hoàn toàn không cảm thấy bị ảnh hưởng”

Dương Khinh Nghiêm nhún vai: “Tất nhiên, chủ tịch quen với việc này rồi mà, lần nào poster do người này chụp vừa treo lên cũng gây ra chuyện rầm rộ, nhưng cũng nhờ đó mà Alex_Darm càng ngày càng nổi tiếng và là một trong những nhãn hàng thời trang bán chạy nhất. Tiền thu vào cũng không ít, vậy sao không làm.”

Cuối cùng sau bao nhiêu ngày làm việc, buổi công diễn cũng bắt đầu, thu hút được không ít truyền thông mà còn là các công ty khác đến muốn hợp tác. Mộ Dung Y Tịnh đang ở bên ngoài tiếp khách, bên trong này Dương Khinh Tiêu cũng bận rộn cho buổi trình diễn. Sau một lúc mới có thời gian đi tìm người kia. Một tháng qua, hai người hầu như chỉ biết có công việc, thời gian dành cho nhau cực kỳ ít. Nên cứ có vài phút rổi là Dương Khinh Tiêu lại bám lấy Y Tịnh.

Lúc này Y Tịnh đang bị một đoàn mỹ nam mỹ nữ vây quanh, cũng khó trách, người kia cuốn hút như vậy cơ mà. Thấy Dương Khinh Tiêu đi đến một cô gái oa lên: “Alex, đây là người mẫu chụp chung với anh đó a! Bên ngoài nhìn đúng là rất đẹp. Là người mới của công ty à?”

“Đây là Vincent Dương, trợ lý của tôi, không phải người mẫu.” Y Tịnh đối với người ngoài lúc nào cũng là một sự thờ ơ lạnh nhạt, những người này dường như cũng đã quen. Dương Khinh Tiêu cũng rất lịch sự trò chuyện cùng mọi người. cũng dần chiếm được cảm tình của số đông. Mộ Dung Y Tịnh híp mắt quan sát, cũng thầm nhận định,Dương khinh Tiêu khí chất thật cao sang lại thông minh tài trí. Để cho người này làm trợ lý đúng là một thiệt thòi.

Lúc đó Dương Khinh Nghiêm chạy đến, trên mặt là một tầng lo lắng. Kéo hai người vào trong, Khinh Nghiêm thông báo. “ Người mẫu chính của chúng ta a…trên đường đến đây bị tai nạn giao thông đang được cấp cứu. Mà Elvid nghe tin người yêu như vậy cũng chạy vào viện rồi. Hiện tại hai người có thể thay thế lên sàn được không?”

Mộ Dung Y Tịnh bình tĩnh hỏi: “Hiện giờ còn bao lâu nữa trình diễn?”

Dương Khinh Tiêu nhìn đồng hồ nói: “Còn hai mươi phút.”

“Được rồi, Khinh Nghiêm. Cậu nói Chung Hiển Bình lo công tác thay Khinh Tiêu, cậu cũng mau đi thay đồ đi, còn lại để tôi lo.”

Bởi vì trang phục chủ đạo để ở một căn phòng riêng nên khi Y Tịnh cùng Khinh Tiêu đi vào cũng chỉ có hai người. Mộ Dung Y Tịnh kiểm tra trang phục, hai người mẫu chính cũng có dáng người gần như giống với dáng người cả hai. Nhưng áo vest chính lại có phần eo hơi rộng so với Khinh Tiêu. Áo vest phải thật vừa vặn mới tôn lên được hết nét đẹp hình thể, đồng thời cũng thể hiện giá trị của bộ trang phục.

“Hình như hơi rộng một chút.”

“Để em sửa lại.”

Dương Khinh Tiêu hơi lo: “Có kịp không a. còn có mười phút thôi.”

Mộ Dung Y Tịnh cười khẽ: “Anh nghĩ em là là ai? Mười phút là quá nhiều rồi a.”

Nói đoạn anh nhanh chóng lấy lại số đo, bởi vì các bộ trang phục được chuẩn bị rất kĩ nên không có mang theo máy may dự phòng, chỉ có kim cùng chỉ các màu phòng khi cần thiết, Y Tịnh dùng kim nhanh chóng sửa lại phần eo áo vest của Khinh Tiêu, đường may tinh tế không khác gì được may bằng máy, lúc này Dương Khinh Tiêu mới cảm nhận người này có danh hiệu nhà thiết kế đại tài thật không phải do người ta tân bốc.

Thay đồ xong cả hai ra ngoài đứng cùng top người mẫu chuẩn bị trình diễn, trong lòng có chút hồi hộp, dù sao lần trước chụp ảnh chỉ có mấy người, cũng không quá căng thẳn, hiện tại phải xuất hiện trước ánh mắt hàng ngàn người, Dương Khinh Tiêu tất không tránh khỏi hồi hộp.

Mộ Dung Y Tịnh nhận ra được điều đó, nhưng trước nhiều người anh không tiện thân thiết. “Khinh Tiêu, đi trên sàn catwalk không nhất thiết phải dùng gương mặt lạnh lùng, chỉ cần cậu thể hiện tốt phong thái ngày thường là ok. Tôi sẽ đi ra trước cậu, cứ nhìn cách xoay người của tôi, không cần làm thật giống, chỉ cần bản thân thấy thoải mái là được.”

“Ân!”

Lúc bước ra ngoài, nhờ một khoảng tối chuyển tiếp mà Mộ Dung Y Tịnh nhanh chóng kéo Kinh Tiêu lại gần, hôn nhẹ lên môi anh rồi nói khẽ: “Chúc anh may mắn!” Xong, bước ra ngoài. Lần đầu tiên Dương Khinh Tiêu xem Mộ Dung Y Tịnh biểu diển, dáng đi thanh thoát, gương mặt lạnh băng đầy phong cách, một tay cho vào túi quần, Y Tịnh xoay người qua trái, phải, xong dừng lại một chút, để người ta chiêm ngưỡng vẻ đẹp của mình cùng bộ trang phục. Tiếp theo là xoay một trăm tám mười độ ung dung bước vào. Dương Khinh Tiêu cũng bắt đầu bước ra, lúc lướt qua nhau Y Tịnh khẽ nói: “ Trông anh rất tuyệt!”

Dương Khinh Tiêu như nở hoa trong lòng, bảo trụ nụ cười tươi anh thực hiện thật thoải mái từng động tác, tuy không phải người mẫu chuyên nghiệp, nhưng dáng người cùng bước đi của anh bình thường cũng làm bao nhiêu người ngẩn ngơ. Hiện tại dưới ánh đèn, Khinh Tiêu càng thêm anh tuấn.

Buổi trình diễn đi theo trình tự, bắt đầu là tây trang, sau đó là trang phục thể thao, trang phục bình thường, cuối cùng là trang phục dạ hội và trang phục cưới. Ngoài bộ sưu tập dành cho người đồng tính nam, còn có các bộ sưu tập cho nam nữ.

Lúc này, màn cuối cùng, Mộ Dung Y Tịnh và Dương Khinh Tiêu là một đôi, Y Tịnh bước ra trước. Sau đó Khinh Tiêu bước ra sau, đi đến bên Y Tịnh, hai người đang mặc lễ phục trên người, cả hai đều mặc lễ phục màu đen, những đường nét tinh tế tôn lên dáng người mạnh mẽ đầy nam tính của Dương Khinh Tiêu, anh bước đến, cằm tay Y Tịnh, bên dưới là một trận hít thở không khí, cảnh tượng trước mắt đẹp đến nỗi làm người ta choáng ngợp.

Mộ Dung Y Tịnh xoay người đưa tay vuốt nhẹ lên mặt Dương Khinh Tiêu rồi chạm môi mình vào môi người kia. Dương Khinh Tiêu cười ôn nhu rồi cả hai cùng nhau quay bước vào trong. Người phía dưới đúng là bị sự kiện này làm cho hít thở không thông. Các tay nhà báo cũng quên luôn việc bấm máy. Sau đó là từng đôi đi ra, cuối cùng là tất cả các người mẫu tham gia trình diễn trong show thời trang này bước ra, đứng thành hai hàng. Mộ Dung Y Tịnh cùng ba nhà thiết kế của công ty bước đi ở giữa tiến ra ngoài. Tràng pháo tay kéo dài không dứt, tiếp đó là tặng hoa, ánh đèn flash chớp nhoáng không ngừng.

Buổi công diễn lần này quả thật là làm rất tốt, rất thành công. Dương Khinh Nghĩa ngồi nơi phòng chỉ đạo chương trình tháo hearphone cùng micro không dây xuống, trong lòng thầm than, hai người này quả là làm người ta chú ý nha, nhưng mà cái nụ hôn kia đâu có trong kịch bản?

Sau buổi trình diễn, trang phục liên tục được bán ra, các thiết kế dành cho đồng tính nam không những không gặp rắc rối mà còn được ủng hộ nhiệt tình, ngay cả các đôi nam nữ đang yêu nhau cũng rất thích, Alex_Darm sau đó phải bổ sung thêm các size nhỏ cùng cách cắt may phù hợp với dáng người nữ để đáp ứng nhu cầu ngày càng tăng.

Quay một tháng bận rộn, lúc này mọi người cũng có chút ít thời gian trống. Nhưng các cửa hàng và bộ phận chăm sóc khách hàng lại làm việc không ngừng nghỉ.
Bình Luận (0)
Comment