Tôi Chỉ Là Một Thủy Quân

Chương 8


Đánh chết thì không thể rồi, ba Tiền vẫn giữ lại cái mạng cho Tiền Bối nhưng lại hạn chế phí sinh hoạt của cậu lần nữa, bảo là để cậu trải nghiệm sự cực khổ của giai cấp vô sản, gột rửa sự thối nát của chủ nghĩa tư bản đi.
Tiền Bối nghĩ thầm, bao nuôi này đâu phải kiểu ‘bao nuôi’ kia! Là kiểu fan theo đuổi bao nuôi idol, chứ có phải kiểu quan hệ cơ thể dơ bẩn kia đâu?!
Không sai, từ khi nói muốn bao nuôi Vưu Diệc Tư thì Tiền Bối cũng phát hiện ra một việc: Lúc trước cậu thải rắm cầu vồng cho Vưu Diệc Tư là vì kiếm tiền, hiện tại cậu muốn support Vưu Diệc Tư là phải tự bỏ tiền, kiểu gì cũng phải cần tiền, vậy cậu còn làm thuỷ quân nữa không? Cậu rõ ràng là đã bị Vưu Diệc Tư kéo về làm fan mất rồi!
Thân là một fan đầy tham vọng muốn giúp idol có nhiều kịch bản hay, được làm nam chính, được lãnh giải, thành thị đế, bước lên đỉnh cao của sự nghiệp ― Tiền Bối đã quyết định, nếu ba cậu không giúp đỡ thì cậu sẽ tự thân vận động, cậu sẽ nhận thêm việc, tiết kiệm tiền để tùy thời chuẩn bị cho Vưu Diệc Tư!
Nói là làm, Tiền Bối bắt đầu nhận một đống đơn thủy quân trong group, rồi bắt đầu vùi đầu soạn rắm cầu vồng.
Khi còn là thực tập sinh đã để ý chú em rồi, chúc mừng em trai được debut! Lần này không còn ai giấu được mấy bảo bối của anh nữa rồi, mấy đứa cứ yên tâm, anh sẽ call out cho mấy đứa! @ Thiếu niên Lôi Hỏa: Đã chờ lâu rồi, chúng tôi là Thiếu niên Lôi Hỏa.

(Hình 9 ô đính kèm) [2]

[2] Call out (打call吧): đả call, kiểu kêu gọi ủng hộ
Xin được bái phục! Diễn xuất của anh Thiên thật tuyệt vời, chúc mừng anh Thiên nhận được giải Ảnh đế! @ Lưu Hạo Thiên: #điện_ảnh_Về_nhà# nghe nói mọi người đã đi xem, cảm ơn đã ủng hộ (ôm quyền.

jpg)
Trời ơi thịnh thế mỹ nhan, lúc xem hình tĩnh thôi tôi còn tưởng đây là Thiên tiên hạ phàm, xem phim mới biết thì ra đây là tiên nữ thật! Yêu em mười năm vẫn chưa đủ, cả đời chúng ta vẫn còn dài lắm (ái tâm.

jpg) @ Tô Đồng: #10nămcủaanhvàem# Mười năm quá ngắn ngủi, cả đời chúng ta còn rất dài.

Vưu Diệc Tư đã follow tài khoản ‘Cái đuôi nhỏ của Vưu Diệc Tư’ nên hôm nay anh vừa mở weibo ra là thấy hơn cả 100 thông báo, nội dung thông báo đều là —— “Cái đuôi nhỏ của Vưu Diệc Tư mà bạn quan tâm đã post weibo”.
Bối Bối đang làm gì vậy? Hôm nay không chợp mắt tí nào sao?
Vưu Diệc Tư nhíu mày, định gửi tin nhắn cho Tiền Bối nhắc cậu nhớ nghỉ ngơi, lại vô tình bấm vào xem weibo ‘Cái đuôi nhỏ của Vưu Diệc Tư’.
Weibo Tiền Bối ngập ngụa trong rắm cầu vồng, tâng bốc ca sĩ xong là đến tung hô diễn viên, theo đuổi Idol solo rồi đến call out cho Idol group, nội dung rắm cầu vồng hết sức đa dạng, có kỹ năng diễn xuất, có giọng nói, có sắc đẹp, có vũ đạo, có năng lực đi show…
Vưu Diệc Tư nghĩ thầm, bạn nhỏ này theo đuổi nhiều thần tượng vậy sao? Hơn nữa mỗi người đều theo đuổi… chân thành như thế?
Vậy trong danh sách thần tượng của bạn nhỏ này, Vưu Diệc Tư anh xếp thứ mấy?
Tâm trạng Vưu Diệc Tư bỗng nhiên sa sút.

Trước giờ Vưu Diệc Tư chỉ quan tâm đến diễn xuất và phim ảnh, đối với lưu lượng hay fans anh quả thật không quá đặt nặng.

Nhưng Bối Bối thì khác, trong lòng Vưu Diệc Tư bọn họ không chỉ có mối quan hệ fan và idol, mà còn là bạn bè, là tri kỷ.

Anh không muốn xếp thứ hai thứ ba trong danh sách thần tượng của Bối Bối, anh chỉ muốn đứng đầu.
Suy nghĩ quá mức độc đoán, đến chính Vưu Diệc Tư cũng thấy kinh ngạc.
Theo đuổi thần tượng là tự do của Bối Bối, anh không thể cưỡng cầu… Vưu Diệc Tư tự nhủ.
Mặc dù tâm trạng rất hỗn loạn, Vưu Diệc Tư vẫn không quên nhắc nhở bạn nhỏ nghỉ ngơi.

Đã đến lượt diễn của anh, anh đặt điện thoại xuống rồi vào chỗ.
Bạn diễn của Vưu Diệc Tư là nữ chính của bộ phim này — Giang Phượng Khê, là tiểu hoa lưu lượng trải dài.


Kỹ năng diễn xuất của Giang Phượng Khê không được ổn lắm nhưng tính tình tốt nên đạo diễn rất thoải mái cho thông qua, cứ để hai người tự phát huy khả năng.
Sau khi diễn xong một cảnh, trợ lý Giang Phượng Khê liền chạy vội tới, hưng phấn nói: “Khê Khê, hôm nay chị đăng hình, tăng thêm 100.000 follow rồi!” Tuy trợ lý đã cố ý hạ giọng, nhưng vì vui quá nên giọng của cô vẫn rất dễ bị nghe thấy, Vưu Diệc Tư đứng gần đó nên đã nghe thấy hết.
Vưu Diệc Tư hơi dao động, cảm thấy suy nghĩ của mình thật hoang đường.
Nhưng dù hoang đường… Anh cũng muốn thử một lần!
Thấy Giang Phượng Khê sắp về phòng nghỉ, Vưu Diệc Tư vội gọi cô: “Chị Khê Khê, xin chờ một chút!”
Giang Phượng Khê khó hiểu xoay người nhìn, chỉ thấy Vưu Diệc Tư ấp úng nói: “… Chị Khê Khê, em muốn thỉnh giáo chị một chuyện, ý em là, chị biết… cách nào để giữ fan không?”.

Bình Luận (0)
Comment